Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 918 - Chương 925: Ngẫu Nhiên Gặp

Chương 925: Ngẫu nhiên gặp Chương 925: Ngẫu nhiên gặpChương 925: Ngẫu nhiên gặp

Nghĩ đến đây, Carny Kennedy nổi giận:

- Hừ! Người Viêm Hoàng tự phá vỡ quy tắc trước, đừng trách chúng ta không nể mặt.

Carny vốn hơi kiêng ky nơi này là trung tâm Viêm Hoàng, bây giờ thấy cả chín đại cường giả cùng bị hạ sát thì nổi giận đùng đùng, nộ quang lấp loé, vung tay quát.

— Nghe cho rõ đây, tiếp tục truy tìm Tiêu Dương, có tin gì thì báo ngay.

Vù! Vùi Vùi

Người xung quanh vâng lệnh ra đi.

Rất nhanh sau đó, Carny Kennedy cũng rời đi. Sau đó còn có vài nhóm người xuất hiện, trong đó có người của Dịch gia vâng lệnh truy đuổi Tiêu Dương, cường giả đến từ Đảo quốc, tất cả đều chung một mục đích là truy tìm tung tích của Tiêu Dương. Không ai ngờ Tiêu Dương lại đi ngay sau khi trận đấu kết thúc, khiến họ trở tay không kịp, cuống cả tay chân thế là để lạc mất Tiêu Dương.

- Lục soát!

Tiêu Dương lạnh nhạt nói, trán thoáng vẻ lo âu. Hắn đã gọi lại cho Hòa thượng Giát Giát không biết bao nhiêu lần nhưng không lần nào gọi được.

Sau khi đến sân bay, hai người rảo bước đến phòng chờ.

Tiêu Tinh Y khế nói.

Không hổ danh là thiếu nữ thiên tài.

Lúc này, Tiêu Dương và Tiêu Tinh Y đã yên vị trên một chiếc taxi đi ra sân bay.

- Sư phụ có việc đi khỏi thủ đô rồi.

- Đào sâu ba thước đất cũng phải tìm cho ra hắn.

- Đúng rồi, tiền bối Tiêu Tiên Nhân đâu?

- Không ngờ gia tộc Kennedy dám ra tay ở thủ đô. Hừ, xem ra bọn họ đúng là không coi Viêm Hoàng chúng ta vào đâu.

Dòng chảy ngầm trong thủ đô bắt đầu khởi động.

Tiêu Tinh Y gật đầu rồi hỏi Tiêu Dương bí quyết của Long Vũ Cửu Thiên thần châm. Tiêu Dương cũng không giấu. Mình từng hứa dạy tiểu công chúa tuyệt chiêu Long Vũ Cửu Thiên, chắc chắn không bao giờ nuốt lời. Thiên phú của tiểu công chúa trên mặt này cao hơn trăm lần so với mặt hội hoạ. Trên đường ra sân bay, cô đã nắm vững được phần lớn kỹ xảo sử dụng thần châm.

— Có chuyện gì à?

- Đã bắt đầu ra tay rồi chúng sẽ không từ bỏ ý định đâu. Nhưng bây giờ anh không có thời gian dây dưa với bọn họ, chạy là hơn.

Tiêu Dương hơi nhíu mày, lắc đầu không nói.

Tiêu Dương bỗng hỏi.

Tiêu Tinh Y không nói chuyện liên quan đến ba đại Thiên đơn, dù sao đây cũng là bí mật lớn nhật của Tiêu gia.

- Tỏa Tiên Liên? - Thực lực của tiền bối có thể mở được Tỏa Tiên Liên không.

Đôi mày liễu của Tiêu Tinh Y nhướng lên, cô thong thả vừa đi vừa nói:

- Em nói xem...

Tiêu Tinh Y ngậm miệng không nói nữa. Chuyện không nên hỏi cô cũng không hỏi.

