Chương 756: Trận pháp phong ấn Chúc Hỏa
Chương 756: Trận pháp phong ấn Chúc HỏaChương 756: Trận pháp phong ấn Chúc Hỏa
Tiếng gào thét xé rách không gian.
Phối hợp với tiếng nổ vang trời, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
- Giọng nói này...
- Chính là cái tên chuyên ném gạch đói
- Hắn vừa hét cái gì vậy? Chẳng lẽ lại bị Thiên Hoàng Vệ truy sát sao? Không đúng! Lão hòa thượng Trung Quốc đang chạy về phía đó, chẳng lẽ đã phát hiện ra 'Bồ Tát xử thai kinh sao?
Ngay lập tức người nào người nấy đều như đám sói đói ngửi thấy mùi thịt. Đoàn người gầm lên một tiếng sau đó tránh khỏi đám Thiên Hoàng Vệ ở phía trước, nhất loạt chạy vê cùng một hướng.
Trong giây lát chiến trường lập tức đổi hướng.
- Khốn kiếp!
Tiêu Dương vừa chạy vừa gào thét, bóng dáng lướt đi như một ngôi sao băng trong nháy mắt biến mất trong bóng đêm. Thần thức đuổi theo Tiêu Dương kinh ngạc phát hiện khí tức của Tiêu Dương đột nhiên biến mất. Y hoàn toàn không biết Tiêu Dương đã nhân lúc không ai để ý liền chạy vào trong 'Thượng cổ Hồng Hoang.
Có người phá không xông đến.
Bóng dáng hắn lướt đi như một cơn gió, đồng thời...
- Lục soát!
Vèo! Vèo! Vèol
Đột nhiên có ba tên tử sĩ với khuôn mặt dữ tợn từ trong phòng lao ra, cả ba đều cầm loan đao. Thực lực bọn họ mặc dù không bằng tên được phái tới chỗ Tiêu Dương nhưng cũng không phải hạng tâm thường, chỉ một phát vung đao chém xuống đã khiến một số người phải bỏ mạng.
Tiếng gào thét vang dội tựa như đạn pháo trên chiến trường, tiếng chửi thề liên tục vang lên!
Thiên Hoàng Vệ không ngừng tàn sát giết chết những người chạy về phía này. Các loại sức mạnh va chạm trong không trung tạo ra vô số cú nổ vang dội.
Trong bóng đêm tối tăm, Tiêu Dương bị vây quanh bởi mấy luồng khí tức cường giả, hắn co giò phóng vụt đi. Nếu như bị đối phương đánh hội đồng chỉ e khó mà thoát thân.
- Cái tên khốn kiếp chết tiệt đó! Giết hết tất cả bọn chúng!
Lúc này ở bên kia một số người đã đuổi tới nơi, bọn họ nhìn chằm chằm vào cánh cửa bị gạch đập thủng một lỗ. Nơi này dường như ẩn hiện một luồng khí tức bất thường, đám người sáng mắt, nói:
Ba cỗ máy giết người hình người.
-Aaaall
Tuy nhiên những người tới đã bị máu tanh kích động dã tính nên hoàn toàn không bị điều này làm chùn bước.
Vùi! Vùi Vùi
Những người bị chém trúng ngã xuống đất bất động, thì ra trên đao tẩm thuốc độc.
- Trong số các đạo, Phật đạo được xếp trong top đầu, lĩnh ngộ được Phật đạo sẽ trở thành Phật tổ, như vậy có nghĩa là sẽ thành Tiên đó! Có người tu hành nào không muốn trở thành Tiên đâu? Cậu thử nghĩ xem, một thứ hấp dẫn như vậy ở ngay trước mắt, có người nào mà không thèm thuồng chảy nước miếng?
Giọng nói tức giận của Tiểu Cửu chợt vang lên trong đầu Tiêu Dương:
- Đạo vô cùng mơ hồ nhưng cũng rất vi diệu! Cậu là bởi vì may mắn được Kiếm tiên Lý Thái Bạch đích thân chỉ điểm ngộ đạo hơn nữa lại còn vào lúc trước khi đạt đến cảnh giới Hóa Tượng. Điều này thực sự khiến người ta không thể tin nổi.
