Chương 755: Ném gạch dò đường!
Chương 755: Ném gạch dò đường!Chương 755: Ném gạch dò đường!
Tiêu Dương giật mình, cảm nhận được sự run rẩy trong giọng nói của Tiểu Cửu tiền bối. Ánh mắt hắn trở nên nghiêm túc hơn sau đó chậm rãi gật đầu.
Nhất định phải làm cho Kim Kiếm nhận chủi
Không để mình phải tiếc nuối.
Tiêu Dương chậm rãi ngẩng đầu lên, cơ thể hắn đột ngột bay tới chỗ Kim Kiếm. Lúc hắn vừa định vươn tay ra cầm chuôi kiếm bất ngờ một luồng ánh sáng hóa thành một mũi nhọn đâm về phía Tiêu Dương.
Chíu!
Vùi
Tiêu Dương vội vàng lắc người tránh né.
Cơ thể rơi xuống mặt đất, ánh mắt Tiêu Dương không giấu được sự kinh ngạc.
Tiêu Dương lắc đầu nói:
Tiểu Cửu nói đến đây đột nhiên dừng lại, lão mím chặt môi bởi vì lão nhận ra mình đã lỡ miệng.
Tiểu Cửu sùng bái nói:
- Nói thừa! Trong lịch sử mạch Kiếm Tôn, người có thể khiến Kim Kiếm nhận chủ chỉ đếm được trên đầu ngón tay, nhiều lắm là năm ngón...
- Chẳng lẽ nó đã tu luyện thành tinh rồi sao?
Xác suất thấp đến đáng thương.
- Thanh Kim Kiếm này quả nhiên không giống với những Thần binh thông linh khác. Nó không chỉ có khả năng hấp thụ linh khí mà còn có khả năng tự tấn công...
Lão liếc mắt nhì Tiêu Dương đứng bên cạnh, quả nhiên thấy hắn đang dùng ánh mắt u oán nhìn lão.
- Đó là bởi vì Kim Kiếm có linh tính.
Tiêu Dương hít một hơi thật sâu rồi nói:
- Xem ra muốn chinh phục nó không phải chuyện dễ.
- Khu khụ, chỉ cần nỗ lực kiên trì, tôi tin cậu có thể làm được!
- Linh tính của nó vượt xa các loại thân binh khác!
Tiểu Cửu nghiêm túc vỗ đầu Tiêu Dương sau đó trong nháy mắt chạy mất hút hàng lươn.
Trong con sông lịch sử dài đằng đẳng của mạch Kiếm Tôn chỉ có mấy người có thể khiến Kim Kiếm nhận chủ...
Tiêu Dương có cảm giác mình vừa nhảy vào cái hố do Tiểu Cửu đào ra vậy.
- Ối mẹ ơïI
Một đường ánh sáng vàng đánh xuống.
Tuy nhiên lực lượng Đảo Quốc bố trí ở nơi này cũng rất mạnh, sáu người mặc chiến y của Thiên Hoàng Vệ đấu với chín người. Mặc dù là sáu chọi chín nhưng bọn họ lại không hề yếu thế chút nào.
- Kim Kiếm ơi Kim Kiếm à, em đi theo anh nhé! Đây là những người mạnh nhất mà Tiêu Dương từng gặp.
Khóe miệng Tiêu Dương khẽ giật giật, ánh mắt thâm thúy liếc nhìn Kim Kiếm. Sau đó hắn đột nhiên nở nụ cười bỉ ổi kiểu mấy ông chú bắt cóc chuyên đi lừa trẻ con, nói:
- Tối nay đúng là quần long tụ hội ở Đảo Quốc.
Tiêu Dương núp ở một nơi bí mật gần đó, hắn dùng 'Thượng cổ Hồng Hoàng giấu đi hơi thở của mình. Tiêu Dương tập trung nhìn về phía trước, chiến trường ở khắp mọi nơi. Trong tay hắn bỗng nhiên xuất hiện một viên gạch, ước lượng trọng lượng của viên gạch, có vẻ như vẫn chưa từ bỏ suy nghĩ dùng gạch đánh lén người khác.
- Bọn họ còn mạnh hơn cả đám cường giả thần bí trong Thần Tiên Môn.
