Chương 743: Sát! Sát! Sát!
Chương 743: Sát! Sát! Sát!Chương 743: Sát! Sát! Sát!
Gió mưa tê tụi
Đúng lúc diễn ra Giải đấu tinh anh bảy nước, hộ tống bảo vệ "Bồ Tát xử thai kinh", Đảo quốc cử sức mạnh cường đại đến trấn thủ thành phố Nagoya. Hôm nay xảy ra chuyện như vậy, Norimi Morishita cũng có đủ sức mạnh để chống lại.
- Nơi này là Đảo quốc.
Cuối cùng Norimi Morishita khẽ nói một câu, bóng người lặng lẽ quay đầu, đi vào sâu trong biệt thự.
Đứng trước một vách tường, Norimi Morishita gõ nhẹ vài cái lên bức tường. Bức tường trông có vẻ bình thường đột nhiên xuất hiện một đợt sóng huyền diệu, như phong ấn được mở ra. Chỉ trong tích tắc, trên bức tường xuất hiện một kẻ hở, từ từ mở rộng. Một cửa động vừa đủ một người bước vào xuất hiện.
Norimi Morishita cất bước đi vào, vách tường khít lại một lần nữa, không hề có chút dấu vết gì.
Trước mắt ánh đèn chiếu sáng, ánh sáng dịu mắt kéo dài vào tận bên trong.
Norimi Morishita bước nhanh về phía trước. Phía trước, có một đại sảnh ngầm, ở trung tâm đại sảnh, có một hòn đá tỏa ánh sáng vàng kim, bên trong đang phong ấn "Bồ Tát xử thai kinh" mà vô số người thèm thuồng.
Giọng nói khàn khàn bình tĩnh, trong giọng nói không hề lộ ra chút cảm xúc gì.
- Xem ra đạo hạnh của ba hòa thượng này quá thấp.
Giọng Norimi Morishita vô cùng cung kính.
Đồng tử Norimi Morishita, chợt lắc đầu nhẹ.
Trước mặt thân thể áo bào tro là ba hòa thượng, đang quỳ trước hòn đá, ánh mắt hơi đờ ra đang lầm bâm Phật ngữ.
Giọng nói của lão không hề cuồng vọng như khi ở ngoài.
"Bồ Tát xử thai kinh", chí bảo Phật môn.
- Bẩm sứ giả, hòa thượng Viêm Hoàng thoát đi đêm đó, chúng ta đã dùng hết sức truy lùng tung tích, chắc chắn sẽ cố gắng hết sức phụ trợ sứ giả, nhân cơ hội này thăm dò ra bí mật "Bồ Tát xử thai kinh".
- Ra mắt sứ giả.
Lúc này, trên hòn đá, có một bóng người mặc áo bào tro đang ngồi yên lặng, bất động như núi, giống như một pho tượng Phật. Nếu không tận mắt chứng kiến, căn bản sẽ không thể cảm nhận được có hơi người ở đây.
GiếtI
Giọng nói khàn khàn nhẹ nhàng vang lên, mang theo chút mê hoặc, mênh mang.
- Đem ba gã hòa thượng này ra ngoài, giết.
- Ta không tin, cả đời ta không thể nhìn thấu được "Bồ Tát xử thai kinh"!
Giọng Norimi Morishita vô cùng cung kính.
- "Bồ Tát xử thai kinh”...
kkk**& ....... - Vâng!
Không ai biết nguyên nhân vì sao. Thậm chí có vài người đang nằm trong chăn cũng bị dựng dậy, không hề giải thích gì đã bị dẫn đi. Để tránh dư luận, phía Đảo Quốc chỉ có thể bịa ra một lý do, nói xung quanh đây có một tai họa ngầm, nên phải nhanh chóng di cư.
Ngọn đèn dịu mắt, trên hòn đá, người mặc áo bào tro đột nhiên mở mắt, một tia tàn khốc lóe lên, nhìn chằm chằm Norimi Morishita.
