Chương 724: Trời cao bảo vệ dân tộc Đại Đảo!
Chương 724: Trời cao bảo vệ dân tộc Đại Đảo!Chương 724: Trời cao bảo vệ dân tộc Đại Đảo!
"Bồ Tát xử thai kinh" được giấu trong tảng đái
Đôi mắt Tiêu Dương cực kỳ nóng bỏng. Có lẽ người Đảo Quốc đã sử dụng một thủ đoạn phong ấn nào đó khảm "Bồ Tát xử thai kinh" vào trong tảng đá. Hóa ra trong tảng đá này, còn có mấy tâng đệm dày bằng gõ, Bồ Tát xử thai kinh" đúng là được giấu rất kỹ.
Nhưng mà dưới đòn tấn công hồng thủy của mãnh thú thượng cổ "Hống”, lớp gỗ bên trên đã hoàn toàn bị ăn mòn, trên hòn đá có ẩn chứa trận pháp đặc biệt, nên mới chống được tính chất ăn mòn khủng bố kia.
Vù! Vùi Vùi
Cường giả Thiên Hoàng vệ Đảo Quốc lần lượt nhảy đến, hầu hết bóng người đều đáp xuống xung quanh hòn đá kia, bao vây đến mức giọt nước cũng không chảy lọt. Tất cả mọi người đều không ngờ,'Bồ Tát xử thai kinh' lại bị bại lộ bằng cách như vậy.
- Khốn kiếp! Thứ quái thú gì đây!
Không ít người đang nhìn vào mãnh thú thượng cổ "Hống" hai cặp mắt đỏ rực, răng nanh sắc bén đang chiếm cứ giữa không trung, vẻ mặt không khỏi hoảng hốt. Cho dù đều là những cường giả cấp bậc Hóa Tượng, nhưng đối diện với sinh vật chưa từng tiếp xúc này, họ vẫn có một nỗi sợ hãi khó hiểu.
Nhất là khi nó phun ra thủy dịch có tính chất ăn mòn khủng bố như vậy, càng khiến người ta phải run rẩy.
Leng keng!
Vẻ mặt Thiên Hoàng vệ nọ kinh hãi, hai chân sau của mãnh thú thượng cổ 'Hống" đã đạp một cái.
Tiếng gầm rú chói tai.
- AI
- Lên! Bắt nói
Trong "Thượng cổ hồng hoang”, Tiêu Dương mở to hai mắt. Hắn không thể ngờ "Thỏ tinh" lại oai phong như vậy, khủng bố như vậy. Một mãnh thú thượng cổ mình tùy tiện vẽ ra đều có thể dễ dàng trưởng thành trở thành đối thủ nặng ký của cường giả cấp bậc Hóa Tượng!
- Chẳng lẽ là thứ thần minh phái đến.
Hộc ra một ngụm máu tươi, Thiên Hoàng vệ đó bị đạp trúng ngực, rầm một cái ngã trên mặt đất.
Ra lệnh một tiếng, bóng dáng ba gã Thiên Hoàng vệ Hóa Tượng tám biến liền phá không lao đến, trong tay là đao võ sĩ sắc bén cắt những vết cắt trên bầu trời, lao về phía mãnh thú thượng cổ "Hống”.
- Là quỷ quái!
Răng nanh của nó giống như một lợi khí rắn chắc, va chạm với đao võ sĩ, phát ra tiếng kim loại giòn vang.
- Điều này chứng tỏ, trong thế giới "Thượng cổ hồng hoang” thực sự, sự cạnh tranh vô cùng tàn khốc!
Con mắt đỏ bừng sắc lạnh quét qua, năng nanh sắc bén vẽ một đường, thân ảnh lắc lư giữa bầu trời, đột nhiên một thứ to lớn đánh về phía một Thiên Hoàng vệ.
Tiêu Dương than thở.
- Đúng là bé thỏ ngoan.
Vẻ mặt Tiêu Dương kích động. - Cái đó cũng chưa chắc.
- Vậy vẽ thêm một mãnh thú thượng cổ nữa, chưa chắc đã có thể so được với "thỏ tỉnh" này?