Chíu!
Tuyết bay đầy trời, lá dụng, cuồng phong, cả đất trời đều rung chuyển.
Cuộc chiến của những người bên dưới cũng thảm thiết chẳng kém. Giữa bọn họ chỉ có sống và chết, tối nay đám người này vì bảo vật Phật môn 'Bồ tát xử thai kinh mà trở nên điên cuồng hơn bao giờ hết. Từ lúc bắt đầu nổ ra hỗn chiến, tất cả đều ôm theo tâm lý may mắn, có lẽ số mình lại may mắn lấy được bảo vật.
Sức mạnh Thuộc tính ở khắp mọi nơi.
Có vẻ như Kim Kiếm cũng không chịu nổi dáng vẻ này của hắn.
Mỗi quốc gia phái ra một cường giả, từ đó có thể thấy được bên nào cũng muốn lấy được 'Bồ tất xử thai kinh.
Đại chiến nổ ra bên ngoài biệt thự! Chín cường giả đến từ chín quốc gia khác nhau đã ra tay sức mạnh đương nhiên vô cùng kinh khủng. Thực lực của mỗi người đều đạt Tâm Lôi Kiếp, đều là những cường giả chân chính!
Bóng dáng Tiêu Dương lập tức biến mất.
Tiêu Dương trừng mắt, nói:
- Kết cục sẽ là Đảo Quốc xưng bá, đạt được mục đích của mình hay... tự nhảy xuống cái hố mình đào ra đây?
Tiêu Dương khẳng định chắn chắn, nếu như đêm nay toàn bộ lực lượng Đảo Quốc bố trí trong biệt thự bị tiêu diệt sẽ là đòn trí mạng đối với Thần điện của bọn họ! Nơi này chính là nơi tập trung sức mạnh lớn nhất của Thần điện Đảo Quốc.
Mọi người không nói không rằng trực tiếp dùng sức mạnh tấn công đối phương. Nếu như là bình thường người ta sẽ nghĩ bọn họ có thù oán mười đời với nhau.
- Lão hòa thượng tới từ Ngũ Đài Sơn kia mạnh thật!
Tiêu Dương thầm cảm thán. Ngoài chín cường giả đang đấu với sáu người ở bên ngoài ra thì trong chiến trường bên kia, cao tăng đến từ Ngũ Đài Sơn quả thực xuất sắc hơn người. Thực lực của lão ta chắc đã đạt đến cảnh giới Phản Vũ hậu kỳ, sức mạnh vô cùng kinh người. Số lượng Thiên Hoàng Vệ chết dưới tay lão không chỉ dừng lại ở con số hai người.
- GiếtI
- Giết hết những kẻ tham lam này!
Ánh mắt đám Thiên Hoàng Vệ đầy vẻ căm phẫn, hoàn toàn không chút nương tay với những 'kẻ xâm lược' trước mặt, sát khí bùng lên dữ dội! Tiêu Dương liếc mắt xem thường, nói:
- Lại chuẩn bị hành động rồi sao?
Giát Giát nhảy lên, vẻ mặt đầy mong đợi, trong tay y là một chiếc túi vải.
- Đại cai
Tuy nhiên hiện tại hắn chỉ cần Giát Giát đi ra dẫn đường với cả bọn hắn có 'Thượng cổ Hồng Hoàng ' nên Tiêu Dương hoàn toàn không cần lo lắng cho an toàn của y.
Trước khi cuộc quyết chiến nổ ra hòa thượng Giát Giát đã tỉnh lại rồi. Tiêu Dương cũng đã biết chuyện này nhưng hắn không muốn để y tham gia vào trận chiến này. Lần trước y đã sử dụng mật pháp quá mạnh khiến cơ thể đến giờ vẫn chưa hoàn toàn khôi phục.
Thế nhưng phía sau gã hoàn toàn không một bóng người.
Tiêu Dương rút kinh nghiệm từ lần trước đó, sau khi hắn thành công liền lập túc chui vào "Thượng cổ Hồng Hoang.
