Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 716 - Chương 720: Hòa Thượng Thích Tiểu Tam!

Chương 720: Hòa thượng thích tiểu tam! Chương 720: Hòa thượng thích tiểu tam!Chương 720: Hòa thượng thích tiểu tam!

Lợn chết không sợ nước sôi!

Lúc này hòa thượng Giát Giát đang ở trong trạng thái đó.

Cho dù ngoài mặt anh ta rất nghiêm túc ngồi tĩnh tọa tu luyện, miệng lầm bầm như đang tụng kinh Phật. Nhưng Tiêu Dương có thể đọc từ khẩu hình miệng của anh ta, tên hòa thượng rượu thịt sắc này đang không ngừng lẩm bẩm.

- Đánh đi, đánh đi, có bản lĩnh thì đánh chết bần tăng đi.

Từng đợt vầng sáng vàng bắn ra, lúc này hòa thượng Giát Giát quả thực như vạn vật bất xâm, bản thân không đánh lại Đại quân Kensho nên cũng lười động thủ.

Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.

Khi nhìn thấy thủy tiễn bắn ra kia căn bản không thể đến gần được hòa thượng này, ai nấy đều vô cùng chấn động. Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn trên chiếc áo cà sa màu vàng vừa mới xuất hiện trên người hòa thượng.

- Đó là...

Người trong Phật môn vừa nhìn thấy Kim thiên cà sa, cũng giống như người của Thế gia Hộ Long nhìn thấy Thần binh thông linh vậy.

Đồng tử Đại quân Kensho liên tục chấn động, nhìn thấy kẻ trộm cướp ngay trước mắt mình mà lại không thể làm được gì, lửa giận trong mắt Đại quân Kensho dâng cao, hét lớn nâng một thanh gỗ lớn, giơ lên cao, rồi đánh mạnh xuống.

- Đây là thân khí phòng ngự, người có được áo cà sa này, trừ phi có cao thủ thực lực cao hơn tiểu hòa thượng này trăm biến mới có cơ hội đánh bại được.

Lúc này, đám Đại quân của Đảo quốc vô cùng tức giận hung hăng phát động tấn công dày đặc như mưa rền gió cuốn về phía hòa thượng Giát Giát. Nhưng những cú va chạm ầm ầm ấy dường như chẳng hề có chút kết quả, Kim thiền cà sa vẫn phát ra vâng sáng kim sắc thần thánh không thể xâm phạm như cũ.

- Chí bảo Phật môn, Kim thiền cà sa. Nhưng sao nó lại rơi vào tay đệ tử Cửu Hoa sơn nghèo túng kia vậy?

- Tên hòa thượng này... nghịch thiên quái!

- Kim thiền cà sal

- Âm!

- Đúng là phung phí của trời, chí bảo thế này, lẽ ra phải của Ngũ Đài sơn chúng ta mới đúng.

Trong chỗ tối, các hòa thượng Ngũ Đài sơn ai nấy đều kinh ngạc, vẻ mặt không áp chế được sự cuồng nhiệt đang dâng lên trong nháy mắt, ánh mắt nhìn chằm chằm áo cà sa, vô cùng kích động, môi run rẩy.

- Khốn kiếp!

- Màn này đúng là không chọc tức chết người không ăn tiên mà.

Đám người trong chỗ tối ai nấy đều kích động cực điểm, trong mắt không giấu được tia tham lam.

- Tao không tin, không thể làm gì được mày!

Thanh gõ lập tức biến thành mảnh vụn, còn hòa thượng Giát Giát dưới sự bảo vệ của Kim thiền cà sa vẫn bình yên vô sự.

Trong thế giới "Thượng cổ hồng hoang”, Tiêu Dương nghẹn họng nhìn trân trối, nhìn qua đám người đang nghiến răng nghiến lợi xung quanh, đám Đại quân Đảo quốc mắt không cam lòng.

- Để đó cho tal

Tức chết đi mất!

Kengl

Nhưng khi lọt vào mắt Đại quân Kensho, lại khiến lão nộ khí công tâm, hộc ra một ngụm máu tươi.

- A di đà Phật.