Tiểu đội Tinh Anh lo cho tình hình của Bạch Khanh Thành.
- Chắc chắn phải khiến "Bồ Tát xử thai kinh" hoàn toàn thuộc về Đảo quốc.
Đột nhiên, giữa bầu trời xuất hiện một tiếng nổ lớn.
Kiên nhẫn yên lặng chờ đợi.
Shibata Tanaka lo lắng bên Thiên Hoàng vệ, không biết có trợ giúp không...
- Ba tiểu hòa thượng ban nãy, hãy dùng chúng làm mồi nhử, chắc chắn sẽ có thể lần ra nơi ẩn nấp bí mật của cao tăng Viêm Hoàng.
Lấy khách sạn bảy tâng làm trung tâm, trong phạm vi mười dặm, thậm chí là phạm vi lớn hơn, đều nghiễm nhiên trở thành một khu vực cấm. Cơn mưa lớn dường như đã tẩy rửa cả thành phố, biến nó thành tòa thành trống.
Chỉ có sát khí vô tận bay lượn đầy trời.
Vẻ mặt mọi người vô cùng nghiêm trọng, không biết tiếp theo đây sẽ đối mặt với chuyện gì, rốt cuộc vận mệnh sẽ ra sao.
Norimi Morishita cung kính hô lên, thân thể lập tức biến mất.
Cảnh sát xung quanh khách sạn bảy tầng dường như nhận được tin gì đó, bóng dáng dần dần lùi ra sau, mở rộng phạm vi phong tỏa. Thậm chí cư dân ở gần đó cũng bị ép tạm thời rời đi.
Cuồng phong cuốn theo những hạt mưa lớn, tràn ngập giữa bầu trời đêm.
Ào ào-
Đội một trăm người đầu tiên đã tới.
Người cầm đầu, Thiên Hoàng vệt!
Lúc này, ánh mắt Shibata Tanaka lập tức tỏa sáng, vẻ mặt vô cùng kích động.
- Là Thiên Hoàng vệ và tinh anh Thần điện! Tốt! Tốt! Tốt!
Ánh mắt Shibata Tanaka vô cùng kích động, đồng thời còn bắn ra thù hận mãnh liệt.
- Viêm Hoàng! Chuẩn bị đón tẩy lễ tử vong đi!
Uất ức cả một đêm, lúc này rốt cuộc y cũng có thể phát tiết rồi!
Thật sự muốn gào lên thật lớn!
Đội ngũ Thiên Hoàng vệ đã đến, sao còn phải sợ Viêm Hoàng nữa.
Đáng tiếc, sự không cam lòng này chỉ có thể hộ tống vong hồn y, cùng với sứ giả U minh xuống địa ngục.
Sinh mạng đột nhiên héo tàn trong thời khắc rực rỡ nhất, dĩ nhiên là không cam lòng.
Vốn tưởng rằng cứu viện đã tới, đám người bên mình có thể hóa giải tất cả nguy cơ. Nào ngờ, chính nụ cười điên cuồng vì cảm thấy nguy cơ đã được hóa giải đã trở thành tấm bùa đòi mạng của y, trong nháy mắt y đã mất mạng dưới kiếm Lam Hân Linh.
Shibata Tanaka chết không nhắm mắt.
Ánh mắt Lam Hân Linh lạnh lùng đến cực điểm, lạnh lùng liếc nhìn cường địch đang lao đến, không chút sợ hãi.
GiếtI
Đầu rơi xuống một vũng nước trên mặt đất, nước bắn tung tóe.
Máu tươi tràn khắp mặt đất.
Ào ào ào...
Nước mưa tàn phá, rơi xuống.
Toàn trường lại một lần nữa khôi phục sự yên tĩnh.
Người xuất kiếm là Lam Hân Linh!
Lúc này, ngoài vẻ mặt lạnh lùng, mũi kiếm dính máu đang được nước mưa tẩy rửa sạch sẽ, ánh sáng của lưỡi kiếm màu bạc lấp lóe.
