Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 753 - Chương 757: Đuổi Tận Giết Tuyệt

Chương 757: Đuổi tận giết tuyệt Chương 757: Đuổi tận giết tuyệtChương 757: Đuổi tận giết tuyệt

Hai bên đang chiến đấu vô cùng quyết liệt bỗng nhiên trong nháy mắt xuất hiện một tầng lửa kỳ dị bao phủ khắp không gian. Mọi người kinh hãi chạy tán loạn, vẻ mặt ai ai cũng đầy hoảng sợ chỉ muốn chạy thật nhanh rời khỏi nơi này.

Tiếng gào thét đầy tuyệt vọng vang khắp tòa biệt thự.

Âm! Âm! Âm!

Mọi người lập tức dồn lực đánh vào trận pháp Chúc Hỏa tuy nhiên nó vẫn chẳng có chút hề hấn gì. Khi phong ấn hoàn toàn phủ xuống chỉ có rất ít một số người may mắn thoát ra ngoài còn đại đa số mọi người đều bị nhốt bên trong trận pháp.

Vùi! Vù -

Một bóng người hạ xuống bên đường biên trận pháp. Mọi người thấy vậy, ánh mắt kinh hãi, mặt mũi tái mét.

- Là một trận pháp phong ấn.

Giọng nói của Tiểu Cửu vang lên trong đầu Tiêu Dương:

Tuy nhiên nếu Tiêu Dương sử dụng Hám Đạo Thuật nhất là Tích Thủy Xuyên Thạch tầng thứ hai, sẽ phải vận dụng một lượng lớn Lực Kiếm Đạo. Với cảnh giới hiện tại của hắn chỉ sử dụng được Tích Thủy Xuyên Thạch mười lần là nhiều nhất. Nếu sử dụng hết mười lần, Kiếm Đạo của hắn cũng gần như không còn, phải nghỉ ngơi dưỡng sức để khôi phục lại.

- Liều mạng thôi!

Tiêu Dương biết thực lực của mình không đủ để tham chiến.

Đây là lá bài bảo vệ bản thân và chống lại kẻ địch của hắn.

Vẻ mặt Tiêu Dương nghiêm túc lạ thường, ánh mắt đề phòng nhìn ra bên ngoài. Tâng phong ấn này rất kỳ quái cũng rất khó phòng bị, nếu như muốn ra tay hắn phải cẩn thận hơn.

Tiêu Dương liếc mắt nhìn tên hòa thượng đang vui vẻ trên nỗi tuyệt vọng của người khác kia, trong lòng thâm nghĩ: Vào những lúc thế này một cao tăng đắc đạo như y không phải nên niệm A di đà phật rồi bắt đầu tụng kinh siêu độ sao?

- Xem ra bên trong mật thất có một cường giả rất mạnh, có lẽ người này rất có tiếng tăm. Bởi khi trận pháp vừa xuất hiện, đám người kia đã hoảng loạn bỏ chạy.

Giát Giát có vẻ rất kích động, nắm chặt tay, ánh mắt nhìn chằm chằm phía trước, nói:

Đến giờ khắc quyết định thắng bại, cuộc chiến của những cường giả Tâm Lôi Kiếp.

Một cường giả am hiểu phong ấn.

Bởi vì rất quý nên Tiêu Dương phải suy nghĩ cẩn thận trước khi hành động.

Tiêu Dương nhìn một lượt sau đó kinh ngạc nói:

Trừ khi hắn dùng Hám Đạo Thuật!

- Không ngờ lão hòa thượng Ngũ Đài Sơn kia lại chạy được ra ngoài, chuồn cũng nhanh đấy chứ!

- Nếu đã trốn không thoát vậy thì cứ quyết chiến một trận, dù sao bọn họ cũng chẳng còn lựa chọn nào khác. Trận đấu lần này nhất định sẽ rất đã mắt! - Hòa thượng!

