Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 749 - Chương 753: Đao Quang Kiếm Ảnh, Quyết Chiến Nổ Ra!

Chương 753: Đao quang kiếm ảnh, quyết chiến nổ ra! Chương 753: Đao quang kiếm ảnh, quyết chiến nổ ra!Chương 753: Đao quang kiếm ảnh, quyết chiến nổ ra!

Tiêu Dương như ngừng thở, trái tim đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lông ngực.

Nếu thật sự là Kim Kiếm...

Nếu như có thể lấy được Kim Kiếm...

Tiêu Dương bắt đầu nghĩ đến vô số giả thiết, trong lòng vô cùng kích động.

- Tuy nhiên cũng không thể loại bỏ khả năng Kim Phủ đột nhiên phát điên nên mới run rẩy như vậy. Trong căn phòng này đến một khối sắt cũng không có thì lấy đâu là Kim Kiếm!

Giọng nói không nóng không lạnh của Tiểu Cửu tựa như một gáo nước lạnh dập tắt ngọn lửa kích động bùng lên trong Tiêu Dương.

- Mặc kệ là có hay không, trước tiên cứ cẩn thận lục soát đã.

Tung tích của Thần binh thông linh vốn rất khó tìm huống hồ chi hôm nay lại có khả năng tìm thấy Kim Kiếm ở đây. Chuyện này đương nhiên đã kích thích tinh thân của Tiêu Dương lên hai trăm phần trăm.

Hoàn toàn không thu hoạch được gì.

Tay hắn nhẹ nhàng đặt trên bàn sách, cảm nhận thấy bên dưới là một lớp bụi.

- Không phải chỗ này.

- Chẳng lẽ thật sự chỉ là một sự trùng hợp thôi sao?

- Tìm những vật có sự sống ở trong căn phòng này!

- Chẳng lẽ có mật thất?

Cho dù chỉ là một tia hy vọng nhỏ bé cũng phải nắm lấy.

- Cái phòng sách này có lẽ đã rất lâu rồi không có người tới. Nhưng mà bên ngoài có hai tên cảnh giới Hóa Tượng trăm biến bảo vệ nơi này, chắn chắn phải có nguyên nhân nào đấy.

Tiêu Dương tập trung nhìn vào những bồn cây không biết tên được đặt bên cửa sổ. Hắn nhẹ nhàng bước tới chỗ đó sau đó dùng thần thức kiểm tra, bất ngờ một chậu Nhị hành diệp hiện lên trong đầu Tiêu Dương.

Hắn hoàn toàn không cho rằng đây là Đảo Quốc mà cảm thấy kỳ lạ. Kim Kiếm mất tích nhiều năm như vậy, cho dù thật sự xuất hiện ở Đảo Quốc cũng là chuyện bình thường. Thần binh thông linh thường ký thác vào các sinh vật sống, có lẽ người mang Kim Kiếm chết ở bờ biển nên Kim Kiếm đã ký thác vào cơ thể cá chu du khắp đại dương, vì vậy nó ở đây cũng chẳng có gì lạ.

Vẻ mặt Tiêu Dương hiện rõ sự thất vọng, nói:

Tiêu Dương liên tục gõ lên bốn bức tường nhưng không có bất cứ phát hiện nào.

Tiêu Dương tiếp tục tìm kiếm, thậm chí đến một con kiến đi ngang qua cũng không bỏ qua.

- Xem ra...

Tiêu Dương vẫn chưa chịu từ bỏ, hắn nhìn một lượt bốn bức tường xung quanh.

Cộc-cộc-

Tiêu Dương dẫm chân lên ghế, trong nháy mắt cái ghế vỡ tan.

Tiêu Dương tung người nhảy lên vươn tay ra định tóm lấy con nhện nhưng không ngờ trong không khí xuất hiện một làn sóng làm hắn bắn ngược trở lại... - Bảo vật số 3 có hiện tượng lạ. Mau tới đó kiểm tra xeml

Nếu như là mạng nhện bình thường đương nhiên không có gì lạ, chỉ là lúc thân thức của Tiêu Dương đụng vào nó lại gặp một sức mạnh nào đó cản lại.

