Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 833 - Chương 838: La Thiên Cường Thế

Chương 838: La Thiên cường thế Chương 838: La Thiên cường thếChương 838: La Thiên cường thế

- La Thiên?

Hoàng Sư Tôn Tọa biến sắc.

Hoàng Sư Tôn Tọa đã nhận được không ít tin tình báo về Kiếm Tôn nhất mạch ngày hôm nay, chỉ là trong tin tình báo nói La Thiên Tôn Tọa chỉ là Tâm Lôi nhất kiếp. Hơn nữa còn là cường giả duy nhất của Kiếm Tôn nhất mạch. Nhưng lúc này, trong nháy mắt La Thiên Tôn Tọa xuất hiện đã thi triển uy áp, mơ hồ khiến cho Hoàng Sư Tôn Tọa cảm giác mình không thể đối kháng.

- Quá cường đại.

Sắc mặt Hoàng Sư Tôn Tọa âm trầm, đánh giá La Thiên Tôn Tọa.

- Khó trách Cung Trúc Tự thảm bại, thì ra La Thiên lại ẩn giấu thực lực của mình.

Hô.

Cây búa trong tay Hoàng Sư Tôn Tọa vẽ vào hư không một cái, khí thế cả người tăng lên đến cực hạn. Mái tóc màu vàng phồng lên như một con sư tử, rít gào một tiếng, nhanh chóng đập xuống đầu La Thiên Tôn Tọa.

- Không biết tự lượng sức mình.

Lưu tinh chùy là loại binh khí hạng nặng, nếu va chạm, tất nhiên là khắc tinh của trường kiếm.

Cánh tay La Thiên Tôn Tọa vung lên lợi kiếm, không chút tránh né, trực chỉ Lưu tinh chùy, bắn ra kiếm quang lợi hại.

- Búa tạ của ta sẽ đánh nát trường kiếm yếu ớt của ngươi.

Dùng ma nhập đạo, sức mạnh ma tính làm cho cả người La Thiên Tôn Tọa tràn ngập sức mạnh mênh mông.

- Phá cho ta.

Búa tạ vô ảnh ẩn chứa uy thế dời sông lấp biển.

Âm ầm ầm.

- Phong ma kiếm khí.

Ánh mắt La Thiên Tôn Tọa lạnh như băng, lợi kiếm màu đen trong tay lóe ra một đạo ánh sáng màu đỏ, chiếu vào trong mi mắt.

Hoàng Sư Tôn Tọa thấy La Thiên Tôn Tọa muốn đối kháng với ông, khóe miệng cười lạnh:

Ánh mắt La Thiên Tôn Tọa hờ hững nhìn thoáng qua, cánh tay đột nhiên dày hơn vài phần, trường kiếm màu đen chợt lướt qua.

Kiếm khí đột nhiên xuất kích.

Mũi kiếm lợi hại chỉ một thoáng đâm vào Lưu tinh chùy.

Kiếm khí đầy trời bị Lưu tinh chùy đánh nát bấy, thế như trẻ che áp xuống La Thiên Tôn Tọa.

Hoàng Sư Tôn Tọa giận dữ quát.

Khi Lưu tinh chùy còn cách La Thiên Tôn Tọa khoảng mười thước thì ngừng lại. La Thiên Tôn Tọa vẫn không nháy mắt, ẩn chứa hàn quang. Mũi kiếm bất ngờ xuyên qua Lưu tỉnh chùy, cắt đi vài sợi tóc của Hoàng Sư Tôn Tọa. Hoa lửa tóe ra kịch liệt.

Gió lạnh thổi qua.

Mặt trước đụng vào.

Chạy trốn.

Kiếm chùy va chạm với nhau.

Trường kiếm đã rút ra khỏi vỏ, há không dính máu sao?

Đêm nay, răng nanh của Kiếm Tông đã nhe ra.

Khóe miệng La Thiên Tôn Tọa hiện lên nụ cười châm chọc, sát khí đại thịnh.

Leng keng.

