Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 911 - Chương 918: Vẽ Cho Vật Sợ

Chương 918: Vẽ cho vật sợ Chương 918: Vẽ cho vật sợChương 918: Vẽ cho vật sợ

Lý Minh vừa dứt lời, người cả trên cả dưới sân khấu đều kinh ngạc.

Tuy ba công ty đứng đầu đã thể hiện xuất sắc trong chung kết cuộc thi thư hoạ, nhưng trận này là trận Âu Mặc Minh khiêu chiến với Liên Minh Thư Họa, Lý Minh lại mời người ngoài đến hỗ trợ. Càng huống hồ Liên Minh Thư Họa luôn tự xưng là chính thống của giới thư hoạ Viêm Hoàng, hành động của Lý Minh lúc này rõ ràng không tự coi mình là đại ca đứng đầu.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì có một khả năng...

Tiêu Dương!

Thiên tài trẻ tuổi có một không hai đến từ công ty thư hoạ Sơn Hà đã thể hiện quá xuất sắc, đến giờ hắn là hoạ sĩ có khả năng đánh bại Liên Minh Thư Họa nhất. Có thể Lý Minh chỉ muốn gửi một phần hi vọng chiến thắng vào Tiêu Dương, đảm bảo khả năng thắng lợi lớn nhất cho Liên Minh Thư Họa.

Kể cả Tiêu Dương, người của ba công ty nghe vậy đều ngây người, không ai ngờ Lý Minh lại quyết định đường đột như thế. Hơn nữa lại bắt đầu do dự...

Trận khiêu chiến của Âu Mặc Minh tuy ý là khinh thường thư hoạ Viêm Hoàng truyền thống nhưng nói trắng ra thì ngoài Liên Minh Thư Họa, về mặt lợi ích chẳng liên quan gì đến các công ty thư hoạ. Họ thấy không cần nhúng tay vào chuyện này.

Nhưng Lý Minh rất hiểu tâm lý của mọi người, liền cười nhẹ nói:

Quân Thiết Anh chớp mắt nhìn Tiêu Dương.

Nếu Sơn Hà có thể mượn thế Âu Mặc Minh, một bước đến khắp châu Âu...

Sức ảnh hưởng của Âu Mặc Minh đối với giới thư hoạ châu Âu không thể đo đếm được, quầy chuyên dụng cho tranh thư hoạ Viêm Hoàng mở trong địa phận quản lý của Âu Mặc Minh chắc chắn sẽ mở ra tương lai mới cho tranh thư hoạ Viêm Hoàng. Nếu có một vị trí của riêng mình trong quầy chuyên dụng này thì có khi còn tốt hơn cả 0. 5% cổ phần của Liên Minh Thư Họa.

Việc này liên quan đến hợp tác giữa thư hoạ Sơn Hà và Vũ Phong Quán... liên quan đến khai thác thị trường nước ngoài của tranh thư hoạ Viêm Hoàng!

Tim đập thình thịch!

Hắn đứng lên, thân hình cao dài sáng lên rực rỡ trong ánh đèn, đôi mắt phát sáng lấp lánh như hai viên minh châu, mỉm cười gật đầu:

- Không để chư vị uổng công vô ích đâu. Tất nhiên phải xem bản lĩnh của từng người. Tất cả những người có mặt ở đây chứng kiến, nếu cuối cùng chúng ta thắng được đối phương, công ty nào trong ba công ty thư hoạ có đóng góp lớn nhất sẽ được chia cho một vị trí trong quây chuyên dụng của tranh Viêm Hoàng ở châu Âu. Tỉ lệ cụ thể định theo trận đấu.

Lợi thế không thể đo được!

Đây tuyệt đối là một hấp dẫn khổng lồ!

Lời vừa dứt, không ít đôi mắt đều sáng rực lên.

Tiêu Dương hiểu ý đại tiểu thư.

Cả quảng trường dội lên tiếng vỗ tay vang trời.

- Đây là một cơ hội tuyệt vời! Chấn động trời đất!

Lần này Tiêu Dương không hề hàm hồ, càng huống hồ hắn nhìn đám người làm điệu làm bộ này đã ngứa mắt lắm rồi, nếu không đã chẳng vì bọn họ đến đây mà từ bỏ quyền khiêu chiến Liên Minh Thư Họa. Kế hoạch ban đầu Tiêu Dương đâu có ý định từ bỏ quyền khiêu chiến.

- Tôi đồng ý.

- Một thằng nhóc may mắn.

- Tăm tiếng của Tiêu Dương trong giới thư hoạ Viêm Hoàng đúng là đứng đầu rồi.

Auros tự tin.

