Chương 805: Một đường vượt qua
Chương 805: Một đường vượt quaChương 805: Một đường vượt qua
Thái tử Dịch Hàn đã chuẩn bị tinh thần tối nay cùng Tiêu Dương chiến một trận cao thấp, không nghĩ đến thằng nhãi này lại đưa ra một chiến thuật "vô sỉ" như vậy.
Hắn đi trước, Thái tử Dịch Hàn kê lót theo sau.
Nhìn khuôn mặt co quắp sắp bạo phát của Thái tử Dịch Hàn, Tiêu Dương vội vàng nở nụ cười thân thiết, vỗ ngực cam đoan hắn sẽ không chạy trốn đầu tiên.
- Chúng ta là chiến hữu mà.
Tiêu Dương oai phong lẫm liệt nói.
Bóng đêm dần dần tràn xuống. Với thực lực của Tiêu Dương và Thái tử Dịch Hàn, hiển nhiên là nhìn đêm tối như ban ngày.
Hai người nhìn nhau, chuẩn bị sẵn sàng.
- Tiểu Thất tiền bối, bắt đầu đi.
Còn có không ít người đang đau khổ tìm phương pháp phá trận.
Âm ầm.
Thái tử Dịch Hàn bước lên mấy bước, đứng chắp tay, ánh mắt cảnh giác nhìn bốn phía.
Trong lòng Thái tử Dịch Hàn thầm suy nghĩ. Nhưng rất nhanh y phát hiện suy nghĩ của mình đã sớm trôi xuống sông Hoàng Hà rồi.
Tiêu Dương nhìn Thái tử Dịch Hàn, chậm rãi gật đầu:
Vù vù vù.
Tiêu Dương thầm nói trong lòng.
Một tiếng vang thật lớn. Mặt đất đang yên tĩnh bỗng nhiên phát ra tiếng nổ giống như động đất.
- Một nén nhang.
Tiểu Thất bắt đầu phá trận.
- Khi phá trận không thể gây ra động tĩnh quá lớn. Nếu có thể nhanh như chớp lao ra, sẽ không đến mức rơi vào vòng vây của địch.
Trận pháp phong ấn thanh đoản kiếm phát ra tia lửa lập lòe.
Người phụ trách phái đoàn nước Mỹ lúc này là William Kennedy đã trở vê doanh trại của mình cách đó trăm thước. Nhưng trụ sở to như vậy vẫn đang có trăm người tìm kiếm.
Chung quanh đã bị vây chật như nêm cối.
Không ít người bừng tỉnh trong giấc ngủ.
Từng đạo thân ảnh vốn đang hạ trại xung quanh bay vút đến.
- Nhanh đoạt lấy kiếm.
Nương theo tiếng nghị luận, đám người đứng xung quanh trận pháp phong ấn vô cùng khiếp sợ. Hiển nhiên không nghĩ đến trận pháp vốn đang yên tĩnh như vậy lại đột nhiên phát sinh sự cố.
Tiêu Dương quyết đoán nói một câu, thân hình vọt nhanh ra cửa vào Tử Vong cốc.
- Thanh đoản kiếm này có lai lịch gì? Nhất định phải có nó mới được. Tất cả đều né tránh.
- Người nào đã phá trận rồi?
Tiêu Dương và Thái tử Dịch Hàn một trước một sau nhanh chóng bay ra ngoài.
Vù vù.
Tiêu Dương nói chuyện hàm hồ, nhưng ra tay lại không dây dưa. Trăm kiếm bay ra, phút chốc đã tạo được một lối đi.
- William Kennedy đang có mặt ở đây. Thực lực của y không hề thua kém Watson Kenedy. Đêm nay sợ rằng không ai có thể qua được y.
Đồng thời, kiếm quang đột nhiên phóng ra, trong phút chốc bên cạnh Tiêu Dương xuất hiện trăm thần binh. Thần binh nào cũng lợi hại, dưới sự điều khiển của hắn, lao nhanh về đám người phía trước.
Khí thế dũng mãnh, kiếm khí như hồng.
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Một nén nhang dần dần trôi qua.
- ĐỊ.
Tiêu Dương vốn đang đứng một bên không cử động, đột nhiên mắt lóe hàn quang, thân ảnh như lưu tinh bắn cực nhanh, trong chớp mắt đã xuất hiện trước thanh đoản kiếm, giơ tay chộp lấy.
Tiểu Thất quát lên.
- Đuổi theo.
- Ngăn hắn lại.
Tiếng kinh hô vang lên.
Bịch.
Bay được hơn trăm thước, thân ảnh Tiêu Dương giống như bị một bức tường vô hình ngăn lại, bay ngược trở lại vài bước.
- Muốn trốn?
William Kennedy bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Tiêu Dương. Y đã sớm đoán được có người phá trận sẽ bỏ chạy trước tiên.
- Tử Vong cốc này đều nằm trong sự khống chế của ta.
- Tâm lôi ngũ kiếp.
Vù.
Nói về số lượng giết địch, y tuyệt đối không thể so sánh với Tiêu Dương. Vậy thì chỉ có thể so chất lượng.