Ánh mắt của mọi người lập tức trở nên điên cuồng, tấn công càng mạnh mẽ hơn, trong nháy mắt đã có mấy tên Thiên Hoàng Vệ ngã xuống trong vũng máu. Những Thiên Hoàng Vệ được phái tới đây đều không phải Thiên Hoàng Vệ bình thường, đều đạt cảnh giới Hóa Tượng, là lực lượng nòng cốt của Thiên Hoàng Vệ.

- Đi đằng nào cũng không thoát được, hôm nay cho dù có chết cũng phải kéo theo một cái đệm lưng!

Bỗng nhiên, từ trong mật thất truyền ra tiếng gâm lớn. Ngay sau đó xuất hiện một người đàn ông trung niên mặc chiến bào màu bạc với một đôi mắt lạnh như băng. Toàn thân y toát lên một loại khí chất cao quý, đôi lông mày kiếm chếch lên, đôi mắt lạnh lão liếc nhìn một vòng xung quanh.

Điều này có liên quan đến đối thủ của bọn họ.

Con ngươi của Tiêu Dương đột ngột co lại, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào người đột nhiên mới xuất hiện kia.

Chín cường giả Tâm Lôi Kiếp không kịp bỏ chạy.

Giát Giát không nhịn nổi cười nắc nẻ.

- Cái gã kia mặt vênh lên trời, lỗ mũi thì hếch, trán...

Mặc dù đây là lần đầu tiên gặp mặt nhưng trực giác nói cho Tiêu Dương biết tên kia chính là mục tiêu của hắn đêm nay.

Đối thủ của hòa thượng Ngũ Đài Sơn yếu vì vậy khi có biến lão lập tức chưởng văng đối thủ sau đó chạy mất dạng. Trong khi đó chín cường giả Tâm Lôi Kiếp lại được 'đặc biệt quan tâm' bị đối thủ kìm chân nên không thể bỏ chạy kịp lúc.

Vù ! VùiI VùI

Đám Thiên Hoàng Vệ lập tức chạy đến sau lưng người kia, vẻ mặt hết sức cung kính.

- Thần điện chỉ tửi

Trong đám người chợt vang lên một tiếng rống lớn!

Cuộc chiến lập tức bùng nổ, phía trên bầu trời là một tầng lửa cháy rừng rực...

- Giết hết bọn chúng!

- GiếtIII

Tiêu Dương lườm cái tên hòa thượng đang cười như được mùa kia một cái. Cái tên này ngoài cái đầu bóng loáng ra hắn chẳng thấy y có điểm nào giống hòa thượng cả.

- Người này chắc hẳn chính là người được xưng là Thần điện chi tử.

Giọng điệu của Tiêu Dương rất lạnh, lúc trước Tiêu Dương đã từng nói với Giát Giát rằng đêm nay hắn muốn hạ cái gã Thần điện chi tử kia, đòi lại công bằng cho Bạch Khanh Thành.

Nếu không phải hắn tới kịp lúc có lẽ không chỉ Bạch Khanh Thành mà cả tiểu đội Tinh Anh cũng đã bị tiêu diệt phải bỏ mạng nơi đất khách quê người rồi! Tất cả đều là do cái tên mũi hếch kia ra lệnh.

Cục tức này Tiêu Dương nuốt không trôi!

- Thì ra gã đó chính là Thần điện chi tử.

Giát Giát vén tay áo, khí thế bừng bừng nói:

- Đại ca đừng cản em, em sẽ cho cái tên kia ra bã, trút giận cho đại cal

Bịch! Bịch! Nếu không có lá bùa hộ mệnh này, với thực lực của hắn xông ra chỉ vài nháy là đi đời nhà mai

Tiêu Dương chỉ có thể hy vọng đạo lực của Thần điện chi tử không cao, như vậy hắn mới có thể sử dụng Hám Đạo Thuật được!

Thần điện chi tử mạnh như vậy, hắn có chắc đối phó được y không?

Tiêu Dương thở ra một hơi dài, vẻ mặt có chút nặng nề, mắt nhìn gã Thân điện chi tử bắt đầu đại khai sát giới bên ngoài kia không chớp. Trong đôi mắt hắn lóe lên một tia sáng lạnh lẽo.

