Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 968 - Chương 975: Thần Linh Môn Mở Ra (Hạ)

Chương 975: Thần Linh Môn mở ra (hạ) Chương 975: Thần Linh Môn mở ra (hạ)Chương 975: Thần Linh Môn mở ra (hạ)

Mục tiêu duy nhất của Tiêu Dương không phải là công kích.

Chỉ là, Kim Mi thân sứ đã sớm có phòng bị, có nhìn thấy cũng không vội. Hơn nữa, mặc dù khí thế đối phương hung mãnh, nhưng đối với Kim Mi thần sứ mà nói thì quá nhỏ bé.

- Thì ra chỉ là một tiểu bối.

Kim Mi thần sứ trong nháy mắt phản ứng lại, cười lạnh, trọng xích trong tay huy động, chặn trước người Tiêu Dương.

Thế tới hung mãnh.

Ánh mắt Tiêu Dương vô cùng kiên định. Thiên Hoàng kiếm xuất hiện, kiếm quang như ngọn lửa chiếu sáng cả thạch động.

- Hỏa vân kích lãng.

Âm ầm ầm.

Dị biến phát sinh. Khi Tiêu Dương nhắm đến cửa động, thân ảnh đột nhiên va vào một bức tường vô hình, phản chấn trở lại.

Trọng xích sau lưng bí mật mang theo uy thế cường đại phô thiên cái địa lao đến. Tiêu Dương cắn răng, thi triển thân pháp, nhưng vẫn bị Kim Mi thần sứ bức trở vê.

Dù sao, thực lực của Kim Mi thần sứ không kinh khủng bằng Cửu Miểu thần sứ.

- Mẹ kiếp.

Tiêu Dương nắm lấy cơ hội, thân ảnh như điện, vượt qua trọng xích, thẳng đến động khẩu.

- Nói, ngươi là ai? Là ai phái ngươi đến?

Giống như bọt nước đánh sâu vào, trong phút chốc đánh ra sức mạnh cường thế, bất ngờ đẩy Kim Mi thân sứ lui hai bước, đồng thời trọng xích thoáng lệch lạc.

- Tiểu tử kia, ngươi cho rằng bổn thân không có phòng bị gì sao?

Chỉ cần lao ra khỏi sơn động, cơ hội chạy thoát sẽ càng lớn hơn.

- Thành công rồi.

Sắc mặt đại biến:

Lúc này, thần sắc Tiêu Dương vô cùng ngưng trọng, tay cầm Thiên Hoàng kiếm, chống cự lại uy áp của Kim Mi thân sứ. Cửa động bên ngoài đã bị phong kín, hắn bây giờ có thể nói là đã lâm vào tuyệt cảnh.

Bịch.

Kim Mi thân sứ là tiên nhân cường đại, thực lực hai bên cách xa nhau đến cực điểm. Cho dù Tiêu Dương có dùng Hám Đạo Thuật cũng không đả thương được Kim Mi thần sứ.

Kim Mi thân sứ khinh miệt cười lạnh, ánh mắt bao quát người Tiêu Dương.

Khi Tiêu Dương vào trong sơn động đã khôi phục diện mạo cũ, nhưng trong lúc ẩn núp, hắn đã cẩn thận dịch dung. Kim Mi thần sứ không nhận ra hắn chính là Tiêu Dương, tên tiểu tử trêu chọc ông ta, lại còn bị mất hai tấm lệnh bài.

Trong lòng Tiêu Dương trâm xuống. Lúc này hắn chỉ có thể chờ Thần Linh Môn mở ra. Hơn nữa, Kim Mi thân sứ bởi vì không biết thân phận của hắn sẽ không ngăn cản hắn. Kim Mi thần sứ cười lạnh:

Cao ba thước, tản ra quang mang thần vân thời xa xưa.

Trong đầu Tiêu Dương lướt qua vô số ý niệm, nhưng thần sắc bên ngoài vẫn không thay đổi, thoáng đè thấp giọng nói:

La Thiên Tôn Tọa không chút do dự, tay cầm lệnh bài, nhảy vào hư không. Nhất thời, thân ảnh liền biến mất bên trong Thần Linh Môn. Sau khi La Thiên Tôn Tọa vào trong, Thần Linh Môn cũng biến mất theo.

Làm sao bây giờ?

Diệp Tang và Tiêu Nhu Y cũng đã khôi phục lại diện mạo, tay cầm lệnh bài bước vào Thần Linh Môn.

- Mở ra.

Tại một chỗ khác.

- Văn bối chỉ thuận đường đi ngang đây, vô tình bước vào sơn động này thôi.

Một khắc này khiến người khác không nhịn được mà muốn làm lễ cúng bái. La Thiên Tôn Tọa cầm Thần Linh lệnh bài:

- Mở ra.