Cái cảm giác hăng hái khi đánh lén lại ùa về, Tiêu Dương nắm chắc viên gạch trong tay cười bỉ ổi, ánh mắt chuyển động tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Tiêu Dương vừa gõ gạch vừa hỏi:
- Tiểu Cửu tiên bối vẫn chưa cảm nhận được khí tức của 'Bồ tát xử thai kinh sao?
Tiểu Cửu lắc đầu:
- Trong tình huống này, bọn họ nhất định sẽ giấu 'Bồ Tát xử thai kinh ở chỗ khó tìm thấy nhất. Trừ khi là... tiểu hòa thượng kia tỉnh lại, với năng lực cảm nhận 'Bồ Tát xử thai kinh' của y tốt hơn tôi, vì vậy rất có khả năng sẽ tìm được nó.
- Là Giát Giát sao?
Tiêu Dương sửng sốt sau đó nhoáng một cái hắn đã xuất hiện ở một khu vực khác trong 'Thượng cổ Hồng Hoang.
Nhất định là cái thằng ranh chuyên ném gạch kial
Vào khoảnh khắc trước khi hôn mê, trong lòng tên Thiên Hoàng Vệ bị gạch đập trúng đầu lập tức xuất hiện sáu chữ này.
Tên đó lại tới nữa rồi!
Trong một góc tương đối âm u phát ra tiếng kêu đau đớn, ngay sau đó lập tức có người ngã xuống.
Bụp!
Tất cả đều giết người đến độ máu cũng sôi lên rồi!
- Cậu chỉ được đến thế thôi sao?
Giát Giát nhìn sâu vào trong mắt Tiêu Dương, dường như có lời muốn nói.
Chẳng phải mỗi lần đi ăn trộm em toàn thua đại ca sao?
- Đừng nhiều lời nữa, có chuyện quan trọng đây!
Tiêu Dương vẫy tay một cái, hình ảnh chiến trường ở bên ngoài lập tức xuất hiện trước mắt Giát Giát. Y mở trừng mắt nhìn sau đó hưng phấn la lên: - Chiến tranh thế giới bùng nổ rồi sao?
Ánh mắt y hoàn toàn không giấu nổi sự phấn khích.
Rốt cuộc cái tên này có phải đệ tử cửa Phật không vậy?
Khóe miệng Tiêu Dương co quắp. Hắn kể lại sơ lược tình hình hiện nay cho Giát Giát nghe sau đó nói:
- Cậu thử xem có tìm được nơi cất giấu 'Bồ Tát xử thai kinh không?
- Không thành vấn đề.
Giát Giát vỗ ngực đảm bảo.
- Nhưng mà...
Y chần chừ một lát rồi mới nói tiếp:
- Bên ngoài có nhiều cường giả như vậy, 'Bồ Tát xử thai kinh nhất định cũng sẽ có cường giả bảo vệ. Cho dù chúng ta tìm được nơi cất giấu 'Bồ Tát xử thai kinh' cũng khó mà lấy được.
Tiêu Dương nghiêm túc nhìn Giát Giát, nói:
- Giát Giát, cậu nghĩ như vậy là không đúng, sai lâm nghiêm trọng!
Giát Giát không hiểu nhìn Tiêu Dương.
- Cậu nhìn bên ngoài kia xem...
Tiêu Dương tỏ vẻ thâm thúy nói:
- Người ta vì tranh đoạt 'Bồ Tát xử thai kinh mà không tiếc dẫm đạp lên máu của người khác. Cậu nhìn thấy cảnh này mà không thấy cảm động sao?
- Cảm động?
Giát Giát há to miệng...
- Nói tóm lại là tôi vô cùng xúc động trước cảnh tượng này!
Tiêu Dương dùng ánh mắt 'dạt dào tình cảm nhìn chiến trường bên ngoài, nói:
- Các chiến sĩ đó thật đáng yêu biết bao! Bọn họ đến đây là vì 'Bồ Tát xử thai kinh: nhưng cho đến hiện tại vẫn không biết 'Bồ Tát xử thai kinh trông thế nào. Vì thế tôi đã quyết định...
Tiêu Dương ngẩng đầu ưỡn ngực, nắm tay, hùng hồn nói:
- Xông vào nguy hiểm, xả thân vì nghĩa. Tìm được nơi cất giấu 'Bồ Tát xử thai kinh sau đó sẽ báo cho họ biết.