Đại quân Kensho tức giận gào thét, từng đạo tấn công vô cùng mãnh liệt đánh vê phía hòa thượng Giát Giát. Trong những tiếng nổ ầm ầm, hòa thượng Giát Giát mở to mắt, đôi mắt hồn nhiên nhìn Đại quân Kensho, đôi mắt ấy, hồn nhiên biết bao.

- Râm! Rầm!

- La Hán quyền!

Trong lúc kịch chiến ban nãy hòa thượng Giát Giát cũng đã tiêu hao rất nhiều thực lực, vừa nãy sau khi điều tức một hồi, anh ta mới khôi phục được bảy mươi tám mươi phần trăm. Lúc này anh ta bật người dậy, áo cà sa kim sắc trên người vô cùng thần thánh, đột nhiên bật cười ha hả, thân ảnh lóe sang một bên.

Tức chết đi mất!

Ánh sáng kim sắc vẫn cứ dâng lên, va chạm với lưỡi đao.

Thân ảnh Đại quân Sano bị đẩy lui vài bước.

Một tiếng ồ vang lên.

Đòn công kích của Đại quân Kensho vô cùng điên cuồng, nhưng lại không thể làm gì Kim thiền cà sa trước mắ, cái cảm giác tức nghẹn này, khiến lão phát điên! Một thằng nhãi chỉ có thực lực Hóa Tượng mười biến ngồi ngay trước mặt mình, nhìn mình liều mạng công kích mà vẫn bình yên vô sự.

Mọi người đoán có thể nhìn thấy hòa thượng Giát Giát bị chém làm hai mảnh, máu thịt bay tứ tung.

Hóa Tượng sáu mươi ba biến, cường giả mạnh nhất ở đây, Đại quân Sano không kìm được cũng bắt đầu ra tay. Đôi mắt lóe lên ánh sáng lạnh sắc bén, thanh đại đao trong tay lóe lên tia sáng đột nhiên giơ lên cao, một đao hung hăng bổ thẳng lên đầu hòa thượng Giát Giát...

Một giọng nói trầm thấp vang lên.

Thân ảnh của hai Đại quân đã bị đánh bay xuống đất.

Máu tươi nhuộm đỏ đêm đen.

- Khốn kiếp!

Đại quân Sano tức giận phóng lên, hoành đao bổ qua.

Cảm nhận được đao phong cuồng bạo cùng oán khí ngập trời của Đại quân Sano, bóng dáng hòa thượng Giát Giát thoáng dừng lại, vô cùng ngoan ngoãn đón một đòn tấn công này.

Đợi Đại quân Sano bị kim quang đánh bay đi, thân thể hòa thượng Giát Giát lại di động, một tiếng âm vang lên, lại một gã Đại quân Đảo Quốc ngã xuống trong vũng máu.

- Phụt!

Tiêu Dương trong thế giới "Thượng cổ hồng hoang" không kìm được cười rộ lên. - Phương thức tác chiến quá kỳ dị.

Ba người mắt to mắt nhỏ trừng nhau.

Ngực phập phồng.

Trong bóng đêm, chỉ còn lại hai người của Đoạn Đao tông, Đại quân Kensho và Đại quân Sano.

- Các người chạy rồi, tôi đi đâu tìm người đánh đây.

Hòa thượng nóng nảy, nhìn theo từng bóng lưng trong lòng thương tâm muốn chất.

- Đừng chạy, đừng chạy.

- Có bản lĩnh thì đường đường chính chính đại chiến với tai

Những tiếng oa oa giận dữ chấn động khắp trời, nhưng hòa thượng Giát Giát nào hiểu chữ nào, chớp chớp mắt nhìn Đại quân Sano lại một lần nữa bị kim quang đánh bay. Bóng dáng gã đột nhiên nhoáng lên một bên, Kim Cương Hàng Ma trượng trong tay đột nhiên lại xuất hiện, quét ngang ngàn quân, phá hủy một trận.

- Mày... hộc!I

Sau khi ngực của Đại quân Sano bị chấn động kịch liệt, cuối cùng đã hộc ra máu tươi, đôi mắt như sắp bốc lửa nhìn chằm chằm tên trộm cướp mà mình hận không thể làm gì được gã. Đại quân Sano cảm thấy mình sắp phát điên rồi, siết chặt nắm tay.

