Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 933 - Chương 940: Thất Tuyệt Nham Tâm Tuỷ

Chương 940: Thất Tuyệt Nham Tâm Tuỷ Chương 940: Thất Tuyệt Nham Tâm TuỷChương 940: Thất Tuyệt Nham Tâm Tuỷ

Sâu trong ma quật tối đen, tất cả đã trở lại im lìm.

Thái Cực Vương chắp tay đứng thẳng, ánh mắt quét qua từng ngõ ngách, chân mày không khỏi nhíu chặt lại.

- Rốt cuộc thì ở đâu?

Thái Cực Vương cất bước, vận lực đánh một chưởng vào một khối nham thạch đen xì. Khối đá lập tức vỡ thành bột, biến mất tăm.

Rất nhanh sau đó, có tiếng bước chân khẽ nhàng vang lên. Tiên Thần Thức của Thái Cực Vương đã nhận ra từ lâu, ông không tránh, mà đứng im chờ đợi.

Tiêu Dương và Tiêu Tinh Y cùng bước vào nơi sâu nhất trong ma quật. Thực lực của hai người khó mà nhận ra sự hiện diện của Thái Cực Vương, nên khi Thái Cực Vương xuất hiện, cả hai đều giật mình.

- Thái Cực Tiên nhân?

Tiêu Tinh Y bất ngờ.

Tiêu Dương lại chắp tay:

Thái Cực Vương ngẩn người, nhìn sang Ngộ Tâm Trưởng lão đã chết tuyệt, cười nói.

- Đúng là thiếu niên chí tôn của Kiếm Tông.

- Hả?

Sau phút ngỡ ngàng, Tiêu Dương vội cung kính bước lên, nghiêm mặt chắp tay:

Tiêu Dương ngước mắt nói.

Thái Cực Vương mỉm cười vuốt râu, gật đầu chào Tiêu Tinh Y rồi nheo mắt cười với Tiêu Dương:

- Ta có không ra tay thì các người cũng dễ dàng xử lý được tên ma nô này.

- Kiếm Tông Tiêu Dương xin ra mắt Thái Cực Tiên nhân.

- Người trẻ tuổi, chúng ta lại gặp nhau rồi.

- Đa tạ tiền bối đã ra tay giúp đỡ.

Lần này Thái Cực Vương thực sự kinh ngạc, ông không thể tin Tiêu Dương lại nhận thấy sự có mặt của mình.

Thái Cực Vương khen ngợi.

Tiêu Dương mỉm cười chắp tay:

- Vấn bối không chỉ người này.

— Trước khi hộ sơn đại trận khởi động, bên ngoài có cao nhân, hẳn vị cao nhân ấy chính là tiền bối.

- Anh ấy là Tông chủ Kiếm Tông đấy ạ.

Thái Cực Vương không phải người ngu ngốc, biết Tiêu Dương đang khiêm tốn, vẻ tán thưởng càng tăng, vuốt chòm râu bạc nói.

- Vậy là Kiếm Tông sắp sửa tái xuất rồi.

Trên thực tế, Tiêu Dương tu hành Hám Đạo Thuật tuyệt thế vô song, rất ít người sánh được với sức mạnh tinh thần của hắn, khả năng nắm bắt thực lực lại càng tinh tế. Khi Thái Cực Vương thi triển uy thế trấn áp các cường giả nửa bước Phật tổ của ba đại Thánh sơn, đang kịch chiến mà Tiêu Dương vẫn cảm thấy một tia khác thường.

- Không phải khách sáo, tục danh ta tên Tam Quân, cậu gọi ta là Quân lão được rồi.

- Vãn bối thấy ba đại Thánh sơn còn có cường giả ẩn thân xung quanh mà không dám xuất hiện nên đoán thôi.

- Quân lão.

