Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 970 - Chương 977: Chiến Điểm

Chương 977: Chiến điểm Chương 977: Chiến điểmChương 977: Chiến điểm

Trong một đêm, giới tu hành trên toàn cầu đều trở nên bạo động. Sau khi giằng co cả một giờ thì quay về yên tĩnh. Lúc này, các thiên tài, kỳ nhân dị sĩ đều đã vượt qua Thần Linh Môn, tiến vào Thiên tài thí luyện địa của Thần Linh cảnh địa.

Thần quang chớp động, một cánh cửa Thần Linh Môn mở ra. Bạch Húc Húc kêu thảm rồi ngã xuống đất. Cánh cửa cũng biến mất luôn.

Nhảy bật dậy, ánh mắt Bạch Húc Húc lập tức quét ngang bốn phương tám hướng, nhất thời mờ mịt:

- Ở đây là Thần Linh cảnh địa?

Bạch Húc Húc hoàn toàn thất vọng. Lúc này, cậu ta đang đứng trên đỉnh một ngọn núi. Trước mắt là một khu vực núi non trùng điệp, thậm chí còn những ngọn núi xuyên qua đám mây. Nhưng tiểu chính thái muốn nhìn không phải là thứ này.

Khóc không ra nước mắt.

- Nói như thế nào thì cũng dính với hai chữ "thần linh". Cho dù không có tiên khí lượn lờ, ít nhất cũng phải có một tiên nữ chứ?

Bạch Húc Húc phê phán cảnh sắc trước mặt.

Thở ra một hơi, Bạch Húc Húc ngậm một cọng cỏ dại ven đường, dọc theo một con đường nhỏ đi xuống, đồng thời hát thâm một khúc nhạc, tâm trạng dần dần thoải mái trở lại:

Đây cũng chính là nguyên nhân mọi người tranh nhau sứt đầu mẻ trán cũng muốn tiến vào Thần Linh cảnh địa.

Thời gian tiến vào Thần Linh cảnh địa cũng không phải là vô hạn. Ngoại trừ bị người ta đánh chết, hoặc tự động rời khỏi Thần Linh cảnh địa, mỗi một người tiến vào Thần Linh cảnh địa cũng chỉ có thể ở lại mười năm. Dựa theo tỷ lệ mười so một, cho dù Bạch Húc Húc tìm kiếm mười năm, khi trở lại địa cầu, bất quá cũng chỉ một năm mà thôi.

Nếu có thể ở lại Thần Linh cảnh địa mười năm, cho dù không có bất kỳ kỳ ngộ nào, sau khi ra ngoài, thực lực nhất định sẽ tăng lên rất nhiều.

- Không vội. Dù sao cũng có đến mười năm, cứ chậm rãi mà tìm.

Đột nhiên bên tai truyền đến tiếng sói tru, theo bản năng mà quay mặt lại:

Nhưng sống ở đâu thì phải quen với phong tục chỗ đó. Bạch Húc Húc lắc đầu đi xuống. Vừa mới đặt chân lên Thần Linh cảnh địa, Bạch Húc Húc có chút mơ hồ, không biết mục tiêu của mình là gì. Mặc dù trên Thần Linh lệnh bài có ghi rõ, yêu cầu Bạch Húc Húc sau khi tiến vào Thần Linh cảnh địa xong thì phải nhanh chóng đến Viêm điện tiếp nhận truyền thừa. Thần Linh lệnh bài trong tay Bạch Húc Húc là từ một người thuộc thế lực Viêm điện, có quan hệ mật thiết với Viêm Hoàng.

Grao...

Bạch Húc Húc thì thâm.

Nhưng trước mặt đều là núi non trùng điệp, tiểu chính thái cũng không biết Viêm điện nằm ở chỗ nào.

- Không khí nơi này không tệ. Linh khí còn nông đậm hơn cả thiên địa gấp chục lần.

Bạch Húc Húc mở to hai mắt. Một con sói to như con hổ đang mở hai mắt đỏ như máu, nhe răng lao nhanh về phía cậu. Một năm, mười tám tuổi, tiểu chính thái đương nhiên không vội.

Linh vật trong linh địa.

Khi Bạch Húc Húc đi ngang một khu rừng.

- Mẹ kiếp!

- Mẹ nó, rốt cuộc là thân nhân vô lương nào đã làm ra cái trò này?

- Săn giết sói rừng, thu hoạch chiến điểm, 0. 001. Giá trị tổng điểm: 0. 001.

Trong danh sách tập trung một trăm người đứng đầu. Hàng chữ bên cạnh khiến cho Bạch Húc Húc đỏ mắt vô cùng. Một trăm người đứng vị trí đầu tiên trong bảng chiến điểm sẽ tiến vào tầng tiếp theo, thu hoạch phần thưởng của thần linh.

Trong chớp mắt con sói bị giết, trong đầu Bạch Húc Húc đột nhiên nổi lên một hàng chữ lờ mờ.

