Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 935 - Chương 942: Cước Hạ Sơn Hà

Chương 942: Cước hạ sơn hà Chương 942: Cước hạ sơn hàChương 942: Cước hạ sơn hà

Tiêu Dương khoanh chân ngồi xuống, không vội thu khí âm hàn trong vách đá mà trước tiên vận khí điều tức, nhẩm khẩu quyết của Xi Vưu Luyện Thể. Mới rồi Xi Vưu Luyện Thể tự động khởi động, nếu được có ý dẫn dắt điều khiển thì hiệu quả có thể còn tốt hơn.

Đến khi cảm giác đó đạt đỉnh, Tiêu Dương mới từ từ mở mắt, vươn tay phải chạm vào bức tường đá.

Sạt

Đầu ngón tay vừa chạm vào mặt tường đá, một luông ma khí âm hàn đậm đặc đã cuộn xoáy xộc qua ngón tay Tiêu Dương, nhằm đến kinh mạch toàn thân.

Tiêu Dương sớm đã có chuẩn bị, vận khí khẩu quyết Xi Vưu Luyện Thể. Ma khí âm hàn lập tức bị sức mạnh kinh mạch bao kín.

Luyện hoá hấp thu, chuyển hoá thành năng lượng cho cơ thể, rải đều ra các nơi.

- Quả là kỳ diệu.

Tiêu Dương vui mừng khôn xiết, thu tâm thần lại, ngón tay chạm lên mặt tường đá, từng cuộn ma khí âm hàn tràn vào cơ thể như sóng, rồi bị hấp thu luyện hoá hết.

Gặp phải biến cố, Hội Phật lần này phải giải tán. Lúc này rất nhiều cao tăng của Cửu Hoa Sơn đều tập trung trên đỉnh Thất Hiền. Họ đều thuộc phe ủng hộ Ngộ Võ Phương trượng, đều đang thắc mắc lo lắng về thương thế của Ngộ Võ Phương trượng và Giát Giát. Mọi người tập trung trong đại điện trên đỉnh Thất Hiền, ánh mắt thỉnh thoảng lại hướng vào trong.

Từng loại thuốc quý hiếm được ném vào, lửa tím trong đỉnh cháy bập bùng.

Những người còn ở trên đỉnh Thập Vương lúc này đều là đệ tử của Ngộ Võ Phương trượng. Khi Ngộ Lao và Ngộ Tâm bại trận thân vong, hai thế lực còn lại của Cửu Hoa Sơn là đỉnh Thiên Trụ và đỉnh Liên Hoa đều co cụm lại trong chùa miếu của mình, đứng ngồi không yên, đi lại không định.

Ánh sáng tím chớp loé, Thần Nông Đỉnh nổi lơ lửng, nhè nhẹ xoay chuyển, những ký hiệu cổ xưa khắc trên đỉnh toả sáng.

Trên đỉnh Thập Vương núi Cửu Hoa Sơn, đại điện một mảng hỗn độn.

Tất nhiên phía sau một thiên tài kinh diễm như vậy của Tiêu gia là rất nhiều người đố ky ghen ghét. Ví dụ như... một trong số bốn đại gia tộc của Thiên Tử Các, ngang hàng với Tiêu gia - Tôn gial

Thời gian từ từ trôi đi.

Sự tự tin trong mắt tiểu công chúa nhà họ Tiêu thỉnh thoảng lại ánh lên.

Xác người ngổn ngang khắp ngoài đại điện, các tăng nhân Cửu Hoa Sơn đang bận rộn thu dọn, không khí vẫn sặc mùi máu tươi.

Bên ngoài trận pháp, Tiêu Tinh Y đã rời đi, Thái Cực Vương đang khoanh chân tĩnh toạ, Tiên Thần Thức phủ khắp ma quật, chỉ cần hơi có bất thường là ông sẽ biết ngay.

Trong thiện phòng, Tiêu Tỉnh Y đang luyện thuốc cho hai người.