Tiêu Dương có việc phải cầu Thái Cực Vương, tất nhiên không thoái thác, huống hồ hắn không phải người cổ hủ, liền hơi cúi người:

Tiêu Dương hơi ngạc nhiên. Thái Cực Vương rõ ràng có ý muốn kéo gần khoảng cách giữa hai người. Thái Cực Vương là một trong hai sư phụ của Thái tử Dịch Hàn, Tiêu Dương vốn tưởng đối phương có không khởi binh hỏi tội cũng sẽ không thân thiện gì với mình, không ngờ đối phương lại chủ động thể hiện thiện ý.

- Ha hai

Trong giọng điệu của Thái Cực Tông hình như có ý mong chờ.

- Thái Cực Tiên nhân...

Tiêu Dương vừa mở miệng, Thái Cực Vương đã khoát tay ngắt lời, cười nói:

- Thật không hổ danh là đệ tử Kiếm Tông!

Thái Cực Vương hơi nhạc nhiên, nhìn Tiêu Dương vẻ trịnh trọng. Một lát sau ông hơi mỉm cười nói.

- Tông chủ à?

Tiêu Tinh Y đứng một bên nói chen vào.

- ẤY, Thái Cực Tiên nhân, chắc người không định nhờ Tiêu Dương chữa thương cho Thánh Long Vương đấy chứ?

Tiêu Tinh Y đột ngột hỏi.

Mục đích của mình bị nói thẳng ra như vậy, cho dù Thái Cực Vương tâm cảnh viên mãn nhưng cũng không tránh nổi hơi nóng mặt, cười khan nói:

- Tiêu tiểu công chúa đúng là thông minh hơn người.

- Đâu có.

Tiêu Tinh Y cười hi hi, tròng mắt hơi động, nét mặt bỗng lộ vẻ khó khăn.

- Nhưng chữa trị cho Thánh Long Vương đồng nghĩa với đắc tội Tam Xích Thần Minh Điện... hậu quả...

Tiêu Dương đứng bên im lặng không nói, liếc mắt nhìn cô nhóc Tiêu Tinh Y khôn khéo. Rõ ràng cô nhóc này đang muốn gì từ Thái Cực Vương đây. Tất nhiên, chỉ cân không quá đáng thì Tiêu Dương cũng không định ngăn cản, hơn nữa những gì Tiêu Tinh Y nói đều là thật.

Thái Cực Vương nhìn Tiêu Dương không khỏi lo lắng. Một lát sau, ông trịnh trọng nói với Tiêu Dương:

Tiêu Tinh Y nói.

- Thứ hai.

Thái Cực Vương gật đầu.

Thực lực thì cô không cao, nhưng Tiêu Tinh Y vô cùng tự tin với khả năng săn tìm bảo vật lần này.

Tiêu Tinh Y tự tin mỉm cười. - Cháu biết.

Tiêu Tinh Y mắt sáng long lanh nói.

- Thứ nhất, Thái Cực Tiên nhân, người xuất hiện ở Cửu Hoa Sơn lúc này chắc không phải chỉ là tình cờ đi ngang chứ ạ.

Thái Cực Vương biết không giấu được người của Tiêu gia, thản nhiên gật đầu:

- Là vì Nham Tâm Tuỷ được ghi trong cổ tịch.

- Thế là đúng rồi.

Tiêu Tinh Y cười nói.

- Nếu Tiêu Dương đồng ý chữa cho Thánh Long Vương, người cũng chẳng cần Nham Tâm Tuỷ làm gì nữa. Điều kiện thứ nhất là, hi vọng Thái Cực Vương giúp một tay, lấy Nham Tâm Tuỷ hộ chúng cháu.

Thái Cực Vương hơi sửng sốt, cười khổ nói:

- Ta căn bản không biết Nham Tâm Tuỷ ở đâu.

- Điều kiện của Tiêu Dương rất đơn giản, chỉ có hai cái thôi.

Tiêu Dương không đành lòng ra điều kiện, đằng nào hắn cũng đã có ý đi cứu Thánh Long Vương, hơn nữa còn có chuyện phải nhờ Thánh Long Vương nữa kia. Tiêu Dương nhìn Tiêu Tinh Y, muốn biết cô tiểu công chúa đang tính toán gì đây.

