Chương 754: Tôi câu xin cậu đấy!
Chương 754: Tôi câu xin cậu đấy!Chương 754: Tôi câu xin cậu đấy!
- Đây chính là vận mệnh của tử sĩ.
Tiêu Dương khẽ cảm thán.
Vì giết người đến bản thân cũng phải chết, không giết được người, bản thân phải tự kết liễu.
Tử sĩ chẳng qua cũng chỉ là một đám người đáng thương bị tẩy não hoặc bị không chế tinh thần.
Tiêu Dương khẽ vẫy tay, ngọn lửa đang cháy trên cơ thể tên tử sĩ lập tức biến mất:
- Để lại cho gã một thi thể nguyên vẹn coi như tỏ thái độ kính trọng đối với đao pháp của gã đi!
Bộ đao pháp gã vừa thi triển quả thực đã khiến Tiêu Dương kinh ngạc, thậm chí có những lúc hắn né không kịp.
Tiêu Dương lại ngẩng đầu nhìn lên tấm mạng nhện rồi lập tức hỏi:
-Ờ...
Tiêu Dương lập tức cảm thấy mừng như điên.
Từ trong lời nói của Tiểu Cửu, Tiêu Dương dường như đã nhận ra điều gì đó, hắn hỏi:
- Theo lý thuyết thì là đúng.
Giọng nói của Tiểu Cửu vang lên:
Có thể tranh đấu được với Hộ long thế gia hay không đều phải dựa vào ba vị Kiếm tiên này rồi!
- Tiểu Cửu tiền bối, thế nào rồi?
Điều này có nghĩa là mạch Kiếm Tôn sẽ có thêm hai vị Kiếm tiên nữal
- Tiểu Thất cùng Tiểu Ngũ đều đang trong trạng thái khôi phục Tiên thân tâm. Chậm là một tháng mà nhanh thì cũng phải bảy ngày sau bọn họ mới có thể tỉnh lại được.
- Tiêu Dương, chỉ có một cách chính là cậu tự nghĩ cách thôi.
Tiểu Cửu suy nghĩ một chút sau đó học cách nói của tiểu Thất, nói:
Tiêu Dương hiện thân, ánh mắt hắn đánh giá Tiểu Cửu một lượt từ trên xuống sau đó e ngại nói:
- Vậy trải qua khoảng thời gian này... thực lực của Tiểu Ngũ với Tiểu Thất tiền bối có thể khôi phục về trạng thái đỉnh cao nhất sao?
- Chẳng có lẽ... thiên phú của tiền bối... ờ... không được tốt cho lắm?
Như vậy thực lực của mạch Kiếm Tôn nhất định sẽ tăng lên đáng kể.
- Ờ mà, Tiểu Ngũ với Tiểu Thất tiền bối đều đã đi đến cửa ải cuối cùng rồi, sao tiền bối vẫn thong dong lông bông vậy?
Tiểu Cửu trừng mắt lườm Tiêu Dương, nói:
Tuy nhiên hai người cũng chỉ là nói đùa vậy thôi. Mặc dù tuổi tác cách nhau rất lớn nhưng trong quá trình ở chung hai người rất hợp ý nhau. Vì vậy bọn họ đã coi nhau như anh em kết nghĩa, tình cảm của bọn họ cũng rất tốt.
- Chẳng lẽ bảo bối ngay trước mắt mà không thể làm gì được sao?
- Còn không phải vì lo lắng cho thằng ranh chỉ biết đi gây sự nhà cậu nên hai lão già kia mới bỏ phiếu quyết định cử tôi tới trông chừng sao? - Đúng rồi, sao tôi lại quên mất cái này nhỉ... Tôi không phá được phong ấn nhưng có thể đưa nó vào bên trong. Cho dù Tiểu Cửu tiên bối không phá được cũng không sao.
Tiểu Cửu nghe vậy lập tức nhảy lên đập một phát thật mạnh vào đầu Tiêu Dương, giận dữ gào lên:
- Nhưng đây là một trận pháp, nó hoàn toàn không giống với những thứ bình thường khác. Cậu chắn chắn có thể đưa nó vào sao?
