Chương 968: Thần binh trở vê
Chương 968: Thần binh trở vêChương 968: Thần binh trở vê
- Xin ra mắt tông chủ.
- Tông chủ đã trở về.
Đệ tử Kiếm Tông bên trong Thượng cổ hồng hoang đều chào hỏi Tiêu Dương, ánh mắt hiện lên sự kính nể, làm cho đám người Thánh Long Vương phải âm thâm khen ngợi. Tiêu Dương tuổi còn nhỏ nhưng lại có được địa vị khá nặng trong lòng đệ tử Kiếm Tông.
Với tuổi của Tiêu Dương, đây là điều cực kỳ khó có được.
Đây là không gian tu luyện Tiêu Dương cung cấp cho đệ tử Kiếm Tông. Không gian chính thức của Thượng cổ hồng hoang còn cần tiếp tục xâm nhập vào trong.
Mọi người giống như xuyên qua mây mù, rất nhanh trước mắt xuất hiện một cung điện tràn ngập kiếm khí.
Bên trong Thượng cổ hồng hoang, Tiêu Dương muốn tạo ra kiến trúc nào cũng được. Chỉ cần tâm niệm là có thể hình thành. Tòa cung điện này là hắn an bài theo kiến trúc của từng nước phù hợp với đám người Kỷ Ly tiên nhân.
Tiêu Dương đẩy cánh cổng cung điện. Lúc này, tâm trạng của Diệt Ma đại tiên đột nhiên kích động, bước nhanh về phía trước, ánh mắt ướt át:
Chuyện cũ lướt qua trong đầu.
Diệt Ma đại tiên hối hận.
Năm đó, hai anh em đều tiến vào một sư môn. Kết quả, bởi vì ông quá tài giỏi, dân dần có được địa vị không người nào có thể sánh được. Và lúc đó ông không để ý đến tâm trạng của đệ đệ.
Con đường tu hành dài đằng đẫng.
Diệt Ma đại tiên đang đứng trước một gian phòng. Một khắc này, ông có cảm giác sợ hãi, không dám đẩy cánh cửa.
Ông sợ, sợ không biết nên đối mặt với đệ đệ như thế nào.
- Đệ đệ, ta cảm nhận được khí tức của đệ đệ.
Tuy trìm thiên đạo, vũ hóa thành tiên thì tính sao? Nó không thể sánh bằng tình thân. Mấy năm qua, Diệt Ma đại tiên đã điên cuồng tìm kiếm người thân duy nhất còn lại trên đời của mình.
Ông thật sự sợ.
Rất nhanh, trước mặt ông xuất hiện một cái khóa Tiên Liên thật lớn. Bên trong phân ra từng gian phòng. Tiêu Dương cam đoan để mọi người có thể có được không gian riêng, nhưng thật ra cũng giống như ở Tử Vong Cốc. Tuy vậy, tâm trạng của họ không còn u ám như khi ở Tử Vong cốc. Ở đó, bọn họ tồn tại trong bóng tối vô cùng vô tận, chịu đựng sự dày vò. Còn ở đây lại có linh khí nông đậm giúp cho họ tu luyện.
Ông nhận được một kỳ ngộ nên biến mất trăm năm. Khi đó đệ đệ cũng biến mất luôn. Hơn nữa, khi ra ngoài, ông phát hiện đệ đệ đã để lại một tín hiệu cầu cứu ông từ rất nhiều năm trước.
Cửa phòng đột nhiên mở ra. Diệt Ma đại tiên nhướng mắt, thừ người ra. Phía trước, một lão giả mái tóc cũng rối bù trùng hợp ngẩng đầu lên.
Về sau sinh ra nhiều hiểu lầm, đệ đệ của ông đã rời khỏi sư môn.
Ánh mắt nhìn nhau. Thời gian cực kỳ yên tĩnh. Cho đến giờ phút này.
Cạch.
Hai vị lão giả gắt gao ôm chặt lấy nhau. Một lát sau, Diệt Ma đại tiên vô tình chạm phải một sợi dây xích sắt lạnh như băng phía sau, liền giật mình tỉnh lại. Khi nhìn kỹ, ông mở to đôi mắt. Phía sau em trai là một khóa Tiên Liên to đùng trực tiếp xuyên qua xương tỳ bà. Chỗ đó mơ hồ còn có vết máu đen sẫm, lóe ra ánh sáng lạnh như băng.
Diệt Ma đại tiên không kêm chế được, khóc to như trẻ nít, xông lên ôm chặt lấy Khốn Ma lão nhân. Cho dù trăm năm đã qua, nhưng không làm mất đi tình cảm huynh đệ, ngược lại vì năm tháng trôi qua, hai người lại càng thêm trân quý tình cảm của mình.
