Chương 893: Chưa từng có trong lịch sử! Cửu trọng thiên thê!
Chương 893: Chưa từng có trong lịch sử! Cửu trọng thiên thê!Chương 893: Chưa từng có trong lịch sử! Cửu trọng thiên thê!
Đồng tử đột ngột co rút lại, cơ thể cương cứng như bị sét đánh vậy.
Ngớ người!
Tất cả giống như đứng lại ở cảnh này. Thời gian ngừng lại, không di động nữa.
Nội tâm Dịch Hùng Sư chấn động như một quả bom nổ.
Tứ Kiếp Thiên Lôi, điều này cho thấy gì?
- Không thể nào, không thể nào.
Sắc mặt Dịch Hùng Sư trắng bệch, lầm bầm nói. Cảnh này đã làm đảo lộn tất cả nhận thức trước đó của lão. Ánh mắt lão mở to ngỡ ngàng:
- Quái thai, nhất định là một quái thail
Ánh mắt họ tập trung lên người Tiêu Dương. Giờ đây, Dịch Hùng Sư không còn quan tâm đến sự an nguy của phủ đệ Dịch gia nữa. Lôi Kiếp Tâm Lôi Tứ Kiếp còn chưa đủ để phá hủy phủ đệ Dịch gia. Nhưng nội tâm Dịch Hùng Sư không hề thoải mái, mà càng cảm thấy sợ hãi hơn...
Tóc và râu Dịch Hùng Sư bay lên, ánh mắt cực kỳ chấn động:
Điều này đâu chỉ làm đảo lộn những nhận thức của Dịch Hùng Sư. Ngay cả Tiêu Tiên Nhân cũng ngớ người.
- Con cháu Thần Minh trong cảnh địa Thần Linh cũng chỉ vậy mà thôi... Không!
Thật không thể tin nổi.
Tiêu Dương ngồi khoanh chân, yên lặng vận nội khí, chuẩn bị nghênh tiếp lôi kiếp đang đến gần.
Giờ mới gặp phải Tứ Kiếp Thiên Lôi. Vậy thì chẳng phải có nghĩa là, trước đó mặc dù Tiêu Dương rất ngông cuồng, đánh đâu thắng đó, nhưng cảnh giới thực của hắn, chỉ là Tâm Lôi Tam Kiếp!
- Con cháu của Thần Minh, rốt cuộc có bì được với hắn không?
Tâm Lôi Tam Kiếp, mà có sức mạnh vượt qua cả đỉnh cao Tâm Lôi Ngũ Kiếp.
Khí lạnh dồn khắp toàn thân, không ngừng hít vào.
Nếu trước đó, trong mắt lão, Tiêu Dương là một người rất giỏi, là một thiên tài yêu nghiệt, thì giờ đây, Tiêu Dương đã trở thành một quái thai làm đảo lộn tất cả mọi thứ. Không thể dùng ngôn từ để hình dung sự chấn động này.
Lôi Kiếp Tử Vân.
Trước lúc này, không ai nhận ra được cảnh giới thực lực của Tiêu Dương.
Tiêu Dương thâm thở phào. Hắn không còn đủ dũng khí để đương đầu với Kiếp Lôi Hồng Vân nữa.
Sự chấn động kinh khủng từng đợt từng đợt tấn công vào linh hồn lão.
Hơi ngước mắt lên, kiếp vân phía trên đầu xuất hiện chút màu tím.
Tiêu Dương nắm mạnh nắm đấm,'Xi Vưu Luyện Thể" phân bố khắp cơ thể hắn. Khi kiếp lôi màu tím đánh xuống, cơ thể Tiêu Dương nhanh chóng hấp thụ năng lượng của kiếp lôi, rèn luyện thêm thể phách, nâng cấp "Xi Vưu Luyện Thể”.
Bộp! - Biến thái, biến thái, đúng là biến thái.
Nhìn thái độ không mấy quan tâm của Tiêu Dương, Dịch Hùng Sư ngơ ngác.
- Sư phụ, sư phụ có thấy anh ta có chút nguy hiểm gì không?
- Hắn... hình như rất khinh thường Kiếp Lôi màu tím ư?
- Thật đúng là chẳng hề nguy hiểm chút nào.