- Cậu chủ, đã điều tra ra rồi. Tiêu Tinh Y đi cùng Kiếm Tông Tiêu Dương lên máy bay đến Trì Châu.

Bọn họ không biết mình sắp phải đối diện với vận mệnh gì.

Một giọng hơi trâm báo cáo. Tiêu Tinh Y tự tin thiên phú về mặt này của cô không thua kém bất cứ ai.

Trong mật thất tối.

— Tra rõ xem Tiêu gia sai ai đi bảo vệ cô tiểu công chúa của nhà họ. Hừ, Tiêu gia đã cho chúng ta hết cơ hội này đến cơ hội khác, vậy ta sẽ cho họ nếm thử mùi vị của thiên tài sụp đổ là như thế nào.

- Không ngờ lại đi cùng thằng ranh đó, Tiêu gia đang tính chơi bài gì?

Sắc mặt của Dịch lão gia hồng nhuận như Quan Công, cung kính chắp tay đứng thưa:

Người đứng sau sai sát thủ đến Vân Nam ám sát Tiêu Tinh Y.

- Vốn tưởng hắn sẽ chui rúc cả đời ở thủ đô, không ngờ hắn lại lớn mật đến thế, dám nghênh ngang đi ra, rõ ràng là khiêu khích Dịch gia chúng ta.

Thiếu gia nhà họ Tôn, Tôn Duệ.

Dịch Hùng Sư lạnh giọng nói.

- Hắn sẽ phải trả giá.

Dịch lão gia nói.

Nét mặt Tôn Duệ lạnh lùng, đôi mắt bình thản âm lãnh, từ tốn nói:

- Tiên tổ, Tiêu Dương đã đi suốt đêm đến Trì Châu, hôm nay đại náo Cửu Hoa Sơn, đánh bại hết bốn tại Thánh sơnl

- Đúng là tài năng bộc lộ.

Dịch Hùng Sư cười lạnh, ánh mắt không giấu nổi sự giận dữ. Mối nhục Tiêu Dương đại náo Dịch gia không thể không trả! Mỗi khi nghĩ đến cảnh tên thiếu niên chí cường đó xuất hiện ở Dịch gia, Dịch gia đường đường là một đại gia tộc thế mà lại bị tuỳ ý bắt nạt, Dịch Hùng Sư lại cảm thấy lửa giận trào lên thiêu đốt khắp lồng ngực.

Im lặng hồi lâu, Tôn Duệ nói tiếp.

Cùng lúc đó, tại một nơi khác ở thủ đô, cũng là phòng bí mật trong một đại gia tộc.

- Vâng.

- Theo dõi sát hành tung của Tiêu Tinh Y, lân này tôi không có phép có gì bất ngờ nữa.

- Không quy tắc nào trói buộc được Dịch gia, một mình thằng nhãi Tiêu Dương miệng còn hôi sữa không có cửa động đến! Việc này anh liệu làm cho thoả đáng.

- Vâng thưa tiên tổ.

Dịch lão gia ngừng một lát, rôi cau mày nói. .

— Nhưng tiểu công chúa nhà họ Tiêu lại đang ở cạnh Tiêu Dương.

- Tiêu gia à?

Ánh tức giận thoáng loé lên trong mắt Dịch Hùng Sư. Ông ta hít sâu mấy hơi cố nén sự kích động, chậm rãi nói.

- Không phải để ý. Chỉ cần không động đến Tiêu Tinh Y, nhà họ Tiêu có hùng hổ đến đâu cũng sẽ không vì một tên Tiêu Dương mà trở mặt với chúng ta.

Dịch Hùng Sư dặn thêm mấy câu, Dịch lão gia quay mình lui ra.

Vừa ra đến sảnh chính đã lại gặp một người hấp tấp đi vào. Linh hồn Tiêu Dương như bị đốt cháy, trong lòng kêu gào cổ vũ chính mình, chỉ cần cố thêm một chút, một chút nữa thôi.

- Cố lên! Cố lên chút nữa!

