Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 790 - Chương 794: Yêu Em Thì Hãy Ôm Lấy Em!

Chương 794: Yêu em thì hãy ôm lấy em! Chương 794: Yêu em thì hãy ôm lấy em!Chương 794: Yêu em thì hãy ôm lấy em!

Lúc này Tiêu Dương không còn muốn quan tâm đến cuộc chiến của Thái tử Dịch Hàn với Tà Vương nữa. Diệp Tang xuất hiện đã thu hút toàn bộ sự chú ý của hắn, hơn nữa hiện tại Diệp Tang đang đứng trong trung tâm của cơn lốc xoáy chiến đấu.

Đặc công của các nước đều nhìn ra thân phận của Diệp Tang không tâm thường vì vậy càng tập trung tấn công cô. Tuy nhiên bên cạnh cô có Huyết Thần Vệ bất tử thực lực mạnh mẽ, đòn tấn công của một nhòm người bất tử đạt Hóa Tượng mấy trăm biến khiến đám đặc công không dám tùy tiện xông lên.

Đám Huyết Thần Vệ là một sản phẩm được cải tạo bằng thuốc, là một dạng người chết còn sống. Trên người bọn chúng không có tử huyệt, trên chiến trường hiển nhiên trở thành một loại vũ khí giết người hoàn hảo.

Diệp Tang được sáu tên Huyết Thần Vệ bao quanh bảo vệ nên không gặp nguy hiểm gì. Ánh mắt lo lắng của cô nhìn khắp xung quanh. Sau khi ngay thấy tiếng hét của Tiêu Dương, Diệp Tang lập tức ngẩng đầu lên, hai mắt mắt sáng ngời.

Suýt chút nữa không khống chế được gọi tên hắn.

Hiện tại cô với hắn đứng ở hai chiến tuyến khác nhau, hai phe đối địch với nhau.

Tuy nhiên điểm này không thể làm khó được Tiêu Dương, hắn đã có chuẩn bị cho trận chiến này từ trước rồi.

Mỗi ngày ở hắn lại đi theo Tiểu Thất tiền bối học một tiếng về trận pháp bên trong 'Thượng cổ Hồng Hoang. Hiện tại kỹ thuật của hắn tiến triển cực kỳ nhanh, cơ thể hắn bay trong không trung, trong tay là một lá cờ phấp phới.

- Tiêu Dương, trận này không thể tiếp tục đánh! Tổ chức Huyết Dạ có Tiên nhân trấn thủ!

Tiêu Dương biến sắc.

Nhưng Tiêu Dương không quan tâm được nhiều đến vậy, bóng dáng hắn chớp động, nhân lúc mọi người chưa phản ứng lại trực tiếp mang Diệp Tang vào trong "Thượng cổ Hồng Hoang.

Lời của cô tựa như sấm sét trên trời cao đánh xuống.

Xung quanh vang lên vô số tiếng nổ, khu vực xung quanh Diệp Tang trong vòng phạm vi mười mét khói bụi mù mịt.

Tiểu Thất tiền bối vừa nói trên chiến trường người mạnh nhất mới chỉ đạt Tâm lôi ngũ kiếp.

- Thiên địa độn!

Tiên nhân!

Không chỉ bọn Diệp Tang mà ngay cả đám đặc công quốc tế cũng bị trận khói này làm mất phương hướng, trong lòng hoàng sợ.

Bùm! Bùm! Bùm!

Tiên nhân trấn thủ!

Tiêu Dương lập tức hỏi lại:

Diệp Tang cũng có chút bất ngờ chưa kịp phản ứng lại đã thấy không gian trước mắt lóe lên sau đó khói đặc mịt mù. Cô cho rằng đây là trận pháp huyễn cảnh vì vậy vội vàng lên tiếng:

- Em chắc chắc không? Đó là đỉnh cao nhất trong tu luyện.

Giờ tự nhiên lại nhảy ra một vị Tiên nhân, khiến Tiêu Dương hơi sốc. Đối phương có Tiên nhân trấn thủ, bên hắn thua là cái chắc.

Lúc này, ánh mắt Tiểu Thất tiền bối không giấu được kích động, khó tin nhìn Diệp Tang, hỏi:

Diệp Tang vừa dứt lời, trước mắt cô xuất hiện một hư ảnh lắc qua lắc lại.

