Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 717 - Chương 721: Xông Vào Nhà Cướp Của Phải Chuẩn Bị Thần Khí!

Chương 721: Xông vào nhà cướp của phải chuẩn bị thần khí! Chương 721: Xông vào nhà cướp của phải chuẩn bị thần khí!Chương 721: Xông vào nhà cướp của phải chuẩn bị thần khí!

Cửu Hoa sơn, Lục Đài sơn, đúng là "Tiểu tam' rồi.

Đường đường là Ngũ Đài sơn, đứng đầu tứ đại Thánh sơn Phật giáo, lại vì một lời nói bừa của tiểu hòa thượng này, đổi thành Lục Đài sơn. Lời vừa dứt, cả đám hòa thượng Ngũ Đài sơn bao gồm cả Huyền Thiên đại sư ai nấy đề lộ vẻ mặt giận dữ.

Hận không thể lập tức dạy cho anh ta một bài học.

Vẻ mặt Huyền Thiên đại sư sầm lại, đôi mắt lóe sáng lên, không còn bộ dạng của cao tăng đắc đạo nữa. Ngược lại hòa thượng Giát Giát, cả người khoác kim quang, vô cùng thần thánh, giống như một vị Phật tổ.

- Xem ra, cậu đã quyết tâm, không muốn gia nhập Ngũ Đài sơn.

Giọng nói của Huyền Thiên đại sư lạnh lùng, chậm chạp nói.

- Cũng được, nhưng một kẻ như cậu không có tư cách giữ Kim thiên cà sa. Giao Kim thiền cà sa ra, bân tăng tha cho cậu rời đi.

- Cuối cùng ông cũng lộ đuôi hồ ly rồi nhé.

- Tiểu hòa thượng, gặp chuyện rồi hả?

Là vị Tiêu thí chủ không chút nghĩa khí đào tẩu trước kial

Huyền Thiên đại sư thật sự không muốn khinh nhờn chí bảo Phật môn, nếu hòa thượng Giát Giát tự nguyện giao nó ra vẫn tốt nhất.

Trong lòng hòa thượng Giát Giát chấn động mạnh!

Giọng Huyền Thiên đại sư bình thản lạnh lùng.

Không thấy bóng dáng hắn đâu!

Hòa thượng Giát Giát cười nhạo, muốn anh ta gia nhập Ngũ Đài sơn cái gì, chẳng qua chỉ là một cái cớ dối trá thôi. Mục đích thực sự của Huyền Thiên đại sư chính là chiếc Kim thiền cà sa kia.

Hắn vẫn ở đây?

- Với tuệ nhãn Phật tính của cậu, có thể nhận ra được thực lực cao thấp, không cần bần tăng phải ra tay chứ.

- A di đà Phật.

Đột nhiên, một âm thanh như tiếng muỗi vo ve đột nhiên vang lên bên tai hòa thượng Giát Giát.

Thực lực của Tiêu thí chủ rõ ràng chỉ mạnh hơn mình chừng mười mấy biến, sao có được nhiều thủ đoạn nghịch thiên đến vậy?

Vẻ mặt hòa thượng Giát Giát thoáng sầm xuống.

Ngay cả Huyền Thiên đại sư cũng không phát hiện được sự tồn tại của hắn.

Ánh mắt hòa thượng Giát Giát vô thức quét xung quanh, mấy hòa thượng sau lưng Huyền Thiên đại sư lập tức cảnh giác, ngăn ngừa hòa thượng này đột nhiên bỏ trốn.

Hòa thượng Giát Giát khiếp sợ.

Hòa thượng Giát Giát rất rõ thực lực Huyền Thiên đại sư, Hóa Tượng vài trăm biến, mình không thể chống lại được. - Nếu anh nói phục rồi, hét lớn "Đại ca, tôi phục rồi.", sau đó lui ra sau ba bước, tôi có thể đảm bảo giúp anh bình an vô sự rời đi.

Lời vừa dứt, bước chân của hòa thượng Giát Giát lui ra sau ba bước.

- Hì, tiểu hòa thượng, phục chưa?

- Không dễ như vậy đâu!