Tiêu Tiên Nhân nhìn kỹ thể phách đang bao bọc bởi ánh sáng của Tiêu Dương lúc này. Một lát sau, ngài cười khổ nói:
Tiêu Nhu Y nói nhỏ. Là tiểu công chúa của Tiêu gia, cô có thiên phú kinh người vê mảng luyện đơn dược. Còn về thực lực tu hành thì Tiêu Nhu Y không bao giờ quan tâm. Cái gì mà thiên tài, rất ít khi cô để tâm đến những chuyện đó. Tuy nhiên hôm nay Tiêu Dương thực sự đã làm cô hết sức chấn động.
Nếu như lão biết rằng, không lâu trước đó Tiêu Dương vừa trải qua Kiếp Lôi màu đỏ kinh khủng hơn thế này thì có lẽ lão sẽ không nghĩ vậy nữa.
- Cậu ấy dùng kiếp lôi để rèn luyện cơ thể sao. Đây là cách tu hành của thể tu kia mà.
Tiêu Tiên Nhân cũng kinh hãi, rồi lập tức lắc đầu. Vừa rồi công phu quyền cước của Tiêu Dương mạnh đến vậy, ngài đã nghĩ đến việc Tiêu Dương tu luyện cả thể tu.
- Nhưng phương pháp này cửu tử nhất sinh, vô cùng nguy hiểm.
Một luồng kiếp lôi lớn như cái chân em bé đánh thẳng xuống, phá bầu trời. Ánh sáng tím chói lòa, ầm ầm nên xuống.
Mắt Tiêu Nhu Y cũng mở to ra, một lúc lâu sau, mới nói:
- Trời ơi!
Là độ kiếp, nhưng cũng là tu luyện!
Tiêu Tiên Nhân biết rằng Tiêu Dương rất yêu nghiệt. Nhưng ngài không thể ngờ hắn yêu nghiệt đến mức độ này.
Trên bức tường xung quanh phủ đệ Dịch gia, một cái đầu trọc đang lướt đến phía bên này.
- Thật sự là biến đổi bất ngờ, đột nhiên thay đổi mà.
Hòa thượng Giát Giát cười hì hì. Sau khi đã thoát được sự truy đuổi của hộ vệ Dịch gia, hòa thượng Giát Giát lại lặng lẽ trở vê. Hôm nay đại ca muốn đại náo Dịch gia, hòa thượng Giát Giát đã chuẩn bị dồn sức giúp rồi. Không ngờ Tiêu Dương có thể đánh bại Dịch gia!
- Đại ca sắp phải độ Tâm Lôi Tứ Kiếp rồi. Xem ra, hòa thượng ta cũng phải cố gắng hơn mới được.
Hòa thượng Giát Giát thầm nói. Với thiên phú và cơ ngộ của cậu ta, cậu ta tin là có thể theo sát Tiêu Dương.
- Ôi chà, sư phụ lại gọi điện rồi.
Hòa thượng Giát Giát hơi chau mày, một lát sau, mới thở dài nói:
- Xem ra không kịp chào tạm biệt đại ca rồi.
Toàn bộ cơ thể Dịch Hùng Sư giật mình, run lên. Lão quay mặt nhìn Tiêu Tiên Nhân, chỉ thấy trong mắt Tiêu Tiên Nhân đang có sự cảnh cáo lạnh lùng! Rõ ràng, suy nghĩ của Dịch Hùng Sư không thể giấu nổi Tiêu Tiên Nhân. Càng là vậy, lòng Dịch Hùng Sư càng lạnh hơn. Có sự bảo vệ của Tiêu Tiên Nhân, tên này sẽ trở nên càng kinh khủng hơn! Ngay lập tức, một luồng khí lạnh giống như đao hạ xuống trên người Dịch Hùng Sư.
Đột nhiên đồng tử Dịch Hùng Sư chấn động. Hơi thở của lão hơi loạn nhịp. Sau khi hít sâu vào một hơi, rồi nhìn chằm chằm về phía Tiêu Dương. Một tên yêu nghiệt thế này, nếu là kẻ địch thì... Tốt nhất là diệt trừ nó trước!
- Yêu nghiệt thế này, mà lại là kẻ địch của Dịch gia.
Dịch Hùng Sư nghĩ một lát, phát hiện ra mình không còn từ gì để diễn tả.
- Thật là...
- Ta sẽ không thua đâu.
Ánh mắt Dịch Hàn hồi phục lại sự tự tin rất nhanh, rồi lại nhìn về phía Tiêu Dương:
- Trước đó mình quá vội câu thành công. Xem ra, mình phải quay vê một chuyến!
Dịch Hàn nhìn thật lâu về phía Tiêu Dương:
- Tiêu Dương, khi Thần Linh Môn mở ra một lần nữa, chúng ta sẽ chiến đấu một trận nữa ở cảnh địa Thần Linh!
