Chương 752: Kim kiếm?
Chương 752: Kim kiếm?Chương 752: Kim kiếm?
Cục diện bế tắc dường như đã bị phá vỡ, lúc này đã có rất nhiêu người vượt tường nhảy vào trong biết thự. Đám Thiên Hoàng Vệ giật mình gào lên:
- Khốn kiếp! Mau ngăn cản bọn họ lại! Mau ngăn lại!
Căn biệt thự này nhìn có vẻ hoang phế nhưng thực tế diện tích của nó vô cùng lớn. Sau khi vọt vào trong bọn họ lợi dụng sự cản trở của kiến trúc khiến Thiên Hoàng Vệ gặp rất nhiều khó khăn trong công tác ngăn cản.
Điều quan trọng nhất là có rất nhiều Thiên Hoàng Vệ được điều động đến đây thế nhưng vẫn để những người này dễ dàng xông vào. Bọn người này vào sẽ quấy nhiễu Thần tử, phá hủy biệt thự, trách nhiệm nặng nề này không người nào có thể gánh được.
Một chỗ bị phá, chỗ nào cũng bị phá!
Phía bên này có rất nhiều người vọt vào biệt thự đã khiến Thiên Hoàng Vệ kinh hãi nhưng ngay sau đó từ khắp bốn phía đều có người vọt vào.
Âm ầm!
Một tòa nhà trong biệt thự đột nhiên nổ tung, dư chấn của vụ nổ lan ra khắp bốn phía khiến cây cối hoa cỏ xung quanh bị đánh nát.
Một tiếng nói giận dữ vang lên, trong không trung bỗng nhiên xuất hiện một người có thân hình cao to rắn chắc, ánh mắt sắc như dao. Y vung tay lên, không gian bỗng dưng nổi gió lớn, trong bóng đêm xuất hiện một mũi tên gió bằng mắt thường cũng cũng có thể nhìn thấy.'Vụt" một phát, mũi tên tựa như tia chớp phóng đi,'phụt" máu tươi bắn tung tóe, một người ngã xuống vũng máu.
Âm thanh vũ khí va chạm liên tiếp, hỗn chiến diễn ra ở mọi ngóc ngách trong biệt thự. Nhưng người tỉnh táo lập tức phát hiện ra tên gây rối khi nãy dường như đã hoàn toàn biến mất.
- Ngăn bọn họ lại!
Hoàn toàn không nương tay.
Tòa biệt thự này mặc dù có phần hoang phế nhưng nó chính là nơi trung tâm của Thần điện Đảo Quốc. Bên trong biệt thự cất giữ rất nhiều tài liệu quan trọng, trong đó còn có một số văn vật quý giá. Vụ nổ này đã khiến bọn họ tổn thất vô cùng lớn.
Vào lúc này, người được rất nhiều người nhớ thương' đang đứng trong một căn phòng của khu biệt thự.
- Chết tiệt!
Sao có thể như thế được?
Mọi người trở nên điên cuồng.
Trong ngoài biệt thự đều vang lên tiếng chửi đầy căm giận của người Đảo Quốc.
Mũi tên trực tiếp đâm xuyên qua tim.
Mà Tiêu Dương thì đang nghiêm túc nhìn chằm chằm về phía trước...
- Thần tử có lệnh, giết tất cả những người tùy tiện xông vào! Tất cả đều phải chết! Một người cũng không thaI
Dường như đang suy nghĩ đắn đo cái gì đó. Tuy nhiên tình hình lúc này không cho phép mọi người suy nghĩ quá nhiều. Bọn họ chỉ có thể hòa mình vào trong cuộc chiến đẫm máu.
Đèn trong phòng đều tắt hết nhưng với nhãn lực thần thông của Tiêu Dương, bóng tối hoàn toàn không thể làm khó hắn. Ở một chỗ cách hắn không xa có mấy người nằm rạp dưới đất không rõ còn sống hay đã chất.
Ăn trộm một cách đầy chính nghĩal
- Đây rõ ràng là bình sứ thời nhà Minh mài! Tên trộm khốn nạn nào đã làm cho nó trôi dạt ra tận nước ngoài vậy chứt
- Nói không chừng Ngọc tỷ truyền quốc cũng bị giấu ở chỗ này cũng nên!
