Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 848 - Chương 853: Nghìn Kiếm Cùng Bay!

Chương 853: Nghìn kiếm cùng bay! Chương 853: Nghìn kiếm cùng bay!Chương 853: Nghìn kiếm cùng bay!

Tế tông!

Trong không gian vang vọng âm thanh đầy sát khí của Tiêu Dương. Thân thần kiếm đã hóa thành một luồng sáng, lao thẳng về phía trước.

- Hừi

Vũ Văn Hiên Thần vung Khai Thiên Phủ trong tay, đánh nát kiếm thế bay tới.

Ngay lập tức, sát khí trên gương mặt Vũ Văn Hiên Thần tăng mạnh. Ánh mắt lạnh lùng giờ trở nên thấu xương như băng tuyết. Lưỡi rìu sắc bén mang theo ánh sáng chói lòa, khí thế hừng hực, áp đảo về phía trước:

- Thằng ranh Kiếm Tông kia, mày còn chưa đủ tư cách nói về việc khai tông trước mặt bổn công tử đâu.

Vùi

Huống hồ, Vũ Văn Hiên Thần còn sử dụng vũ khí nặng.

Sắc mặt Tiêu Dương vẫn bình tĩnh.

Cơ thể Tiêu Dương đứng trong không trung. Thần kiếm đâm thẳng vào ngực Vũ Văn Hiên Thần. Còn ở ngực Vũ Văn Hiên Thần, chiếc rìu Khai Thiên Phủ đã đỡ lấy mũi kiếm một cách dễ dàng.

- Tốc độ của ngươi chẳng là gì trước mặt bổn công tử ta.

Mắt thường không thể nhìn thấy đường kiếm đó. Nhanh, nhanh đến mức khủng khiếp. Tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều chỉ cảm thấy có gì xẹt qua trước mắt, bên tay vang lên tiếng "coong”.

Tiêu Dương giơ ngang kiếm.

Thế thứ nhất Phong Kiếm, Nhất Thiểm Như Điện.

Hắn cảm thấy Vũ Văn Hiên Thần đang dồn sức, Khai Thiên Phủ truyền đến một luông sức mạnh hùng hậu, như muốn hủy diệt Thái Sơn.

Đỡ được rồi!

Ngay lập tức, xẹt qua tích tắc.

Đám người La Thiên nhìn thấy cảnh này, lòng chợt trâm xuống. Sự nhẹ nhàng linh hoạt của kiếm mà không thắng được về tốc độ của chiếc rìu đối phương, điều này đã khiến bên ta ở vào thế hạ phong.

La Thiên Tôn Tọa và những người khác kinh hãi hét lên.

Điều này cho thấy, tốc độ của Vũ Văn Hiên Thần không hề chậm hơn Tiêu Dương.

Hành động này của Tiêu Dương khiến tất cả mọi người phải kinh hoàng. Đối diện với một đòn kinh người từ chiếc rìu, mà hắn vẫn giơ kiếm đỡ lấy.

Tiếng kiếm ngân vang lên, hắn bị đẩy lùi về sau mấy mét theo sức mạnh này. Vũ Văn Hiên Thần cười lớn, bước nhanh lên trước, Khai Thiên Phủ giơ lên cao, lập tức giáng xuống.

- Không!

Kengl

Chiếc Khai Thiên Phủ trong tay Vũ Văn Hiên Thân phát ra ánh sáng lấp lánh, khí thế áp đảo. Vẻ mặt Vũ Văn Hiên Thần kinh ngạc, đồng tử giãn ra.

Càng huống hồ, sức mạnh của Vũ Văn Hiên Thần mọi người đều thấy rõ.

Nhưng trong lòng Vũ Văn Hiên Thần đầy sự bất cam. Y không thể tin nổi, tên tiểu tử Kiếm Tông đêm hôm trước còn như một con kiến trong mắt y, chỉ trong một thời gian ngắn ngủi đã nhanh chóng ngang hàng với y.

Dù nhìn từ góc độ nào, một thanh kiếm nhẹ nhàng đấu lại với một linh phủ nặng và sắc bén, nhất định sẽ không được lợi gì.

Áo trắng tung bay, cầm kiếm nhảy múa.

Vũ Văn Hiên Thân nhìn Tiêu Dương đầy ghen ghét. Y gầm lên, khí tức bộc phát dồn lên gấp bội. Khai Thiên Phủ bổ mạnh xuống, cuốn lên cả đám đất đá rợp trời.