Bạch Húc Húc nói thâm, hai mắt đỏ bừng quét bốn phía, phát ra một tiếng sói tru:

Tuy nhiên, mặc dù sức mạnh của con sói hung mãnh, Hư Khí tâng bảy, nhưng trước mặt Bạch Húc Húc, bất quá chỉ tốn vài giây chỉ xử lý.

- Chiến điểm, 0. 009.

.

- Sói, ra đi, ra đi.

- Quy tắc của Thần Linh cảnh địa tâng thứ tư. Điểm chiến đấu ban đầu, 0. Điểm chiến đấu tích lũy, 1000. Sau khi đạt được một ngàn điểm tích lũy, sẽ có tư cách tiến vào Viêm điện tiếp nhận truyền thừa. Sau khi truyền thừa thành công, đánh bại thủ quan giả, có thể tiến vào Thần Linh cảnh địa tâng thứ năm.

Thu hoạch chiến điểm, nhận được phần thưởng.

Bạch Húc Húc tùy ý liếc qua một cái. Vị trí đứng đầu, chiến điểm cũng chỉ mới được 10, là của một người tên Lộ Lộ Tây A.

- Vừa nhìn là biết không phải người địa cầu.

Bạch Húc Húc ngẩn người, miệng mở to:

Cùng lúc, trong đầu Bạch Húc Húc lại xuất hiện một hàng chữ” Thần Linh tầng thứ tư, bảng chiến điểm".

Bạch Húc Húc khóc không ra nước mắt. Vậy thì cậu phải giết bao nhiêu con sói rừng đây trời?

Càng làm cho Bạch Húc Húc buồn bực chính là. Cậu ta giết được một con sói rừng Hư Khí tâng bảy, thế mà thu được có 0. 001 điểm. Nói như vậy, muốn đạt đến một ngàn điểm thì phải...

Tại một con đường nhỏ, bên cạnh bờ sông, Tiêu Nhu Y nhếch miệng:

- Phiêu Phiêu sư tỷ, cũng may là có tỷ đến. Bằng không bây giờ em cũng chẳng biết đi đâu.

Bên cạnh Tiêu Nhu Y là một cô gái có gương mặt lãnh khốc.

Trong khi Bạch Húc Húc đi một mình, Tiêu Nhu Y may mắn hơn. Vừa mới tiến vào Thần Linh cảnh địa đã có người đến đón.

Nhưng loại đãi ngộ này, trong Thần Linh cảnh địa tầng thứ tư là cực kỳ hiếm thấy.

Khối lệnh bài trong tay Tiêu Nhu Y rất đặc biệt.

Đương nhiên, Tiêu Nhu Y muốn tiến vào Thần Linh cảnh địa tâng năm vẫn phải theo đúng quy tắc.

- Ít nhất cũng phải đạt được một ngàn chiến điểm. Trong đầu Tiêu Nhu Y nhớ lại lời giải thích của vị sư tỷ Phiêu Phiêu cũng như các loại phương pháp thu hoạch chiến điểm:

- Đây là đám giặc cỏ sinh sống ở Thần Linh cảnh địa. Bọn họ vốn là thiên tài đến từ các thế giới khác nhau, nhưng vì không tích lũy được một ngàn chiến điểm, liền dứt khoát tập trung cùng một chỗ, chuyên môn giết những thiên tài mới tiến vào Thần Linh cảnh địa.

Cô gái tên Phiêu Phiêu lạnh lùng nói:

Ánh mắt của đám người toát ra sự tục tằng và dâm đãng. Nhìn hai cô gái xinh đẹp như tiên trước mắt, hô hấp không khỏi dồn dập hẳn lên.

- Xem ra là có người mới tới. Hai cô gái, các anh đây cô đơn lắm.

Một người nhe răng cười:

Hai người vừa mới đi được vài bước, khu rừng phía trước đột nhiên xuất hiện sáu bảy thân ảnh, bao vây hai người Tiêu Nhu Y lại.

Tiểu công chúa lại lắc đầu:

- Có bảo vật cũng không đổi.

- Phương pháp thứ tư, đến một thành thị, mà ở thành thị đó có không ít nhiệm vụ có thể đạt được chiến điểm.

Tiêu Nhu Y quyết định:

- Chính là cái này. Tiếp nhận nhiệm vụ luyện đan, chiến điểm còn không tăng lên sao? Hihi. Luyện đan là nghề của mình mà.

Còn tiểu chính thái kia vẫn điên cuồng đi giết sói rừng.

- Phiêu Phiêu sư tỷ, có thể đi được rồi.

Sau khi Tiêu Nhu Y nghỉ ngơi một chút, liên mỉm cười đứng dậy. Mục đích của cô là một thành thị gần đó, tên là thành Ngân Hồ.

Vù vù.

- Thứ ba, thông qua bảo vật có được trong Thần Linh cảnh địa mà đổi chiến điểm tương ứng.

- Quá bạo lực.

Tiểu công chúa lắc đầu:

- Thứ hai, thông qua khiêu chiến thiên tài, người thắng sẽ đạt được chiến điểm tương ứng.