Chuyến đi thủ đô lần này của hắn còn một tâm nguyện khác là hi vọng cầu cứu Tiêu Tiên Nhân thử mở Tỏa Tiên Liên, lúc trước khi đại náo Dịch gia đã không có cơ hội hỏi, bây giờ càng khó gặp được Tiên Nhân rồi.

Nhưng rõ ràng Tỏa Tiên Liên đang giam cầm Kỷ Ly Tiên nhân đến từ tổ chức Huyết Dạ cơ mài Chẳng lẽ tổ chức Huyết Dạ có liên quan đến Thần Linh Cảnh Địa?

Tiêu Dương không khỏi bàng hoàng.

Sứ giả thần linh mới dùng được?

Tiêu Dương dừng bước, nghiêng người thấp giọng thì thào.

- Tỏa Tiên Liên có nguồn gốc từ Thần Linh Cảnh Địa, là một vũ khí trói buộc vô cùng đặc thù. Một khi bị Tỏa Tiên Liên giam lại, trừ khi do người đặt khoá đích thân mở ra thì có dùng vũ lực mạnh đến đâu cũng khó lòng mà mở được.

Ngừng một lát, Tiêu Tinh Y nói tiếp.

- Từ trước đến nay Tỏa Tiên Liên chỉ có sứ giả thần linh sử dụng khi vận dụng Thần lệnh ở Thần Linh Cảnh Địa, người anh muốn cứu là...

Tiêu Dương hi vọng có thể qua Tiêu Tinh Y biết được câu trả lời.

Tiêu Dương thầm hít sâu một hơi, coi như tự làm tự chịu.

- Anh có người quen bị Tỏa Tiên Liên giam cầm à?

Tiêu Tinh Y ngẩn ra nhìn Tiêu Dương.

Có lẽ tổ chức Huyết Dạ chính là "người phát ngôn' ở Trái Đất của một thế lực nào đó tại Thần Linh Cảnh Địal

Sắc mặt Tiêu Dương không khỏi tối lại, nói như vậy thì trước nay mình đều đánh giá thấp tổ chức Huyết Dạ rồi. Chẳng trách tổ chức tà ác này lại có thể tồn tại ở Trái Đất lâu như thế, hơn nữa trong đó còn có bao nhiêu thứ tà ác như thí nghiệm bán thi nhân, huyết ma lệ khí v. v...

- Tiêu Dương, Tiêu Dương.

Tiếng nói của Tiêu Tinh Y gọi Tiêu Dương tỉnh lại.

- Nhưng...

Tiêu Dương nghi hoặc hỏi.

- Không phải nói là... Thánh Long Vương có thể phá Tỏa Tiên Liên sao?

- Đó là một ngoại lệ.

Tiêu Tinh Y hạ giọng thì thâm.

Nhưng bản thân Tiêu Dương lại có việc muốn cầu Thánh Long Vương giúp đỡi

Đại gia tộc Tiêu gia tuyệt đối không thể vì một mình Thánh Long Vương mà đắc tội với thế lực siêu cường thuộc Thần Linh Cảnh Địa là Tam Xích Thần Minh Điện. Tiêu gia từ chối cứu giúp Thánh Long Vương là để bảo vệ chính mình. Hắn đã hiểu ý của Tiêu Tinh Y.

Tiêu Dương toàn thân chấn động, cảm thấy cơ thể nặng như đá đeo.

- Huynh đệ thân cận của Thánh Long Vương là Thái Cực Vương vừa đến Tiêu gia hôm qua, muốn nhờ tiền bối của Tiêu gia cứu Thánh Long Vương, nhưng...

Tiêu Tinh Y liếc nhìn Tiêu Dương, lắc đầu nói:

Tiêu Tinh Y trâm giọng nói.

- Bị thân lệnh truy sát?

Tiêu Dương tái mặt.

— Thánh Long Vương...

- BỊ trọng thương.

Tiêu Tinh Y thởi dài nói.

— Lại còn trúng phải kỳ độc. Xem chừng không sống được quá một tháng.