Diệp Tang nhìn thấy Tiểu Thất tiền bối cảm thấy có chút quen mắt nhưng tạm thời không nghĩ ra được.

- Tử Vong Cốc là trụ sở vô cùng quan trọng của tổ chức Huyết Dạ, bên dưới có tâng hầm có các phòng giam. Bên trong giam giữ rất nhiều cường giả, trong đó có cả Tiên nhân của Kiếm Tông chúng ta. Nếu không có Tiên nhân trấn thủ bọn họ làm sao có thể làm được như vậy.

- Là Kỷ Ly tiên nhân - chủ nhân của Sỉ tình kiếm!

Diệp Tang lo lắng nói:

Cơ thể run rẩy kịch liệt!

Nháy mắt Tiểu Thất tựa như bị kiếm xuyên qua tim, không thở nổi!

- HảIII

Vùi

- Vị này cũng là tiền bối của Kiếm Tông.

Tiêu Dương không có tâm trạng giới thiệu kỹ, vội vã hỏi:

- Tang Tang sư muội, vừa rồi em nói...

Tiểu Thất tiền bối!

- Tiên nhân... của Kiếm Tông?

Lúc này Tiêu Dương cũng mới kịp phản ứng lại, trừng mắt kinh ngạc hỏi:

- Cô... cô vừa nói gì?

Si tình kiếm tiên Kỷ Ly!

Kỷ Ly!

Cái tên này vô cùng quen thuộc.

Trong trận chiến năm đó, thực lực của Tiểu Ngũ, Tiểu Thất, Tiểu Cửu đều đạt Tâm Lôi Kiếp mà Kỷ Ly tiên nhân đã trở thành Tiên từ lâu, nổi tiếng khắp thiên hạ!

Điều quan trọng nhất chính là ba người Ngũ Thất Cửu đều thuộc chi của Kỷ Ly tiên nhân.

- Kỷ Ly sư tôn vẫn còn tại thế sao?

Hai mắt của Tiểu Thất ửng đỏ, nhìn chằm chằm Diệp Tang.

Sư tôn?

Diệp Tang khiếp sờ nhìn Tiểu Thất.

- Thánh Long Vương?

- Kỷ Ly sư tôn với Thánh Long Vương từng có quan hệ rất lốt. Thăng Long Trảo của Thánh Long Vương uy lực kinh người có thể chém đứt Tỏa tiên liên. Nhưng hiện tại chúng ta biết đi đâu tìm Thánh Long Vương bây giờ? Tiểu Thất thì thào:

- Tỏa tiên liên vô cùng chắc chắn, nó có thể khóa và kiềm chế Tiên nhân.

- Kỷ gia gia nói, nếu muốn cứu ông ra chúng ta chỉ có cách đi tìm Thánh Long Vương nhờ vả.

Tiêu Dương có cảm giác không ổn, thông qua ba chữ này hắn cũng đã phần nào đoán ra.

Diệp Tang bình tính lại, nói:

- Hiện tại Kỷ gia gia đang ở trong Tử Vong Cốc!

- Mau! Mau đưa bọn ta đi gặp người, mau lên!

Tiểu Thất chưa bao giờ kích động như lúc này, nếu như không phải Tiểu Ngũ với Tiểu Cửu đang bế quan, lão nhất định sẽ lôi hai người đó cùng đi.

Diệp Tang buôn bã nói:

- Ông bị nhốt trong nhà giam của Tà Vương dưới lòng đất, bị 'Tỏa tiên liên trói chặt.

Tỏa tiên liên!

Sắc mặt Tiểu Thất lập tức tái mét.

- Tỏa tiên liên là cái gì?

Tiêu Dương cũng có phần kích động, sư tôn của ba vị tiên bối Ngũ Thất Cửu sao? Nói như vậy có nghĩa là Tổ sư gia của Kiếm Tông!

- Việc này để sau rồi nói, hiện tại hãy nói về chuyện của Kỷ Ly tiền bối đi!

Chẳng trách Diệp Tang lại sợ hãi như vậy. Bởi mọi người trong mạch Kiếm Tôn đều biết Hàn động tam lão đến hài cốt cũng không còn nữa...

- Hàn động tam lão...

Cô nhìn Tiểu Thất một lát, trong đầu đột nhiên lóe lên, không dám tin nói:

Hai chữ 'sư tôn khiến lòng cô dậy sóng.

Tiêu Dương trừng mắt.