Trong phòng, Tiêu Dương hoàn toàn không để ý đến chuyện hành động của mình sẽ làm kinh động đến người khác. Hắn tung quyên liên tục đánh về tấm mạng nhện tuy nhiên vô số làn sóng vô hình phản lại đẩy lùi hắn. Lúc này cả cánh tay hắn đã tê dại, mặt biến sắc than:

Tiêu Dương ngồi xuống ghế ngẩng đầu nhìn lên, lời nói chưa nói xong đã bất ngờ dừng lại. Ánh mắt vốn tràn đầy thất vọng bất ngờ lóe sáng, bởi đúng lúc này Tiêu Dương phát hiện ra trên tường có một tấm mạng nhện!

Có lẽ vị cường giả để lại trận pháp Phong ấn trên người các đội viên của tiểu đội Thiên Hoàng với ở đây là cùng một người.

Trận pháp Phong ấn!

- Phong ấn mạnh quái

- Lạ nhai

- Vâng, thưa Sứ giải

Trong bóng đen có một bóng người lóe lên.

ÂmIẦm!

BịchI

Cũng trong khoảng khắc đó, trong mật thất ở một nơi rất sâu trong khu biệt thự có một đôi mắt bất ngờ mở ra, người này mở miệng :

Tiêu Dương kích động ngâầng đầu nhìn phía trước.

- Sức mạnh phong ấn mạnh thật!

Thực lực của người này chắc chắn trên hắn.

- Tiểu Cửu tiền bối, làm sao bây giờ?

Tiêu Dương quyết định vứt củ khoai lang nóng này cho Tiểu Cửu, cau mày nói:

- Trận pháp Phong ấn này mạnh quá, tôi bó tay rồi.

- Trận pháp này rất đặc biệt đến tôi cũng không... Có người tới!

Tiểu Cửu đột nhiên cảnh báo sau đó trầm giọng nói:

- Cậu mau đưa tôi trở về 'Thượng cổ Hồng Hoang' để tôi thử xem có đánh thức được Tiểu Thất không. Hai ngày nay lão ấy đang ở trong trạng thái vô cùng quan trọng.

Sau khi Tiểu Cửu cùng Kim Phủ trực tiếp chui vào trong bức trang lơ lửng trong đầu Tiêu Dương, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên. Trong không khí vang lên âm thanh không gian bị xé rách, một luông sức mạnh kinh người áp tới mang theo mùi vị chết chóc.

Tiêu Dương khẽ giật mình.

Tuy nhiên hắn cũng không ôm quá nhiều hy vọng.

Tiêu Dương vung kiếm, ngón tay khẽ bắn ra.

- Hám Đạo Thuật, Nhất Niệm Hám Hồn! Hắn chưa từng tiếp xức với cường giả của Đao tông nên gã tử sĩ dùng Liễu Diệp Loan Đao trước mắt này là người sử dụng đao mạnh nhất mà Tiêu Dương biết. Nếu như không phải hắn đã đột phá nhờ trận chiến với Trường Đào Tôn Tọa thì có lẽ giờ này đã chạy mất dép rồi.

Tiêu Dương cũng có cái cảm giác đó.

Nhìn thanh đao Liễu Diệp có vẻ rất nhẹ nhưng áp lực của nó vô cùng lớn, hai loại sức mạnh đối lập tập trung trong cùng một thanh đao. Đường đao khi thì nhẹ tựa lông hồng khi thì nặng tựa Thái Sơn khiến người khác rất khó phòng bị. Cái cảm giác này vô cùng khó chịu.

Vèo!

Tựa như dòng nước mùa thu mang theo ánh sáng dịu nhẹ lóng lánh trong bầu trời đêm.

Đao phong sắc bén, khi đao khí ập tới, Tiêu Dương có cảm giác máu trong người mình như ngừng chảy, con ngươi trong mắt co lại. Hắn lập tức thi triển bộ pháp Quý Phi Túy Tửu tránh né đòn công kích của đối phương.

Đồng thời tay hắn vung kiếm lên.

Lúc này Tiêu Dương mới nhìn thấy rõ khuôn mặt của người kia, trông rất dữ tợn.

Ngũ quan của gã đã bị hủy hoại hoàn toàn, trên mặt có vô số vết sẹo ghê người. Trên khuôn mặt gã chỉ nhìn thấy mỗi đôi mắt tràn đầy sát khí.

Tử sĩ được đào tạo chuyên để giết người.