Diệt Ma đại tiên có thể tưởng tượng, mấy năm qua đệ đệ đã chịu đựng sự thống khổ như thế nào.
- Ca...
Tiêu Dương đẩy một cánh cửa phòng khác.
Trống ngực cả hai như muốn dừng lại. Một hồi lâu, Khốn Ma lão nhân run rẩy nói:
- Kỷ Ly lão đệ.
Thánh Long Vương nhìn thẳng thân ảnh trước mắt, tinh thần kích động, bước chân lảo lảo tiến lên vài bước, nhìn bóng người đang bị khóa Tiên Liên trói chặt đằng trước. Trong lòng Thánh Long Vương quặn lên. Bộ dạng bây giờ căn bản không còn bất kỳ bóng dáng nào của Si Tình kiếm tiên Kỷ Ly ngày xưa.
Âm.
- Đệ đệ...
- Ca xin lỗi, xin lỗi đệ vì những gì trước đây.
Diệt Ma đại tiên phẫn nộ nói.
Khốn Ma lão nhân cũng chảy nước mắt, nhìn Diệt Ma đại tiên, nói không ra lời, chỉ lắc đầu thật mạnh.
Mất rồi có lại được mới càng thêm quý trọng.
- Đệ đệ, đại ca nhất định sẽ báo thù cho đệ. Nhất định.
Hận ý trong mắt Diệt Ma đại tiên ngập trời, ánh mắt màu đỏ nhìn chằm chằm khóa Tiên Liên, đau lòng nói:
- Khốn kiếp.
Giọng nói của Thánh Long Vương có chút run rẩy.
Lúc này, Kỷ Ly tiên nhân đang tu luyện, nghe một thanh âm quen thuộc vang lên bên tai, ánh mắt đột nhiên mở ra, nhìn chằm chằm Thánh Long Vương trước mặt:
- Kiều đại ca...
Tên tục của Thánh Long Vương là họ Kiều.
- Kỷ Ly lão đệ.
Thánh Long Vương kích động bước lên nắm tay Kỷ Ly tiên nhân.
Tiêu Dương nhìn Tiêu Nhu Y bên cạnh, hai người lặng yên lui ra ngoài, hơn nữa còn đóng cửa phòng lại.
- Huynh đệ đã lâu không gặp, nhất định sẽ có rất nhiều lời muốn nói.
Tiêu Dương vừa đi vừa nói: - Bốn lỗ hổng kia là bốn binh khí.
Tiêu Nhu Y cũng không giấu diếm:
- Đây không phải là Thần Nông đỉnh nguyên vẹn.
Khi Tiêu Nhu Y hoàn tất giai đoạn chế thuốc đầu tiên, Tiêu Dương nhịn không được hỏi câu hỏi của mình.
Nói về luyện đan, Tiêu Dương không bằng Tiêu Nhu Y. Hiện tại, Tiêu Dương quả thật phải đứng bên cạnh, lẳng lặng nhìn phương pháp điều chế thuốc của Tiêu Nhu Y, trong lòng sợ hãi không thôi. Một lát sau, Tiêu Dương nhìn vê phía thân quang Thần Nông đỉnh tản ra, đồng tử co lại. Lúc này Tiêu Dương mới chú ý đến bốn góc của Thần Nông đỉnh xuất hiện bốn vết gãy. Tiêu Dương càng nhìn càng cảm thấy bốn vết đứt gãy này giống cái gì đó. À, giống bốn lỗ hổng.
Từng đạo tử quang đánh thẳng vào Thần Nông đỉnh.
- Cái gì vậy?
Ánh mắt Tiêu Nhu Y hiện lên sự kỳ quái:
- Tại sao Thần Nông đỉnh lại tích cực phá lệ ở chỗ này?
Tiêu Dương nhìn chằm chằm Thần Nông đỉnh đang thong thả xoay tròn. Hoa văn trên đỉnh khiến cho Tiêu Dương có cảm giác muốn cúng bái. Thật không hổ là một trong những thần binh thần bí nhất thời thượng cổ. Về phần Tiêu Nhu Y nghi hoặc tại sao Thần Nông đỉnh lại tích cực ở đây, Tiêu Dương mơ hồ có thể đoán được. Đây chính là thế giới Thượng cổ hồng hoang mà hắn sáng tạo ra, cùng loại với thế giới của Thần Nông đỉnh khi xưa. Thần Nông đỉnh cảm nhận được khí tức cổ xưa, hiển nhiên là hưng phấn.
- Để tôi lấy nguyên liệu cần dùng đến.