Tiểu Cửu đã không còn gì để nói về Tiêu Dương.
Giọng nói của Tiểu Cửu vang lên.
Cường giả thực sự của Thiên Hoàng vệ có lẽ muốn hiểu thêm một chút về mãnh thú thượng cổ "Hống” này nên chưa ra tay. Mấy người ra tay ban nãy, một người gãy vài khúc xương trước ngực, một người còn thảm hơn, bị răng nanh của mãnh thú thượng cổ "Hống" chém thành hai mảnh, máu bắn ra mấy mét.
- Cậu đừng vui mừng quá sớm.
Đôi mắt Norimi Morishita nhìn chằm chằm mãnh thú thượng cổ "Hống" đang nổi bão.
- Đúng là một quái thú kinh khủng!
Tính cách hung hãn của mãnh thú thượng cổ hoàn toàn hiển lộ!
- Mãnh thú thượng cổ "Hống" này là mãnh thú thượng cổ đầu tiên sinh ra trong thế giới "Thượng cổ hồng hoang" của cậu, cho nên mới có thể có được thực lực cường đại trong thời gian ngắn như vậy.
Những chấn động thằng nhãi này đem đến nhiều quá rồi, dân dần, ông đã học cách tê liệt rồi.
Hống!II
Trận đấu bên ngoài vô cùng kịch liệt.
Tiêu Dương lập tức trợn tròn mắt.
- Nói tóm lại, có được "Thượng cổ hồng hoang" nghịch thiên này, Tiêu Dương, cho dù một ngày nào đó, cậu có thực lực san bằng thế giới này, ta cũng không kinh ngạc chút nào đâu.
- Mãnh thú thượng cổ, vốn không ai có thể hiểu rõ. Có lẽ có vài mãnh thú thượng cổ, một khi sinh ra đã có thực lực so được với cấp bậc Hóa Tượng, đó cũng chẳng có gì lạ. Có lẽ còn có một nguyên nhân, truyền thừa mãnh thú thượng cổ có liên quan đến huyết dịch."Thỏ tinh" này của cậu là mãnh thú thượng cổ đầu tiên được tạo ra, thuộc đời đầu tiên, huyết dịch tinh thuần nhất, thực lực cũng cường đại nhất.
Tiểu Cửu thở dài nói.
- Trên núi phía sau Thần điện Nagoya lại ẩn náu quái thú như vậy.
- Quái thú này, chưa bao giờ nhìn thấy, chẳng lẽ là một sinh vật mới? Hoặc là một con thỏ biến dị...
Đôi mắt Norimi Morishita lóe lên tia lạnh, ra lệnh,
- Bắt sống nói
Quái thú này có giá trị nghiên cứu vô cùng quan trọng.
Quái thú có thể so với cấp bậc Hóa Tượng, quả thật mới nghe thấy lần đầu.
Hống!
Hống!
Trong bóng đêm, răng nanh của mãnh thú thượng cổ "Hống" không ngừng dính máu.
- Chậc chậc, đúng là không ngờ, thực lực "thỏ tinh" này cao đến thế.
Như thủy triều phun xuống, tính chất ăn mòn khủng bố gần như đã san bằng nửa đỉnh núi, không có ai dám chính diện nghênh đón thứ thủy dịch có chứa tính ăn mòn khủng khiếp này, lần lượt né đi.
Hống! - Tôi không tin, bọn họ có thể duy trì 100% cảnh giác từng giây từng phút.
Tiêu Dương tỉnh táo nhìn tình thế bên ngoài.
- Chỉ có thể đợi.
Hòa thượng Giát Giát chảy nước miếng.
- "Bồ Tát xử thai kinh" đang ở ngay trước mắt, có thể lấy dễ như trở bàn tay, nhưng mà...
Tiêu Dương buông tay.
- Cậu em hòa thượng, cậu có chắc chắn lấy được không?