Đánh mạnh vào chướng ngại trên đỉnh tâng thứ bảy!

Nghiến chặt răng, hai tròng mắt mở to muốn ứa máu, nhưng vẫn ánh lên kiên định, dứt khoát!

Khuôn mặt Tiêu Dương co giật liên tục, từng phân từng tấc kinh mạch trong cơ thể như bị ngàn vạn mũi kim đâm, đau đớn vô cùng!

Điên cuồng hấp thuI

- Đúng là thiên phú dị bẩm đây.

Thái Cực Vương ở ngoài trận pháp cũng cảm nhận được dòng dịch chuyển của ma khí thất tuyệt trong ma quật.

Trong trận pháp, quanh người Tiêu Dương kết một tâng băng, một tay đặt lên mặt tường đá như đã hoá đá gắn chặt vào đó.

Ma khí âm hàn cuồn cuộn đổ vào cơ thể, lúc mới đầu Tiêu Dương còn hấp thu luyện hoá dễ dàng, nhưng càng về sau, càng đến gần giai đoạn đột phá đỉnh tâng thứ bảy, ma khí âm hàn không còn bị khống chế nữa, thế như lũ phá đê không thể thu lại được!

Điên cuồng đánh phá cơ thể Tiêu Dương.

Bên ngoài cơ thể kết băng, bên trong cơ thể như có hai tâng lửa băng thiêu đốt. Băng giá cắt xương, cảm giác đau đớn lại như lửa thiêu.

Luyện hoái

Luyện hoái

Hấp thu!

Trong đáy ma quật, ánh mắt Thái Cực Vương hơi lộ vẻ khác thường, một lát sau ông thở dài nói:

Gió núi vù vù. Khí tức âm lãnh bao phủ ma quật đã biến mất khá nhiều.

— Truyền tin ra ngoài, nói rằng Tiêu Dương đang ở trên Cửu Hoa Sơn.

Dịch lão gia trầm ngâm một lát rồi nhếch miệng cười.

- Tốt.

- Thưa lão gia, đã điều tra ra tối hôm qua là người của gia tộc Kennedy bên Mỹ quốc đến ám sát Tiêu Dương, ngoài ra còn có người của Đảo quốc hình như cũng đã tìm ra hành tung của y.

- Ta sẽ làm được!

- Không gì làm khó được Tiêu Dương!

- Ta phải trở nên... mạnh hơn!

Rắc! Rắc! Rắc!

Xương cốt khắp người Tiêu Dương kêu lên răng rắc, mặt tường đá bắt đầu lay động.

Gần như tất cả ma khí âm hàn đã bị hút vào cơ thể Tiêu Dương.

- Phá! Phát! Phá đi

Tiêu Dương nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt trợn to muốn nứt ta. Nút thắt trên đỉnh tâng thứ bảy như một dãy núi chắn ngang trước mặt, rất khó vượt qua.

Điên cuồng luyện hoá, chuyển hoá, hấp thuI

- Xi Vưu thiên thần, vạn trượng ma khu.

Từng chữ từng chữ lướt nhanh qua đầu Tiêu Dương, đánh sâu vào linh hồn.

- Tầng một hoá ma luyện thể, tâng hai luyện tạo thân ma, tâng ba ngưng tụ ma tượng, tâng bốn thoát thai hoán cốt, tâng năm ma chấn bát phương, tâng sáu nhục thể kim cương, tâng bảy tung hoành thiên hạ, †âng tám...

Ánh sáng trong mắt Tiêu Dương bùng lên, hắn gầm lớn.

- Cước Hạ Sơn HàII!

Khoảnh khắc này như thể hồ quán đỉnh, sức mạnh điên cuông xộc lên, phá tan đỉnh tầng thứ bảy!

Cảnh giới khi trước của Tiêu Dương thuộc tầng thứ bảy Xi Vưu Luyện Thể tung hoành thiên hạ, đã đánh đâu thắng đó, vô địch trong số những người cùng cấp.