Tiểu Cửu nghỉ ngờ hỏi:
Tiểu Cửu suýt thổ huyết, lão thở hổn hển trừng mắt lườm Tiêu Dương. Tên nhóc này rõ ràng là đang xem thường lão mài
Tiểu Cửu vô cùng giận, hận một nỗi không thể cuộn Tiêu Dương lại thành quả bóng rồi sút đi cho bố tức.
Tiểu Cửu lắc đầu nói:
- Tiếc là tôi không thể ra ngoài nếu không tôi chỉ cần phẩy tay một cái là phá được nó.
Nghe vậy hai mắt Tiêu Dương lập tức sáng lên, hắn vỗ đầu nói:
- Thằng ranh, hiện giờ quan trọng nhất là nên nghĩ xem làm thế nào phá vỡ được phong ấn kia trước rồi nói sau.
Tiêu Dương cắn răng nói:
Tê Ninh nhăn mặt, ánh mắt nóng rực nhìn lên con nhện đằng sau lớp phong ấn, hắn rất muốn lấy được nó! Thế nhưng mà cho dù dùng sức mạnh cũng không thể phá được trận pháp này.
- Tiểu Thất không có ở đây, tôi cũng không thể giúp gì cho cậu. Tuy nhiên trận pháp Phong ấn được bày bố trên một cái mạng nhện chắc chắn là có điều gì đó bí mật. Theo tôi thì tám mươi phần trăm là thần binh thông linh đang được giấu trong đó. Vì vậy bất luận cậu dùng cách gì cũng phải lấy được nó xuống.
- Thì cứ thử xem thế nào.
Tiêu Dương nhìn ra ngoài cửa, hiện tại khí thế của các cường giả đang rất mạnh. Tình hình chiến đấu bên ngoài đang diễn ra vô cùng kịch liệt, hắn phải nhanh chóng ra tay. Nếu như để đối phương phát hiện ra tên tử sĩ kia chết ở đây e là sẽ có càng nhiều cường giả khác tới.
Vù! Vùi Vùi
Kiếm quang lóe lên liên tiếp chém vào tấm mạng nhện trên tường.
Vị trí của trận pháp phong ấn chính là vòng tròn có đường kính một mét nằm ở trung tâm của mạng nhện. Tiêu Dương giơ kiếm lên bắn ra kiếm quang trực tiếp bao vây xung quanh trận pháp!
Âm!
Cả căn phòng ầm ầm rung chuyển, đồ đạc rơi hết xuống đất.
Kiếm Thiên Hoàng chém sắt như chém bùn, muốn phá nát một căn phòng không phải vấn đề quá lớn.
Tuy nhiên sức mạnh của trận pháp này không thể dễ dàng phá giải. Đợi sau khi bức tường sụp xuống, Tiêu Dương lại tiếp tục chém thêm một kiếm nữa nhưng kết quả vẫn bị lực cản phản ngược lại.
- Tiểu Cửu tiền bối, sao còn chưa phá trận đi?
Hai mắt Tiêu Dương sáng rực.
- Khi sửng dụng sức mạnh của Thế giới trong tranh đã tạo ra một lực hút cực kỳ mạnh, có thể sánh ngang với hồ lô hàng yêu phục ma trong truyên thuyết. Chỉ cần lực hút xuất hiện có thể hút cả người có sức mạnh lớn hơn cả mình vào bên trong. Hắn hưng phấn vì hai nguyên nhân, một là cuối cùng hắn đã có thể biết bên trong phong ấn là thần binh thông linh nào rồi! Nguyên nhân thứ hai là Tiêu Dương vừa mới phát hiện ra một công dụng khác của bức trang này!
Tiêu Dương hưng phấn nhìn chằm chằm vào hòn đá trước mắt.
Thế giới trong tranh.
- Lên!
Hai mắt Tiêu Dương trừng lớn, bức tranh từ từ hạ xuống!
- Lực hút mạnh như vậy không biết có thể chống lại được lực phản lại của trận pháp không?
Suy nghĩ đó vừa mới xuất hiện trong đầu, Tiêu Dương đã hét lên một tiếng. Cả bức tường lập tức rung lắc dữ dội sau đó trực tiếp chui vào trong bức tranh...