- Cái tên Thần điện chi tử đó mạnh thật đấy!

Giát Giát cảm thán:

- Đó mới chỉ là sức mạnh bắp thịt thôi đó! Nếu thế sức mạnh thuộc tính của y chẳng phải còn kinh khủng hơn sao?

Đám người sợ đến run chân nhưng hận một nỗi muốn lên trời không có đường, muốn xuống đất không có cửa.

Hoàn toàn bị vây trong tuyệt vọng.

Bọn dám khẳng định một khi Thần điện chi tử ra tay, thế cục của cuộc chiến đêm nay chắc chắn sẽ bị phá vỡ...

Sắc mặt người nào cũng trắng như người chết.

Bên trong 'Thượng cổ Hồng Hoang, Giát Giát siết chặt cánh tay Tiêu Dương nhưng hắn cũng không giật ra. Một lát sau Giát Giát thở phào nói:

- Đại ca, may là vừa rồi anh cản eml

Tiêu Dương cúi đầu nhìn cánh tay mình bị tên hòa thường kia bóp chặt, khóe miệng giật giật không nói nên lời.

- Đó... đó chính là Thần điện chi tử của Nhật Bản! Trời đất, sao y lại có thể mạnh như vậy?

Nhất là cường giả chín nước đang chiến đấu kịch liệt cũng phải kinh sợ.

Ánh mắt kinh hãi.

Mọi người xung quanh đồng loạt hít sâu.

Âm một phát, gã cường giả kia hòa toàn không có cơ hội phản kháng, cơ thể nháy mắt nổ tung thành một đống máu thịt lẫn lộn.

Thần điện chi tử cử động, trong không trung lập tức xuất hiện một đường tàn ảnh lóe lên một cái. Tốc độ này tuyệt đối không phải con người! Một quyền nặng nề giáng lên người một gã cường giả Hóa Tượng chín trăm biến.

- Tiếc thật, thực lực của tôi tiến bộ quá chậm!

Tiêu Dương lắc đầu thầm than. Nếu như hắn đạt đến cảnh giới Tâm Lôi Kiếp có thể dùng các Thanh Liên kiếm ca trực tiếp chém nát tên kia ra.

Vừa mới tăng thêm ba trăm biến mà còn không thấy đủ, trên đời này chắc cũng chỉ có mình tên yêu nghiệt Tiêu Dương này thôi.

- Giết!

- Một người cũng không thai Chỉ trong mấy tích tắc Thần điện chỉ tử đã xé nát mấy tên cường giả mạnh nhất, đám còn lại giao cho Thiên Hoàng Vệ. Ảnh mắt y tràn đầy sát khí, lạnh lùng nói:

- Tất cả những kẻ tự ý xông vào đây đều phải trả giá bằng tính mạng!

Đuổi tận giết tuyệt!

Xung quanh lập tức vang lên tiếng gào thét bi thảm.

Tiếng kêu thảm thiết xen lẫn tiếng cầu xin tha mạng.

Phù!

Cường giả chín nước dựa lưng vào nhau hiệp lực đối phó với Thiên Hoàng Vệ.

- Chuyện đã đến nước này chúng ta cũng không còn đường để lui nữa!

- Tất cả mọi người không cần phải giấu tài! Tất cả hãy dùng hết sức mạnh đánh trả lại, hy vọng có thể đánh vỡ trận pháp phong ấn Chúc Hỏa! Nếu không đêm nay tất cả chúng ta đều sẽ phải bỏ mạng ở đây!

- Hai người phụ trách phá trận, những người còn lại cùng nhau phòng ngự cùng tấn công!

Cường giả chín nước Tâm Lôi Kiếp đừng ở vị trí trung tâm.

Vì mạng sống liều thôi!

- Ha ha! Thần tử đã ra tay, các người chết là cái chắc!

Đám Thiên Hoàng Vệ đắc ý cười lớn, khi loan đao lóe lên chém xuống, lập tức xuất hiện một tâng nước thuộc tính ngăn cản.

- Băng tuyết đế quốc!!!