Trận đánh tối nay, Thái tử Dịch Hàn xem như đang đánh một trận cờ với Tiêu Dương.
- Giết boss tăng gấp bội.
Tiêu Dương rất thiện ý nhắc nhở Thái tử Dịch Hàn:
Nói về lực sát thương, trong loạn chiến, kiếm của Tiêu Dương rõ ràng tốt hơn so với Thái tử Dịch Hàn. Bởi vì Tiêu Dương có đến mấy trăm kiếm, còn Thái tử Dịch Hàn chỉ có hai tay, căn bản không thể so sánh.
- Giết.
Trong cùng một lúc, đám cường giả của nước Mỹ đều đồng loạt ra tay. Sức mạnh thuộc tính trải rộng cả bầu trời đêm, lấy Tiêu Dương và Thái tử Dịch Hàn làm trung tâm, oanh tạc xuống.
Tiêu Dương và Thái tử Dịch Hàn liếc nhìn nhau, ánh mắt dâng lên chiến ý.
- Chiến thôi.
Thân ảnh Thái tử Dịch Hàn đột nhiên đảo qua, trong khoảnh khắc hóa thành một con cự long màu vàng, hai móng huy động, chỉ trong một cái hô hấp đã quét ngang mười người.
- Bách kiếm tê phi, kiếm hí thiên hạ.
Tiêu Dương vẫn không động đậy. Kiếm quang xung quanh ngày càng tăng lên, vượt qua ba trăm thanh Thiên Hoàng kiếm xuất hiện trên đỉnh đầu Tiêu Dương. Tư thái cao ngạo quan sát sinh linh bên dưới, cánh tay rung lên, kiếm quang bay vụt về bốn phương tám hướng.
Kiếm quang rơi xuống như gió xuyên cành cây, cuốn đi từng phiến lá rụng.
Kiếm quang lợi hại vô cùng, thu hoạch từng tính mạng.
Ánh mắt William Kennedy lộ ra sát khí, không chút do dự hạ lệnh:
- Muốn lấy thanh đoản kiếm từ trong tay tôi à? Xem các người có bao nhiêu năng lực.
Ánh mắt Tiêu Dương lạnh như băng, tay cầm Thiên Hoàng kiếm.
- Nếu đã như vậy, chỉ có thể xông ra thôi.
Thần sắc Tiêu Dương trở nên ngưng trọng. Bị William Kennedy ngăn cản như vậy, kế hoạch xuất kỳ bất ý lao ra của hắn xem như bị ngâm nước nóng.
Thanh âm Tiểu Thất tiền bối vang lên.
Long trảo vung lên, giống như cắt đứt không gian, thẳng đến kẻ mạnh nhất của phái đoàn nước Mỹ, William Kennedy.
Âm.
Hai đại cường giả đấu nhau, khí tức tràn ngập bốn phía. Không ít người bị khí thế đánh trúng gây thương tích.
Thái tử Dịch Hàn không thèm quan tâm, William Kennedy hiển nhiên không thể bỏ qua. Chung quanh vẫn còn người nhà của mình, y không thể buông tay đánh một trận với vị Thái tử Viêm Hoàng trước mặt.
Rất nhanh, William Kennedy đã kéo chiến trường với Thái tử Dịch Hàn lên trời cao.
Trên mặt đất, ánh sáng màu bạc từ kiếm quang chiếu lên người Tiêu Dương. Trăm kiếm hộ thể, giống như một bàn tay khổng lồ, dưới thiên quân vạn mã vây công vẫn cường ngạnh phóng ra ngoài Tử Vong cốc.
Không người nào có thể ngăn cản.
Ngoại trừ nước Mỹ, người của những nước khác cũng ra tay.
Bọn họ cũng không muốn trơ mắt nhìn Tiêu Dương đem thanh đoản kiếm kỳ bí ra ngoài.
Thanh âm chém giết càng lúc càng nhiều.
Khác với trận chiến lúc trước, trận này là mấy ngàn người chiến một người.
Một người độc chiến ngàn quân, hơn nữa còn là thuộc tính giả. Trong đó thậm chí còn có cường giả Tâm Lôi Kiếp.
Âm.
Tiêu Dương bị sáu gã cường giả Tâm Lôi Nhất Kiếp vẫn còn sống sót của ngũ đại thế lực cản bước. Trận đánh hôm qua, không ít cường giả Tâm Lôi Kiếp đã bị suy sụp trong tay tổ chức Huyết Dạ, thân chịu trọng thương. Lúc này còn có thể tham dự trận chiến tiêu diệt Tiêu Dương cũng chỉ còn sót lại sáu người trước mặt.
Sáu cường giả Tâm Lôi Nhất Kiếp bao vây một người Hóa Tượng hơn bốn trăm biến.
Nhìn qua thì vốn không có gì lo lắng, nhưng rất nhanh, sắc mặt sáu gã cường giả Tâm Lôi Nhất Kiếp đều biến sắc.
Chợt lóe như điện.
Phong kiếm vừa ra, đã tước đi một cái lỗ tai của một cường giả Tâm Lôi Nhất Kiếp.
