Chương 964: Xuất phát A Ly
Chương 964: Xuất phát A LyChương 964: Xuất phát A Ly
Thế đánh tới quá hung mãnh, khiến cho tam tiên không kịp trốn.
Tốc độ Cửu Miểu thần sứ quá nhanh, nhanh hơn bất cứ người nào trong tam tiên.
- Để ta ngăn lão ta, các người đi trước đi.
Diệt Ma đại tiên rống to lên một tiếng, thân ảnh dừng lại, Bàn Cổ Thái Hư Phủ bắn ra thân quang ngập trời, bức Cửu Miểu thần sứ lui trăm thước. Nhưng tam tiên cũng không nhân cơ hội đào thoát. Bọn họ biết rất rõ tốc độ kinh khủng của Cửu Miểu thần sứ, căn bản không thể làm gì được. Hơn nữa Diệt Ma đại tiên đã nói, ông sẽ ở lại để ngăn Cửu Miểu thần sứ, hai người còn lại sẽ có hy vọng chạy trốn.
Nhưng bảo hai người Thánh Long Vương và Thái Cực Vương bỏ lại Diệt Ma đại tiên để chạy trốn, hai người không thể làm được.
- Đi nhanh đi.
Diệt Ma đại tiên thúc giục, truyên âm đến hai người:
- Hai người hãy tụ họp với Tiêu Dương, cứu đệ đệ của ta ra giùm. Ta... chết cũng không hối hận.
- Thái cực lưỡng nghỉ kiếm.
Chi uy thăng long trảo phủ xuống thiên địa.
- Chiến.
- Phi long cuồng vũ.
Thánh Long Vương dứt khoát bước lên, sóng vai với Diệt Ma đại tiên, ánh mắt kiên quyết:
Uy thế phá thiên của Bàn Cổ Thái Hư Phủ vọt đến, chống đỡ đại bộ phận sức mạnh của trọng xích. Bịch một tiếng, va chạm kịch liệt. Cửu Miểu thần sứ bị Bàn Cổ Thái Hư Phủ đẩy lui gần hai chục thước.
Hai người Thánh Long Vương chấn động, mơ hồ hiểu được tại sao Diệt Ma đại tiên lại xuất hiện. Xem ra là có liên quan đến Tiêu Dương.
Máu chảy xuống khóe miệng Diệt Ma đại tiên. Cánh tay nhẹ huy động, Bàn Cổ Thái Hư Phủ là thu được nhờ một lần kỳ ngộ. Nhưng Diệt Ma đại tiên không cách nào làm cho Bàn Cổ Thái Hư Phủ nhận chủ. Hiện tại cưỡng ép thúc giục sức mạnh Bàn Cổ Thái Hư Phủ, đã khiến cho cơ thể của Diệt Ma đại tiên bị cắn trả. Nhưng tình huống trước mắt khiến cho Diệt Ma đại tiên không thể có được lựa chọn thứ hai.
- Ta sẽ tiếp tục tái chiến.
- Không, Diệt Ma đạo hữu, Cửu Miểu đã bị thương, tuy chúng ta đã như nỏ mạnh hết đà, nhưng hắn muốn giết ba người chúng ta, tuyệt đối không dễ.
Kiếm chiêu triển lộ thanh uy. Thánh Long Vương cũng bước nhanh lên, giống như lưu tinh, xẹt qua rồi biến mất.
- Chẳng khác nào nỏ mạnh hết đà.
Thái Cực Vương lau vết máu nơi khóe miệng, nhìn chằm chằm Cửu Miểu thần sứ đang vọt tới, thần kiếm trong tay phát ra ánh sáng chói mắt:
Ánh mắt Cửu Miểu thần sứ rơi xuống Bàn Cổ Thái Hư Phủ, hiện lên sự tham lam.
Có chết cũng phải chống đỡ.
Cửu Miểu thần sứ nhếch miệng cười, chùi vết máu nơi khóe miệng. Thần binh thượng cổ chưa nhận chủ, năng lượng kích thích ra cũng phải có hạn.