Ánh mắt La Thiên Tôn Tọa bắn ra quang mang nóng rực. Thần quang bao phủ cả người. Một khắc này, ngay cả La Thiên Tôn Tọa cũng không chú ý đến, dung mạo của ông đã được khôi phục nguyên trạng.

- Ngươi cho rằng bổn thần sẽ tin mất lời nói hoang đường này của ngươi sao? Nếu không phải đã từng trải qua tìm kiếm cẩn thận, làm sao mà phát hiện được thạch động này. Chẳng lẽ nơi giam cầm Bạch Phát Ma Tôn là thùng rỗng kêu to sao?

Trên cành cây, La Thiên Tôn Tọa đột nhiên cảm giác được Thần Linh lệnh bài rung lên. Đột nhiên, một đạo thần quang bắn ra từ lệnh bài. Đảo mắt, đạo thần quang đã diễn hóa thành một cánh cửa thật lớn.

Thiên địa bên ngoài, dị tượng đã xuất hiện. Một luông quang mang lờ mờ nổi lên, thân quang khôn cùng, trải rộng phía chân trời.

Âm ầm.

Cao Cáo Chấn, Ninh Cốc cũng đã bước vào.

Chỉ còn Tiêu Dương.

Lúc này bên trong sơn động cũng xuất hiện dị biến. Cả sơn động kịch liệt chấn động. Trên đỉnh đầu Kim Mi thần sứ xuất hiện ánh sáng màu vàng. Một cánh cửa màu vàng rực rỡ hiện ra. Đây chính là cánh cửa Thần Linh Môn để các thần sứ đang ở địa cầu trở lại Tam Xích Thần Minh Điện.

Đồng thời, bên cạnh Tiêu Dương cũng nhấp nháy một đạo thần quang.

Một cái chớp mắt nhưng lại dài bằng cả thể kỷ. Tiêu Dương nôn nóng nhìn Thần Linh Môn mở ra, không chú ý đến diện mạo của mình đã được khôi phục.

- Trên người ngươi có Thần Linh lệnh bài?

Kim Mi thần sứ nheo lại, nhìn chằm chằm Tiêu Dương, đột nhiên nổi trận lôi đình:

- Là ngươi.

Một khắc Thần Linh Môn thành hình, thân ảnh Tiêu Dương như điện, nhắm thẳng Thần Linh Môn.

Chíu.

Chíu. Ánh mắt Tiêu Dương mở ra, nắm chặt nắm đấm, nhưng không thể tránh được. Chỉ có thể trơ mắt nhìn khóa Tiên Liên lao vê phía mình.

Khóa Tiên Liên oanh kích đến Tiêu Dương.

Phù.

- Ngươi hãy bồi lão già kia, nghỉ ngơi ở đây một thời gian đi.

Tiêu Dương chật vật đứng dậy, trong tay vẫn nắm chặt Thiên Hoàng kiếm.

Âm.

Một chưởng vừa rồi đã đánh Tiêu Dương đến hộc máu.

Kim Mi thân sứ lạnh lùng nhìn Tiêu Dương:

- Ngay cả bổn thần mà cũng dám trêu?

Sát khí trong mắt Kim Mi thần sứ dâng cao:

- Bổn thần vốn định hành hạ ngươi, để ngươi sống không bằng chết. Nhưng hôm nay ngươi đã gặp may, gặp được Thần Linh Môn mở ra.

Thần Linh Môn chỉ duy trì một nén nhang. Kim Mi thần sứ còn phải quay trở lại thần điện.

Hàn quang lạnh như băng nhấp nháy, trong tay Kim Mi thần sứ xuất hiện một cái khóa Tiên Liên.

- Trước mặt bổn thần, ngươi không có bất kỳ cơ hội tiến vào Thần Linh Môn đâu.

Kim Mi thân sứ nhe răng cười:

- Muốn chạy?

Cảm giác bài giang đảo hải dũng mãnh tiến vào ngũ tạng lục phủ. Tiêu Dương hộc máu bay ra ngoài, trọng thương ngã xuống đất.

Tiêu Dương mở to mắt như muốn nứt ra. Địch nhân trước mắt hắn là tiên nhân cường đại. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Kim Mi thần sứ đã kịp phản ứng, thân ảnh hóa thành một đạo kim quang, xuất hiện trước cánh cửa Thần Linh Môn của Tiêu Dương, xuất chưởng như gió, hung hăng đánh vào Tiêu Dương.

Nhanh.

Trên người Tiêu Dương đột nhiên tản ra quang mang kim sắc vô cùng chói mắt.

Kiếm khí đánh đâu thắng đó.

Leng keng.

Kiếm khí chủ động phóng ra, trong khoảnh khắc phá giải khóa Tiên Liên.