Hòa thượng Giát Giát không biết, đừng nói Huyền Thiên đại sư, ngay cả Trường Đào Tôn Tọa có thực lực cao hơn cả Huyền Thiên đại sư mấy bậc đang trong chỗ tối cũng không phát hiện được hành tung của Tiêu Dương.

- Không đúng, không đúng, làm gì có chữ "anh" chứ, thần chú là phải hét to,/'Đại ca, tôi phục rồi."

- Đại ca, không phải anh muốn chỉnh chết tôi đấy chứ? Đây gọi là vô sự rời đi sao? Giờ càng khiến người ta cảnh giác, muốn trốn cũng khó rồi.

Hòa thượng Giát Giát khóc không ra nước mắt.

Giọng Tiêu Dương mang theo ý đùa cợt lại một lần nữa vang lên bên tai hòa thượng Giát Giát.

Vùi! Vùi Vùi

Trong nháy mắt, hòa thượng phía sau Huyền Thiên đại sư lướt lên, chăn đường lui của hòa thượng Giát Giát.

- Muốn chạy?

Không thèm coi Huyền Thiên đại sư ra gì, vô sự rời đi?

- Đại ca, tôi phục anh rồi!

Tối nay vốn hai người khá hợp nhau, trong lòng hòa thượng Giát Giát cũng chẳng hề có chút kháng cự, nhướng mắt, hét lớn.

Nếu Tiêu thí chủ làm được điều này, hòa thượng phục thì đã làm sao chứ?

Giọng nói vô cùng kiên nhẫn của Tiêu Dương lại vang lên.

Trong thế giới bức tranh "Thượng cổ hồng hoang”, Tiêu Dương hơi chật vật. Trên thực tế, hắn còn chưa chuẩn bị xong, hắn cũng không ngờ hòa thượng này lại đồng ý dứt khoát như vậy.

Hòa thượng Giát Giát hận không thể nhét đầu vào lỗ, tìm cục đá nào đập đầu chết cho xong.

Giờ... mà còn phải chú ngữ nữa?

Hòa thượng Giát Giát nín thở hét lớn lần nữa.

- Đại ca, tôi phục rồi!

Lần này, chính xác không sai sót.

Huyền Thiên đại sư thực sự ngớ ra, cau mày kỳ quái nhìn hòa thượng Giát Giát. Sao tiểu hòa thượng này không ngừng gọi mình là đại ca? Lẽ nào trong tình huống này mà còn muốn tạo mối quan hệ?

Hừ, đúng là nằm mơ.

Không thấy đâu nữal

Soạt!

Giọng Tiêu Dương dở khóc dở cười vang lên, không nói thêm nhiều, trực tiếp dùng sức chụp lấy hòa thượng Giát Giát, trong nháy mắt tiến vào thế giới bức tranh "Thượng cổ hồng hoang”. - Đã đến lúc này rồi còn không quên trả thù.

Hòa thượng Ngũ Đài sơn nọ hét lên rồi gục ngã.

Hòa thượng Giát Giát nắm bắt thời cơ, trong tay câm Kim Cương hàng ma trượng, nện mạnh xuống đầu một hòa thượng Ngũ Đài sơn.

Cả đám kinh ngạc.

Kẻ cả Trường Đào Tôn Tọa đứng phía xa, vẻ mặt cũng chấn động, thất thanh kêu lên.

- Tên truyền nhân Thiên Cơ phái kia vẫn chưa rời đi sao? Sao có thể như vậy!

Trường Đào Tôn Tọa tuyệt đối không thể tin, một kẻ Hóa Tượng hai mươi sáu biến lại có thể tự nhiên qua lại trước mặt mình như vậy. Cho dù có bí pháp, nhưng bí pháp có thể tùy ý sử dụng không chút hạn chế sao?

Không thể nào.

Không có lý do gì!

Nhưng, trước mắt rõ ràng là "Thiên địa độn" còn mạnh hơn "Thiên địa độn" lần trước gấp mấy lần. Kỳ trận vừa đáp xuống, sau tiếng nổ mạnh vang vọng, làn khói dày đặc lập tức lan tràn.

Đám Huyền Thiên đại sư cũng hét lên trong làn khói dày đặc.

- Cơ hội tốt.

- Thiên địa độn!