- Hiện ông ấy đang ở đâu?

Tiêu Dương không nén được hỏi.

- Vì hồi trước Thánh Long Vương bị Thần lệnh của Tam Xích Thần Minh Điện truy sát.

Tiêu Dương không thể không lo, có mở được Tỏa Tiên Liên đang giam cầm Kỷ Ly Tiên nhân hay không vó quan hệ đến sự sống còn của Kiếm Tông.

- Vì sao?

Tiêu Dương thất kinh buột miệng.

- Cái gì?

- Nghe nói môn võ học độc đáo Thăng Long Trảo của Thánh Long Vương có uy lực vô thượng, lại vừa khéo có thể sinh ra cộng hưởng với bùa cấm của Tỏa Tiên Liên nên mới có thể mở được. E rằng trên Trái Đất chỉ có duy nhất Thánh Long Vương không phải thần linh sứ giả mở được Tỏa Tiên Liên thôi. Nhưng từ nay về sau chắc không có ai nhìn thấy Thánh Long Vương nữa.

Tiêu Dương hận không thể gặp được Thánh Long Vương ngay, hi vọng có thể dùng y thuật của mình để cứu ông, rồi nhờ ông mở Tỏa Tiên Liên.

Đáng tiếc, thực tế rất tàn khốc. Thái Cực Vương cùng đường mạt lộ phải cầu đến Tiêu gia, cho thấy thương thế của Thánh Long Vương rất nặng, mình chưa chắc đã cứu được. Thứ hai, trời đất bao la thế này, đi đâu tìm Thái Cực Vương, Thánh Long Vương bây giờ?

- Xin lỗi, em không biết anh cần tìm Thánh Long Vương, nếu không ít nhất em đã giữ Thái Cực Vương lại...

Tiêu Tinh Y ngượng nghịu nói.

Tiêu Dương khoát tay lắc đầu cười thản nhiên:

- Sao trách em được, hơn nữa kể cả anh gặp được Thánh Long Vương rồi thì chắc gì đã được việc.

- Tiêu Dương, bên này.

Một giọng nói êm ái như chim oanh hót vang lên. Tiêu Dương quay sang, Diệp Tang đang đứng phía trong vẫy tay. - Đi thôi.

Hai người cùng nhau đi.

Diệp Tang bước lên, rất tự nhiên khoác cánh tay Tiêu Dương:

- Còn 15 phút nữa là lên máy bay rồi.

Sau cuộc thi chung kết, lại đánh nhau một trận, giờ đã gân 12 giờ đêm nhưng chuyến bay này không hề thưa người. Ban đầu Diệp Tang chỉ đặt hai vé, sau này mới đặt thêm một vé của Tiêu Tinh Y nên chỗ ngồi của cô bé cách hai người một quãng. Tiêu Tinh Y cũng không để ý, vẫy vẫy tay với hai người rồi đi đến chỗ của mình ngồi xuống.

Chỗ của Tiêu Dương và Diệp Tang gần cửa sổ, cách cửa sổ một ghế nữa. Khi hai người đi đến, hành khách trên ghế đó đang cầm báo đọc.

- Em ngồi đi.

Tiêu Dương ngồi xuống bên cạnh người đó rồi kéo Diệp Tang ngồi xuống bên cạnh mình.

Trên máy bay tai vách mạch rừng, hai người không nói nhiều. Sau khi máy bay cất cánh, Diệp Tang khẽ dựa vào vai Tiêu Dương nhắm mắt dưỡng thần.

Lúc này đầu óc Tiêu Dương đang loạn cả lên, vừa nghĩ chuyện của Thánh Long Vương vừa lo cho sự an nguy của Kiết Kiết, ngôi không yên.

- Chàng trai trẻ, bình tính đừng nóng vội.

Bỗng một giọng hơi già nua, thanh mảnh nhưng mười phần trung khí vang lên bên cạnh.

