Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 962 - Chương 969: Kim Kiếm Thiếp Thân

Chương 969: Kim kiếm thiếp thân Chương 969: Kim kiếm thiếp thânChương 969: Kim kiếm thiếp thân

Cảnh tượng nằm ngoài dự liệu của mọi người.

Nhất là Diệt Ma đại tiên, sắc mặt không khỏi biến đổi, theo tiêm thức muốn ra tay. Nhưng giây tiếp theo liền tỉnh táo lại, nhìn chằm chằm phía trước:

- Đại đạo cơ duyên không thể cưỡng cầu. Tiêu tiểu công chúa là người rất có cơ duyên.

Bàn Cổ Thái Hư Phủ rơi vào tay Diệt Ma đại tiên gần trăm năm, đã dùng đủ thủ đoạn cũng không thể khiến cho thần binh cường đại này nhận chủ. Hôm nay, tuy Bàn Cổ Thái Hư Phủ tự động nhận chủ, tuy trong lòng Diệt Ma đại tiên không muốn nhưng cũng không có quá nhiều khúc mắc.

Trăm năm truy tìm hành tung của đệ đệ, khiến cho Diệt Ma đại tiên cũng phai nhạt rất nhiều chuyện.

Lúc này, tâm lý còn dâng lên một tia kỳ vọng, chỉ mong thế hệ trẻ có thể quật khởi.

- Lúc này, Thần Linh cảnh khẳng định đủ náo nhiệt.

Thánh Long Vương thở dài một hơi:

Đương nhiên, một số thần binh thượng cổ, ví dụ như Bàn Cổ Thái Hư Phủ. Một khi nhận chủ, khả năng sẽ phát ra sức mạnh không kém gì thần binh thông linh.

Mướợn xu thế thần binh, quyết định vận mệnh chính thức vẫn là thực lực bản thân.

Sợ rằng còn nằm trên một số thần binh trong mười tám thần binh thông linh.

Một tiên nhân tay không tấc sắt muốn đối phó được mười thần binh thông linh nhận chủ, thực lực cấp bậc Hóa Tượng, quả thật là đồ sát thiên vê một bên.

- Tứ đại thần binh bị mất, một vật trong đó chính là Bàn Cổ Thái Hư Phủ.

Lúc này, đám người Diệt Ma đại tiên dường như nhận ra được điều gì.

- Cho dù là con nối dòng Thần Minh, chỉ sợ đã lọt vào tâm ngắm của phe địa cầu chúng ta.

Quá trình nhận chủ của Bàn Cổ Thái Hư Phủ diễn ra rất thuận lợi. Thần quang tiến vào cơ thể Tiêu Nhu Y, cải tạo cơ thể của cô, cảnh giới thực lực cũng từ đó mà tăng lên. Cuối cùng dừng lại ở Phản Vũ hậu kỳ đỉnh phong, khiến Tiêu Dương cũng thở phào nhẹ nhõm.

Tiêu Dương không nhịn được hít một hơi khí lạnh, ánh mắt nhìn Tiêu Nhu Y không khỏi hiện lên sự hâm mộ. Cơ duyên nghịch thiên như vậy không phải ai cũng có tư cách thụ hưởng. Nếu tập trung được hết tứ đại thần binh, công chủ Thần Nông đỉnh hoàn mỹ, rốt cuộc sẽ phát ra được sức mạnh cường đại như thế nào?

Ánh mắt Thánh Long Vương hiện lên thần thái chờ mong.

Xét cho cùng, quan trọng nhất vẫn là con người.

- Thì ra Bàn Cổ Thái Hư Phủ là do Thần Nông đỉnh sinh ra. Khó trách...

Mười tám thần binh thông linh xuất hiện còn trước cả thân binh thượng cổ. Nói về thần uy, tất nhiên là mười tám thần binh thông linh chiếm ưu thế nhiều hơn. Bởi vì một khi thân binh thông linh nhận chủ, sẽ chủ động sinh ra một võ học tương ứng. Ví dụ như Kim thương của Tiêu Dương, đã mang đến cho hắn một bộ võ học Vô Song cường đại vô cùng.

Diệt Ma đại tiên bừng tỉnh, rốt cuộc hiểu vì sao Bàn Cổ Thái Hư Phủ lại đột nhiên nhận chủ.

Bàn Cổ Thái Hư Phủ tản ra quang mang vô cùng chói mắt. Đột nhiên, một cảnh tượng quỷ dị xảy ra. Bàn Cổ Thái Hư Phủ rơi xuống dưới, trực tiếp trám vào lỗ hổng trên Thân Nông đỉnh, hoàn toàn khớp, không hề có chút sứt mẻ.

Diệt Ma đại tiên thở dài nói:

Ba vị đại tiên cũng không cấm ky, rất nhanh cởi bỏ quần áo trên người.