Hiên ngang chính trực!
Giát Giát câm nín, mím môi nhìn chằm chằm Tiêu Dương.
Trong lòng gã lại âm thầm cảm thán.
So về độ mặt dày mình vĩnh viễn không bao giờ bằng được đại cal
Cái gì mà xả thân vì nghĩa chứ, có mà muốn mượn đao giết người thì có.
Hiện tại những người bên ngoài chỉ biết cắm đầu xông lên chiến đấu một cách mù quáng. Nếu như bọn họ biết vị trí chính xác của 'Bồ Tát xử thai kinh sẽ chẳng khác nào một bầy sói đói nhìn thấy một con cừu non, nhất định sẽ ồ ạt xông lên xé xác con mồi!
Cứ như vậy, Tiêu Dương ngồi mát ăn bát vàng, dễ dàng hơn rất nhiều!
Xông vào nguy hiểm?
Người thực sự xông vào nguy hiểm chắc chắn không phải Tiêu Dương.
Hắn có 'Thượng cổ Hồng Hoang' làm lá chắn, chỉ cân không hiện thân chắc chắn sẽ không có chuyện gì.
- Tôi không tin đến cả 'Bồ Tát xử thai kinh cũng đã gặp nguy cơ rồi mà cái gọi là Thân Điện chỉ tử lại không xuất hiện.
Tiêu Dương nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt chợt trở nên sắc lạnh. Trong lòng hắn có một mối hận không thể giải được với cái gọi là Thân Điện chi tử chưa từng nhìn thấy lần nào kia.
Hắn đã từng nói nhất định sẽ đòi lại công bằng cho chị hai của hắn!
- Đi thôi, vì nhân dân phục vụi
Tiêu Dương nắm cổ tay Giát Giát, hai người lập tức xuất hiện ở một góc tối tăm không người trong biệt thự.
Tiêu Dương hỏi Giát Giát:
- Thấy sao?
Giát Giát đưa tay lên không trung, kết giới lập tức xuất hiện, xung quanh y phủ lên một lớp ánh sáng màu vàng. Chỉ chốc lát sau Giát Giát ngẩng đầu lên nhìn về một phía sau đó bay đi như một cơn gió.
Tiêu Dương lập tức bay theo sau.
Một lát sau, Giát Giát đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt lóe sáng nhìn chằm chằm phía trước, nói:
- 'Bồ Tát xử thai kinh đang ở bên trong, cách đây khoảng hai trăm mét.
- Đi thôi!
Tiêu Dương vung tay lên, hai người lập tức bay về phía đó.
Sau khi Giát Giát xác định được vị trí đại khái của 'Bồ Tát xử thai kinh, hai người quay lại Thượng cổ Hồng Hoang”. Sau đó hai người lặng yên không một tiếng động tiến về phía trước.
Mang theo một trái tim vì nhân dân phục vụ quên mình!
Nơi cất giấu 'Bồ Tát xử thai kinh chắc chắn sẽ có cường giả trấn thủ xung quanh. Tiêu Dương không muốn làm kinh động đến những người này.
- Chính là chỗ này.
Tiêu Dương nhìn phía trước, nơi này đã là nơi sâu nhất trong khu biệt thự này rồi, phía sau là một ngọn nhúi nhỏ. Trong căn nhà ba tầng có hai ngọn đèn lờ mờ phát sáng tựa như đôi mắt của dã thú ẩn mình trong đêm đen.
- Tôi không cảm nhận được khí tức của cường giả ở quanh đây...
Tiêu Dương thì thâm nói một câu, lúc này trong tay hắn đã có sẵn một viên gạch.
Giát Giát nghi hoặc nói:
- Đại ca, anh định...
- Ném gạch dò đường!
Tiêu Dương cười khì khì sau đó bóng dáng hắn lóe lên một cái. Trong nháy mắt, không khí lập tức xuất hiện khí tức của cường giả vây lấy hắn. ÂmII Tiêu Dương dùng hết sức bình sinh ném viên gạch trong tay về phía căn nhà. Âm thanh nổ tung vang vọng! Đồng thời, tiếng gào chấn động đất trời vang lên: - 'Bồ Tát xử thai kinh ở đây!