Nghe vậy, hòa thượng Giát Giát không khỏi cúi đầu ủ rũ. Giọt nước miếng vẫn dính nơi khóe miệng, nhìn chằm chằm cường giả bên dưới, thậm chí trên hòn đó, còn có Thiên Hoàng vệ Hóa Tượng vài chục biến đang đứng, nếu muốn âm thầm không tiếng động đánh cắp "Bồ Tát xử thai kinh" thì đúng là không thể.
- Cho dù trên tảng đá không có ai,'Bồ Tát xử thai kinh" giấu trong hòn đá, chắc chắn có trận pháp phong ấn gì đó giam cầm. Chúng ta chưa chắc đã phá được.
Hòa thượng Giát Giát bất đắc dĩ lắc đầu.
- Không có cách gì, không có cách gì cải
Mắt thấy chí bảo Phật môn "Bồ Tát xử thai kinh" ở trước mặt, lại không thể lấy đi, đúng là không cam lòng.
- "Bồ Tát xử thai kinh"!
Khổ nỗi chưa có cơ hội ra tay.
Tiêu Dương đã âm thầm điều khiển "Thượng cổ hồng hoang" đến gần hòn đá.
Ngay từ lúc bắt đầu chiến đấu, tiền bối Tiểu Cửu đã nhận ra, mấy cường giả Thiên Hoàng vệ Hóa Tượng vài trăm biến chiến đấu dưới núi kia đã yên lặng trở vê, nhưng chỉ ẩn nấp xung quanh chứ không hề xuất hiện.
Mãnh thú thượng cổ dường như sinh ra để chém giết.
Đấu đái! Chém giết!
Tiêu Dương than nhẹ, ánh mắt chợt lóe lên.
- Chúng ta không thể để nó một mình chiến đấu.
- Ra hỗ trợ?
Lập tức, trong tay hòa thượng Giát Giát đã xuất hiện Kim Cương Hàng Ma trượng, trên người cũng mặc Kim thiền cà sa, tất cả đều được trang bị đây đủ.
Tiêu Dương nhìn thấy tên hòa thượng nóng lòng muốn dùng bạo lực này, nửa ngày sau, bĩu môi nói.
- Đối phương chủ yếu là muốn bắt sống "thỏ tinh" chứ nếu không nó cũng chẳng thể chống đỡ được lâu như vậy. Với thực lực của chúng ta, sẽ không được đãi ngộ như vậy đâu, e rằng sẽ bị đánh chết ngay lập tức đấy.
- Vậy chúng ta phải làm như thế nào?
Hòa thượng Giát Giát lập tức hỏi.
Tiêu Dương cười rộ lên. - Nó giết người thì đương nhiên chúng ta phóng hỏa. Đúng là hoài niệm quá.
Tiêu Dương không khỏi nhớ lại, mình đúng là có duyên với Thần điện Đảo Quốc. Đây là lân thứ hai leo lên Thần điện Đảo Quốc, cũng sắp lần thứ hai phóng hỏa thần điện rồi.
Mầm lửa Hoàng hỏa khủng bố bắn ra trong tay Tiêu Dương, ngay lập tức trải khắp các ngóc ngách trên núi. Hòa thượng Giát Giát lập tức khiếp sợ.
Anh ta nhìn chằm chằm Tiêu Dương như nhìn quái vật, hòa thượng Giát Giát không kìm được, hít sâu, mở miệng,
- Đại ca, xin nhận một lạy của eml
Anh ta không thể không phục.
Thủ đoạn của vị đại ca này đúng là tâng tâng lớp lớp.
Ngọn lửa ngập trời thực sự không hề gặp phải chút trở ngại nào.
Gặp gỗ đốt gõ, gặp đá đốt đá, gặp nước... cả một vũng nước lớn cũng bị thiêu đốt.
Dường như không có gì trên thế gian này là không thể đốt.
Ánh lửa ngay lập tức xông thẳng lên trời!
Tiếng kêu hoảng loạn, tiếng hét kinh ngạc ngay lập tức vang lên.
Thần điện Nagoya dường như lại tái hiện lại cảnh huy hoàng của Thiên Bảo Sơn thần điện ngày ấy, ánh lửa ngút trời, như thiêu đốt nửa bầu trời!