Tiêu Dương quay sang bên cạnh nói:

Ẩn chứa kiếm lực, ngân châm rất nhanh cắm vào các yếu huyệt trên người Thánh Long Vương. Sau đó Tiêu Dương võ một chưởng, thân ảnh Thánh Long Vương rơi xuống bên trong Thần Nông đỉnh. Bằng phương pháp như vậy, ba đại tiên nhân đều được đưa vào bên trong Thần Nông đỉnh. Hơi thuốc từ màu tím trong thời gian ngắn biến thành màu đen.

- Dược lực đã đạt đến trạng thái tốt nhất.

Một lát sau, trán tiểu công chúa bắt đầu rịn mồ hôi, ánh mắt chăm chú trước nay chưa từng có, thân ảnh lui vê phía sau vài bước, cổ tay xoay chuyển, trong khoảnh khắc một khí tức âm hàn đến cực điểm phủ xuống Thượng cổ hồng hoang.

Một khắc khi Bàn Cổ Thái Hư Phủ trở về Thần Nông đỉnh, quang mang trên đỉnh Thần Nông tản ra chói mắt hơn nhiều lần. Tử sắc từ nước thuốc cũng đậm đặc hơn, còn mang theo mùi thơm.

Tiêu Nhu Y quát nhẹ, ném Thất Tuyệt Nham Tâm Tủy cho Tiêu Dương.

- Tiêu Dương.

Thất Tuyệt Nham Tâm Tủy.

Tiêu Nhu Y không kịp kiểm tra biến hóa trong cơ thể, đánh ra từng đạo tử quang vào Thần Nông đỉnh, đồng thời lên tiếng.

- Độc tính thật khủng khiếp.

Mặc dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý, Tiêu Dương không khỏi thất kinh kêu lên.

Tiêu Nhu Y nhảy lên, tựa như tiên nữ tán hoa xuất hiện bên trên Thần Nông đỉnh. Bàn tay thon dài nhanh chóng lấy ra từng loại dược liệu ném xuống Thần Nông đỉnh. Đồng thời dùng tinh thân khống chế Thần Nông đỉnh vận chuyển.

- Ba vị tiền bối, xin mời.

Long vũ cửu thiên thân châm.

Tiêu Dương ra tay như gió, vung ra ngân châm. Quang mang màu bạc mang theo tiếng rồng ngâm vang lên.

Vù vù vù.

Vù.

Ngón tay cử động, Tiêu Dương dùng kiếm gọt một góc Thất Tuyệt Nham Tâm Tủy, sau đó bay lên cao.

Tử quang xuất hiện, Thất Tuyệt Nham Tâm Tủy còn lại được Tiêu Nhu Y thu trở lại. Khối Thất Tuyệt Nham Tâm Tủy được cắt ra, nhanh chóng được tử quang bao trùm. Đồng thời, linh quang lóe lên trên đỉnh Thần Nông đỉnh. Sau khi ném Thất Tuyệt Nham Tâm Tủy vào, bắt đầu tiến thêm một bước luyện hóa.

Nhất tâm nhị dụng, hai người khống chế một cổ đỉnh.

Lần này luyện chế khá khó khăn. Không cẩn thận sẽ nguy hại đến tính mạng ba vị đại tiên. Trong lĩnh vực này, Tiêu Nhu Y coi như là tài cao mà gan cũng lớn. Hơn nữa, cả quá trình thực hiện rất thành thạo, khiến Tiêu Dương ở bên cạnh nhìn xem cũng cảm thấy vui mắt. †r

- Tiểu công chúa đúng là kỳ tài ngút trời.

Tiêu Dương hoàn toàn tin tưởng việc giải độc cho ba vị đại tiên sẽ thành công hơn.

Ước chừng một nén nhang, một bên cổ đỉnh mở ra, dược vật màu xám lại rơi xuống Thần Nông đỉnh.

Tiếng nước sôi vang lên.

- Ngươi đã luyện ra được kiếm lực.

Kiếm uy kim kiếm trên đỉnh đầu Tiêu Dương huyễn hóa thân ảnh cô gái mặc kim y. Chỉ là một tâng ảo ảnh, nhìn qua giống như hình chiếu trong suốt, nhưng hai mắt ẩn chứa kiếm ý cường đại, ngay cả Tiêu Dương cũng không dám nhìn thẳng.

Kim kiếm hóa linh.

- Kim muội muội, sao rảnh rỗi đến thăm ta vậy?

Tiêu Dương đứng dậy, cười nói:

Trong lúc Tiêu Dương nghiên cứu ngọc tỷ truyên quốc, bỗng nhiên bên tai truyền đến tiếng kiếm kim. Đột nhiên, kiếm ý trên đỉnh đầu tràn ngập cả thiên địa.

Tiêu Nhu Y tự tin nói.

