Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 718 - Chương 722: Ba Chọn Một!

Chương 722: Ba chọn một! Chương 722: Ba chọn một!Chương 722: Ba chọn một!

Cũng vì có công cụ gian lận nghịch thiên thế giới bức tranh "Thượng cổ hồng hoang" này, Tiêu Dương mới dám lựa chọn xông lên Thần điện Nagoya vào lúc này.

Từ khí thế tràn ngập trên người mấy Thiên Hoàng vệ bên ngoài có thể thấy, mình và hòa thượng Giát Giát chắc chắn không thể địch nổi. nhưng mình chỉ đi thăm dò thử, chỉ cần không bại lộ hành tung, đối phương sẽ không làm gì được mình.

Không liếc mắt nhìn trận đấu kịch liệt dưới chân núi thêm nữa, trong nháy mắt Tiêu Dương đã xông lên chủ điện trên núi.

Vù! Vùi

Hai bóng người của Tiêu Dương và hòa thượng Giát Giát xuất hiện trên nóc nhà chủ điện.

Thu liễm khí tức.

Hai người liếc nhìn nhau.

- Chia nhau ra lục soát.

Sắc mặt Huyền Thiên đại sư liền thay đổi, áp lực trên người lập tức gia tăng. Thiên Hoàng vệ bốn sao đột nhiên xuất hiện tham chiến này mạnh mẽ chẳng kém gì hai kẻ đang vây công lão. Công kích dây leo nghiêng trời lệch đất, khó lòng phòng bị, thỉnh thoảng còn mang theo gai độc hàn khí đâm qua, khiến Huyền Thiên đại sư đã mấy lần suýt trúng chiêu.

Từ bốn gã đệ tự trước có thể nhận ra điều này.

Quả nhiên, đúng như Huyền Thiên đại sư dự liệu, đột nhiên, giữa bầu trời đêm, một sợi dây leo lăng không xuất hiện, trong nháy mắt dệt thành một tấm lưới từ trên trời phủ xuống, dây leo mang theo khí tức sắc bén đánh về phía Huyền Thiên đại sư...

Chúng muốn bắt sống!

Nhưng thực lực của hai gã Thiên Hoàng vệ bốn sao liên thủ lại cũng không dưới Huyền Thiên đại sư, hai bên càng đấu càng kịch liệt, trong lúc nhất thời khó phân thắng bại.

- Hoàng lục chi địa!

Vốn đang mặc y phục dạ hành, thân pháp khinh công của cả hai đều cực cao nên nhanh chóng biến mất trong bóng đêm. Phạm vi Thần điện Nagoya vô cùng rộng lớn, trong thời gian ngắn rất khó lục soát hết.

Thiên Hoàng vệ Đảo Quốc muốn bắt sống mình, e rằng hơn phân nửa là vì "Bồ Tát xử thai kinh".

Vẻ mặt Huyền Thiên đại sư sầm xuống. Bốn gã đệ tử môn hạ của mình đã bị bắt đi, giờ chẳng thấy bóng dáng đâu. Cứ thế này, chưa chắc mình đã có thể thoát thân được.

Chân núi, Huyền Thiên đại sư bị hai Thiên Hoàng vệ bốn sao vây công, Niệm châu cường đại vẫn chưa đạt đến đến cấp bậc Thần khí nhận chủ, tuy nhiên cũng có linh tính. Ánh sáng xanh mạnh mẽ tản ra, ẩn chứa sát khí dào dạt thẩm thấu ra ngoài, còn mang theo tính ăn mòn mãnh liệt, khiến người ta vô cùng kiêng ky.

Nhưng Huyền Thiên đại sư có thể cảm nhận được, dường như đối phương không có ý định tung đòn sát thủ với mình.

Ba gã Thiên Hoàng vệ bên dưới, một người trong số đó liền dệt sợi dây leo, vù vù tạo thành một tấm lưới cực lớn nghênh đón. Hai kẻ khác, tay câm đao võ sĩ Đảo Quốc, sức mạnh của hai cánh tay tăng lên, đao phong của đao võ sĩ vô cùng sắc bén, giống như những vầng trăng khuyết lấp lóe giữa bầu trời.