Trong lòng cô vẫn kiên trì với câu nói mà Tiêu Dương để lại trước khi đi.
Ai có dị động...
BịchI
Không chút sai lệch, trực tiếp chém lên cổ Shibata Tanaka. Trong phút chốc, một mũi tên máu đẹp đẽ phóng ra, đầu lâu đang cười lớn của Shibata Tanaka tạo thành một đường cong tuyệt mỹ giữa không trung, khuôn mặt tươi cười vẫn chưa thu lại, chỉ có đồng tử là trợn to.
Một luồng kiếm quang như tia chớp lăng không xẹt qua.
Vùi
Shibata Tanaka cười lớn không kiêng nể...
- Hahal Hahahal
- Cô gái này xuống tay quyết đoán thật.
Trong chỗ tối, Kane thầm than, đồng thời vẻ mặt ngưng trọng.
- Thiên Hoàng vệ của Đảo quốc cũng đã được xuất động rồi, e là khó tránh được đại chiến, chuẩn bị để ứng cứu thôi!
Bịch! Bịch! Bịch! Bịch!
Từng bóng người bị ấn quỳ rạp xuống mặt đất, miệng vẫn nhét tất thối.
Trừ tám người đã bị Tiêu Dương giết, vẫn còn lại tám người, toàn bộ đều được tụ tập lại, quỳ rạp trên mặt đất.
Gió lớn hiu quạnh.
Tất cả người của Tiểu đội Tinh Anh đều nhìn những kẻ vừa đến, khí tức cường đại, bọn họ không thể đọ được. Nhưng họ không hề sợ hãi, ánh mắt vô cùng quyết tuyệt.
- Người tới dừng lại, tiến lên một bước sẽ giết một người!
Giọng Lưu Gia Ny vang vọng.
Thiên Hoàng vệ dẫn đầu, tên Wakayama Chiryu. Lời vừa dứt, đồng tử Wakayama Chiryu hơi co lại, khóe môi nở nụ cười khinh miệt, cước bộ vẫn tiến lên trước một bước.
Gã không tin, trong tình huống xấu như thế này Viêm Hoàng vẫn dám giết người.
Hoàn toàn chọc giận đối phương, chắc chắn Viêm Hoàng sẽ phải thịt nát xương tan toàn bộ.
- Giết!
Trương Kiều Trí ra lệnh.
Hộc!
Một mũi tên máu bắn ra, vô cùng đẹp đẽ.
Một cái đầu xoay tròn trên mặt đất.
- Ưm... ưm... ưm... ưm...
Bảy người còn lại dường như đều sợ mất mật, đồng tử kinh hãi đến cực điểm, liều mạng lắc đầu, ánh mắt mang theo tia tuyệt vọng, cầu xin, nhìn chằm chằm phía trước.
Giống như đang cầu xin vị Thiên Hoàng vệ Wakayama Chiryu, đừng bước lên trước nữa.
- Tao không tin, bọn mày dám giết sạch họi!
Đôi mắt Wakayama Chiryu lóe lên tia tàn nhẫn, bước chân vẫn thình thịch tiến vê phía trước.
Với một kẻ đã quen ở tít trên cao như gã, làm sao có thể để cho đám trẻ ranh uy hiếp.
Trong nháy mắt bước về phía trước, khí thế của Wakayama Chiryu như một hòn núi lớn ép về phía trước. Y cố rắng dùng uy áp khí thế này khiến người Viêm Hoàng đi vào khuôn khổ. Đồng thời, một đợt công kích tinh thân vô hình từ xa đang đánh tới!
Con mắt Lưu Gia Ny lóe lên tia lạnh, cũng đánh ra một luồng tinh thần lực, âm một cái va chạm với nhau.
Thịch! Thịch!
Lưu Gia Ny lui ra sau vài bước, vẻ mặt hơi tái nhợt.
Vùi
Lần này người ra tay là Trương Kiều Trí. Một tay của anh ta giơ con tin của mình lên, quảng về phía trước, ánh lửa trong mắt lóe lên, nắm tay đột nhiên nắm chặt.