Cả quá trình khu độc không cho phép xuất hiện bất cứ giây phút lơi lỏng nào. Sau một lúc khoanh chân điều tức, Tiêu Nhu Y rất nhanh đem lực chú ý trở lại Thân Nông đỉnh. Từng đạo tử quang lại tiếp tục đánh vào.

Tiêu Dương nhẹ nhàng rút lui, tâm niệm khẽ động, thân ảnh xuất hiện tại một nơi khác trong Thượng cổ hồng hoang.

Khói nhẹ tràn ngập, cổ tay Tiêu Dương khẽ đảo, rất nhanh lấy ra ngọc tỷ truyên quốc. Sau đó hư hóa một đám mây, thân ảnh nhảy lên, bắt đầu kiểm tra ngọc tỷ truyên quốc.

- Rốt cuộc là tại sao?

Tiêu Dương trăm mối vẫn không có cách giải. Tại sao trên truyền quốc ngọc tỷ lại có bút tích của hắn. Nhưng, đây rõ ràng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy ngọc tỷ truyền quốc.

Câu hỏi trong đầu không cách nào giải đáp được.

Thậm chí Tiêu Dương còn có chút hoài nghi hắn có bị mất đoạn trí nhớ nào không.

- Kỳ quái, thật kỳ quái.

- Sau khi Bàn Cổ Thái Hư phủ trở về, uy năng của Thần Nông đỉnh có thể tiến thêm một bước. Tôi có thể nắm chắc, trước hừng đông, ba vị tiền bối hoàn toàn có thể thanh trừ Diệt Tiên phấn trong cơ thể.

Tiêu Nhu Y vui vẻ nói:

- Hết thảy đều thuận lợi vô cùng.

Tiêu Dương dựng ngón tay cái, đổi lại tiếng cười của Tiêu Nhu Y càng lớn hơn.

- Thế nào?

Thân ảnh Tiêu Nhu Y rơi xuống đất, lau mồ hôi trên trán, ánh mắt nhìn Thần nông đỉnh một cái, rồi quay sang nhìn Tiêu Dương, thần sắc trang trọng đã biến mất, thay vào đó là nụ cười:

Ngữ khí Kiếm linh kim y mang theo chút kinh ngạc. Ánh mắt Tiêu Dương sáng lên, nhìn kỹ kiếm linh, nói:

- Thế nào? Có phải là muốn lấy thân báo đáp hay không?

Không biết thế nào, mỗi lần Tiêu Dương nhìn thấy Kim kiếm muội muội, ngược lại lại có cảm giác muốn đùa giỡn.

Không phải người nào cũng có cơ hội đùa giỡn với thần binh thông linh.

Nhưng Kim kiếm muội muội không chút do dự đả kích Tiêu Dương:

- Chỉ bằng nhiêu đó mà muốn ta nhận chủ, còn kém lắm.

Tiêu Dương...

Từ khi xuất đạo đến nay, Tiêu Dương chính là thiên tài chí tôn, dương oai khắp nơi, ngay cả Cửu Miểu thân sứ cũng còn phải bại trong tay hắn. Khi Tiêu Dương đang đứng trên đỉnh cao của kiêu ngạo, thật không biết trước mặt Kim muội muội lại không nhận được lời nhận xét khách sáo nào.

Tiêu Dương lệ nóng quanh tròng.

Nhưng Tiêu Dương một lần nữa khôi phục sự bình tĩnh.

Vô số năm tháng, có thể làm cho kim kiếm nhận chủ hầu như không có. Dù kim kiếm đã từng có thời gian ở lại Kiếm Tông, nhưng chưa từng nhận chủ. Nói tóm lại, không phải Tiêu Dương không đủ giỏi, mà điều kiện Kim kiếm rất cao.

- Ngươi muốn tiến vào Thần Linh cảnh địa?

Kim kiếm muội muội đột nhiên nghiêm mặt nhìn Tiêu Dương, không đợi hắn mở miệng, tiếp tục nói:

- Để ta vào cùng với ngươi.

- Muội muốn đi theo ta?

Tiêu Dương có chút ngoài ý muốn. Trước đây, Kim kiếm luôn cố tình ở lại Thượng cổ hồng hoang, không chịu theo Tiêu Dương ra ngoài. Không nghĩ đến bây giờ lại chủ động đưa ra yêu cầu này, không khỏi khiến cho kẻ nào đó suy nghĩ lung tung.

- Kim kiếm thiếp thân chính là bảo chứng an toàn.

Trong đầu Tiêu Dương xẹt qua vô số ý nghĩ xấu xa, nhưng gương mặt vẫn duy trì bộ dạng tao nhã, nhẹ nhàng khoát tay:

- Làm phiền kim cô nương leo lên trên ta, ồ không, tiến vào người ta.
Bình Luận (0)
Comment