Một lát sau, hắn giơ tay lên...
Tiêu Dương lập tức vung tay lên, trong không gian lóe lên một cái cả Tiêu Dương lẫn chiếc túi đều biến mất.
Ánh mắt rất nghiêm túc.
Trong phòng hoàn toàn không một bóng người.
Cửa phòng bị đá văng, một tên Thiên Hoàng Vệ cảnh giới Phản Vũ tiền kỳ bước vào, ánh mắt sắc bén đảo một lượt quanh phòng.
Âm!
Một chiếc túi lập tức xuất hiện trong tay hắn.
Tiêu Dương rất hy vọng kỳ tích này sẽ xảy ra. Nói thật lòng, hắn rất quan tâm đến khối Ngọc tỷ truyền quốc đã biến mất này. Chỉ đáng tiếc, biển người mênh mông, trời đất rộng lớn, hắn biết đi đâu tìm Ngọc tủy truyền quốc đây!?
Tiêu Dương vừa cảm thán vừa thuận tay nhét văn vật trong căn phòng vào trong túi.
Đột nhiên có một luồng khí tức cực mạnh tới gần...
Tiêu Dương khí khái trượng nghĩa đặt chiếc bình vào trong túi.
Nơi này quả nhiên có không ít bảo vật quý hiếm.
Dù sao lúc này cũng nhàn rỗi nên Tiêu Dương quyết định đi dạo một vòng sau đó phát hiện có một số thứ không thể bỏ phí được. Hắn lập tức lấy ra chiếc túi mà hòa thượng Giát Giát để lại sau đó bắt đầu vơ vét.
Tiêu Dương vào biệt thự này mục đích đầu tiên là đi tìm Thần điện chi tử, mục đích thứ hai là tìm 'Bồ tát xử thai kinh'. Tuy nhiên hiện tại vẫn chưa tìm được cái nào, Tiêu Dương chỉ còn cách đợi đến khi cuộc chiến ở bên ngoài đi đến hồi kết, hy vọng Thần điện ch¡i tử sẽ xuất hiện.
- Lạ thật...
Tên Thiên Hoàng Vệ nhíu mày, rõ ràng lúc nãy gã đã phát hiện ra trong căn phòng này có luồng khí tức lạ nhưng khi vào lại chẳng thấy ai. Gã tiếp tục quan sát xung quanh sau đó nhìn xuống mấy người đang nằm dưới đất. Khuôn mặt tên Thiên Hoàng Vệ lập tức đông lại, phẫn nộ gào lên.
Xung quanh hoàn toàn không có bất cứ động tĩnh nào.
Tiêu Dương đã dùng 'Thượng cổ Hồng Hoang' bỏ chạy khỏi căn phòng kia.
- Từ bên ngoài nhìn vào thấy cũng bình thường nhưng không ngờ tòa biệt thự này lại lớn như vậy. Tiêu Dương quay đầu nhìn về phía sau, tiếng nổ không ngừng vang lên. Khí tức của các cường giả va vào nhau, có thể tưởng tượng ra tình hình bên đó đang căng thẳng đến mức nào.
Nhưng mà Tiêu Dương đã nhận được bài học nên không dám dính vào chuyện này nữa.
Mặc dù cảm giác dùng gạch tập kích người khác rất kích thích nhưng bị vây công bốn phía chẳng vui chút nào.
- Đánh đi! Đánh đi! Tốt nhất là cả mấy cường giả ẩn mình trong chỗ tối cũng tới, dùng tất cả sức mạnh của Đảo Quốc tới áp chế nơi này đi.
Căn phòng này không lớn, Tiêu Dương liếc mắt một lượt đã nhìn hết căn phòng nhưng hoàn toàn không có thứ gì khiến hắn chú ý.
Thì ra là một phòng sách.
Tiêu Dương đá cửa sau đó nhanh nhẹn đi vào.