Hai tay gã nắm chắc thanh đao, hoàn toàn không tỏ vẻ kinh ngạc trước bộ pháp tinh diệu của Tiêu Dương. Ánh mắt từ đầu đến cuối chỉ có một vẻ lạnh lùng cố hữu, trên người gã ngoại trừ sát khí ra thì không còn thứ gì khác.

Vèo! Vèo! Vèol

Loan đao Liễu Diệp của Đảo Quốc!

Sắc mặt Tiêu Dương trở nên nặng nề, cánh tay khẽ lật lại, trong tay lập tức xuất hiện thân Thiên Hoàng kiếm phát ra ánh sáng chói mắt. Cùng lúc đó, một trận gió nổi lên, là đao phong!

Người không sợ chết là người khó đối phó nhất.

Tiêu Dương kinh hãi. Lần đầu tiên hắn gặp một tử sĩ có sức mạnh kinh khủng như thế này.

- Là tử sĩI

Người này hoàn toàn không giống với Thiên Hoàng Vệ, khí tức của gã rất đáng sợ. Từ trên người gã cảm nhận được sự liều mạng rất rõ ràng, dường như gã luôn... ôm theo suy nghĩ liều chết với đối thủ.

Mặc dù Hám Đạo Thuật rất mạnh nhưng không phải ai cũng áp dụng được. Tinh thần của tử sĩ mạnh hơn người bình thường rất nhiều, bọn họ từng trải qua huấn luyện đặc biệt, tinh thần rất vững vàng. Bọn họ chỉ biết làm theo mệnh lệnh của người khác, một khi xuất chiến suy nghĩ duy nhất trong đầu là giết người.

Muốn lay chuyển được tinh thần của tử sĩ là điều vô cùng khó khăn. Nếu như có thể làm lay chuyển bọn họ thì bọn họ đã không phải là tử sĩ rồi!

Quả nhiên đối phương không hề bị ảnh hưởng, một đao sắc bén bổ thẳng vào đầu Tiêu Dương.

Tiêu Dương lập tức đưa kiếm lên đỡ.

Kengl

Trong khoảng khắc đao kiếm chạm vào nhau, thanh đao bỗng nhiên nặng đến kinh người mang theo áp lực không tưởng ép xuống. Âm!

Hai chân Tiêu Dương lún sâu xuống sàn nhà, hai mắt trừng lớn. Hắn hít một hơi thật sâu, tay trái bỗng nhiên giơ lên. Thiên Hoàng kiếm bay lên không trung tựa như một mũi tên bắn về phía ngực đối phương...

Bụp!

Thiên Hoàng kiếm chém lên vách tường tạo thành một lỗ lớn.

Tên tử sĩ nháy mắt biến mất.

Mặc dù tử sĩ không sợ chết nhưng cũng không thể tự dưng lao đầu vào chỗ chết.

- Nhất Thiểm Như Điện!

Ánh mắt Tiêu Dương sắc như kiếm, tay đâm mạnh tới, mũi kiếm lập tức chạm vào yết hầu của tên tử sĩ. Tuy nhiên trong tích tắc này, hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi, cúi đầu nhìn xuống. Chẳng biết từ lúc nào mũi đao của đối phương cũng đã chạm vào lồng ngực hắn...

Đòn tấn công cả hai cùng chết!

Tiêu Dương hoàn toàn không muốn chết chung với người này nên lập tức thi triển Cước Thải Liên Hoa né một đao này, sau đó đồng thời vung kiếm chém ngang. 'Keng, kiếm của hắn chặn lại đao của đối phương.

Trong căn phòng nhỏ hẹp, một đao một kiếm tạo nên một trận quyết đấu.

Mỗi một chiêu thức đều vô cùng hiểm, cả hai đều có suy nghĩ muốn đẩy đối phương vào chỗ chết.

Đặc biệt là lối đánh của tên tử sĩ, thật sự không biết sợ chết là gì. Có đôi lúc gã còn thà chết cũng phải tấn công vào bộ vị nguy hiểm trên người Tiêu Dương. Loại đao pháp này khiến Tiêu Dương cảm thấy rất không tự nhiên.

Âm! Âm! Ầm!