- Tên đáng chết!

Không ít Đại quân ở đây đã bị hòa thượng này dọa cho hồn phi phách tán, căn bản không dám ở lại nữa. Sau khi có một người hét lớn bỏ chạy, những người còn lại cũng vội vàng rời đi theo.

Tên trộm cướp này không thể chọc vào.

Ngoài Đại quân Kensho và Đại quân Sano, những người khác căn bản không phải đối thủ của anh ta.

Huống hồ hiện giờ anh ta con như một cái mai rùa, không gì có thể phá nỗi.

- Đê tiện!

- Vô sỉ!

Đám Đại quân Đảo quốc tức giận đến mức kêu ma gọi quỷ, tóc tai gân như sắp dựng đứng cả lên. Khi Đại quân Kensho và Đại quân Sano luân phiên tấn công anh ta, anh ta rất ngoan ngoãn đứng nguyên chỗ cũ, mặc cho công kích. Nhưng khi đòn công kích của hai người dừng lại, công kích của hòa thượng này sẽ lập tức giáng xuống một Đại quân Đảo Quốc khác.

- Oa oa! Hự hựt

- Tên hòa thượng này tuyệt quá.

Tiêu Dương không hề để ý đến hình tượng, ôm bụng cười ha hả.

Đánh, đánh không được, đánh không đau.

Đi, không cam lòng, không nuốt nỗi cơn giận.

- Uầy, rốt cuộc có đánh nữa hay không, nói thẳng đi.

Hòa thượng lầm bầm nói, bỏ lại một câu xoay người rời đi.

- Không đánh nữa thì tôi đi đấy.

Nhìn theo bóng lưng hòa thượng Giát Giát, hai Đại quân Đoạn Đao tông vừa sốt ruột vừa hận, rít lên một tiếng, Đại quân Kensho vẫn không nhịn được lại tiếp tục phát động công kích, những đòn công kích như mưa rền gió dữ đánh ra, sử dụng hết tất cả sức mạnh.

Nhưng với thực lực của lão, căn bản chẳng thể phá vỡ được phòng ngự của Kim thiền cà sa.

Sau một khắc, ngừng công kích, thở hồng hộc.

Ánh mắt hòa thượng Giát Giát vô cùng quan tâm hỏi.

- Mệt lắm à?

Ộc!

Đại quân Kensho không kìm được hộc một ngụm máo to, gào rống lên. Lúc này, thậm chí trong lòng Đại quân Kensho còn kích động muốn đâm đầu chết cho rồi.

Không đâm đầu chết thì cũng sắp tức chết rồi!

- Thằng nhóc Cửu Hoa sơn cơ duyên sâu thật.

Lúc này, thấy hòa thượng Giát Giát sắp rời đi, Huyền thiên đại sư dẫn đầu mấy hòa thượng Ngũ Đài sơn đang nấp trong chỗ tối cuối cùng cũng không kìm chế được, thân ảnh lướt ra, chặn đường đi của hòa thượng Giát Giát.

- Là hòa thượng!

Phía Thần điện Nagoya, có vài Thiên hoàng vệ đang ẩn nấp cơ thể chấn động, một người trong số đó vội trâm giọng nói,

- Mau về báo lại, dưới chân núi xuất hiện hòa thượng!

Norimi Morishita đã hạ lệnh, trong khoảng thời gian này phải chú ý những hòa thượng xuất hiện ở Đảo quốc.

Hơn nữa còn đến từ Viêm Hoàng phương Đông.

- Huyền Thiên đại sư của Ngũ Đài sơn?

Vẻ mặt hòa thượng Giát Giát đột nhiên biến đổi, bóng dáng dường như theo bản năng lui ra sau mấy bước.

Ánh mắt thoải mái lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ nghiêm túc.

Tên Huyền Thiên đại sư, lúc hòa thượng Giát Giát ở Cửu Hoa sơn đã từng nghe nhắc đến. Huyền Thiên đại sư ít nhất cũng có thực lực Hóa Tượng vài trăm biến. Cường giả như vậy, nếu cưỡng ép phá Kim thiền cà sa của mình, dễ như trở bàn tay.