Nhưng Tiêu Dương còn mong chờ tâng thứ tám hơn!

Vì khẩu quyết của Xi Vưu Luyện Thể có ghi lại rằng, sau khi đột phá đến tâng thứ tám, sức mạnh cơ thể có thể mượn thế trời đất.

Càng thêm kinh khủng cường đại!

Tầng thứ tám, Cước Hạ Sơn Hài

Đột phá thành công!

Trong tích tắc, Tiêu Dương cảm giác sức mạnh thâm hậu ùa lên, thuần tuý thuộc về sức mạnh cơ thể, nhấc tay là có thể huỷ diệt một phương.

Sức mạnh cường đại thấm nhuần thể phách.

Điểm đáng sợ của tâng này là, khi thi triển sức mạnh cơ thể, thân sẽ hoá Ma thần, chân đạp non sông, có thể mượn thế sơn hài

Hai chân đạp vững trên sơn hà, có thế của vạn quân, cơ thể vô địch!

Rắc! Rắc! Rắc!

Băng đóng bên ngoài cơ thể Tiêu Dương bắt đầu nứt ra.

Choangl!

Tầng băng vỡ tan, Tiêu Dương từ đó đứng bật dậy.

Đôi mắt sáng rực.

Như phá nhộng hoá bướm.

Chỉ trong mấy canh giờ ngắn ngủi, sức mạnh cơ thể của Tiêu Dương đã lại lột xác.

Lợi dụng ma khí âm hàn, đột phá đỉnh tâng thứ bảy, đến được cảnh giới của Cước Hạ Sơn Hà.

Đây là một lần đột phá thuần tuý của cơ thể, khác hẳn những lần trước.

Tiêu Dương cảm giác trong đầu có rất nhiều giác ngộ ùa đến, liền xếp bằng ngồi xuống, lắng lặng hấp thu.

Chừng nửa giờ sau, Tiêu Dương mở mắt, từ từ đứng lên.

- Cước Hạ Sơn Hà. Tiêu Dương cảm thụ một chút.

Cảm giác này thật quá tuyệt vời.

Tiêu Dương cảm giác mặt đất dưới chân như thực thể sống có kinh mạch rõ ràng, cảm giác tinh tế chưa từng thấy.

Hai tay hơi nắm, hai chân hơi khuyu, trong khoảnh khắc đọc khẩu quyết của Xi Vưu Luyện Thể liên cảm giác một luông sức mạnh hùng hậu từ mặt đất ùa lên, sức mạnh cơ thể tăng lên vạn phần!

- Xi Vưu Luyện Thể thật là mạnh mẽ.

Tiêu Dương hít sâu một hơi, suy nghĩ hơi chuyển, sức mạnh đó liền tan đi, sức mạnh nhục thể hoà vào sức mạnh huyết mạch, trở lại bình thường.

Tiêu Dương bước từng bước ra khỏi đại trận.

Âm!

Tường đá phía sau âm ầm sụp đổ.

- Có thể tiêu hao hết toàn bộ ma khí âm hàn trong ma quật thất tuyệt trong chưa đầy bốn canh giờ.

Thái Cực Vương nhìn Tiêu Dương như nhìn quái vật. Điều khiến ông càng kinh dị chính là bất kể ông có tập trung bao nhiêu, thậm chí dùng cả Tiên Thần Tâm cũng không cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể Tiêu Dương, thậm chí nhìn không thấu cả cảnh giới thực sự của hắn.

- Giỏi quá, thực sự giỏi quá.

Được Thái Cực Vương khen ngợi, Tiêu Dương khiêm tốn mỉm cười:

- Quân lão quá khen.

Thái Cực Vương nhìn Tiêu Dương chằm chằm, một lúc sau vuốt râu cười lên ha hả:

- Sau một trăm năm, không ngờ Kiếm Tông lại xuất hiện một thiên tài kiệt xuất như thế này! Gia Cát Vũ, ngươi có hối hận không! Ngươi có hối hận không!
Bình Luận (0)
Comment