BịchI
Tiêu Dương không muốn lãng phí quá nhiều thời gian, hắn trực tiếp đi tới căn phòng kia. Hai tên bảo vệ còn chưa kịp phản ứng Tiêu Dương đã dùng chiêu 'nhất niệm hám hồn đánh tới. Hai tên kia chỉ cảm thấy trời đất tối sầm sau đó cơ thể mềm nhữn ngã xuống đất...
- Hám Đạo Thuật!
Tiêu Dương rất kiên nhẫn tìm kiếm, sau khi dạo quanh một lượt trong phòng thấy không có thu hoạch gì lại đi sang phòng khác...
Biệt thự này rất lớn, Tiêu Dương càng đi càng sâu.
Hắn yên lặng đi lướt qua một ngọn núi giả.
- Đằng trước có bảo vệ!
Hai mắt Tiêu Dương sáng lên.
Theo như kinh nghiệm ăn trộm của Tiêu Dương thì phòng nào có bảo vệ phòng đó đa phần đều là bảo bối.
- Hai tên bảo vệ này đều đạt cảnh giới Hóa Tượng một trăm biến!
Mắt Tiêu Dương lại càng sáng hơn.
- Bên trong chắn chắn trăm phần trăm là hàng tốt.
Nơi này giấu nhiều cường giả Đảo Quốc như vậy chắc chắn sẽ có thứ thú vị.
Tiêu Dương vẫn chưa buông bỏ suy nghĩ này.
- Nói không chừng còn tìm được bảo bối thật ấy chứ!
Tiêu Dương đưa tay lên, chiếc túi lập tức xuất hiện. Hắn lại chui vào một căn phòng tiếp tục công cuộc còn dang dở.
Quan trong nhất là ăn trộm cũng tiện hơn.
Tiêu Dương cười khà khà. Nếu vậy hắn có thể dễ dàng đột nhập vào bên trong để tìm kiếm 'Bồ tát xử thai kinh' cùng Thần điện chỉ tử.
- Mẹ nói Hóa ra là treo đầu dê bán thịt chói
Tiêu Dương cạn lời bĩu môi oán thán: - Đến cả một bức tranh có giá trị cũng không có, mấy quyển sách này cũng chẳng có gì đặc biệt. Thế mà lại để những hai tên Thiên Hoàng Vệ cảnh giới Hóa Tượng trăm biến tới canh làm cái quái gì?
Tiêu Dương cũng không nản lòng, hắn cau mày tìm kiếm một lượt. Sau khi không tìm được bất cứ thứ gì có giá trị, hắn chán nản lắc đầu xoay người chuẩn bị đi nơi khác...
- Khoan đất!!!
Bất chợt giọng nói có chút run rẩy của Tiểu Cửu vang lên:
- Tiêu Dương, cậy không cảm nhận được nơi này có gì khác thường sao?
- Khác thường?
Tiêu Dương sửng sốt sau đó dùng thần thức tìm kiếm một lượt quanh căn phòng nhưng vẫn không phát hiện ra cái gì, tất cả đều bình thường.
- Chẳng có gì cả.
- Không phải đâu, cậu hãy thử cảm nhận xem, Kim Phủ!
Giọng nói của Tiểu Cửu vô cùng kích động:
- Nó... nó hình như nó đang run rẩy!
Run rẩy!
Tiêu Dương nhắm mắt lại cảm nhận thử sau đó lập tức mở trừng mắt ra, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
- Là thật! Đã có chuyện gì xảy ra vậy?
Chuyện lạ bất thường bao giờ cũng có nguyên nhân của nó, Tiêu Dương lập tức hỏi Tiểu Cửu tiền bối.
- Bình thường thần binh Thông linh tôn tại trong cơ thể người sẽ rất yên tĩnh. Một khi nó có biểu hiện lạ, chỉ có thể là do hai nguyên nhân!
Tiểu Cửu hít sâu thở mạnh nói tiếp:
- Một là nó muốn nhận chủi
- Nhận chủ?
Hai mắt Tiêu Dương sáng lên, tự kỷ nói:
- Chẳng lẽ uy vũ của tôi đêm nay đã khiến Kim Phủ động lòng rồi sao?