Chỉ hắn mới có tư cách đón nhận tiếng hoan hô khản giọng của cả quảng trường!

Trận đấu lại bắt đầu!

Uy danh của Sơn Hà Tiêu Dương sớm đã khắc sâu trong tâm trí mọi người.

Trận đấu này do đối phương khiêu chiến, chắc chắn đối phương đã chuẩn bị sẵn chủ đề rồi.

Thuỷ Tu Trúc dẫn đầu nhóm mười người, ánh mắt lạnh băng nhìn đối phương.

- Mời đưa ra đề thi của các vị.

Ngay cả đại diện của Liên Minh Thư Họa cũng chỉ có thể nhìn Tiêu Dương đầy đố ki...

- Bản lĩnh của họ thậm chí đã vượt qua lĩnh vực của hoạ sĩ.

Mười người ông ta nói đến tất nhiên là mười đại diện của Âu Mặc Minh cử rai

Mười đại diện của hai bên ở lại trên sân khấu, những người khác đi xuống một bên.

Tiêu Tinh Y cười nói.

- Trên đời này không ai, không nhóm hoạ sĩ nào có thể đánh bại mười người này!

Trận này Auros chắc thắng!

Auros liếc Tiêu Dương, nói giọng chua lè nhưng khoé miệng lộ ánh cười lạnh, thâm nghĩ cho dù mày có leo lên được thần đàn của giới thư hoạ Viêm Hoàng thì cũng chuẩn bị mà ngã thẳng xuống đáy đi

Nếu coi đây như một trận đánh thì Âu Mặc Minh ở thế công thành.

Auros cười ha hả, nhìn một vòng mười nhân vật đại diện của đối phương, khẽ cười khinh khỉnh nói:

- Nhưng mong rằng nửa tiếng nữa các ngài vẫn có dũng khí để bước xuống khỏi sân khấu.

Thần sắc mọi người phe Liên Minh Thư Họa tức thời đều trở nên phẫn nộ lạnh lùng nhìn Auros.

- Đúng là không biết trời cao đất dày là gì!

- Có bản lĩnh gì cứ giở hết ra đi, lão quỷ!

Auros càng cười tươi hơn, vỗ tay mấy cái rồi ngoái lại nhìn mười đại diện của bên mình, cười nói:

- Nào các ngài, hãy dùng bản lĩnh của mình để mở mắt cho đám man di này thấy hoạ sĩ thực sự thần thánh như thế nào!

Đối diện với sự khiêu khích không kiêng nể gì của Auros, Liên Minh Thư Họa hận không thể lập tức ra tay dạy cho tên kiêu ngạo này một bài học đích đáng.

- Nhìn dáng điệu thì hình như bọn họ còn định mở lồng nữa, một đám ma quỷ!

- Âu Mặc Minh điên rồi? Mang từng này rắn đến đây??? †r

- AI Rắn!

Không ít người trợn tròn mắt sợ hãi.

Trong phút chốc, cả hội trường ồn ào náo loạn!

Tấm vải đen được nhấc lên.

Auros lên tiếng, khuôn mặt luôn mang vẻ gợi đòn nở nụ cười thật tươi:

- Đề tài của chúng tôi là... vẽ cho vật sợi

Vẽ cho vật sợi

Hai chữ buông ra, tất cả đều sửng sốt, càng thêm nghi ngờ.

- Đúng là man di.

Auros khinh miệt khẽ cười, ánh mắt cao cao tại thượng chế nhạo nhìn Liên Minh Thư Họa, vung tay nói:

- Nghe cho rõ, giám khảo cho lần thi đấu này của chúng ta không phải ai khác mà chính là chúng!

Lời vừa dứt, đám người Âu Mặc Minh cầm theo các lồng phủ vải đen lần lượt bước lên sân khấu, đặt vào giữa vòng tròn.

Soạt!

Bút mực đã chuẩn bị sẵn sàng.

Giấy vẽ tranh được căng lên trên mỗi giá vẽ.

Hành động này khiến tất cả đều ngạc nhiên, nhìn màn hành động trên sân khấu vẻ không hiểu.

Mưới người mỗi người đứng ở một vị trí.

Mười đại diện của Âu Mặc Minh bắt đầu chuẩn bị. Theo sự sắp xếp từ trước, toàn bộ bàn ghế sử dụng trong buổi thi đấu lần này đều được dọn hết, để lại một khoảng trống bằng phẳng. Lúc này mười người bên đối phương mang ra mười giá vẽ cỡ lớn đã chuẩn bị sẵn, xếp quanh thành một vòng tròn lớn.

Chỉ có Tiêu Dương vẫn giữ thái độ lạnh nhạt, với tâm cảnh hiện tại của hắn thì đối phương còn lâu mới phá được.