Lúc này, ánh mắt Hoàng Sư Tôn Tọa tràn ngập sự hoảng sợ.

Thực lực của La Thiên Tôn Tọa đã nằm ngoài dự liệu của ông ta. Một khắc trường kiếm đâm thủng Lưu tinh chùy, không chút do dự, Hoàng Sư Tôn Tọa đã thả tay, thân ảnh lui về phía sau.

Ông ta căn bản không phải là đối thủ của La Thiên Tôn Tọa.

Không gian như dừng lại.

Mũi kiếm cách Hoàng Sư Tôn Tọa chỉ một chút xíu. Nếu không phải trong phút cuối cùng ông ta mượn xu thế ổn định thân hình, ngăn cả trường kiếm La Thiên Tôn Tọa đâm thẳng, sợ rằng mi tâm của ông ta đã bị La Thiên Tôn Tọa đâm thủng.

Rùng mình một cái.

Một cảm giác nguy hiểm dâng lên trong lòng Hoàng Sư Tôn Tọa.

La Thiên Tôn Tọa phá không bay lên, kiếm khí đầy trời tập trung đằng sau Hoàng Sư Tôn Tọa.

Kiếm khí nhập thể.

Hoàng Sư Tôn Tọa phun ra một ngụm máu tươi trên không, đảo mắt đã rơi xuống đất.

Đến nhanh nhưng bại cũng nhanh.

La Thiên Tôn Tọa đã thần tốc quật khởi.

Dùng ma nhập đạo, khổ luyện thể tu.

Kiếm đạo làm phụ.

Thực lực Tâm Lôi tứ kiếp đủ để chống cự không ít cường giả Tâm Lôi ngũ kiếp. Đối kháng với Hoàng Sư Tôn Tọa, quả thực như giết một con gà.

Trường kiếm lao thẳng.

Phụt phụt phụt.

Vũ Văn Hiên Thần đảo mắt nhìn xung quanh sơn cốc. Nhìn tình huống mà nói, đêm nay Kiếm Tông xem như đã dành thắng lợi hoàn toàn. Trong sơn cốc chỉ còn lại vài tên đệ tử Thần Tiên Môn và Lưu Tinh Tông đang ra sức chống cự, nhưng vẫn không ngăn cản được công kích điên cuồng của Kiếm Tông nhất mạch.

La Thiên Tôn Tọa nhìn không thấu thực lực của bọn họ, nhưng đêm nay nhất định phải đánh một trận.

Thực lực của hai người cao hơn La Thiên Tôn Tọa.

Ánh mắt nhìn chằm chằm vào hai lão giả mặc thanh bào. Chiến ý mãnh liệt.

Cổ trưởng lão vừa kinh vừa giận. Thực lực của ông ta không thua kém Hoàng Sư Tôn Tọa bao nhiêu. Hoàng Sư Tôn Tọa thua nhanh như vậy, Cổ trưởng lão tuyệt cũng không phải là đối thủ của La Thiên Tôn Tọa. Nếu không phải đi theo còn có Vũ Văn Hiên Thần và hai cường giả nữa, Cổ trưởng lão sợ rằng đã quay đầu bỏ chạy.

Thanh âm truyền đến, nhưng kiếm khí của La Thiên Tôn Tọa lại nhanh hơn.

Bốp.

Một kiếm cắm thẳng vào đầu Hoàng Sư Tôn Tọa, xuyên thẳng xuống.

Kiếm quang bộc phát ánh sáng đỏ bừng.

Âm.

Thân ảnh Hoàng Sư Tôn Tọa trong nháy mắt nổ tung.

Tan xương nát thịt.

Bóng kiếm giương lên, La Thiên Tôn Tọa đứng sừng sững trong bóng đêm, kiếm ý chỉ thẳng vào đám người Cổ trưởng lão.

Nhưng bên cạnh Cổ trưởng lão còn có Vũ Văn Hiên Thần và hai lão giả mặc thanh bào đi theo y.

Là giọng nói của Cổ trưởng lão.