Tiêu Dương chợt thấy hơi hối hận. Biết thế hắn đã mang hết cả Kim Đao lẫn Kim Thương ở trong "Thượng cổ Hồng Hoang ra, có phải hiện tại...
- Cậu đừng có mà nằm mơ giữa ban ngày nữa đi!
Tiểu Cửu lập tức tạt cho Tiêu Dương một gáo nước lạnh rồi nói:
- Nếu như Kim Phủ nhận chủ thì người đầu tiên cảm nhận được phải là cậu chứ không phải tôi.
-Ồ...
Tiêu Dương khẽ hỏi:
- Vậy nguyên nhân thứ hai là gì?
- Nguyên nhân thứ hai là xung quanh đây có thứ đe dọa đến Kim Phủ! Thứ đó đã làm nó sợi
- Cái gì cơ?
Tiêu Dương giật mình kêu lên, hai mắt hắn trừng lớn, hoàn toàn không dám tin vào chuyện này. Tiêu Dương vẫn biết thân binh thông linh đều có linh tính.
Nhưng Tiểu Cửu lại nói có thứ dọa thần binh thông linh sợ! Tiêu Dương hoàn toàn không dám tin chuyện này! Thần binh thông linh là binh khí do các bậc tiên nhân của Viêm Hoàng chế tạo ra từ vô vàn năm trước. Trong suy nghĩ của Tiêu Dương, thần binh thông linh có lẽ là những vũ khí tốt nhất trong thiên hạ này.
- Sao lại thế được!
Tiêu Dương kinh hãi hỏi:
- Rốt cuộc là vật gì mà lại có thể dọa được thần binh thông linh?
- Tôi cũng không biết.
Tiểu Cửu điều chỉnh hơi thở sau đó trầm giọng nói:
- Tuy nhiên theo như tôi biết, trên đời này chỉ có một số rất ít binh khí có thể khiến Kim Phủ run rẩy.
Tiêu Dương lập tức nhìn khắp căn phòng như không phát hiện ra bất cứ loại binh khí gì.
Tiêu Dương không đủ kiên nhẫn lập tức hỏi:
- Là binh khí gì?
Vẻ mặt Tiểu Cửu có phần nặng nề, chậm rãi nói:
- Là... Thần binh thông linhI
Khục!
Tiêu Dương suýt chút nữa thì ngã lăn ra đất.
Trên trán hiện lên mấy mạch gân xanh, hắn nói:
- Tiểu Cửu tiền bối, chuyện cười của tiền bối nhạt chết đi được, chẳng buồn cười tí nào.
- Cái tên ngu ngốc này!
Tiểu Cửu kích động nói:
- Thần binh thông linh có tất cả mười tám loại binh khí, không phải chỉ có một Kim Đao, Kim Thương hay Kim Phủi
Hai mắt Tiêu Dương lại sáng lên, kích động nói:
- Ý tiền bối muốn nói là trong phòng này rất có khả năng cất giấu... Thần binh thông linhI
Tiêu Dương siết chặt nắm đấm.
Là thần binh thông linh! Đối với hắn mà nói thì nó còn quý hơn cả 'Bồ tát xử thai kinh.
- Đúng vậy, có rất ít thần binh thông linh có thể khiến Kim Phủ sợ hãi, trong số đó có...
Giọng nói của Tiểu Cửu tựa như bị điện giật vậy:
- Thần binh đứng đầu trong thần binh thông linh... đã mất tích... của Kiếm tông chúng ta... Kim Kiếm!IIII
Lời của lão vừa dứt, trước mắt Tiêu Dương lập tức lóe lên một ánh kiếm màu vàng!
Vẻ mặt Tiêu Dương lúc này hết sức kích động.
Là Kim Kiếm!
Đây là thứ mà Tiêu Dương khát vọng muốn có được hơn bất cứ thứ nào!
- Thật sự là Kim Kiếm sao?
Tiêu Dương có cảm giác hay tay hắn đang run rẩy. Hình như... Trong số những thần binh thông linh mà Lý Thái Bạch, vị Kiếm tiên mạnh nhất Kiếm Tông chỉnh phục được năm xưa không hề có Kim Kiếm!