Lại thêm một Thiên Hoàng vệ bốn sao!

Tiếng gầm nhẹ.

Dù Huyền Thiên đại sư rất muốn có "Bồ Tát xử thai kinh", nhưng không muốn được nhìn thấy nó với tư thái của kẻ bị bắt đến. Trong tình huống đó, cho dù mình có may mắn nhìn thấy "Bồ Tát xử thai kinh' thì chắc chắn cũng không có cơ hội sống sót đưa nó ra ngoài.

Huyền Thiên đại sư bị vây hãm, thân ảnh cố gắng nhảy lên, Niệm châu trong tay tên "Trấn yêu châu”, lúc này bùng lên ánh sáng màu lục ra xung quanh, như hình thành nên một thế giới hoang dã mênh mông. Màu lục trở thành chủ đạo, mỗi tấc ánh sáng xanh hoa mỹ đều mang theo khí lạnh cuồn cuộn, âm ầm rơi xuống.

BịchI

Đường hẹp chạm nhau, đao phong thắng!

- Đối phó với lão là Thiên Hoàng vệ Đảo Quốc.

- Phái

Huống hồ, trong mắt lão, cứu Huyền Thiên đại sư, mình cũng chẳng được lợi lộc gì.

- Phá!I

Bóng người Huyền Thiên đại sư bị quảng đi đã không còn đứng vững, giữa bầu trời, dây leo lại phủ xuống, nhân lúc ông ta bị thương, lập tức phát động công kích mãnh liệt.

Vù! Vùi

Cho nên chỉ đứng một bên xem.

Lưỡi đao vô cùng sắc bén, lập tức đụng vào ánh sáng xanh.

Trường Đào Tôn tọa thâm nghĩ,

- Mấy Thiên Hoàng vệ trước mắt dù chỉ như mấy con kiến hôi, nhưng trong những Thiên Hoàng vệ đứng đầu Đảo Quốc cũng có vài cường giả. Mục đích chuyến đi này của bổn tọa, là bắt Tiêu Dương.

Lão không muốn dính vào rắc rối.

Sức mạnh của hai mũi đao ngưng tụ lại với nhau, âm một tiếng, đánh tan tâng lục quang.

Ngũ Đài sơn và Thần tiên môn không có giao tình gì.

Phía xa, Trường Đào Tôn tọa nhìn thấy hết những cảnh này, nhưng không hề có ý định ra tay.

Ngực Huyền Thiên đại sư chấn động kịch liệt, dưới chấn động này huyết dịch như cuộn trào, hộc ra ngụm máu tươi. Bóng dáng Huyền Thiên đại sư bị bắn ngược ra ngoài...

- Ghê tởm!

Huyền Thiên đại sư trợn to mắt, lúc này điều duy nhất ông ta có thể làm là khổ sở chống đỡ. Ông đã phát tín hiệu cầu cứu, chỉ cần kiên trì thêm chút nữa, sư huynh sẽ đến cứu mình.

kkk*«*« ...........

- Không có, vẫn không có.

Bóng dáng Tiêu Dương đi khắp nơi trong Thần điện, thần thức của hắn cùng với Tiên thần thức của tiền bối Tiểu Cửu trải ra, tốc độ tìm kiếm cực nhanh. Nhưng đã lục soát hơn phân nửa Thần điện, vẫn chưa tìm được chút khí tức nào liên quan đến "Bồ Tát xử thai kinh". - Thần điện Nagoya tập trung nhiều Thiên Hoàng vệ Đảo Quốc như vậy, Bồ Tát xử thai kinh" không thể không ở đây.

Bóng dáng Tiêu Dương lóe lên, rất nhanh, ở một góc Thần điện, đã gặp hòa thượng Giát Giát.

Hai người cùng lắc đầu, chẳng thu hoạch được gì.

- Phía trước đều đã lục soát rồi...

- Trừ lão trọc lừa Huyền Thiên kia, những kẻ khác đều đã bị bắt.

Hòa thượng Giát Giát kinh ngạc kêu lên.