Tiêu Dương mở mắt, tâm niệm hơi động. Trong nháy mắt, năm khóa Tiên Liên dài hơn mười thước biến mất không thấy. Tiêu Dương đứng dậy, ánh mắt nhìn thoáng về phía đông. Ở đó đã mơ hồ xuất hiện ánh sáng lờ mờ. Mặt trời rất nhanh sắp xuất hiện rồi.
Tại một bên khác.
Tiểu Thất đột nhiên kêu lên.
Đại chiến lại nhanh chóng diễn ra, công kích mãnh liệt phô thiên cái địa lao xuống đất.
- Hãy tìm kiếm xung quanh, chắc chắn sẽ tìm ra được người này. Giết trước rồi nói sau.
Oành.
Tiêu Dương lo lắng hỏi.
- Ba vị tiền bối, làm sao bây giờ?
Thân ảnh màu lam bắt đầu tỏa ra xung quanh. Nhưng Tiêu Dương đã trốn đến một nơi an toàn, nắm chặt nắm đấm. Hắn nghĩ rằng Diệt Ma đại tiên xuất hiện, có thể sẽ giúp cho hai người Thánh Long Vương có thể cải tử hồi sinh. Không nghĩ đến thực lực Cửu Miểu thần sứ quá kinh khủng. Tam đại tiên nhân liên thủ, lại không cách nào toàn thân trở ra.
Cho dù thực lực Cửu Miểu thần sứ cường đại vô cùng, nhưng vừa rồi cưỡng ép sử dụng Thần linh chỉ nhãn, đã hoàn toàn bị Bàn Cổ Thái Hư Phủ làm trọng thương. Thực lực đã có ảnh hưởng nhất định. Bây giờ đối mặt với phản kích của ba vị đại tiên, Cửu Miểu thần sứ nhất thời không cách nào bắt được ba người nữa. Nhưng đám người Diệt Ma đại tiên muốn trốn đi lại càng khó khăn.
Tiêu Dương không chút do dự, thân ảnh thoáng một cái như lưu tinh biến mất khỏi rừng rậm. Một lát sau, một đám người lam y nhân xuất hiện chính giữa rừng rậm, ngay tại chỗ Tiêu Dương vừa biến mất. Dẫn đầu chính là gã tiên nhân đã bị Thái Cực Vương đánh bị thương tối qua. Hiện tại đã khôi phục thực lực không ít, lập tức suất lĩnh thuộc hạ chạy sang bên này.
- Khốn kiếp, đã có người luyện hóa khóa Tiên Liên của Tam Xích Thần Minh Điện.
Một tiếng hét lớn vang lên:
- Tổng cộng có năm khóa Tiên Liên, toàn bộ đã được luyện hóa hết.
- Tiêu Dương, hãy rời khỏi chỗ này đi.
- Sợ rằng ba vị tiền bối lành ít dữ nhiều.
Cảm giác đất núi rung chuyển một lần nữa truyền đến. Thần sắc lo âu càng lúc càng nhiều trong ánh mắt Tiêu Dương, ngưng trọng vô cùng:
- Đã đến tình trạng này rồi, chỉ có thể thuận theo ý trời thôi.
Tiểu Ngũ thở dài:
- Tam tiên liên thủ, có thể chiến với Cửu Miểu thần sứ lâu như vậy, cũng nói rõ bọn họ trong tay Cửu Miểu thân sứ không phải là không có lực hoàn thủ.
Thuận theo thiên mệnh.
Trong lòng Tiêu Dương cảm thấy bất đắc dĩ.
- Con có biện pháp rồi... cha.
Thanh âm đột ngột vang lên trong đầu Tiêu Dương, khiến hắn ngây người ngay tại chỗ. Tuyệt đối không phải là thanh âm của tam lão. Bọn họ cũng không gọi hắn là cha.