Rốt cuộc hắn đã gặp phải điều gì?

- Lấy trứng chọi đá.

Không ngờ, Tiêu Dương có thể dùng một thần kiếm nhẹ đỡ lấy trọng lượng nặng nề của cây rìu khổng lồ của y.

Nói về tốc độ, y không kém gì Tiêu Dương. Nhưng nói về sức mạnh, Tiêu Dương cũng không thua kém y.

Hai đòn của hai người, có thể nói là ngang hàng với nhau.

Thanh kiếm nằm ngang của Tiêu Dương rung lên, đỡ lấy Khai Thiên Phủ.

- Gì cơ?

Đầu gối Tiêu Dương hơi chùng xuống. Một luồng áp lực nặng nề ập tới, ánh kiếm lóe lên, lập tức đỡ toàn bộ luồng áp lực này.

Tia lửa bắn ra tứ phía.

Đám người La Thiên nhìn chăm chú vào trận đấu giữa hai người, vô cùng kinh ngạc.

- Thực lực của Cửu Đệ...

La Thiên kinh ngạc:

- Quá lợi hại. Vũ Văn Hiên Thần có thể nói là một trong số những người đỉnh cao trong Tâm Lôi Ngũ Kiếp. Vậy mà Cửu Đệ lại có thể đỡ được.

- Ha ha, tên nhóc Tiêu Dương lúc nào cũng mang đến sự ngạc nhiên cho chúng ta.

Lê Thiên Tôn Tọa cười lớn.

Ánh kiếm ngút trời, sau khi đẩy Khai Thiên Phủ ra, bóng người áo trắng bay lên, xoay vòng rồi lao xuống dưới. Ảnh sáng chói lòa tỏa xuống, lưỡi Thần Kiếm uy nghiêm khiến Vũ Văn Hiên Thần cũng phải lùi lại, không dám đỡ trực tiếp chiêu của Tiêu Dương.

Coongl

Cơ thể Vũ Văn Hiên Thần bị đẩy lùi mười mấy mét.

Vũ Văn Hiên Thần lạnh lùng nói.

- Hừ, dù vậy, đêm nay, mày chắc chắn sẽ thất bại.

Sự tự tin tuyệt đối.

- Còn mày thì nằm trong dự liệu của tao. Tiêu Dương lạnh nhạt nói:

- Chẳng lẽ mày đã uống được thiên tài địa bảo gì ư?

Vũ Văn Hiên Thần hơi hổn hển, nhìn Tiêu Dương giờ vẫn đang vô cùng bình tĩnh, y không tin nổi.

- Không thể nào, không thể nào!

Vũ Văn Hiên Thần giờ không thể nhìn thấu thực lực của Tiêu Dương. Nhưng y có thể khẳng định rằng, Tiêu Dương không thể vượt qua Tâm Lôi Ngũ Kiếp."Tiểu Tiên Kiếp" của Tâm Lôi Ngũ Kiếp là một chướng ngại không nhỏ dù cho người tu luyện có tư chất giỏi đến mấy.

Thậm chí, Vũ Văn Hiên Thần cảm nhận được rằng, Tiêu Dương còn chưa qua nổi Tâm Lôi Nhất Kiếp.

Tại sao hắn lại có nội khí mạnh mẽ đến vậy?

Gương mặt Vũ Văn Hiên Thần co rút mạnh.

Y đã rất tự tin, rằng trong số Tâm Lôi ngũ Kiếp, hiếm khi có đối thủ của y. Mà giờ đây đối phương còn chưa đến nổi Tâm Lôi Ngũ Kiếp.

- Mày nằm ngoài dự liệu của bổn công tử đấy.

Ánh mắt Vũ Văn Hiên Thần sắc bén, sáng lên:

Hai bóng người lại tách nhau ra.

Vù! Vùi

Rừng cây xưng quanh phát ra tiểng nổ đỉnh tai.

Âm!

Vũ Văn Hiên Thần kinh ngạc, hít sâu vào một hơi, Khai Thiên Phủ bay ra, đập mạnh vào Thần Kiếm.

Còn chưa đứng vững, Tiêu Dương đã giơ kiếm lên, lao lên phía trên một lần nữa. Kiếm quang xeẹt qua như tuyết mùa đông, sắc lạnh thấu xương.