Lúc này, trên bầu trời đêm, mấy thân ảnh bay nhanh đến, giọng nói mang theo sự khiếp sợ.

- Dừng tay.

Giết.

Thẳng xuống Hoàng Sư Tôn Tọa.

Máu tươi bắn tung tóe.

Cổ trưởng lão nhiều lân không nhịn được mà ra tay, nhưng trước mắt là Ma thần La Thiên Tôn Tọa đứng chắn ngang, ông ta không dám vọng động, ánh mắt cầu xin nhìn Vũ Văn Hiên Thần.

Vũ Văn Hiên Thần thật ra cũng không vội, bình tĩnh nhìn thoáng qua La Thiên Tôn Tọa, khóe miệng hiện lên nụ cười tự tin:

- Nhìn không ra, Kiếm Tôn nhất mạch đương thời lại có lực lượng nhị lưu như thế này.

Mấy lời này nghe qua thì giống như là khích lệ, nhưng thật ra lại là châm chọc.

Kiếm Tôn nhất mạch đã từng đứng trên đỉnh ngọn núi trong thế giới cường giả Viêm Hoàng.

Nhưng hôm nay, Vũ Văn Hiên Thần lại đánh giá bọn họ là thế lực nhị lưu.

La Thiên Tôn Tọa không phải là người giỏi miệng lưỡi, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm đám người trước mặt, sau đó nhẹ nhàng vung trường kiếm trong tay.

Mục tiêu của ông chỉ có một, ngăn cản cường giả phía trước. Nếu không, đệ tử Kiếm Tông phía sau sẽ không có lực hoàn thủ.

- Bổn công tử cho ông một đường sống.

Vũ Văn Hiên Thần cũng không phải là người nhân từ. Chỉ là mục đích của y đến đây chính là thân binh thông linh.

- Giao ra thần binh thông linh, chuyện tối nay, bổn công tử xem như không nhìn thấy. Vũ Văn Hiên Thần nói xong, Cổ trưởng lão bên cạnh liên biến sắc, cảm giác hai tay lạnh lại vài phần.

Không sai, Vũ Văn Hiên Thần căn bản không cần phải bảo vệ bọn họ.

Y chỉ cần thần binh thông linh.

Cổ trưởng lão sợ La Thiên Tôn Tọa vì bảo vệ đệ tử Kiếm Tông mà giao ra thần binh thông linh. Nhưng điều khiến cho ông cảm thấy may mắn chính là, La Thiên Tôn Tọa chỉ nhìn thoáng qua Vũ Văn Hiên Thần, cũng không trả lời.

- Hừ, không thấy quan tài không đổ lệ.

Cổ tay lão giả thanh bào phía sau Vũ Văn Hiên Thần run lên, một đạo hàn quang chợt bắn ra. Lòng bàn tay của ông ta đột nhiên xuất hiện một cây búa lớn.

Âm.

Công kích đến trong nháy mắt, uy áp cường đại từ cây búa bay thẳng đến La Thiên Tôn Tọa.

Leng keng.

La Thiên Tôn Tọa sớm đã phòng bị công kích của đối phương, giờ phút này dương kiếm nghênh đón.

Hỏa quang bắn ra bốn phía.

Một luồng sức mạnh cường đại bức xuống, thân ảnh La Thiên Tôn Tọa thụt lùi vài bước.

Nói về cường thế, lão giả thanh bào tay cầm búa lớn mạnh hơn La Thiên Tôn Tọa.

- Tâm Lôi ngũ kiếp.

Chiến ý càng thêm dày đặc hơn trong mắt La Thiên Tôn Tọa.

Nói về số lượng cường giả, Tâm Lôi ngũ kiếp tuyệt đối là nhiều nhất. Bởi vì sau Tâm Lôi ngũ kiếp sẽ gặp phải tiểu tiên kiếp cực kỳ khủng khiếp, uy lực lớn vô cùng. Rất nhiều người đã dừng lại ở Tâm Lôi ngũ kiếp, thậm chí vượt qua cả trăm năm mà không đột phá bởi vì lo lắng tiểu tiên kiếp. Không tuyệt đối nắm chắc thì tận lực ngăn chặn thực lực.