- Là hòa thượng Ngũ Đài sơn.

Vừa dứt lời, trong màn đêm phía xa xa, có mấy thân ảnh vội vàng xông đến.

- Nói như vậy, rất có khả năng "Bồ Tát xử thai kinh" được giấu bên trong.

Mắt hòa thượng Giát Giát sáng lên.

Vùi! Vùi Vùi

Gần như trong nháy mắt, nơi hai người đứng, lập tức xuất hiện ba bóng người.

Ba người dường như cảm giác được gì đó, vẻ mặt cảnh giác liếc nhìn xung quanh, một lúc sau, nhìn nhau, đồng thời lắc đầu, oa oa nói vài tiếng.

- Nguy hiểm quá.

Hòa thượng Giát Giát vỗ ngực, nhìn Tiêu Dương. Cảm nhận linh khí dào dạt trong không gian này, trong lòng gã thấy may nắm. Nếu không có năng lực này của Tiêu Dương, e là hành tung của hai người đã bại lộ.

Ba người đột nhiên xuất hiện đều là Thiên Hoàng vệ Đảo Quốc, phụ trách tuần tra. Cảnh giới thực lực của họ đều trên hai người Tiêu Dương, cho nên ban nãy ba người mới phát hiện ra chút khác thường.

- Con đường này chắc chắn là đường thông ra sau núi Thân điện.

Trong mắt Tiêu Dương lóe lên tia sáng.

- Nơi khác của Thần điện không có Thiên Hoàng vệ tuần tra, chỉ nơi này có.

Tiêu Dương đột nhiên quát, lập tức kéo thân ảnh hòa thượng Giát Giát, hai người cùng tiến vào thế giới bức tranh "Thượng cổ hồng hoang”.

- Cẩn thận có người!

Hòa thượng Giát Giát thúc giục!

- Còn chờ gì nữa, mau đi thôi!

- Chẳng lẽ giấu sâu phía sau?

Ánh mắt Tiêu Dương nhìn vị trí sau núi Thần điện, khẽ híp mắt.

- Mục đích chúng bắt hòa thượng, chắc chắn là vì "Bồ Tát xử thai kinh".

Suy nghĩ Tiêu Dương khế động.

- Đi theo.

Âm thầm không chút tiếng động điều khiển thế giới bức tranh "Thượng cổ hồng hoang", theo mấy Thiên Hoàng vệ đã bắt hòa thượng Ngũ Đài sơn đi học theo con đường nhỏ u tĩnh. Đến cuối con đường nhỏ, sau núi Thần điện Nagoya, là một dãy sương phòng yên tĩnh.

- Khí tức chí bảo Phật môn! Đột nhiên, giọng nói của tiên bối Tiểu Cửu yên lặng đã lâu đột nhiên hưng phấn kêu lên.

- Khí tức Phật đạo rất dày đặc, chắc chắn là "Bồ Tát xử thai kinh'1

Giọng tiên bối Tiểu Cửu vang lên trong đầu Tiêu Dương.

- Tiểu hòa thượng bên cạnh cậu hẳn là cũng đã cảm nhận được.

Người trong Phật môn càng mẫn cảm với khí tức này.

Nhất là tiểu yêu nghiệt Phật môn như hòa thượng Giát Giát.

- "Bồ Tát xử thai kinh'!

Lúc này hòa thượng Giát Giát kích động nhìn Tiêu Dương.

- Đại ca, em cảm nhận được khí tức "Bồ Tát xử thai kinh”, thật sự là ở đây!

Hòa thượng Giát Giát không nén được kích động.

- Đừng vui mừng quá sớm.

Tiêu Dương trầm giọng nói.

- Nếu "Bồ Tát xử thai kinh" đang ở đây, thì cường giả Thiên Hoàng vệ ở đây e là sẽ càng nhiều. Với thực lực của chúng ta, chưa chắc đã có thể đem "Bồ Tát xử thai kinh" đi.

- Đúng, đúng, phải cẩn thận bàn bạc.

Hòa thượng Giát Giát liên tục gật đầu.