- Đó không phải là sư phụ của Thái tử sao?

- Đúng rồi.

Tiểu Thất lập tức phấn chấn hẳn lên, nhìn Tiêu Dương cầu khẩn:

- Bất luận thế nào...

Lão lo lắng Tiêu Dương không muốn đi nhờ Thái tử Dịch Hàn giúp đỡ.

Tiêu Dương phất tay nói:

- Tiểu Thất tiền bối không cân lo, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức.

Vì cứu Tiên nhân của Kiếm Tông, hắn hy sinh một chút chẳng đáng là gì.

Tiêu Dương xoay người nhìn Diệp Tang, nói:

- Việc cấp bách hơn lúc này là đi gặp Kỷ Ly tiên nhân, em mau đưa bọn anh tới đó.

Diệp Tang sửng sốt, nhíu mày nói:

- Kỷ gia gia bị nhốt trong bảo khố của Tà Vương. Em biết ở chỗ nào nhưng hiện tại chúng ta cũng không cứu được Kỷ gia gia, xông vào cũng vô ích. - Không chém đứt được khóa tiên nhưng chưa chắc đã không cứu được Kỷ Ly tiên nhân ra.

Tiêu Dương vừa dứt lời, hai mắt Tiểu Thất sáng lên, gật đầu nói:

- Đúng thế, cô gái, mau đưa bọn ta tới đó.

Lão đột nhiên nghĩ tới 'Thượng cổ Hồng Hoang' của Tiêu Dương.

Mặc dù không thể chặt đứt khóa tiên nhưng có thể 'đóng gói' mang tất cả đi.

- Nhưng nơi này...

Diệp Tang nhìn xung quanh là một khoảng trời mênh mông vô định.

Tiêu Dương khẽ cười, phẩy tay một cái, trước mắt Diệp Tang lập tức xuất hiện một hình ảnh.

Là cảnh tượng trận đại chiến ở bên ngoài!

Diệp Tang biến mất khiến đám Huyết Thần Vệ điên cuồng chém giết đám đặc công. Tuy nhiên sáu tên Huyết Thần Vệ vẫn không thể sánh được với quân địch ngàn người. Lúc này đã có một tên bị chém tan xương nát thịt.

Tuy nhiên năm nhóm thế lực cũng tổn thất nặng nề.

Phía bên kia cuộc chiến của Linh Vương với Watson Kennedy cũng đã đến điểm cao trào.

Còn phía Tà Vương với Thái tử Dịch Hàn vẫn đang trong giai đoạn thăm dò đối phương.

Chiến đấu!

Máu tươi!

Ngã xuống!

Toàn cảnh chiến trường hiện ra trước mắt cô không sót bất cứ thứ gì.

- Đây là...

Diệp Tang hoàn toàn kinh ngạc, ánh mắt khó tin nhìn Tiêu Dương.

Tiêu Dương mỉm cười, nói:

- Em dẫn đường giúp anh.

Một lúc sau Diệp Tang mới giật mình tỉnh lại gật đầu, sau đó cô lập tức dẫn đường cho Tiêu Dương.

Điều khiến cô kinh ngạc chính là lúc đến gần lối vào trụ sở nhưng những người bên ngoài lại không hề phát hiện ra cô.

Tiêu Dương điều khiển "Thượng cổ Hồng Hoang đi vào trong trụ sở của tổ chức Huyết Dạ.

Xem ra Tà Vương đã đầu tư rất lớn cho trận chiến ngoài kia, lúc này trong căn cứ không có một bóng người.

Vùi! Vùi

Tiêu Dương cùng Diệp Tang hiện thân trước chiếc ghế ở cửa bảo khố.

- Là chỗ này.

Diệp Tang chạy tới vỗ mạnh vào chiếc ghế.

Tuy nhiên một lúc sau, cánh cửa hoàn toàn không có bất cứ cử động nào.

Diệp Tang biến sắc.

- Sao lại thế này? Rõ ràng cô từng thấy Tà Vương làm vậy để mở cửa bảo khố mà.

- Là một trận pháp che mắt.

Tiêu Dương bước lên, lúc này Tiểu Thất đang ở bên trong Kim phủ chỉ cho Tiêu Dương cách phá trận.

- Khoảng mười phút sẽ phá được trận pháp che mắt này.

Diệp Tang đứng sang một bên đợi Tiêu Dương phá trận.

Không gian hoàn toàn yên tính. ...