Hơn nữa, trong giọng nói lộ ra có chút ngây thơ, giống như giọng của một đứa trẻ.
- A Ly?
Thỏ Tử Tinh nhếch miệng cười.
- Người không được, nhưng A Ly thì có thể.
Tiêu Dương không phải là không nghĩ đến biện pháp này. Khi luyện hóa khóa Tiên Liên thứ hai, hắn đã đề cập với tam lão, nhưng đã bị tam lão từ chối. Cửu Miểu thần sứ đang kịch chiến, hết sức mẫn cảm với mọi thứ xung quanh, Tiêu Dương sẽ không có cơ hội đến gần ông ta nửa bước.
- Ngươi cho rằng Cửu Miểu thần sứ là cọc gỗ sao, tùy tiện để người ta trói buộc? Phỏng chừng ta đến gần ông ta ba thước, lão đại của ngươi và ngươi sẽ âm dương xa cách.
Tiêu Dương bu môi nói:
- Phải gọi là lão đại.
- Lão... đại.
Thỏ Tử Tinh yếu ớt khuất nhục trước Tiêu Dương.
- Hồi nấy ngươi nói cái gì?
Tiêu Dương hỏi lại.
- Cha... lão đại, vừa rồi không phải người luyện hóa khóa Tiên Liên sao?
Thỏ Tử Tinh hỏi:
- Nếu có thể nắm giữ thời cơ thật tốt, có thể dùng khóa Tiên Liên vây khốn Cửu Miểu thần sứ. Mặc dù ông ta hiểu rất rõ vê khóa Tiên Liên, nhưng muốn phá giải nó, ít nhất cũng phải tốn vài phút. Chỉ cần có được vài phút, ba vị tiên nhân cũng có thể an toàn rời khỏi. Ai cha, lão đại, tại sao người lại đánh ta?
Thỏ Tử Tinh ủy khuất nhìn Tiêu Dương.
Tiêu Dương sửng sốt, sắc mặt trầm xuống:
- Thỏ Tử Tinh?
Thỏ Tử Tinh.
Một luồng ánh sáng xuất hiện trên cánh tay Tiêu Dương. Một thân ảnh màu trắng đậu lên vai hắn.
Tiêu Dương nghi hoặc hỏi lại.
- AI?
Tiêu Dương ngây người, trong đầu lướt qua tập tranh tư liệu vê hung thú Hồng hoang, rất nhanh tìm được A Ly mà thỏ Tử Tinh nói đến.
Hung thú Ly Lực, hung thú khiến mọi sinh vật khác phải kinh sợ.
Hung thú có hình dáng như con lợn, có móng, tiếng kêu như chó sủa, kỳ danh Ly Lực.
Hình dáng thì giống heo, nhưng lại có bốn móng vuốt sắc bén, trên móng vuốt còn có răng cưa, là vũ khí vô cùng lợi hại của nó.
Hung thú Ly Lực còn có một đặc tính khiến hai mắt Tiêu Dương phát sáng.
Có khả năng đào đất, đối với thuộc tính thổ đặc biệt mẫn cảm.
- Năng lực khống chế đất. Trong đầu Tiêu Dương xuất hiện một suy nghĩ.
Đất.
Ở Châu Phong không thiếu nhất chính là thứ này.
- A Ly có năng lực khống chế đất xuất thân nhập hóa. Chỉ cân chủ nhân sinh ra A Ly...
- Dừng.
Tiêu Dương nghiêm chỉnh sửa lại cách dùng từ "sai lâm" của thỏ Tử Tinh, nói:
- Là sáng tạo? Hiểu chưa?
Thỏ Tử Tinh bừng tỉnh, nói tiếp:
- Chỉ cần chủ nhân cố gắng sáng tạo, sinh ra A Ly...
Tiêu Dương:...
Thỏ Tử Tinh nói tiếp:
- Không cần nhiều lắm, mười mấy A Ly là được rồi. A Ly sẽ mang theo khóa Tiên Liên, lợi dụng năng lực khống chế thổ địa, ẩn núp chạy đến chiến trường.