Dưới sự dẫn đường của hòa thượng Giát Giát, Tiêu Dương khống chế thế giới bức tranh "Thượng cổ hồng hoang" chầm chậm áp sát đến nơi cất "Bồ Tát xử thai kinh”.

- Chính là một trong mấy căn phòng này.

Hòa thượng Giát Giát và Tiêu Dương nhìn mấy căn phòng đang đóng chặt trước mắt, không khỏi khó xử, rốt cuộc là căn phòng nào?

Cửa căn phòng nào cũng đóng chặt, thậm chí cửa sổ cũng đóng kín.

Dù Tiêu Dương có thể khống chế thế giới bức tranh "Thượng cổ hồng hoang", âm thầm lẻn vào, nhưng cũng không đến mức tùy tiện đi xuyên tường được.

Hòa thượng Giát Giát chỉ có thể cảm nhận được vị trí đại khái.

- "Bồ Tát xử thai kinh" ở một trong mấy căn phòng này.

Hòa thượng Giát Giát nắm chặt tay.

- Tiểu Cửu tiền bối, ông cảm thấy sao?

Tiêu Dương âm thầm hỏi tiền bối Tiểu Cửu.

- Ba gian phòng phía trước, gian phòng nào cũng có vài khí tức cực mạnh, hơn nữa, đều là những kẻ cậu không thể đối phó.

Âm thanh Tiểu Cửu trịnh trọng vang lên.

- Muốn tìm được "Bồ Tát xử thai kinh", phải tìm được nơi để đột phá vào, nhân lúc người thủ hộ không chú ý, dựa vào ưu thế của "Thượng cổ hồng hoang", nhanh chóng đánh cắp nó.

- Phải nhanh, chuẩn, ổn.

- Nếu kinh động kẻ địch thì sẽ không còn hy vọng nữa. Ba chọn một, Tiêu Dương, xem vào may mắn của cậu rồi. Tiền bối Tiểu Cửu giao quyên lựa chọn cuối cùng cho Tiêu Dương.

Ba chọn mội.

Ánh mắt Tiêu Dương nhìn xuyên qua thế giới bức tranh "Thượng cổ hồng hoang", không ngừng đánh giá ba căn phòng đang đóng kín trước mặt, bên trong đều đen ngòm, như không hề có tiếng động gì.

- Rốt cuộc, là nằm trong căn phòng nào?

Trong lúc Tiêu Dương thầm do dự, trận chiến dưới núi đã bước vào giai đoạn nóng bỏng nhất.

BịchI

Thân ảnh Huyền Thiên đại sư lui ra sau mấy bước, khóe miệng chảy máu tươi, cơ thể vô cùng chật vật.

- Đừng lãng phí thời gian nữa.

- Bắt hắn đi.

Bốn Thiên Hoàng vệ nhìn nhau, khí thế toàn thân lại một lần nữa dâng lên mãnh liệt, đôi mắt lóe lên tia sáng sắc lạnh. Hai ánh đao, dưới sự che chở của dây leo ngập trời, đâm thẳng về phía Huyền Thiên đại sư...

Trời đất biến sắc, gió mưa cuộn trào.

Trong đôi mắt Huyền Thiên đại sư dâng lên tia quyết liệt,"Trấn yêu châu" trong tay đột nhiên ném lên trời, đôi mắt bắn ra vẻ quyết tuyệt.

Đã không còn đường lui nữa rồi!

Huyền Thiên đại sư đành phải dùng đến con át chủ bài.

Trấn yêu châu, binh khí linh tính, ẩn chứa bí pháp.

Chỉ còn lại một cơ hội.

Sau khi dùng bí pháp của binh khí linh tính, sức mạnh toàn thân sẽ bị rút cạn, không còn sức phản kháng nữa.

Lúc này Huyền Thiên đại sư không còn để ý quá nhiều nữa, nghiến răng, trợn to mắt, quang mang lục bích lóe lên.

- Trấn yêu châu bít

Soạt soạt soạtI

Ánh sáng xanh vung vẩy giữa trời đêm!
Bình Luận (0)
Comment