- Chỉ một 'Bồ Tát xử thai kinh thôi, thật sự đáng giá để bọn họ phải điên cuông đến vậy sao?
Tiểu Cửu dùng ánh mắt ghen ăn tức ở lườm Tiêu Dương, tại sao càng nói lại càng thấy chuyện tốt nào cũng rơi vào đầu cái tên oắt con này vậy?
Tiêu Dương cảm thán:
Trong trận giao đấu với Trường Đào Tôn Tọa, Tiêu Dương cũng chỉ vừa mới đột phá, trạng thái vẫn còn rất mơ hồ. Khi đó hắn đã sử dụng Hám Đạo Thuật hủy diệt Đạo của Trường Đào Tôn Tọa. Bởi vì Đạo lực của Trường Đào Tôn Tọa rất thấp cùng một số nguyên nhân khác nên Tiêu Dương mới có thể giết chết lão.
Tiêu Dương nghiêm túc gật đầu.
- Tiêu Dương, tôi phải nhắc nhở cậu một câu, sức mạnh của đạo lực là con át chủ mạnh nhất của cậu! Bình thường muốn cảm ngộ được tầng thứ hai Đạo phong mang ít nhất phải đạt đến cảnh giới Tâm Lôi Liếp mà cậu mới chỉ là Hóa Tượng ba trăm biến thôi!
- Cậu đúng là kẻ ăn no không biết nỗi lo của người chết đói!
Tiểu Cửu nhìn Tiêu Dương chằm chằm, nói:
- Tốc độ ngộ đạo của ranh con cậu không phải ai cũng sánh được.
- Bởi vậy mới nói cậu không thể hiểu được cái khổ của ngộ đạo! Cậu nghĩ xem, cường giả của Thần Tiên Môn thực lực đã đạt đến Tâm Lôi Nhị Kiếp nhưng chỉ vì cảm ngộ đạo lực kém hơn cậu một tâng nếu không cậu đã bị bóp chết dí rồi! Đạo lực có thể giúp cậu xoay chuyển chuyển tình thế lấy yếu thắng mạnh. Nhưng đương nhiên đó cũng là vì ... cậu có cách vận dụng đạo lực kỳ quái!
- Cậu có biết 'Bồ Tát xử thai kinh nghĩa là gì không? Tương truyền nếu có thể hiểu được nó sẽ lĩnh ngộ được toàn bộ Phật đạo!
- Đại đa số những người cảnh giới từ Hóa Tượng chín trăm biến trở lên, thậm chí là cảnh giới Phản Vũ mới bắt đầu ngộ đạo, bước vào cảnh giới Đạo nhập vi. Có những người đến cuối đời vẫn không thể đột phá lên đến tầng thứ hai Đạo phong mang!
- Trong quá trình tu hành, cảnh giới võ học có thể dễ dàng thăng cấp nhưng ngộ đạo thì đâu có dễ như vậy.
Tiểu Cửu đưa tay lên lau nước miếng ở miệng sau đó chậm rãi nói:
Nếu như gặp phải cường giả cảnh giới Tâm Lôi Kiếp khác Tiêu Dương chưa chắc đã may mắn như vậy.
Nhất là nếu Đạo lực của đối phương trên hắn, Hám Đạo Thuật dường như không có mấy tác dụng.
Tiêu Dương nhìn cuộc chiến đẫm máu trước mắt, không nhịn được cảm thán:
- Vì đạo mà điên cuồng!
Trong phương diện đạo lực, Tiêu Dương đi trên một con đường hoàn toàn bằng phẳng đã thế còn là hai con đường. Vì vậy hắn không thể hiểu được sự đau khổ của người khác khi dùng cả đời cũng không ngộ được một chút đạo nào. 'Bồ Tát xử thai kinh: khiến con người ta trở nên điên cuồng!
Lúc này, Giát Giát tò mò lên tiếng hỏi:
- Đại ca, lúc nãy anh gào lên ấy là dùng tiếng nước nào thế?