Cuộc chiến diễn ra khắp nơi trong biệt thự cũng đã đến giai đoạn cao trào nhất. Thiên Hoàng Vệ bị vây công bởi vô số đặc công cường giả đến từ các quốc gia khác, cuối cùng phải cho gọi một số cường giả tới đây mới có thể cân bằng được cục diện. Đám người lao vào nhau đâm chém điên cuồng, âm thanh va chạm chết chóc không biết khi nào mới có thể dừng.

Bên ngoài biệt thự vẫn còn một số cường giả đợi thời cơ đến mới hành động.

Bọn họ không cùng một phe cánh nhưng lúc này lại cùng nhau ngồi xuống trao đổi.

- Lực lượng Đảo Quốc phái tới đây thật sự nằm ngoài dự liệu của chúng ta. Nói thật, hôm nay bất cứ một thế lực nào cũng không thể cướp được 'Bồ tát xử thai kinh từ trong tay Đảo Quốc.

- Chi bằng chúng ta hợp sức lại?

- Cùng nhau vây công biệt thự sau đó cùng nhau chia sẻ 'Bồ tát xử thai kinh.

Mọi người đều có cùng suy nghĩ này nên tất cả đều hết sức hưởng ứng.

Tuy nhiên trong lòng bọn họ đều rõ hơn ai hết.

Chuyện cùng hưởng 'Bồ tát xử thai kinh' là không thể. Chỉ là kẻ địch trước mắt quá mạnh nên mọi người buộc phải hợp sức, nếu không 'Bồ tát xử thai kinh trông như thế nào cũng chẳng ai biết.

Trong rừng có tổng cộng chín người đến từ chín quốc gia khác nhaul

Một tiếng sáo ngân vang!

Chín người đồng thời phóng lên không trung mang theo khí thế ngút trời. Bọn họ giống như những vòng tròn lửa rực cháy trong bóng đêm. Vù! Vùi Vùi

Chân vừa chạm đất, một trong số chín người bất ngờ vung tay lên, lập tức xuất hiện tuyết bay đầy trời. Những tên Thiên Hoàng Vệ đừng cách đó không xa ngay tức khắc mất mạng tại chỗ.

Gần như là đồng thời lúc đó, trong biệt thự cũng phát ra vô số tiếng gầm thét phẫn nộ, khí tức của rất nhiều cường giả tỏa ra mạnh mã...

- Trận quyết chiến đêm nay sắp bắt đầu rồi!

Trong căn phòng sách chật hẹp, hai mắt Tiêu Dương sáng lên, thanh kiếm trong tay phát ra tiếng 'vù vừ.

Cảnh tượng đặc sắc như vậy hắn tuyệt đối không thể bỏ qua.

Tiêu Dương thở một hơi thật mạnh, kiếm quang phóng thẳng về phía trước.

- Đi chết đi!

Sau khi trải qua một trận quyết chiến sinh tử, Tiêu Dương đã nắm được sơ lược các chiêu thức của tên tử sĩ này. Hôm nay tất cả cường giả đều được điều động tới đây tạo nên áp lực khiến tiêm thức của tên tử sĩ này bị kiêm hãm.

Tiêu Dương bắt được cơ hội hiếm có, lập tức bắn ra kiếm quang, vẽ ra một vòng tròn Thanh liên sáng lấp lánh...

Thanh Liên Kiếm Cal

- Phá Đao Liên!

GiếtI

Kiếm quang lóe lên trước mắt Tiêu Dương.

Đồng thời Tiêu Dương bay lùi về đằng sau. Quả nhiên hắn đoán không sai, thanh đao Liễu Diệp của tên tử sĩ hóa thành một tàn ảnh quét qua vị trí hắn đứng lúc trước.

Bụp!

Kiếm quang hạ xuống chém lên người tên tử sĩ.

- Hoàng Hỏa Phần Thết

Tiêu Dương đưa tay trái lên bắn ra một ngọn lửa màu xanh. Ngọn lửa rơi vào người tên tử sĩ lập tức bùng lên cháy dữ dội.

Tiếng kêu đau đớn vang lên, tên tử sĩ ngã xuống.

Tuy nhiên ánh mắt gã vẫn không hề thay đổi, cánh tay mạnh mẽ vung thanh đao Liễu Diệp lên.

Phập!

Mổ bụng tự kết liễu!
Bình Luận (0)
Comment