- Đừng lắm lời!

Cánh tay Tiêu Dương rung mạnh, mũi nhọn của Thần Kiếm lại xẹt ra, lao nhanh như nước chảy xiết, giống như thiên quân vạn mã ra trận vậy.

- Nhất Tinh Lưu Không!

Một đường kiếm đâm thẳng về phía Vũ Văn Hiên Thần.

Coongl

Vũ Văn Hiên Thần đẩy mạnh thanh Thiên Hoàng Thần Kiếm ra. Khí tức khắp người chảy ra ồ ạt, khí thế tăng gấp bội, uy phong lẫm liệt.

- Liệt Thiên Phủ! Kinh thiên động địal

Vùi

Hai tay Tiêu Dương chấn động mạnh, hai đường kiếm chói lòa bắn ra từ ngón tay hắn.

- Nhị Long Hí Châu!

Cuộc đối đầu giữa kiếm và rìu.

Thiên Hoàng Thần Kiếm trên người Tiêu Dương như có sức mạnh vô cùng vậy, trong chớp mắt, ba đường kiếm chói mắt vút lên trời.

- Tam Thanh Chư Phật! Chín thanh kiếm bay lên!

- Cửu Cửu Vô Ngân!

Soạt soạt soạtI

Phương thức tấn công của Tiêu Dương biến hóa khôn lường, trong chớp mắt, cả bầu trời đêm đều tràn ngập ánh kiếm.

Vũ Văn Hiên Thần ngày càng kinh hãi.

Khai Thiên Phủ của y cũng là một binh khí nhận chủ.

Nhưng mỗi thanh kiếm Tiêu Dương tung ra lúc này đều là thân kiếm nhận chủ. Uy lực của một thanh kiếm cũng đủ phá vỡ đòn tấn công của Khai Thiên Phủ.

Âm!

Cơ thể Vũ Văn Hiên Thần đập vào một cây đại thụ, khiến cả cái nứt toác.

- Tao đường đường là tam công tử của Phủ Tông, sao có thể bại trong tay một thằng nhãi Kiếm Tông không có danh tiếng.

Ánh mắt Vũ Văn Hiên Thần lộ vẻ dữ dăn. Khai Thiên Phủ bổ mạnh vào cây đại thụ phía sau. Âm một tiếng, cây đại thụ gãy hẳn.

Vùi

Hai cánh tay Vũ Văn Hiên Thần như có thần lực vô cùng tận vậy, y ôm cây đại thụ lên, lao về phía những đường kiếm chói lòa đang bay rợp trời.

Mũi Thần Kiếm khiến người ta phải run rẩy. Cành cây bị gọt tan tành.

Vũ Văn Hiên Thần lơ lửng trong không trung, cơ bắp của hai tay run lên, toát ra khí tức kinh hãi.

Ánh mắt giận dữ, Khai Thiên Phủ trong tay huơ mạnh.

- Liệt Thiên Phủ! Ngạo Trịch Kình Khư!

Đó là tuyệt kỹ suýt nữa lấy mạng Tiêu Dương ở vách núi đêm qua.

Gió thổi mạnh, ngay lập tức cuốn theo vô số đất đá và cây cối. Dường như mỗi trận gió đều mang theo ánh rìu sắc nhọn. Sức mạnh bùng nổ lập tức tập trung vào xung quanh cơ thể Tiêu Dương.

- Đi chết điII

Sắc mặt Vũ Văn Hiên Thần dữ tợn, Khai Thiên Phủ ra đòn!

Hai tay Tiêu Dương rung lên, chỉ một thoáng, Thiên Hoàng Kiếm xếp dày đặc và xoay tròn quanh hắn. Rất nhanh, Thiên Hoàng Kiếm dày đặc xung quanh Tiêu Dương như một đóa hoa sen thần kỳ đang nở ra...

- Tọa Hóa Thanh Liên.

Tiêu Dương ngồi khoanh chân, cơ thể lơ lửng, Thiên Hoàng Thần Kiếm xung quanh phát ra ánh sáng chói lòa.

Âm ầm ầm!

Đòn tấn công kín mít của Liệt Thiên Phủ đánh thẳng vào Tiêu Dương, nhưng tất cả đều bị Thiên Hoàng Thần Kiếm xung quanh Tiêu Dương chặn lại.