Tiêu Dương với Tiểu Cửu nói chuyện đều thông qua ý thức nên Giát Giát không cảm nhận được.
- Sứ giả, ông cũng nhìn thấy rồi đấy. Cái đám đó thật sự không biết tự lượng sức mình, bọn chúng như vậy rõ ràng là đâm đầu vào chỗ chết!
Bên trong phòng đá, một đôi mắt lạnh lẽo lóe lên, Thần điện chi tử chậm rãi đứng dậy, sát khí trong mắt bị giấu đi. Y không dám lỗ mãng trong phạm vi của 'Bồ Tát xử thai kinh.
- Một đám khốn kiếp! Đúng là khinh người quá đáng!
Âm thanh chết chóc!
Bốn tên tử sĩ cuối cùng bên cạnh sứ giả của Nhật Bản từ bên trong động lao ra. Bốn thanh loan đao Liễu Diệp khẽ chuyển động, cửa động lập tức bị phá vỡ. Ánh mắt của cả bốn tên đều lạnh đến mức có thể đông chết người, cả bốn người đồng loạt vung đao lên chém xuống.
ÂmII!
Tiêu Dương thản nhiên tiếp nhận ánh mắt sùng bái của Giát Giát.
- Cuộc chiến này chắc sắp có kết quả thắng thua rồi.
Bich! BịchI BịchI
Lực công kích vô cùng mạnh, không biết là cố ý hay vô tình mà dư âm đều đánh về phía tòa nhà ba tâng kia. Chẳng mấy chốc tòa nhà từ ba tầng thành hai tầng sau một lúc lại biến thành một tầng...
Bị phá hủy!
Âm!
Một cái cửa động đá đen thui xuất hiện.
Quả nhiên có điều dị thường!
Mọi người lập tức phấn khích hẳn lên, lực tấn công không ngừng tăng cao. Có người tránh khỏi công kích của đối thủ nhanh chóng lao về phía cửa động...
- Đại ca quả nhiên hiểu nhiều biết rộng.
Giát Giát cảm thấy xấu hổ, xem ra kiến thức của mình vẫn còn hạn hẹp lắm.
- Cậu không hiểu sao?
Tiêu Dương mặt không đỏ, tim không đập nhanh, thản nhiên mở miệng đáp lời. Sau đó hắn tỏ vẻ nghỉ hoặc nhìn Giát Giát, hỏi:
- Ô, là tiếng MỹI
Ai mà biết tiếng nước nào! Lúc đó Tiêu Dương chỉ hét bừa lên, mục đích chính là thu hút sự chú ý của người khác.
Sứ giả mặc một chiếc áo bào màu tro, lạnh nhạt lên tiếng:
- Cánh cửa thần linh sắp mở ra rồi, nếu như thực lực của Thần tử ngài bị lộ ra ngoài sẽ khiến đối thủ chú ý và phòng bị chúng ta.
Cánh cửa thân linh! Khi nhắc tới bốn chữ này cả Sứ giả lẫn Thần điện chi tử đều có thái độ vô cùng cung kính.
- Đúng vậy, nhiệm vụ chính của tôi là mở cánh cửa thần linh... nhưng...
Thiền điện chi tử cắn răng, hai mắt lóe lên, nói:
- Đám người tới đây quá điên cuồng không những vậy thực lực còn rất mạnh. Nếu như tôi vẫn không chịu ra tay chỉ e kết quả sẽ không thể lường được!
- Sứ giả, hay là ông phong ấn cả tòa biệt thự này để tôi ra ngoài giết hết đám người đó!
Ánh mắt Thần điện chi tử bỗng trở nên dữ tợn, sát khí không khống chế được tràn ngập khắp không gian.
- Chỉ cần tôi giết sạch không để lại kẻ nào, như vậy sẽ không có người nào phát hiện ra thực lực của tôi!
Vèol
Một luồng sánh sáng vàng phóng ral
BịchI
Thần điện chi tử đã chuẩn bị sẵn sàng, nhoáng một cái đã xuất hiện trong mật đạo, đôi mắt âm độc lóe lên. Y nhìn vào hòn đá phát ra ánh sáng màu vàng mà sứ giả đang ngồi lên, hừ lạnh nói:
- 'Bồ Tát xử thai kinh mày sẽ nhanh chóng thuộc về bản Thần tử!