Những tiếng nổ liên tiếp vang lên, trong khoảnh khắc cờ trận đáp xuống đã cuốn lên sương mù dày đặc, hoàn toàn bao phủ bóng dáng hòa thượng Giát Giát, biến mất không thấy đâu.

Âm! Âm! Âm! Âm!

Vô số lá cờ trận màu vàng đột nhiên xuất hiện, từ trên trời giáng xuống, trải khắp xung quanh hòa thượng Giát Giát.

Vù vù vùi

Trong lúc Huyền Thiên đại sư đang suy nghĩ, hiện trường đã xảy ra dị biến.

Vẻ mặt Huyền Thiên đại sư không khỏi chấn động.

Khí tức của hòa thượng Giát Giát đã hoàn toàn biến mất.

Vẻ khó tin cũng đang tràn ngập trên khuôn mặt Trường Đào Tôn Tọa.

Kinh khủng!

Lúc này, trong lòng Trường Đào Tôn Tọa, e rằng truyên nhân Thiên Cơ phái thần bí kia còn tài giỏi hơn cả tiểu hòa thượng.

Một thành phố Đảo Quốc lại xuất hiện hai thiên tài như vậy?

Khói đặc dần dần tản đi, trừ một hòa thượng trên đầu sưng một cục u nằm ngã trên mặt đất, bóng dáng hòa thượng Giát Giát đã chẳng thấy đâu.

- Đã biến mất rồi!

Đôi mắt Huyền Thiên đại sư trợn to, không thể tin vào mắt mình.

Hiện trường đã chẳng còn khí tức của hòa thượng.

Vùi! Vùi! Vùi Trên núi không xa phía trước, lúc này có mấy bóng người phá không lao xuống, khí thế của từng bóng người đều vô cùng cường đại, thậm chí còn trên cả Norimi Morishita, người dẫn đầu ba mươi hai vị Thiên hoàng vệ xuất hiện lúc trước!

Mỗi người đều là Thiên hoàng vệ bốn sao của Thiên hoàng vệ!

Ít nhất Hóa Tượng mấy trăm biến.

Những người này mới thật sự là đòn sát thủ mà Đảo Quốc thật sự bí mật bố trí ở Thân điện Nagoya.

Đám ba mươi hai người Norimi Morishita chẳng qua chỉ là thực lực hiện rõ ra ngoài. Dù bọn họ bí mật đến Thần điện Nagoya, nhưng để tránh đặc công các nước khác phát hiện, cường giả thật sự vẫn ẩn trong bóng tối.

- Khốn nạn!

Huyền Thiên đại sư giương mắt, vẻ mặt đột nhiên thay đổi.

Không chút do dự, trực tiếp khoát tay.

- Rút maul

Không tìm được hòa thượng, dĩ nhiên Huyền Thiên đại sư cũng không muốn triên đấu với Thiên hoàng vệ Đảo Quốc.

Vù! Vùi Vùi

Bốn vị hòa thượng bên cạnh Huyền Thiên đại sư nhanh chóng bay đi. Nhưng mà lúc này, một tiếng huýt gió dài vang lên, ngay lập tức, giữa bầu trời đêm, ánh lửa vô tận bốc cháy, chặn đường đi của bốn vị hòa thượng. Bóng dáng vừa dừng lại, lập tức, giữa không trung, bốn bàn tay lớn giáng xuống, bắt lấy bốn vị hòa thượng.

- Dừng tay!

Sắc mặt Huyền Thiên đại sư chợt biến ảo, bóng người lao thẳng đến, xông về phía một bàn tay lớn, Phật châu trong tay đột nhiên lóe lên ánh sáng xanh lục.

Vùi! Vù vùi

Phật châu đầy trời đánh xuống.

Giữa không trung, một Thiên hoàng vệ bốn sao khác tay cầm cuồng đao, xuất hiện giữa trời.

Leng keng! Leng keng leng keng leng kengl!

Mấy tiếng giòn tan liên tục vang lên, cản đòn công kích của Huyền Thiên đại sư.

Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, bốn vị hòa thượng kia đã bị bắt đi. Còn Huyền Thiên đại sư cũng bị hai Thiên Hoàng vệ bốn sao vây công, trận chiến vô cùng kịch liệt.