- Bạol
Âm ầm!
Thân ảnh nọ bị quẳng về phía trước, trong khoảnh khắc lập tức nổ tung, xương cốt nát vụn.
Cách chết như vậy càng khiến kẻ khác phải rùng mình.
Mặc dù thực lực của tiểu đội này không mạnh, nhưng bọn họ xuống tay với con tin quá tàn nhẫn, vô cùng quyết đoán. Lúc này, cuối cùng sắc mặt Wakayama Chiryu đã thay đổi.
Dù gã cuồng ngạo, nhưng thật sự không dám không để ý đến con tin tiểu đội Thiên Hoàng.
Nếu như thật sự không để ý, để tiểu đội Thiên Hoàng bị giết sạch, há chẳng phải sẽ làm lạnh lòng không ít thủ hạ của mình sao.
Vẻ mặt Wakayama Chiryu âm trầm, dừng bước.
Trong chốc lát.......
Vùi! Vùi! Vùi Một binh đoàn khác lại chạy tới.
Norimi Morishita phái đi tổng cộng ba mươi hai Thiên Hoàng vệ, thực lực khác nhau, mỗi một Thiên hoàng vệ, cũng dẫn theo một trăm tinh anh Thần điện. Số lượng này cộng lại là một con số cực kỳ kinh khủng.
Lần lượt kéo đến, cả đám quây tụ lại. Lúc này, người của Tiểu đội Tinh Anh bị vây chính giữa, giống như con thuyền lắc lư giữa biển gầm, bất cứ lúc nào cũng có thể bị nuốt chửng.
Bốn phương tám hướng, khí thế cường đại lao thẳng tới, tinh anh hệ thống cảnh sát bình thường chân đã không thể đứng vững, ngôi bệt trên mặt đất. Còn mười tinh anh khác, học trò của Tiêu Dương đều dựa vào tiêm lực hơn người, cắn răng chống đỡ. Vũ khí của mỗi người đều là con tin trong tay mình.
Nếu không còn lại sáu con tin, e là họ sớm đã bị một loạt công kích đánh bại rồi.
- Viêm Hoàng! Đừng giãy giụa vô íchI
Thần sắc Wakayama Chiryu dữ tợn, bước chân bất giác tiến lên trước một bước.
Cách đám người Viêm Hoàng gần năm mươi mét.
- Giết!
Trương Kiều Trí quyết đoán ra lệnh!
Vụt!
Vẫn là Lam Hân Linh xuất kiếm.
Một luồng máu tươi phụt ra.
Một kiếm chém đầu!
Không chút nương tay.
Tiến lên một bước, giết ngay một người!
Giết không thai
Sắc mặt Wakayama Chiryu âm trầm, bao vây xung quanh. Ba mươi hai Thiên Hoàng vệ sắp đến đông đủ rồi, nhưng chưa một ai muốn làm người đi đầu, lúc này thế cục đang giằng co.
Tiểu đội Tinh Anh bị vây chính giữa phải chịu áp lực cực lớn!
Mồ hôi lạnh sớm đã chảy ròng ròng...
- Xem mày có thể giết được bao nhiêu người!
Đột nhiên, một giọng nói chấn động vang lên, một bóng đen từ trong đám người lao ra, bay thẳng về phía Tiểu đội Tinh Anh Viêm Hoàng.
- GiếtI
- GiếtI
- GiếtI
Giọng Trương Kiều Trí vang vọng trong đêm đen, quanh quẩn, lặp đi lặp lại...
Vùi! Vùi Vùi
Lúc này, cánh tay Lưu Gia Ny đột nhiên phất lên, chỗ móng tay, kim thêu dày đặc sắc bén đánh nhanh ra...
Thình thịch thình thịch thình thịch! Tất cả con tin, đều chết hết. Đồng tử những người xung quanh chấn động mãnh liệt. Sắc mặt đám người Tiểu đội Tinh Anh cũng biến đổi!