Nói cách khác, nếu như Giát Giát hay Lâm Tiểu Thảo bị thương nặng, Tiêu Dương cũng sẽ chấp nhận đưa dao cho người nắm đằng chuôi thôi.

Không có nghĩa là Thái Cực Vương ngu ngốc, mà có nghĩa là vị trí không thể thay thế được của Thánh Long Vương trong lòng ông!

Việc này chính là đưa dao cho Tiêu Dương nắm đẳng chuôi rồi.

- Cậu có thể ra điều kiện.

- Trước khi chữa khỏi cho Thánh Long Vương, người phải đảm bảo an toàn cho Tiêu Dương.

- Điều này không cần tiểu công chúa nói ta vẫn sẽ làm.

Thái Cực Vương thầm thở phào nhẹ nhõm, đồng ý ngay.

Hai điều kiện Tiêu Tỉnh Y đưa ra không là gì với Thái Cực Vương. Nham Tâm Tuỷ chưa chắc cứu được Thánh Long Vương, Tiêu Dương đồng ý giúp đỡ còn quan trọng hơn Nham Tâm Tuỷ nhiều. Còn về phần an toàn của Tiêu Dương, Thái Cực Vương tất nhiên phải để tâm.

Nhưng hai điều kiện này lại là chuyện tốt bằng trời đối với Tiêu Tinh Y và Tiêu Dương.

Nham Tâm Tuỷ là một trong những nguyên liệu chính để Tiêu Tinh Y luyện chế một trong ba đại Thiên đơn!

Tiêu Dương lại được Tiên nhân bảo vệ trong khoảng thời gian này!

Phải biết rằng hiện nay Tiêu Dương có không ít kẻ thù. Ngoài sáng thì có Dịch gia, cường giả của gia tộc Kennedy, trong tối thì có cường giả chưa ra tay của Đảo quốc, giờ lại còn đắc tội với bốn đại Thánh sơn của Phật giáo Viêm Hoàng. Ngoài ra mối đe doạ từ Hộ Long Thế Gia chưa bao giờ hết đi!

Đếm kỹ lại thì số lượng thế lực muốn Tiêu Dương phải chết không hề ít chút nào.

Cây vượt rừng tất bị gió dập, Tiêu Dương giờ hiểu rất rõ ý nghĩa của câu này.

Kiếm Tông sắp khai tông, đang trong thời kỳ quá độ, có sự bảo vệ của Thái Cực Vương, Tiêu Dương sẽ cực kỳ an toàn.

- Xong.

Tiêu Tinh Y tất nhiên hiểu ý của Tiêu Dương, liền quyết định rồi cười hi hi với Tiêu Dương.

- Được, vậy chờ thương thế của Giát Giát ổn định rồi chúng ta đi.

Tiêu Dương gật đầu, ánh mắt ánh lên kiên quyết. Bất luận thế nào cũng phải nghĩ ra cách cứu Thánh Long Vương!

- Đa tạ.

Giọng nói của Thái Cực Vương có chút kích động.

Từ khi rời khỏi Châu Phong, trong lòng Thái Cực Vương vẫn có một bóng đen bao phủ không cách nào gỡ bỏ được, thỉnh thoảng lòng lại quặn đau, cảm giác Thánh Long Vương có thể mất đi bất cứ lúc nào. Đến tận bây giờ, tuy không biết Tiêu Dương có thể giải độc thành công cho Thánh Long Vương hay không, nhưng Thái Cực Vương cuối cùng cũng có chỗ để bấu víu, như đặt xuống được một hòn đá nặng.

- Đã thế thì chúng ta tìm Thất Tuyệt Nham Tâm Tuỷ trước đi!

Tiêu Tinh Y đã sốt ruột không chờ được nữa.

- Thất Tuyệt Nham Tâm Tuỷ?

Thái Cực Vương hơi chấn động.

- Vâng, chính là cực phẩm Thất Tuyệt Nham Tâm Tuỷ.

Đôi mắt Tiêu Tinh Y sáng lên.