- Mẹ kiếp! Trên Thân điện Nagoya lại ẩn nấp nhiều cường giả Đảo Quốc đến thế.

Tiêu Dương mở to hai mắt. Chả trách lúc đến Thần điện Nagoya, mình cứ có cảm giác bất an. Đồng thời, trong mắt Tiêu Dương lóe lên tia sáng.

- Như vậy xem ra/Bồ Tát xử thai kinh" thật sự được giấu trên Thần điện Nagoya rồi!

Bên cạnh Tiêu Dương, hòa thượng Giát Giát vẻ mặt khiếp sợ nhìn thế giới mênh mông xung quanh.

Nơi Tiêu Dương đưa hòa thượng Giát Giát đến là một mảng hỗn độn mênh mông, ngoại trừ khói trắng dày đặc, hòa thượng Giát Giát chẳng nhìn thấy thứ gì.

- Tiêu thí chủ... á, đại ca, đây... đây là đâu? - Là không gian tôi mở ra đấy.

Tiêu Dương mỉm cười nói, hắn chỉ có thể giải thích như vậy.

Hòa thượng Giát Giát kinh ngạc đến mức toàn thân run rẩy, hai mắt tròn xoe.

- Không gian mở ra... mà có thể đưa vật sống vào sao... hơn nữa...

Hòa thượng Giát Giát hít sâu một hơi, vô cùng chấn động.

- Linh khí nơi này, so với bất kỳ linh sơn động phủ nào trên địa cầu cũng dồi dào hơn.

Quá mức kinh ngạc!

Thậm chí hòa thượng Giát Giát chẳng rảnh mà chú ý đến trận chiến bên ngoài, vô cùng chấn động đánh giá xung quanh. Cuối cùng, anh ta nhìn thẳng mặt Tiêu Dương, ánh mắt đó, khiến Tiêu Dương rợn gáy, lập tức trợn mắt nhìn hòa thượng, cảnh cáo.

- Tôi không thích đàn ông, càng không thích hòa thượng.

Hòa thượng rên lên một tiếng, cơ thể ngã xuống đất, cảm nhận linh khí đang liên tục tập trung trên người mình.

- Để hòa thượng chết ở đây cũng bằng lòng!

- Ít nói nhảm đi.

Ánh mắt Tiêu Dương nhìn chằm chằm trận chiến bên ngoài, suy nghĩ chợt động.

- Ông em hòa thượng, cậu nói, giờ cường giả Đảo Quốc đều xuống chiến đấu rồi, trên Thần điện Nagoya, có...

- 0a oal

Cơ thể hòa thượng Giát Giát bật dậy từ mặt đất, hưng phấn nói.

- Chúng ta lên trên làm tiên à?

Tiêu Dương khinh thường nhìn hòa thượng Giát Giát, ngay cả từ làm tiền cũng nói ra miệng được à? Tục tằng, đúng là quá tục tằng.

- Chi bằng... chúng ta lên đó cướp bóc một phen?

Tiêu Dương đưa ra đề nghị rất mang tính xây dựng.

Ánh mắt hòa thượng Giát Giát liếc nhìn Tiêu Dương, không dám lên tiếng.

Một lúc sau, vẻ mặt gã có chút khó khăn.

- Đại ca, anh có thể tùy tiện mở ra một không gian để che giấu hành tung, nhưng nếu chúng ta xông lên Thần điện, ở đó nhiều cường giả như vậy, chắc chắn sẽ bị phát hiện đấy! AI

Giọng hòa thượng Giát Giát kinh ngạc kêu lên, trợn tròn mắt.

Anh ta cảm thấy cơ thể mình đang di chuyển, hơn nữa, còn đang đi về phía Thần điện Nagoya.

Ánh mắt khó tin nhìn chằm chằm Tiêu Dương.

Không những có thể che giấu hành tung, mà còn có thể tùy tiện di chuyển?

Đầu hòa thượng Giát Giát đã bị chấn động đến ngây ngốc rồi, một lúc sau, môi mới run run.

- Đúng là xông vào nhà cướp của phải chuẩn bị thân khí mài
Bình Luận (0)
Comment