- Nếu như Thần tử muốn ra tay vậy thì đi đi.
Sứ giả vẫy tay một cái.
VùiI
Thần điện chi tử nháy mắt lao đi, biến mất tại cửa mật đạo.
- Với thực lực của Thần tử, lần này mở cánh cửa thần linh nhất định sẽ có thu hoạch lớn!
Ánh mắt lạnh lẽo của sứ giả lóe lên, lão đột nhiên giơ tay lên vung mạnh mấy cái.
- Trận pháp phong ấn Chúc Hỏal
Tình hình chiến đấu bên ngoài vô cùng căng thẳng, đặc biệt là cuộc chiến giữa mười lăm vị cường giả cảnh giới Tâm Lôi Kiếp, tất cả đều đã bị thương. Tuy nhiên dựa vào ưu thế người đông thế mạnh, sau một hồi chiến đấu kịch liệt dân dân hình thành sự ăn ý, lực công kích cũng tăng lên, dân dân đã dồn Thiên Hoàng Vệ vào thế yếu.
- Tuyết địa chỉ hoal
Vù vù vul
Bỗng nhiên tuyết bay lả tả đầy trời, thực lực của Thuộc tính giả tuyết' này rất mạnh. Những bông tuyết kết thành những khối băng sắc nhọn lao về phía trước.
Bỗng nhiên, toàn bộ không gian tựa như đảo lộn, không khí nóng đến kinh người.
- AI
Nhiều người cảm thấy khó thở, có cảm giác Oxy đang dần dần bị rút cạn. Mọi người lập tức ngẩng lầu nhìn lên bầu trời.
Tất cả đồng loạt kinh hãi!
- Đó là cái gì vậy?
Tiếng hét hoảng hốt vang lên... Một tầng lửa cháy hừng hực bỗng nhiên dâng lên tựa như pháo hoa bắn lên bầu trời. Tâng lửa tạo thành hình một chiếc bát dần dần bao trùm lên cả bầu trời...
- Là trận pháp phong ấn!
Đám người lập tức biến sắc.
- Là trận pháp phong ấn Chúc Hỏa! Không ổn rồi! Chúc Hỏa sứ giả của Nhật Bản đang ở đây!
- Chúng ta không đánh lại người này đâu! Mau rút thôi!
Chúc Hỏa sứ giả dường là cái tên khiến người người phải sợ hãi.
Thậm chí cả chín cường giả đang chiến đấu kịch liệt cũng phải kinh hãi.
Vùi! Vùi! Vùi
Đám người không chút do dự lập tức xoay người chạy đi. Khi nhìn thấy vòng lửa sắp chạm tới mặt đất, phong tỏa toàn bộ không gian, mọi người lập tức lộ ra vẻ mặt hoảng sợ đến tuyệt vọng!
- Không!!!
Tiếng gào thét đầy sợ hãi.
Chỉ trong nháy mắt, cả đám người tựa như nhìn thấy quỷ, đồng loạt co giò bỏ chạy. Ai cũng hận một nỗi chân mình không thể dài ra để chạy thoát khỏi cái nơi kinh khủng này.
Chúc Hỏa sử giả ở Nhật Bản là một người vô cùng đáng sợi
Mà lúc này.
Bên trong 'Thượng cổ Hồng Hoang, Tiêu Dương cùng Giát Giát đều mờ mịt nhìn không gian bên ngoài đột nhiên thay đổi, cả hai chẳng hiểu gì liếc nhìn nhau.
- Đại ca, anh có biết đang xảy ra chuyện gì không?
Giát Giát hoang mang hỏi.
- Anh tinh thông ngoại ngữ nên chắc nghe hiểu bọn họ đang nói gì đúng không?
Tiêu Dương gật đầu dựng tai lên chú ý lắng nghe. Một lát sau hắn lắc đầu, mặt nghiêm túc nói:
- Phát âm của bọn họ không chuẩn!
- IIHI