Hai mắt Tiêu Dương sáng lên, hắn siết chặt nắm đấm, nói:
- Thul
Bức trang lập tức cuộn lại!
Vùi
Trong khoảnh khắc ấy Tiêu Dương cũng biến mất.
Bức tranh mở ra, Tiêu Dương có cảm giác như mình vừa dung nạp cả một thế giới vào đầu. Tâm thần của hắn đi sâu vào bên trong tựa như cả người hắn đã hòa vào trong bức tranh. Trong gian bỗng nhiên xuất hiện một bàn tay vô hình mang theo lực hút cực mạnh hướng về phía tảng đá khổng lồ, hút nó vào...
Từ sau khi đánh thức bức tranh, ngoại trừ sáng tạo thêm ra Tiêu Dương vẫn chưa đi sâu nghiên cứu tác dụng của nó.
Thực ra Tiêu Dương cũng không dám chắc chắn trăm phần trăm. Chỉ cần hắn tới gần trận pháp phong ấn sẽ lập tức bị đẩy ra, hiện tại chỉ có thể dựa vào sức mạnh của Thế giới trong tranh thôi.
Liệu có thể mang cả một trận pháp vào trong đó không?
Bức tranh trong đầu Tiêu Dương bất ngờ rung lên, một bức tranh sông núi cùng ánh trăng sáng mở ra bao trùm lên cả căn phòng.
- Tao không phá được mày nhưng tao không tin không đưa được mày vào trong đói
Tiêu Dương vừa mới dứt lời, trong không trung liền xuất hiện một ảo ảnh. Tiểu Cửu nhẹ nhàng đưa tay lên đánh một chưởng vào trận pháp...
Trong nháy mắt, tiếng nổ âm ầm vang lên.
Trận pháp đã bị phá!
Áp lực vô cùng lớn khiến trận pháp trực tiếp bị phá tan.
Hai mắt Tiêu Dương mở lớn nhìn chằm chằm lão già bên cạnh.
Sức mạnh này... kinh khủng thật!
- Trận pháp đã bị phá rồi đó, sao còn không mau tới kiểm tra xeml
Tiểu Cửu lên tiếng thúc giục, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười đắc ý. Một chưởng này của lão đương nhiên vô cùng vi diệu, ai bảo tên nhóc này dám xem thường lão chứ, phải cho hắn biết thế nào là lợi hại.
Trận pháp đã bị phá, con nhện trên mạng nhện dường như cảm nhận được điều gì đó, nó chạy qua chạy lại xung quanh. Tiêu Dương dùng thần thức cố định nó lại sau đó từ từ nhìn xuyên qua nó... Trong nháy mắt, 'xet, ba luông ánh sáng vàng chói mắt bắn ra.
Vùi
Kim phủ, Kim thương, Kim đao! Ba thần binh đồng thời phát ra tiếng 'leng keng, chúng run rẩy rất mạnh.
- Ngay cả Kim Đao cùng Kim Thương cũng có hiện tượng lại
Tiểu Cửu kích động, trên khuôn mặt hiện rõ sự phấn chấn không thể kìm nén, nói:
- Là Kim Kiếm! Nhất định là Kim Kiếm!
Kim Kiếm của mạch Kiếm Tôn!
Đã từng biến mất không biết bao nhiêu năm!
Ngay lúc này, Tiểu Cửu có cảm giác mình đã có cơ hội được nhìn thấy Kim Kiếm quay về chốn cũ. Mặc dù hiện tại lão chỉ là một ảo ảnh nhưng vẫn có cảm giác xúc động khó nói nên lời này...
Hai mắt lão bất chợt lóng lánh nước, ánh mắt tập trung nhìn chằm chằm phía trước.
Cơ thể Tiêu Dương gân như bất động, Tiểu Cửu quay lưng về phía hắn nên không nhìn thấy ánh mắt hắn lúc này.
Kinh ngạcII!I
Sức mạnh lực Kiếm Đạo từ từ thẩm thấu vào cơ thể con nhện. Thế giới nhỏ bé trong đầu Tiêu Dương bị kích thích mở rộng. Một luồng ánh sáng vàng như xuyên qua vô vàn năm tháng chiếu thẳng vào mắt Tiêu Dương.