Thỏ Tử Tinh hưng phấn kêu lên:
- Chỉ cần đến gần nơi có Cửu Miểu thần sứ, gặp cơ hội liền trói ngay.
Thỏ Tử Tinh nhìn Tiêu Dương, ý tứ rất rõ, chủ ý này của ta hoàn toàn không tệ đó nha.
Ánh mắt Tiêu Dương càng lúc càng sáng.
Mặc dù không thể bảo chứng thành công.
Nhưng vẫn còn tốt hơn so với việc ngồi đây lo lắng.
Liếc mắt nhìn thỏ Tử Tinh, Tiêu Dương lên giọng giáo dục:
- Là thú thì phải biết khiêm tốn, không thể tham công, biết chưa?
Sau đó Tiêu Dương cảm thán nói:
- Thỏ Tử Tinh, kế hoạch này của ngươi vừa vặn không mưu mà hợp với kế hoạch của ta.
Thỏ Tử Tinh chớp mắt.
Cho đến nay, Tiêu Dương đều lắng đọng chỉ lực họa đạo, cố gắng tích lũy đất đai, là vì có thể sáng tạo ra hung thú mạnh hơn.
Nguyện vọng có thể có được quân đoàn đại quân mười vạn hung thú vẫn chưa bao giờ biến mất trong lòng Tiêu Dương.
Trong số hàng vạn hung thú Hồng hoang, Ly Lực tuyệt đối không phải thuộc hàng ngũ cường đại. Nó chỉ có năng lực khống chế đất đai, chứ về lực công kích, thậm chí còn không bằng thỏ Tử Tinh, Cù Như và đại hổ Ban Lan mà Tiêu Dương đã sáng tạo ra. Nhưng trong tình huống trước mắt, Ly Lực sẽ mang đến tác dụng rất lớn.
Tiêu Dương cũng không keo kiệt sử dụng họa lực mà mình đã tích tụ được. Họa quyển trong đầu bắt đầu trải rộng trước mặt Tiêu Dương, dài đến mấy mét.
Mặc dù Thượng cổ hồng hoang đã được Tiêu Dương an trí ở Kiếm Tông, nhưng căn nguyên họa lực vẫn nằm trong cơ thể hắn, không lúc nào là không tu luyện, tích lũy từng giọt họa lực.
Tiêu Dương lăng không, đứng trước họa quyển. Thần sắc trịnh trọng, hình dạng hung thú Ly Lực bắt đầu xuất hiện.
Thở ra một hơi, ngón tay Tiêu Dương vươn ra, một chỉ lực họa đạo nồng đậm phóng ra ngoài, rất nhanh hình dạng hung thú Ly Lực xuất hiện.
Tiêu Dương chưa xử lý tốt một chỉ tiết, hung thú Ly Lực vừa mới hình thành trong nháy mắt nổ tung.
-A...A...
Thỏ Tử Tinh không đành lòng, dùng hai tay che mắt.
Tiêu Dương bĩu môi, một lần nữa họa tiếp.
Dù sao cấp bậc Ly Lực không cao, Tiêu Dương rất nhanh thành công họa ra Ly Lực đầu tiên.
Nghe thanh âm phát ra như tiếng chó sủa của Ly Lực, Tiêu Dương thầm thở ra một hơi.
Khi tạo ra một vật gì đó, cái đầu tiên luôn là cái khó nhất. Nhưng khi thành công rồi, những cái sau sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Vù vù vù.
Rất nhanh, trước mắt Tiêu Dương xuất hiện mười lăm con hung thú Ly Lực, chỉnh tê xếp hàng trước mặt hắn.
Cánh tay Tiêu Dương lại vung lên, năm khóa Tiên Liên bay xuống, chia đều cho ba con Ly Lực khiêng một khóa.
Hết thảy đã chuẩn bị xong.
Bàn tay to vung lên.
- Xuất phát! A Ly.