Đối lập với sự yên tĩnh ở bên trong trụ sở, chiến trường bên ngoài không ngừng vang lên tiếng la hét.

Chém giết không ngừng nghỉ!

Cục diện này giống nhưu cuộc chiến tranh giành địa bàn đẫm máu trong thời cổ đại. Điểm khác nhau là trong không trung liên tục lóe lên sức mạnh thuộc tính.

Người nào cũng dốc hết sức chiến đấu.

Máu chảy thành sông nhuộm đỏ sa mạc cát vàng.

Cả không gian sặc mùi máu tanh.

- Giết!

Khóe miệng Lee Choen San có vết máu chảy dài chứng tỏ lão đã bị thương, tuy nhiên đối thủ của lão càng thảm hơn, toàn thân đầy máu. Ánh mắt hai người vô cùng dữ tợn, sau một lúc nhìn nhau chán chê mê mỏi lại gào thét lao vào nhau.

Một trận chiến long trời lở đất!

Cuộc chiến giằng co hơn một tiếng đồng hồ không có kết quả dường như đã rơi vào cục diện bế tắc.

Hai bên tiếp tục chiến đấu, mặc dù giằng co gay gắt, trên chiến trường liên tục có người ngã xuống nhưng không bên nào có dấu hiệu thắng thế.

Tà Vương vị Thái tử Dịch Hàn kéo chân là tình huống ngoài dự liệu của lão.

- Tà Ma Thủi

Cánh tay của Tà Vương vươn dài chưởng thật mạnh vào Thái tử Dịch Hàn.

Khuôn mặt vô cùng dữ tợn!

Tuy nhiên trong mắt lại xuất hiện vẻ lo lắng.

Lão phát hiện Huyết Thần Vệ không tìm được Tà Cơ.

Trong lòng xuất hiện cảm giác bất an.

Tà Vương thực lòng rất thương yêu đứa con gái nuôi của mình, nếu không lão đã không phái Huyết Thần Vệ tới bảo vệ cô. Theo lý mà nói, Huyết Thân Vệ đã nhận mệnh lệnh của lão, trừ phi tất cả bọn chúng chết hết nếu không tuyệt đối không được phép để Tà Cơ bị thương.

Cơ Nữ đã đi đâu?

Vì lo lắng nên đòn tấn công của Tà Vương lại càng ác liệt hơn, lão không muốn tiếp tục thăm dò nữa.

Đã tới lúc chính thức phân rõ thắng bại!

BịchI

Hai người đối chưởng. Vùi! VùI

Cả hai cùng bị đẩy lùi về sau mấy mét.

Thế cục giằng co.

Ánh mắt lạnh lùng.

Tà Vương dữ tợn gầm lên:

- Thái tử Viêm Hoàng, bản Vương sẽ khiến ngươi chết không có chỗ chôn!

Lúc này ý chí chiến đấu của Thái tử Dịch Hàn cũng đã kích thích tăng cao, một lòng muốn đánh thắng Tà Vương!

- Chết không có chỗ chôn?

Ánh mắt đằng đằng sát khí.

Thái tử cười khẩy, nói:

- Tà Vương... yêu em thì hãy khen em, yêu em thì hãy ôm lấy eml

Không gian hoàn toàn bị đóng băng.

Một câu nói tựa như tuyết rơi giữa tháng sáu mùa hè.

Cả Tà Vương lẫn Thái tử đều cứng ngắc.

Có trời đất chứng giám, câu nói này không phải do Thái tử chính miệng nói ra nhưng nó đúng là phát ra từ trên người gã.

Yêu em thì hãy ôm lấy eml

Mặt Thái tử nháy mắt đỏ bừng, vội vã móc di động trong túi ra, có người gọi đến...

Yên tĩnh đến chết lặng...

Một lúc sau...

- AAAAAAIIII

Một tiếng rống lớn vang trời, âm thanh đầy bi thương.

Giọng nói đầy tuyệt vọng đau thương:

- Là tên khốn nào chỉnh nhạc chuông của tôi!!!!

Thanh danh một đời anh hùng của bản thái tử sụp đổ từ đây.

Ở phía xa xa, trong cuộc hỗn chiến, cái đầu trọc bóng loáng rụt lại, miệng lè lưỡi.

- Ai di đà phật!

Nháy mắt biến mất dạng...
Bình Luận (0)
Comment