Trong nháy mắt tâm thần hắn rung chuyển mạnh mẽ.
Một luồng kiếm quang!
Là ánh sáng của Kiếm!
Tiêu Dương như ngừng thở, hai tay không khống chế được khẽ run rẩy. Lực Kiếm Đạo từ từ đi theo luồng ánh sáng vàng...
Bỗng nhiên linh hồn Tiêu Dương như bị trúng kích thích, một đường kiếm phong sắc bén bắn thẳng vào hắn.
Mắt Tiêu Dương như phát ra ánh sáng màu vàng.
Kim Kiếm!
Quả nhiên là Kim Kiếm!
Vẻ mặt hắn vô cùng phấn khích, trong tim cũng xuất hiện một loại cảm xúc thiêng liêng.
Trường kiếm được tạo thành từ vàng ròng nguyên chất tỏa ra ánh sáng lấp lánh chói mắt. Mỗi một đường kiếm quang đều hoàn mỹ không tỳ vết, thân kiếm cao quý mang theo hơi thở sát thương mạnh mẽ.
Vua của thần binh thông linh!
Kim Kiếm!
Trải qua bao nhiêu năm tháng, đến ngày hôm nay Kim Kiếm lại một lân nữa tái xuất!
Tiêu Dương ngừng thở, lực Kiếm Đạo đang từ từ xâm nhập vào với ý đồ dẫn Kim Kiếm về phía mình. Nhưng không ngờ trong khoảnh khắc lực Kiếm Đạo tiếp xúc với Kim Kiếm đột nhiên Kim Kiếm phát ra ánh sáng chói mắt, dùng tốc độ nhanh đến không tưởng xé nát cơ thể con nhện. Giây tiếp theo nó đã xuất hiện ở bên trong Thế giới trong tranh. Vù vùi
Kim Đao, Kim Thương, Kim Phủ càng run rẩy kịch liệt hơn, ba thần binh trôi nổi trong không gian. Kim Kiếm biến thành một thanh kiếm khổng lồ cao hơn mười mét tựa như một bức tượng Kiếm thần sừng sững trong không trung. Linh khí đất trời bỗng chốc bị Kim Kiếm hút về phía mình, ánh sáng màu vàng bắn ra bốn phương tám hướng.
- Không ngờ Kim Kiếm lại có khả năng hấp thu linh khí!
Tiêu Dương giật mình dõi ánh mắt kinh ngạc nhìn lên thanh kiếm khổng lồ lơ lửng trong không trung. Vào lúc này, đừng nói là chinh phục nó, Tiêu Dương suýt chút nữa đã bị nó chinh phục rồi.
- Kim Kiếm! Là Kim Kiếm!
Tiểu Cửu đứng một bên dõi ánh mắt kích động sùng bái nhìn lên Kim Kiếm, miệng lẩm bẩm theo bản năng. Sau đó lão không ngừng hét lớn lên, hai mắt đã rưng rưng nước mắt.
- Đã bao nhiêu năm rồi! Không ngờ được tôi lại măn mắn có cơ hội được nhìn thấy Kim Kiếm!
Lão vô cùng kích động thậm chí khả năng ngôn ngữ cũng không bình thường nữa rồi.
- Nếu Tiểu Thất cùng Tiểu Ngũ tỉnh lại nhìn thấy Kim Kiếm không biết sẽ có vẻ mặt như thế nào... chắc có lẽ còn kích động hơn cả tôi.
Tiểu Cửu lúc thì kích động khóc khi thì vui vẻ cười, nhìn như một đứa trẻ vậy.
- Tiểu Dương!
Ngay tức khắc, Tiểu Cửu lau đi nước mắt trên mặt, vẻ mặt hết sức trịnh trọng nghiêm túc nhìn Tiêu Dương, nói:
- Hãy đồng ý với tôi cho dù là cả đời, cho dù phải dùng hết sức lực cũng phải khiến cho Kim Kiếm nhận cậu làm chủ nhân!
Tiểu Cửu hít một hơi thật sâu, ánh mắt lão như ẩn chứa tất cả khát vọng của toàn thể mạch Kiếm Tôn, khẩn cầu hắn:
- Tôi cầu xin cậu đấy!IIIIII