Tiêu Dương vừa mới mở miệng, Tiêu Nhu Y khinh thường nói:
- Không cần. Chút nguyên liệu ấy, bổn công chúa cũng không đến nỗi keo kiệt mà không cho anh.
Tiêu Nhu Y buông tay, giống như ảo thuật, trong tay xuất hiện một cây thảo dược rất quý hiếm, trực tiếp ném thẳng vào Thần Nông đỉnh. Tốc độ luyện hóa của Thần Nông đỉnh rất nhanh, nhanh chóng hòa tan cây dược liệu. Dưới sự nhắc nhở của Tiêu Nhu Y, Tiêu Dương vội vàng rót nước vào trong Thần Nông đỉnh.
Vù vù vù.
Tiêu Nhu Y thu hồi sự rúng động, cổ tay chuyển động, một luồng ánh sáng thần quang mang theo khí tức cổ xưa chiếu sáng toàn bộ Thượng cổ hồng hoang.
- Tiểu công chúa, xin mời.
Cách cung điện không xa, Tiêu Nhu Y trố mắt nhìn Tiêu Dương lật tay, nhanh chóng bố trí cho hai người một sơn cốc yên tĩnh.
Tiêu Nhu Y âm thầm lau nước mắt, bước chân nhanh hơn đi về phía trước.
- Hừ, thật không rõ xú nam nhân các người mà cũng có tình cảm.
- Chúng ta ra ngoài chuẩn bị cho việc trị liệu.
- Binh khí?
Tiêu Dương ngây người.
Tiêu Nhu Y gật đầu:
- Thần Nông đỉnh chính thức là một thần binh hoàn mỹ vô khuyết. Công có thể trảm phá trời cao, thủ có thể trấn áp chân trời. Trong thời kỳ thượng cổ, nghe nói chi uy của Thần Nông đỉnh có thể trấn áp bát phương. Bốn kiện thần binh trên người nó cũng có được uy danh hiển hách của mình.
- Bốn kiện thần binh nào vậy?
Tiêu Dương tò mò hỏi.
Tiêu Nhu Y lắc đầu:
- Ngay cả tôi cũng không biết. Chỉ cần vật vốn thuộc về Thân Nông đỉnh xuất hiện trong phạm vi của nó, Thần Nông đỉnh sẽ cảm nhận được.
Nói chuyện, nhưng Tiêu Nhu Y cũng không ngừng động tác trong tay. Rất nhanh, nước bên trong Thần Nông đỉnh đã sôi lên, tỏa ra từng làn khói màu tím.
- Cũng đến lúc rồi.
Tiêu Nhu Y nói với Tiêu Dương.
Tiêu Dương lập tức truyền âm cho ba vị tiên nhân chạy đến.
Vù vù.
Thánh Long Vương và Thái Cực Vương đến trước. Khi nhìn thấy Thần Nông đỉnh, ánh mắt cũng không che giấu được sự rúng động. Nhìn Tiêu Nhu Y, hai người lại thâm than.
Diệt Ma đại tiên xuất hiện, rơi xuống bên cạnh Thánh Long Vương.
- Ba vị tiền bối...
Tiêu Dương lên tiếng, lập tức cảm nhận được dưới chân rung chuyển, không khỏi biến sắc:
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Vù vù vù.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Thần Nông đỉnh. Sự rung chuyển này dĩ nhiên là do Thần Nông đỉnh gây ra. Lúc này, Thân Nông đỉnh vốn đang xoay tròn trên không trung đột nhiên rơi xuống đất, tản ra quang mang vô cùng chói mắt.
- Đây là...
Tiêu Dương là người cảm nhận được dị biến của Tiêu Nhu Y đầu tiên, mơ hồ nhận ra được ý tứ của Thần Nông đỉnh, không khỏi sợ hãi kêu lên, ánh mắt toát lên thần thái khó tin:
- Thần binh đã trở về?
Thần binh trở về?
Giống như chứng minh cho câu nói của Tiêu Nhu Y, một tiếng xé gió vang lên. Một đạo thần quang từ trên người Diệt Ma đại tiên bay ra, bắn thẳng đến phía trên Thần Nông đỉnh.
- Bàn Cổ Thái Hư Phủ?
Tiêu Nhu Y trố mắt, không thể tin được.
Lúc này, Bàn Cổ Thái Hư Phủ và Thần Nông đỉnh đều tản ra thân quang chói mắt. Một lát sau, hai đạo thân quang cơ hồ bắn về phía mi tâm Tiêu Nhu Y. Thân hình Tiêu Nhu Y từ từ bay lên.
- Thân binh nhận chủ?
Lúc này, tất cả mọi người đều hiểu ra.