Đám người nhanh chóng hỗn loạn rối tung, thậm chí còn không ít người chùn chân định chạy.

Rắn là loài khiến không ít người nổi da gà ghê sợ.

Càng huống hồ có tận mấy cái lông lớn chứa đủ các loại rắn, số lượng không dưới một nghìn con. Nếu số rắn này sổng ra khỏi chuồng thì biển người giãm đạp lên nhau ở quảng trường Thiên An Môn sẽ gây nên nguy hại khó hình dung nổi!

- Các người định làm gì, dừng lại maul

Thuỷ Tu Trúc tức giận quát lớn, mắt mở to phẫn nộ.

Thảm hoạ giẫm đạp sắp xảy ra đến nơi...

Đám người Âu Mặc Minh còn chưa trả lời, Tiêu Dương đã nhanh chóng quyết đoán lớn tiếng:

- Mọi người bình tĩnh đừng chạy, rắn đều ở trong lồng không thoát ra được đâu!

Nói đi nói lại mấy lần đám người hỗn loạn mới dần ổn định lại, tránh được trận giãm đạp suýt xảy ra. Thuỷ Tu Trúc và các đại diện của Liên Minh Thư Họa thở phào, chẳng may tai nạn giãẫm đạp xảy ra thật thì khó mà ước lượng được con số thương vong. May mà Tiêu Dương đã nhanh tay dập tắt không để sự việc trở nên xấu hơn.

Cho dù như thế nhưng trong lòng ai cũng vẫn nghĩ mà sợ.

- Nếu các người làm loạn gây nên hậu quả đáng tiếc thì bất kể các người là ai cũng phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc của luật phát Viêm Hoàng chúng ta!

Thuỷ Tu Trúc phẫn nộ gầm lên với Auros.

Nhưng Auros lại cười hì hì vẻ không bận tâm, lẩm bẩm nói khẽ:

- Đúng là một đám man di chẳng có tí tố chất nào.

Auros không trực tiếp trả lời Thuỷ Tu Trúc mà lại nhìn về phía đại diện của Đại sứ quán.

Ngài Smith cười bước lên nói:

- Số rắn này là một phần của cuộc thi, chúng tôi đảm bảo sẽ không xảy ra sự cố ngoài ý muốn.

- Người Viêm Hoàng, hi vọng chưa khiến tâm hồn non yếu của các người sợ hãi.

Auros cười hắc hắc.

Thuỷ Tu Trúc sầm mặt, đôi mắt bừng bừng lửa giận. Ông liếc nhìn Lý Minh đang đứng một bên, thấy vẻ mặt người này không thay đổi mấy mới hơi bình tĩnh lại, bèn nhướng mày trầm giọng nói:

- Các vị... định thi như thế nàol

Khán giả đứng dưới cũng dần dần thở ra nhẹ nhõm, vì lúc này đã có một đại đội cảnh sát an ninh nhanh chóng có mặt tại hiện trường, tất cả đều vũ trang hạng nặng bao kín đài đấu. Có quân đội ở đây, nỗi sợ hãi lo lắng trong lòng mọi người đã tan đi hơn nửa.

- Vẽ cho vật sợ, ý tứ đã rất rõ ràng.

Auros mỉm cười nói, vung tay chỉ mười cái giá vẽ cỡ lớn dựng quanh vòng tròn, nói.

- Các hoạ sĩ của chúng tôi sẽ đứng ở mười vị trí đây mỗi người vẽ một bức với đề tài là Thiên địch của rắn!

- Rồi...

Auros hì một tiếng.

- Chúng tôi sẽ mở lồng, nhường quyền bình xét lại cho các bạn rắn lớn nhỏ trong lồng. Tranh của chúng tôi gần với thế giới hiện thực nhất. Thiên địch của rắn được vẽ ra, chỉ dựa vào thần thái khí sắc bức tranh có thể khiến loài bò sát máu lạnh này không dám lại gần. Đó mới là cảnh giới cao nhất của một bức tranhI

- Không thể nào!

Trương Dương buột miệng thốt lên. Hắn đã hiểu ý đồ của Âu Mặc Minh, là chỉ dựa vào mười bức tranh mà khiến cả nghìn con rắn độc không dám đến gần, không dám bò ra khỏi vòng tròn, thật là chuyện hoang đường!

Auros càng cười tươi:

- Không thể nào? Ha ha! Thật ra không cần cậu nói, tôi cũng biết các người không thể nào làm được. Nhưng xin nhớ cho, không làm được nghĩa là thual

Trong tiếng cười của Auros, mười đại diện thi đấu của Âu Mặc Minh bắt đầu động bút!
Bình Luận (0)
Comment