— Ma quật này là ma quật thất tuyệt có một không hai, quy tụ khí thất tuyệt âm hàn trong trời đất. Nham Tâm Tuỷ của ma quật này chính là Thất Tuyệt Nham Tâm Tuỷ, là một vật chí bảo.

Tiêu Tinh Y nhanh chóng đi quanh tường đá một vòng, cuối cùng dừng lại, đặt tay lên bức tường đá lạnh băng, tĩnh tâm cảm nhận một lúc rồi đôi mắt sáng lên:

- Chính là đây! Thái Cực Tiên nhân!

Tiêu Tỉnh Y rối rít vẫy tay.

— Mau đánh vỡ mặt tường này.

Thái Cực Vương vốn là người tuỳ tính, hơn nữa ông cũng đã đồng ý ra tay, không để tâm sự "sai khiến" của Tiêu Tinh Y, liền bước lên vận chưởng phong. Thái Cực Lưỡng Nghi xuất hiện, tiên linh khí huyền diệu ùa ra. Ánh mắt Tiêu Dương sáng hẳn lên, trong đầu như có một tia sáng vàng loé qua, xuất hiện một tia cảm ngộ.

- Đúng là có người mạnh chỉ điểm hơn xa so với tự mình tìm bừa.

Tiêu Dương thầm than. Chỉ từ lúc Thái Cực Vương vận khí, Tiêu Dương đã cảm nhận được điều trước đây chưa cảm nhận được, có lợi không nhỏ. Khoảng thời gian này ở cạnh Thái Cực Vương là một kỳ ngộ, có thể thỉnh giáo Thái Cực Vương rất nhiều điểm khó hiểu trong quá trình tu hành.

Chưởng kình im lìm lại có sức mạnh diệt ngàn quân, bức tường đá dày nặng trước mặt lập tức bị đánh tan thành cát bay đi.

Trong ba người, chỉ có Thái Cực Vương mới làm được như vậy.

Soạt!

Bên tai có tiếng nước chảy, đồng thời, hàn khí lạnh thấu xương lại ập đến. Tiêu Dương định thần nhìn qua, phía sau bức tường đá không ngờ lại còn có một động trời khác. Dòng nước giá lạnh chảy xuôi, xung quanh vẫn là những mặt tường lạnh ngắt. Trên mặt tường bò đầy độc vật, nhưng khi ba người lại gần, gần như tất cả độc vật đều bỏ chạy tháo thân, không dám bén mảng lại gần.

- Phá mặt tường này!

Động tác của Tiêu Tỉnh Y vô cùng mau lẹ, nói với Thái Cực Vương.

Ánh mắt Thái Cực Vương thoáng vẻ kinh dị. Mặc dù ông biết trong ma quật Cửu Hoa Sơn có thể có Nham Tâm Tuỷ nhưng tuyệt không ngờ Nham Tâm Tuỷ lại ở chỗ sâu xa bí mật như thế này. Nếu chỉ một mình ông tìm kiếm thì chắc đến tám chín phần là phải về tay không.

Thẳng đường phá vỡ sáu mặt tường!

- Chẳng lẽ phải phá vỡ một mặt tường của ma quật thất tuyệt mới thực sự đến được tận cùng của ma quật ư?

Tiêu Dương buột miệng hỏi. Kể cả chỗ đứng hiện tại, hắn cảm nhận được một luồng khí tức ma tính lạnh ngắt.

- Không sai.

Tiêu Tinh Y nghiêm mặt nói.

¬ Mặt tường thứ bảy là mặt tường khó kiếm nhất, hơn nữa Nham Tâm Tuỷ lại ở sâu trong tâng nham thạch. Nếu không cẩn thận, rất có khả năng sẽ huỷ mất Nham Tâm Tuỷ. Làm phiền Thái Cực Tiên nhân rồi.

Chỉ có dựa vào Tiên Thần Thức của Tiên nhân mới có thể đảm bảo chính xác phá vỡ tâng nham thạch mà không làm hư hại Nham Tâm Tuỷ.

Thái Cực Vương nghiêm mặt gật đầu:

- Sẽ tận lực.
Bình Luận (0)
Comment