Tiểu công chúa lắc đầu. Nhưng cô không biết, ở một nơi rất xa, một tiểu chính thái đang phát ra tiếng sói tru, như hung thần ác sát đuổi theo mấy con sói rừng.

- Thứ nhất, giết các loại ác thú ở tâng thứ tư. Thực lực của ác thú cũng được phân ra cao thấp. Thu hoạch chiến điểm cũng khác nhau. Quá máu me rồi.

Ánh mắt Tiêu Nhu Y hiện lên sự khinh thường:

- Ngay cả một ngàn chiến điểm cũng không tích lũy được, thực lực không tính là cao.

- Mặc kệ là vì sao, chúng ta cũng không được khinh thường đám giặc cỏ này. Bởi vì trong đám giặc cỏ có không ít thiên tài tính cách lệch lạc. Cho dù tích lũy được một ngàn chiến điểm, nhưng lại không thể thuận lợi thông qua truyền thừa, dừng lại ở Thần Linh cảnh địa tâng bốn. Những người này đã bị đả kích, thường lên cơn điên tru sát những người mới đến. Phiêu Phiêu nói.

- Còn nữa, cũng đừng nên quá chú ý đến một ngàn chiến điểm. Một ngàn chiến điểm bất quá chỉ giúp chúng ta có đủ tư cách tiếp nhận truyền thừa. Cường giả chân chính là thông qua cách sinh tôn trong thiên tài thí luyện địa này. Chiến điểm thu hoạch được thường vượt qua một ngàn. Sau khi thành công vượt tầng, có thể dùng nó để đổi lấy phần thưởng tương ứng. Phần thưởng có thể là công pháp, vũ khí, bảo vật...

Ánh mắt Tiêu Nhu Y sáng lên. Thần Linh cảnh địa đúng là một nơi tràn ngập sự thần kỳ.

- Phiêu Phiêu sư tỷ, Thần Linh cảnh địa không phải chỉ có thể ở lại mười năm thôi sao?

Tiêu Nhu Y đột nhiên hỏi.

- Đối với tuyệt đại đa số mà nói thì là mười năm.

Phiêu Phiêu đáp:

- Nhưng có không ít thế lực cường đại trường kỳ đóng quân tại Thần Linh cảnh địa. Như vậy mới có khả năng duy trì truyền thừa ở Thần Linh cảnh địa.

- Con đàn bà thối, có nghe lão đại chúng ta nói chuyện không?

Đám giặc cỏ thấy hai cô gái xem bọn chúng là người vô hình mà nói chuyện với nhau, nhịn không được liên chửi bới.

Chỉ trong một lần hô hấp, một dải lụa đỏ như máu phóng ra năng lượng tẩy lễ quỷ dị. Đám giặc cỏ còn chưa kịp phản ứng đã ngã xuống trong vũng máu.

Dải lụa bay trở lại trong ống tay áo.

- Một quy tắc sinh tôn rất quan trọng trong Thần Linh cảnh địa là không được nương tay.

Phiêu Phiêu sư tỷ lạnh lùng giảng giải hết thảy cho Tiêu Nhu Y nghe.

- Ở đây, mạnh được yếu thua. Cường giả vi tôn.

Ba ngày đảo mắt trôi qua.

Những thiên tài vừa mới tiến vào cũng dần dần nắm rõ được quy tắc bên trong Thần Linh cảnh địa.

Máu tanh tràn ngập bốn phía.

Có thể tiến vào Thần Linh cảnh địa đã phải dựa vào cơ duyên thật lớn. Nhưng muốn sống sót trong Thần Linh cảnh địa, tiến được những bước xa hơn thì còn cần phải có vận khí và thực lực.

Bóng đêm phủ xuống, bên trong một khu rừng đột nhiên truyền đến tiếng kêu thảm thiết của sói rừng, vang vọng cả thiên địa, truyên khắp phạm vi mười dặm.

Một thân ảnh đầy máu khiêng thi thể của một con sói từ trong rừng bước ra, hướng đến bờ sông.

- Mẹ kiếp. Cũng chỉ được có 1 điểm.

Bạch Húc Húc ngồi bên bờ sông. Ba ngày qua, cậu cứ giết sói rồi lại giết sói.

Giết một ngàn con sói, chiến điểm đạt được 1.

Tiểu chính thái rốt cuộc cũng có chút giác ngộ:

- Xem ra, giết sói thu hoạch chiến điểm cũng không phải là biện pháp.

Trong khu rừng này toàn là sói. Tiểu chính thái chỉ cần đi một khoảng là có thể giết được vài con.

Một đống lửa được nhóm lên.

Bên trong khu rừng vang lên tiếng hát của Bạch Húc Húc. - Ngươi là một con sói, từ Thần Linh cảnh địa, ta là tiểu thợ săn... á à a... Graoooo. Trong lúc tiểu chính thái đang hát say sưa, thanh âm của bầy sói vang vọng bốn phương tám hướng.
Bình Luận (0)
Comment