Tiêu Dương thoáng ngạc nhiên nhìn sang, đến khi người đó đặt tờ báo xuống Tiêu Dương mới nhìn thấy người ngồi bên cạnh mình là một ông già râu tóc trắng phau, đang mỉm cười với mình.

Tiêu Dương lễ phép gật đầu cười đáp lễ.

Tiêu Dương luôn có ý tôn kính với người lớn tuổi, mặc dù vị tiên bối trước mặt đây chỉ là một người bình thường.

Thực ra nếu Tiêu Tinh Y ở đây chắc cô bé sẽ kêu lên...

Thái Cực Vương!

Vị tiền bối râu tóc bạc trắng ngồi cạnh Tiêu Dương lúc này chính là Thái Cực Vương!

Với thực lực của Thái Cực Vương, Tiêu Dương tất nhiên không phát hiện ra.

Tiêu Dương cử động làm Diệp Tang tỉnh dậy. Diệp Tang ngẩng đầu nhìn ông già bên cạnh Tiêu Dương, cũng mỉm cười gật đầu chào.

- Thật là một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ.

Thái Cực Vương vuốt râu cười, rồi nhìn Tiêu Dương.

- Tôi cũng coi như có duyên với cô cậu. Tôi thấy cậu lo lắng, chắc có chuyện gấp, nhưng có một số việc dục tốc bất đạt, làm việc phải cẩn thận.

Thái Cực Vương cũng không biết thân phận của Tiêu Dương. Tuy Tiêu Dương đại náo Dịch gia làm kinh động cả thủ đô nhưng Thái Cực Vương không có hứng thú với mấy chuyện đó. Sau khi thất bại ở Tiêu gia, ông chỉ có thể tự lực cánh sinh tìm cách cứu Thánh Long Vương. Thái Cực Vương từng nghe nói trong cấm địa trên núi Cửu Hoa Sơn có một gốc thánh dược trị thương trừ độc, ông mang theo hi vọng lên máy bay đến Trì Châu, chuẩn bị lên núi Cửu Hoa Sơn ngay trong đêm. Thương thế của Thánh Long Vương không thể chờ được.

Hai người cùng đến Cửu Hoa Sơn, không hẹn mà gặp trên máy bay.

Lời nhắc nhở Thái Cực Vương dành cho Tiêu Dương chẳng qua là vì cảm thấy hắn thuận mắt nên có ý nhắc cho một câu. Hơn nữa từ lúc lên máy bay Thái Cực Vương đã mơ hồ cảm nhận được thực lực của hắn, thiên phú chắc chắn không thua kém đồ nhi Dịch Hàn của mình và Thánh Long Vương.

- Hậu bối xin nhớ lời dạy của tiên sinh.

Tiêu Dương cũng cảm giác nói chuyện với vị tiên sinh này rất dễ chịu, toàn thân thư thái, mỉm cười đáp lễ.

Hai người không hỏi tên nhau, chỉ cười nhẹ giọng nói chuyện.

Đề tài nói chuyện cũng chỉ là một số chuyện lặt vặt thường ngày.

Nhưng sau chuyến bay hai tiếng ngắn ngủi, Tiêu Dương bỗng cảm giác tâm cảnh của mình tăng lên rõ rệt, dường như lại vừa trải qua một lần giác ngộ.

Tiêu Dương không phải kẻ ngốc, hiểu ngay ra, ánh mắt nhìn Thái Cực Vương càng trở nên cung kính:

- Hậu bối Tiêu Dương xin đa tạ tiền bối đã chỉ điểm.

Tiêu Dương cảm giác được vị tiền bối ngồi bên cạnh này hình như là cao nhân trong giới tu hành.

Thái Cực Vương chỉ cười sang sảng, vuốt râu rồi cầm tờ báo trong tay đi theo đoàn người xuống máy bay.

Tiêu Dương và Diệp Tang nhìn nhau rồi cùng đứng dậy đi gọi tiểu công chúa đang ngủ say, ba người cùng xuống máy bay.
Bình Luận (0)
Comment