Khóe môi Huyền Thiên đại sư khẽ nhếch lên,

- A di đà Phật, không ngờ tiểu bối Cửu Hoa sơn có thể nhận ra bần tăng. Nếu vậy, bân tăng cũng không dài dòng nữa. Tiểu hòa thượng, cậu có bằng lòng gia nhập Ngũ Đài sơn không? Bần tăng sẽ nhận cậu làm đồ đệ.

Nghe vậy, lông mày hòa thượng Giát Giát nhướn lên.

- Huyền Thiên đại sư, ông biết rõ, tôi là đệ tử Cửu Hoa sơn mài

- Cửu Hoa sơn?

Ánh mắt Huyền Thiên đại sư không che giấu tia khinh miệt.

- Một Cửu Hoa sơn nghèo túng, vốn đã không có tư cách xếp trong hàng ngũ tứ đại thánh địa Phật môn rồi. Tiểu hòa thượng, với tư chất của cậu, hoàn toàn có thể trở thành đệ tử nòng cốt của Ngũ Đài sơn ta, so với Cửu Hoa sơn, mạnh gấp trăm lần.

- Đáng tiếc, tôi không có hứng thú gì với tiểu tứ.

Hòa thượng Giát Giát mở miệng than.

- Tiểu tứ?

Huyền Thiên đại sư ngẩn ra.

- Ngũ Đài sơn, Cửu Hoa sơn, năm mà so với chín, không phải là tiểu tứ sao.

Hòa thượng Giát Giát liếc nhìn Huyền Thiên đại sư.

- Toán học của ông chẳng lẽ là do phương trượng dạy?

- Ừ... vô liêm sỉI

Huyền Thiên đại sư gật đầu theo bản năng, nhưng ngay lập tức đã phản ứng lại, trừng mắt mắng, trong mắt lóe lên tia lạnh.

- Tiểu hòa thượng, cậu không chấp nhận?

- Khốn kiếp!

Lúc này, Đại quân Kensho không kìm được tức giận mắng, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm mấy hòa thượng đột nhiên xuất hiện. Từ khi xuất hiện đến giờ, căn bản chẳng thèm nhìn đến hai người Đoạn Đao tông mình, nhất thời không kìm được bèn giơ một thanh gỗ lên, hung hăng đánh về phía mấy hòa thượng!

- Châu chấu đá voil

Khóe môi Huyền Thiên đại sư nhếch lên khinh thường, bắn một hạt Phật châu trong tay. Ngay lập tức một tiếng nổ mạnh vang giữa không trung, thanh gỗ bị đánh quay về, Đại quân Kensho hộc một ngụm máu tươi, bóng người bay ra sau mấy chục mét, ngã râm xuống.

Hít một hơi lạnh!

Sắc mặt đột biến!

Bich! BịchI BịchI

Đại quân Sano liên tục thối lui, ánh mắt hoảng sợ nhìn chằm chằm mấy hòa thượng trước mặt.

Vô cùng khiếp đãm.

- Tôi không chấp nhận?

Lúc này, hòa thượng Giát Giát lắc đầu, mỉm cười.

- Tôi gia nhập Ngũ Đài sơn không phải không thể, chẳng qua, có một điều kiện.

- Điều kiện gì?

Huyền Thiên đại sư lập tức mở miệng.

Có thể đưa một thiên tài Phật môn trong tay có Kim Cương Hàng Ma trượng và Kim thiền cà sa vê Ngũ Đài Sơn chính là chuyện tốt cầu còn chẳng được.

Chỉ cần yêu câu của hòa thượng không quá đáng, Huyền Thiên đại sư sẽ lập tức đồng ý.

- Rất đơn giản.

Hòa thượng Giát Giát nghiêm túc nói.

- Cái tên Ngũ Đài sơn nghe không hay, nếu đổi thành Lục Đài, hòa thượng tôi chắc chắn sẽ gia nhập. Lục Đài sơn?

Vẻ mặt Huyền Thiên đại sư sửng sốt... Hòa thượng Giát Giát ngại ngùng gãi đầu. - Vì... hòa thượng thích tiểu tam thôi!
Bình Luận (0)
Comment