Bóng người Dịch Hàn chợt biến mất.
Không ai để ý đến việc Dịch Hàn đã biến mất. Uy lực khi Tiêu Dương độ kiếp đã thu hút tất cả ánh nhìn của mọi người.
- Cả tám đường kiếp lôi kinh khủng, vậy mà... hắn dùng cơ thể để đỡ sao.
Dịch Hùng Sư cười khổ. Lôi Kiếp khiến vô số người tu hành phải biến sắc vì nó, vậy mà đến lượt Tiêu Dương chỉ giống như trẻ con chơi trò chơi.
- Nếu như có thể phá giải bí mật của thượng cổ thần cung...
Dịch Hàn hơi giơ tay lên, thượng cổ thần cung với khí tức kinh khủng xuất hiện trong lòng bàn tay. Y thâm nói:
- Nếu dùng cách thông thường có lẽ không thể đuổi kịp Tiêu Dương rồi.
Ở một góc phủ đệ Dịch gia, ánh mắt Dịch Hàn nhìn về nơi người áo trắng đang độ kiếp rồi lầm bầm nói. Mặc dù y cực kỳ tự tin nhưng giờ đây cũng không tránh khỏi bị đả kích lớn.
- Chỉ là Tâm Lôi Tam Kiếp.
Rồi cậu ta nhìn về phía Tiêu Dương, cái đầu trọc rất nhanh biến mất ở phía cuối bức tường.
Đường sét thứ chín bắt buộc phải dùng cơ thể để đỡ. Giờ đây, không ai dám nghỉ ngờ về việc liệu Tiêu Dương có thể đỡ được đường sét này không.
Bộp!!
Luồng sét kinh người đánh xuống.
Thời gian châm chậm trôi qua...
- Thiên Thê Tẩy Lễ sắp xến rồi!
Tiêu Tiên Nhân bỗng lên tiếng.
Ở phía đằng xa, sắc mặt Dịch Hùng Sư chấn động, lại nhìn chăm chằm về phía trước.
Thiên Thê Tẩy Lễ, có nghĩa là một loại cơ duyên! Là một ân điển phúc trạch.
Tiêu Dương, tên nghịch thiên này, rốt cuộc có được sự tẩy lễ của Thiên Thê bao nhiêu tâng? Mặc dù tẩy lễ Thiên Thê đi từ Tâm Lôi Tứ Kiếp đến Tâm Lôi Ngũ Kiếp. Nhưng từ lần tẩy lễ này có thể nhận ra tiềm lực của người đó.
- Thiên Thê tẩy lễ.
Cơ thể của Tiêu Dương giờ đây cũng rất bình tĩnh, trong sâu thẳm nội tâm lại rất không nén nổi chờ mong.
Hắn đã tận mắt chứng kiến Thiên Thê Tẩy Lễ của La Thiên Tôn Tọa. Lúc đó hắn đã ngộ ra thế thứ tư của Phong Kiếm, Bình Bộ Thanh Vân.
Đó là một đòn hết sức huyền diệu.
Tiêu Dương chưa dùng nó bao giờ.
Giờ đây Thiên Thê Tẩy Lễ đã đến mới hắn, Tiêu Dương rất kỳ vọng.
Trong khắp đất trời bỗng như có tiên âm. Ngay lập tức, một luồng cảm giác mát mẻ lạ thường rọi xuống đầu Tiêu Dương như rót xuống.
Chớp mắt, hắn như chìm vào trong biển nước ấm áp mênh mông.
Sự thoải mái khó diễn tả bằng lời trào lên.
Thiên Thê tâng thứ nhất, tẩy lễ toàn thân.
Bỗng nhiên ánh mắt Tiêu Dương mở lớn, rồi lại nhắm lại, tâm và thân hợp lại làm một.
Cả người dường như đang xuất hiện một cách trong suốt trong não của hắn, đến từng tế bào đều được tẩy lễ, nhảy nhót trong đầu Tiêu Dương.
Tiêu Dương chưa từng hiểu rõ cơ thể mình như lúc này.
Hắn đã bắt đầu hiểu ra tác dụng tốt của Thiên Thê tẩy lễ.
Một cảm giác rất huyền diệu.
Cùng thời gian đó, não của Tiêu Dương như sáng suốt ra hàng vạn lần. Những điểm khó của võ học vẫn luôn dày vò hắn bỗng như được giải tỏa trong lúc này...