Một tiếng quát lớn vang lên.

Thuộc tính giả tuyết: dẫn đầu tấn công, sắc mặt vô cùng dữ tợn. Gã ngửa đầu lên điên cuồng cười lớn. Trong nháy mắt mặt đất trong vòng bán kính một trăm mét đều biến thành băng, thậm chí trên bầu trời cũng xuất hiện vô vàn bông tuyết rơi lả tả...

- Hỏa quang trùng thiên!

Một gã Thiên Hoàng Vệ vung ra một tầng lửa, băng hỏa đối đầu!

- Phái

- Phái

- Phál!

Hai gã thuộc tính giả 'đao nắm trong tay thanh đao sắc bén, vẻ mặt người nào cũng lộ rõ vẻ điên cuồng. Tất cả đều liều mạng tấn công trận pháp, tuy nhiên cho dù bọn họ điên cuồng như thế nào, trận pháp cũng không chút hề hấn.

Tuyệt vọng!

Vùi

Thần điện chi tử đứng trên đồi cao quan sát toàn cảnh bên dười, y cười khẩy khinh miệt nói:

- Dựa vào chút sức mạnh này của các người mà có thể phá được trận pháp của Chúc Hỏa sứ giả chẳng phải sẽ thành chuyện cười của thiên hạ hay sao?

Dáng vẻ cao ngạo nhìn xuống bên dưới, ánh mắt hiện rõ thái độ khinh thường.

Tựa như một vị thần linh cao quý nhìn xuống những con kiến hôi đang giãy giụa trong chết chóc. Y vốn chính là Thần tử!

Nên rất phù hợp với hình ảnh này.

Bốn phía xung quanh nồng nặc mùi máu tươi, tiếng kêu thảm thét không ngừng vang lên, âm thanh chém giết cũng chưa từng dừng lại một giây nào.

Giết! Giết! Giết!

Đuổi tận giết tuyệt, khuôn mặt dữ tợn dưới ánh lửa rực cháy trông vô cùng kinh khủng.

Gã Thần điện chi tử không vội ra tay, đứng một bên cười lạnh khinh thường. Đến khi thấy hai bên đánh đến kiệt sức Thần điện chi tử mới xông ra, ánh mắt tràn ngập sát khí, nói:

- Tất cả đi chết hết cho bản Thần tử!

Quyền ảnh ầm ầm giáng xuống tựa như cả ngọn núi cao ngất đổ xuống.

Cường giả chín nước đồng loạt biến sắc!

- Thực lực đáng sợ thật!

- Cái này không đơn thuần chỉ có thực lực thôi đâu! Đây chính là sức mạnh thuộc tính của Thần điện chi tử, là trọng lực

Thuộc tính trọng lực!

Người khống chế trọng lực tuyệt đối, mỗi một quyền đánh xuống tựa như một ngọn núi đè xuống.

Không thể thở nổi.

Cả chín người đều kinh hãi phát hiện ra bọn họ rất khó cử động, trọng lực của cơ thể cũng thay đổi.

Áp lực vô cùng lớn.

Mặt cắt không còn giọt máu.

Sức mạnh một quyên của Thần tử!

- Liên thủ!

- Dốc hết toàn lực chống lại!

Âm thanh gầm thét nháy mắt vang vọng cả không gian rộng lớn!

Âm! Ầm! Âm!

Một quyền giáng xuống tựa như núi đè.

Hệ thống phòng ngự từng cái một phát ra tiếng nứt vỡ. Tiếng cười của Thần điện chi tử vang lên, ngay lập tức toàn bộ vỡ tan!

Âm! ẦmIII!

Phụt! Phụt! Phụt!

Cả chín cường giả đều không chống nổi áp lực tất cả đều bị trọng thương, cơ thể bị đẩy lùi ra xa, miệng phun ra máu tươi. Chín người bị đẩy đến tầng lửa trận pháp Chúc Hỏa lại bị trận pháp đẩy ngược trở lại...

Bịch! Bịch! BịchI

Từng người từng người rơi xuống đất.
Bình Luận (0)
Comment