- ĐỊ.

Giọng nói của Kim kiếm muội muội vang lên bên tai Tiêu Dương.

Kim kiếm phóng ra, khóa Tiên Liên chếch đi. Kim Mi thần sứ không thể tưởng tượng được Tiêu Dương đã bị trọng thương lại còn có thể phản kích như vậy.

Cơ hội duy nhất.

ĐI.

Chạy đi đâu?

Ánh mắt Tiêu Dương như tia chớp đảo qua, nhưng lại cảm thấy bất đắc dĩ. Vị trí của Thần Linh Môn là sau lưng Kim Mi thần sứ. Hắn muốn xông qua Kim Mi thần sứ, căn bản không có khả năng. Ánh mắt Tiêu Dương mở to, đột nhiên rơi xuống một cánh cửa Thần linh trên đỉnh đầu.

Xông lên?

Tiêu Dương như tia chớp xông lên.

Liều mạng còn có thể duy trì tính mạng. Nếu không, bị Kim Mi thần sứ dùng khóa Tiên Liên vây khốn bên trong sơn động. Chờ đợi hắn chỉ sợ là sự dày vò vô tận. Bạch Phát Ma Tôn bị khóa Tiên Liên giam cầm ở đây một trăm năm. Nghĩ đến sự dày vò kinh khủng như vậy, Tiêu Dương nhịn không được cả người run lên.

Mặc kệ tất cả.

Xông lên chính là nắm giữ vận mệnh trong tay chính mình.

Tiêu Dương vận chuyển tất cả sức mạnh còn thừa lại trong người.

Nhất thiểm như điện.

Đụng vào Thần Linh Môn đáng lý là của Kim Mi thần sứ.

Trong chớp mắt, thân quang giữ cửa bùng lên, ngăn cản Tiêu Dương. Đồng thời, Tam Xích lệnh trong tay Tiêu Dương tản ra thần quang phụ họa, nhưng vẫn bị Thần Linh Môn này bài xích. Đây không phải là nơi mà Tiêu Dương có thể tiến vào.

Dị biến phát sinh.

Trên người Tiêu Dương, kim quang vô tận cực thịnh.

Vẫn là kim kiếm.

Quang mang sắc bén phát ra trước Thần Linh Môn, bí mật mang theo uy thế bất tồi, bất ngờ chặt đứt ngăn cản trước Thần Linh Môn.

Vù.

Nói thì chậm mà xảy ra thì rất nhanh. Thân ảnh Tiêu Dương trực tiếp biến mất bên trong Thần Linh Môn.

- Cái gì?

Ánh mắt Kim Mi thần sứ lộ ra vẻ khó tin, căn bản không thể tin được vào hai mắt của mình:

- Tại sao lại...

- Kim quang quỷ dị vừa nãy là gì? Tên này rốt cuộc có bí mật gì vậy?

Ông ta giống như nằm mộng. Đã bao nhiêu năm rồi chưa từng phát sinh biến cố như thế.

Thần là thần sứ, ông ta có phương pháp đặc biệt để tiến vào Thần Linh Môn, bước vào Tam Xích Thần Minh Điện. Mà tên này... tại sao hắn lại có thể tiến vào cánh cửa đó? Hơn nữa còn không có dẫn dắt đặc biệt. Hắn xuất hiện từ đâu? Kim Mi thân sứ cảm giác đầu óc của mình trống rỗng.

Nhưng tình huống trước mắt không để cho ông ta lo lắng quá nhiều. Sau khi Tiêu Dương tiến vào, Thần Linh Môn đã chậm rãi đóng lại.

- Không có dẫn dắt, hắn xông vào hẳn sẽ chết không thể nghi ngờ.

Kim Mi thân sứ nghiến răng, lập tức hạ quyết tâm:

- Tuyệt đối không được để kẻ khác biết việc này.

Đây chính là chỗ thất trách của ông ta.

Vù.

Thân ảnh Kim Mi thân sứ nhanh chóng biến mất sau Thần Linh Môn. Linh quang chợt lóe, Thần Linh Môn biến mất không thấy tăm hơi.

Bên trong sơn động tĩnh mịch một mảnh.

Bạch Phát Ma Tôn trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng trước mắt, đầu óc cũng hoàn toàn trống rỗng.

Mắt thấy Tiêu Dương sắp bị khóa Tiên Liên vây khốn, Bạch Phát Ma Tôn vừa thống hận vừa bất đắc dĩ. Nhưng trong giây phút ngắn ngủi, dị biến đã phát sinh, khiến cho ông như nằm mộng, ánh mắt ngơ ngác nhìn thần quang còn sót lại bên trong sơn động, một lát sau thì thào nói:

- Tiêu Dương đi đâu rồi?
Bình Luận (0)
Comment