Bởi vậy, cường giả Tâm Lôi ngũ kiếp rất khó đánh giá.

Có một số cường giả Tâm Lôi ngũ kiếp dừng lại ở cảnh giới này trăm năm. Công lực khác biệt trăm năm cũng giống như khác biệt giữa trời và đất.

La Thiên Tôn Tọa kết luận lão giả thanh bào này chỉ là Tâm Lôi ngũ kiếp, bởi vì thực lực của La Thiên Tôn Tọa có thể đối kháng Tâm Lôi ngũ kiếp bình thường. Nếu đối phương đạt đến Tâm Lôi lục kiếp, một kích vừa rồi sợ rằng đã làm La Thiên Tôn Tọa bị trọng thương.

Tâm Lôi ngũ kiếp, có thể đánh một trận rồi.

Chiến ý trong mắt La Thiên Tôn Tọa không ngừng kéo lên.

Ánh mắt lão giả thanh bào toát ra sự kinh ngạc. Đối thủ rõ ràng chỉ là Tâm Lôi tứ kiếp, nhưng lại có thể đối kháng công kích của ông ta.

- Có chút ý tứ.

Lão giả thanh bào không thèm để La Thiên Tôn Tọa vào mắt, khóe miệng nở nụ cười châm chọc, hàn quang cự phủ trong tay một lần nữa bổ tới.

Vù.

Khí tức toát ra từ cây búa tràn đến.

La Thiên Tôn Tọa dùng trường kiếm đối kháng, thân ảnh lóe lên trên bầu trời đêm, xung quanh phát ra tiếng nổ mạnh, loạn thạch bay tán loạn, cây cối bị chặt gẫy.

- Nghĩ không ra, một Kiếm Tông nho nhỏ lại có thể đối kháng với Tả Lập Tôn Tọa.

Vũ Văn Hiên Thần cười nhạt, ánh mắt đảo quanh sơn cốc, cuối cùng tâm mắt rơi xuống thân ảnh bạch y. Kiếm pháp vũ động của bạch y nhân này xuất thần nhập hóa, địch nhân trước người hắn cứ lần lượt ngã xuống.

- Bạch y?

Vũ Văn Hiên Thần nhướng mắt:

- Nghe nói người cướp thần binh thông linh là một đệ tử Kiếm Tông mặc bạch y. Là hắn?

Giọng nói của Vũ Văn Hiên Thần ẩn chứa băng hàn, sát khí trong mắt chớp động.

- Vũ Văn Hiên Thần, để ta thay ngài bắt hắn.

Cổ trưởng lão đã sớm muốn động thủ, trường tiên trong tay vung lên, lao thẳng về phía bạch y.

- Cửu đệ cẩn thận.

- Thanh Liên Tôn Tọa.

Không ít người kinh hô, nhìn trường tiên công kích vê phía Tiêu Dương.

- Vạn lý truy hồn.

Sát khí chợt lóe trong mắt Cổ trưởng lão.

Bốp.

Roi ảnh chớp động.

La thiên tôn tọa đang kịch chiến với lão giả thanh bào Tả Lập Tôn Tọa, không rảnh để cứu viện.

Một luồng uy áp cường đại bao phủ phía sau Tiêu Dương.

Vạn lý truy hồn của Thần Tiên Môn.

Ánh mắt Tiêu Dương lộ ra một tia âm lãnh. Hắn đã khắc sâu ấn tượng với một roi này. Diệp Tang đã từng suýt chết dưới tay của nó.

Hư kiếm trong đầu chuyển động, Tiêu Dương trong nháy mắt đánh nát roi ảnh Cổ trưởng lão đánh tới, trường kiếm trong tay vẽ một cái, đánh ngã một đệ tử Thần Tiên Môn trước mặt, thân ảnh thoáng động, dễ dàng tránh khỏi một kích của Cổ trưởng lão.

Âm.

Loạn thạch lại bay tán loạn.
Bình Luận (0)
Comment