Nhìn cảnh tượng đẹp như vẽ, tất cả mọi người đều tròn mắt, nội tâm không kìm nổi sự phấn chấn.

Quá mạnh! La Thiên Tôn Tọa mắt như lửa đốt:

- Với sức phòng thủ hiện tại của Tiêu Dương, có lẽ, cường giả dưới Tâm Lôi Ngũ Kiếp đã không thể uy hiếp cậu ấy được nữal

Không chỉ có La Thiên, Vũ Văn Hiên Thần cũng đã nhận ra điều này, sắc mặt lập tức sâm xuống.

Vùi

Khai Thiên Phủ quay lại trong tay Vũ Văn Hiên Thần.

Vũ Văn Hiên Thần nhìn chằm chằm vào Tiêu Dương, ánh mắt không cam tâm. Tay y nắm chặt chiếc rìu, nghiến răng nói:

- Tiêu Dương, mày không sống được lâu nữa đâu!

Buông một câu, Vũ Văn Hiên Thần vụt quay người, chuẩn bị rời đi.

Y đã cảm nhận được hôm nay y không thể phá được sức mạnh phòng thủ của Tiêu Dương, nên quyết định rời đi.

Vũ Văn Hiên Thần tự tin rằng, dù y không phá được tuyến phòng ngự của Tiêu Dương, nhưng Tiêu Dương cũng không thể làm gì được y.

- Mày không sống qua đêm nay được đâu.

Mũi kiếm sắc nhọn của Tiêu Dương bay lên, cơ thể hắn lao bật lên trời, Thân Kiếm đang bay vòng quanh người hắn cũng phá không mà bay lên.

Mũi Thần Kiếm sáng lấp lánh.

Vùi! Vùi! Vùi

Từng hàng Thiên Hoàng Kiếm rạch ngang bầu trời đêm, lao thẳng về phía Vũ Văn Hiên Thần đang chạy.

Cơ thể Vũ Văn Hiên Thần dừng lại, quay đầu nhìn Tiêu Dương cười lạnh:

- Mày muốn đánh đến cùng sao?

Khí thế của Vũ Văn Hiên Thần lại bừng lên, ánh mắt sắc lạnh:

- Đừng rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!

Vũ Văn Hiên Thần cho rằng, đêm nay y rời đi đã là một đặc ân đối với Tiêu Dương. Vậy mà Tiêu Dương còn không biết điều.

VùiI

Vùi! VùI

Thần Kiếm ngợp trời đan xen nhau trong đêm đen.

Từng thanh Thần Kiếm bay ra từ cơ thể Tiêu Dương, lao lên bầu trời, chuyển động với một quỹ đạo rất huyền diệu.

Tới gần trên đỉnh đầu Vũ Văn Hiên Thần.

Sắc mặt Vũ Văn Hiên Thần chuyển đổi từ phẫn nộ, cười lạnh lùng, đến chau mày, đến khi sắc mặt biến đổi hoàn toàn.

- Rốt cuộc y có bao nhiêu Thần Kiếm nhận chủ.

Y đã cảm nhận được uy lực của hàng loạt Thần Kiếm đang vây lấy mình. Vũ Văn Hiên Thần dần cảm thấy sợ hãi, lùi vê phía sau một bước. Soạt soạt soạtI

Thần Kiếm trên đỉnh đầu bỗng bổ xuống, chặn đường lùi của Vũ Văn Hiên Thần.

- Không hay rồi!

Vũ Văn Hiên Thần kinh hãi, tay nắm lấy Khai Thiên Phủ, bổ mạnh vê một hướng.

Giờ đây cơ thể Tiêu Dương đang lơ lửng trong không trung, ánh mắt nhìn xuống Vũ Văn Hiên Thần. Hắn lặng yên cảm nhận sức mạnh mà hắn đang điều khiển trong tay.

Thiên Viêm Kiếm trước kia, giờ đã tiến hóa thành Thiên Hoàng Kiếm.

Uy lực mạnh nhất!

Cảnh tượng mà Tiêu Dương đã mơ ước vô số lần...

Giờ đây, cuối cùng hắn cũng có thể thi triển được rồi.

Ánh mắt hắn sáng như sao, tay vung mạnh.

- Thiên Kiếm Tề Phil
Bình Luận (0)
Comment