Xi Vưu Luyện Thể, từng điểm khó, từng chướng ngại vật đang chặn trước Tiêu Dương đều được phá giải rất nhanh.
Thanh Liên Kiếm Ca, Phá Phủ thức, Phá Đao thức, Phá Thương thức... Từng chiêu thức một dường như đang được giải phẫu trong đầu Tiêu Dương, được giải thích một cách sâu sắc.
Thiên Thê tẩy lễ là phúc trạch của thiên ý!
Nếu nói rằng Thiên Kiếp là sự trừng phạt của trời đối với người tu hành nghịch thiên, thì Thiên Thê tẩy lễ lại là một ân điển.
Hèn gì người ta nói rằng Thiên Thê tẩy lễ sẽ quyết định có thể qua được "Tiểu Tiên Kiếp" hay không. Nếu có thể dừng lại trong trạng thái mạnh hơn cả ngộ đạo này thì con đường tu hành đâu còn gì cản trở nữa? Chỉ tiếc rằng, Thiên Thê tẩy lễ rất ngắn ngủi, hơn nữa, chỉ xuất hiện ở Tâm Lôi Tứ Kiếp. Và những người khác nhau sẽ nhận được Thiên Thê tẩy lễ khác nhau.
Thật sung sướng! Thoải mái!
Đây là cảm giác duy nhất trong đầu Tiêu Dương. Cảm giác Thiên Thê tẩy lễ thật là quá tuyệt diệu. Nếu so sánh một cách dễ hiểu, vốn dĩ trước mặt hắn đang có một bài toán tích phân rất khó, vắt óc cũng vẫn không giải được. Đột nhiên có thần trợ giúp, bài toán này bỗng trở nên dễ dàng như toán cộng trừ lớp mội. Cảm giác đó tuyệt diệu đến mức nào! - Tầng thứ thư rồi!
Tiêu Tiên Nhân nhìn về phía Tiêu Dương, thần sắc không giấu nổi sự ngưỡng mộ:
- Dễ dàng có được bốn tầng tẩy lễ Thiên Thê như vậy, thật đáng ngưỡng mộ.
Mặc dù đã dự liệu được rằng Thiên Thê tẩy lễ của hắn khác với người thường, nhưng giờ ngài nhìn vậy vẫn thấy hơi ngưỡng nộ.
- Sư phụ, ngày xưa sư phụ nhận được mấy tầng tẩy lễ Thiên Thê?
Tiêu Nhu Y hiếu kỳ hỏi.
- Khi độ kiếp thì có sáu trùng Thiên Thê. Cuối cùng bỗng được thêm hai tâng Thiên Thê tẩy lễ nữa, đạt đến tám tâng Thiên Thê.
Tiêu Tiên Nhân mỉm cười nói. Đây đã là một thành tích rất đáng kiêu ngạo rồi.
- Mới tám tầng à...
Thần sắc Tiêu Nhu Y hơi thất vọng.
- Mới... tám trùng!
Tiêu Tiên Nhân trừng mắt với Tiêu Nhu Y:
- Con có biết không, năm trăm năm trở lại đây, số lượng người nhận được tám tầng tẩy lễ Thiên Thê không đến mười người!
Tiêu Nhu Y há miệng:
- Vậy còn... chín tầng Thiên Thê thì sao?
Tiêu Tiên Nhân lắc đầu nói:
- Ân điển của trời đất vốn đã rất khó kiếm. Chín tầng Thiên Thê... Ta chưa thấy bao giờ.
- Sư phụ đoán xem Tiêu Dương có thể có được mấy tầng Thiên Thê?
- Cậu ấy à...
Tiêu Tiên Nhân nhìn qua:
- Nếu hôm nay có được sáu tầng thì... Gì cơ?
Đột nhiên Tiêu Tiên Nhân mở miệng to đến cực điểm, ngớ người nhìn Tiêu Dương phía trước.
- Bảy tầng! Bảy tầng rồi!
Sự kinh ngạc của Tiêu Tiên Nhân vẫn chưa hất.
- Tám tâng!!II
Tiêu Tiên Nhân hít vào một hơi:
- Vừa rồi độ kiếp đã có tám tâng Thiên Thê tẩy lễ, thật chưa có bao giờ trong lịch sử...
- Hình như vẫn còn...
Tiêu Nhu Y nói khẽ.
Ánh mắt Tiêu Tiên Nhân lộ ra vẻ khó tin và cả sự kinh hãi.
- Chín tâng Thiên Thêt