Tên Hóa Tượng trước mắt căn bản không cùng cấp bậc với người cùng cảnh giới. Thực lực của hắn siêu việt hơn nhiều.
- Hám Đạo Thuật, tích thủy xuyên thạch.
Tiêu Dương cũng không cho sáu người này quá nhiều cơ hội.
Đối phó với cường giả Tâm Lôi Nhất Kiếp chính là xuất kỳ bất ý.
Công kích... chính là Đạo.
Hám Đạo.
Tích thủy xuyên thạch.
Âm ầm.
Sáu người đồng thời cảm giác đầu của mình như muốn nổ tung, tất cả đều ôm đầu thống khổ kêu to.
Lực đạo tan vỡ.
Thân ảnh thoáng một cái.
Tiêu Dương giơ tay, kiếm quang chợt lóe.
Kiếm quang như hồng, lướt qua vô số cung độ tuyệt mỹ, bổ về phía sáu gã cường giả Tâm Lôi Nhất Kiếp.
- Triệu khách man hồ anh, ngô câu sương tuyết minh. Ngân an chiếu bạch mã, táp đạp như lưu tinh.
Thân như kiếm, kiếm như lưu tỉnh.
Mưa lưu tỉnh rơi xuống, đan vào cát vàng trên sa mạc, lóe ra kỳ quan thiên cổ.
Thanh Liên Kiếm Ca, trong tay Tiêu Dương dần dần đã được luyện đến mức lô hỏa thuần thanh. Trong phút chốc kiếm ca vung lên, sáu gã cường giả Tâm Lôi Nhất Kiếp toàn bộ sụp đổ.
Giọt máu văng lên, lạnh cả tâm cốt.
- Tuyệt học kiếm điển tối cao trong truyền thuyết, Thanh Liên Kiếm ca?
Trên trời cao, đồng tử Thái tử Dịch Hàn đột nhiên co rụt lại, tinh thân chấn động.
Y biết Tiêu Dương bất phàm, càng thêm biết được thực lực của Tiêu Dương là Hóa Tượng hơn bốn trăm biến.
- Sáu cường giả Tâm Lôi Nhất Kiếp lại không có sức phản kháng trong tay hắn.
Thái tử Dịch Hàn quả thật bị chấn động. Diêm Dương tiên nhân đã biến mất một cách thần bí trong trận chiến ngày hôm qua. Mặc dù biết là có liên quan đến Tiêu Dương, nhưng Thái tử Dịch Hàn như thế nào cũng không tin được Tiêu Dương có khả năng đối phó được với Diêm Dương tiên nhân.
William Kennedy mắng một tiếng, vừa muốn lao xuống định đối phó Tiêu Dương, nhưng lại bị Thái tử Dịch Hàn cản lại:
- Phải qua được cửa của tôi trước đã.
Tiêu Dương đại sát tứ phương, Thái tử Dịch Hàn hiển nhiên không muốn rơi vào thế hạ phong.
Tiêu Dương giết đến cao hứng. Trong tay không biết lấy ra từ đâu một vò rượu, ngửa đầu vừa cười vừa dốc rượu vào miệng. Một kiếm bay xéo, nhắm thẳng cửa vào Tử Vong cốc.
Kiếm quang loạn vũ.
- Thập bộ sát nhất nhân, thiên lý bất lưu hành. Sự liễu phất y khứ, thâm tàng thân dữ danh.
Kiếm khí đan vào mùi rượu thơm mát.
Ngũ đại thế lực liên hợp lại, mấy ngàn người chất đống trên chiến trường. Sau khi Tiêu Dương giết chết sáu cường giả tối cường, đã dễ dàng mở được một con đường máu.
Tiến về phía trước, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
- Nhàn quá tín lăng ẩm, thoát kiếm tất tiền hoành!
- Haha, rượu ngon, rượu ngon.
Mấy trăm Thiên Hoàng kiếm biến mất, chỉ còn một mình Tiêu Dương huy động thanh kiếm quang duy nhất còn lại trong tay.
Ánh ngọc sắc bén, đánh đâu thắng đó.
- Tam bôi thổ nhiên nặc, ngũ nhạc đảo vi khinh.
- Cứu triệu huy kim chùy, hàm đan tiên chấn kinh.
Tiêu Dương nở nụ cười thống khoái.
Kiếm ý Thanh Liên Kiếm Ca hào hiệp vô tận.
Tiêu Dương chìm đắm trong đó.
Ném vò rượu trong tay đi, ngón tay điểm ra một kiếm khí, vò rượu bể loảng xoảng, hương rượu thơm mát đập vào mặt. Thân ảnh Tiêu Dương bất ngờ đứng ngay cửa vào Tử Vong cốc, quay đầu lại, nhìn đám người đuổi theo nhưng không dám lại gần, cười nói:
- Thống ẩm cuồng ca không độ nhật, phi dương bạt hỗ vi thùy hùng.
Kiếm khí như thủy triều lan tràn phía trước, phá toái giang sơn.
Một kiếm ngang trời, sừng sững đứng ngay cửa vào Tử Vong cốc. Nhất thời, không người nào dám xông lên.