Ngay lúc này, xung quanh Thần điện Nagoya, cho dù đêm khuya, cũng có người lơ đãng nhìn thấy cảnh này, không khỏi kinh hãi.
- Thần điện Nagoya cháy rồi!
Như sét đánh ngang tai.
Thần điện là tượng trưng thần thánh không thể xâm phạm trong lòng người dân Đảo Quốc.
- Không phải cháy, là Đại thân thiên chiếu hạ phàm!
- Thần triệu, là thân triệu!
- Trời cao bảo vệ dân tộc Đại đảo!
- Trời cao bảo vệ dân tộc Đại đảo!
Những âm thanh ngoan đạo vang lên, mọi người nhìn ánh lửa ngút trời trên Thần điện Nagoya, vẻ mặt không khỏi sùng bái, vô cùng sùng kính. Thậm chí có người còn nhân cơ hội này cầu nguyện, khi đại thần thiên chiếu hiển linh, nói không chừng lời câu nguyện còn có thể thành sự thật.
Trên Thần điện Nagoya lại gà bay chó nhảy!
- Mau dập lửa, maul
- Không được, lửa càng lúc càng lớn!
Những tiếng hét hỗn loạn vang lên, những bước chân rối loạn. Phản ứng đầu tiên của nhiều người là dùng nước dập lửa, nhưng ngọn lửa quỷ dị này, nước không thể nào dập được. Thậm chí thuộc tính giả Thủy cũng không ai có thể dập được ngọn lửa này.
Xung quanh chiến trường mãnh thú thượng cổ "Hống" đã ánh lửa ngút trời.
- Mau bắt nó lại! - Cứu hỏa đi! Phế vật!
Norimi Morishita cũng bị trận hỏa hoạn bất thình lình này làm cho không kịp ứng phó, hổn hển hét lớn, tiếng gào rít gân so được với tiếng gầm của mãnh thú thượng cổ "Hống' rồi.
Ánh lửa bất diệt, cháy khắp Thần điện Nagoya. Nó đã nhanh chóng lan đến gần chủ điện của Thần điện rồi.
- Dập lửa, người đâu mau tới dập lửa.
Naoko Toyama Điện vương Thần điện Nagoya.
Cô là thuộc tính giả Thủy, nhưng khi sóng nước đầu tiên của Naoko Toyama vung vẩy xuống, đã phát hiện căn bản không thể dập được ngọn lửa lớn này, ngược lại còn trợ giúp thêm uy thế của nó, Naoko Toyama đã gần như tuyệt vọng. Ngọn lửa không thể dập tắt này, sao có thể không khiến người ta tuyệt vọng được.
- Lửa lớn quá.
- Lui ra, mọi người mau lui ra.
Những bóng người vô cùng chật vật, những tiếng hét hoảng sợ kêu lên.
Trong thế giới bức tranh "Thượng cổ hồng hoang”, hòa thượng Giát Giát đã trợn mắt há hốc mồm.
Anh ta biết mục đích phóng hỏa của Tiêu Dương là gây hỗn loạn. Nhưng không thể nào ngờ được, trận hỗn loạn này lại náo động như vậy. Lửa lớn, không ai có thể dập tắt được! Thậm chí Thiên Hoàng vệ bốn sao ẩn nấp ở nơi bí mật gần đó cũng âm thầm ra tay, nhưng chỉ có thể ngăn cản thế lửa một chút thôi, nhưng rất nhanh, ngọn lửa vẫn dịch chuyển về phía trước, ...
Ánh lửa ầm ầm cuốn lên chủ điện chính giữa Thần điện Nagoya.
Lúc này, ngọn lửa ngập trời đã cháy đến cực hạn!
Đứng cách đó rất xa, cũng có thể nhìn thấy ánh lửa ngập trời này!
Bất chợt nhìn sang, giống như có một con đường từ trên trời nối xuống.
- Thiên chiếu đại thân hạ phàm!
- Trời cao bảo vệ dân tộc Đại đảo!
- Trời cao bảo vệ dân tộc Đại đảo!
- Trời cao bảo vệ dân tộc Đại đảo!
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