Chương 978: Địa bàn Tuyết Man tộc
Chương 978: Địa bàn Tuyết Man tộcChương 978: Địa bàn Tuyết Man tộc
Tiếng sói tru vang trời. Bạch Húc Húc đang ở dưới gốc cây cũng phải giật mình. Đồng thời, tiếng bước chân vang lên râm râầm.
- Sói bạo động à? Là tên nào không có mắt chọc giận đám sói đó chứ?
Tiểu chính thái cắt một miếng đùi sói nướng thơm lừng, mở to hai mắt nhìn xung quanh. Một lát sau, tiểu chính thái xác định cái tên không có mắt kia chính là mình.
Grao.
Bốn phương tám hướng đều có đám sói canh giữ, ánh mắt đỏ như máu trải rộng khắp phạm vi, không hề có chút khe hở, cùng nhau rống lên, sát khí tận trời, dường như muốn giết chết con mồi trước mặt.
Số lượng đàn sói trước mắt còn muốn nhiều hơn số lượng cậu giết ba ngày qua không biết bao nhiêu lần.
Nhưng tiểu chính thái vừa mới thu được có 1 điểm, hoàn toàn không có hứng thú giết sói, cầm một cái chân sói, đứng lên nhìn lướt qua đàn sói xung quanh. Số lượng đông như vậy khiến cho cậu có cảm giác nổi cả da gà.
Kiến nhiều có thể cắn chết voi.
Ẳng!
- Tại sao lại như vậy?
Bạch Húc Húc vung tay. Chất dịch ăn mòn trực tiếp từ cánh tay Bạch Húc Húc bắn ra, bao trùm bây sói.
1. 001; 1. 002; 1. 003...
Bạch Húc Húc rống to để lấy thêm can đảm, sau đó nhanh như tia chớp lao vê một hướng.
Bạch Húc Húc nghiến răng, một đường chém giết xông ra ngoài.
Mặc dù thực lực của mỗi con chỉ nằm ở Hư Khí tâng bảy, nhưng cái chính là ở số lượng nhiều.
Tiểu chính thái đưa mắt nhìn quanh, lập tức hoảng sợ. Cả ngọn núi dường như toàn là sói. Thậm chí trong đó còn có mấy con sói có khí tức tương đối cường đại.
Vèo vèo vèo.
- AI
Tính ăn mòn rất mạnh khiến cho đám sói ngã xuống rất nhiều. Chiến điểm của Bạch Húc Húc tăng lên rất nhanh.
Ba ngày qua, vị trí đầu bảng vẫn là người có tên Lộ Lộ Tây Á.
Đây là thuộc tính nước tiểu đã được Lan thúc cẩn thận cải tạo. Ít nhất, khi Bạch Húc Húc đối chiến với kẻ địch, không cần thiết phải cởi quần.
Lúc này, trong khi Bạch Húc Húc đang liều mạng chém giết bầy sói, bảng chiến điểm đột nhiên xuất hiện ba biến cố.
Tại sao cậu lại xông vào hang ổ của sói chứ?
Ba ngày qua, lần lượt các thiên tài từ ba ngàn thế giới tiến vào Thần Linh cảnh địa tâng thứ tư. Dù sao thời gian của mỗi thế giới đều khác nhau. Thời gian mở ra của Thần Linh Môn cũng không giống nhau. Nhưng cho dù vậy cũng không quá một tuần. Cơ hồ mỗi ngày đều có thiên tài xuất hiện, chết đi hoặc mất tích. Hiển nhiên, cũng có người vừa mới bước vào, lập tức lâm vào hiểm cảnh, bị buộc phải bóp nát lệnh bài, xám xịt rời đi.
"Thường" và "Lộ Lộ Tây Á" khiêu chiến, và kết quả của việc khiêu chiến này đã thay đổi vị trí trên bảng xếp hạng.
Bạch Húc Húc bị vây trong đàn sói cũng phải giật mình.
Lực lượng mới xuất hiện.
Thứ hai, một người tên "Thường" đột nhiên leo lên vị trí đứng đầu với 70 điểm.
Trong lịch sử, những vị trí đứng đầu đều là Thần Minh Tử Tự chiếm giữ. Ngay cả Lộ Lộ và Thường, không ít người suy đoán hai người bọn họ hẳn là Thần Minh Tử Tự.
Thứ nhất, Lộ Lộ Tây Á đang chiếm ngôi đầu bảng với 48 điểm tích lũy, đột nhiên mất đi 30 điểm, chỉ còn lại 18 điểm.
Tiến vào Thần Linh cảnh địa là thiên tài đến từ ba ngàn thế giới. Nhưng dưới quy tắc thần linh, mọi người trao đổi với nhau rất dễ dàng. Mặc kệ nói bằng ngôn ngữ gì, ở chỗ này cũng có thể hiểu được lẫn nhau. Đúng là không thể không khen ngợi sự thần kỳ của Thần Linh cảnh địa.
Bên trong thành vang lên không ít tiếng quát.
Tại một tòa thành xa xưa ở tâng bốn Thần Linh cảnh địa. Ngã tư đường người đến người đi, tấp nập không kém gì thế giới bình thường. Thậm chí còn an toàn hơn cả thế giới bình thường nữa. Bởi vì trong thành thị ở Thần Linh cảnh địa có quy định, bất luận người nào cũng không được động thủ trong thành. Trừ phi là leo lên lôi đài khiêu chiến. Bằng không, một khi ra tay, nhất định sẽ bị quy tắc thần linh trừng phạt, trực tiếp bị đánh ra khỏi Thần Linh cảnh địa.
- Chiến điểm còn có thể bị hạ sao?
Trên bảng chiến điểm đột nhiên xuất hiện người đạt được 100 điểm, vượt xa cả Thường.
Trên bảng hiện lên hai chữ Giát Giát.
Không ít người nghi ngờ, không biết người này là đến từ Thần Minh Tử Tự nào?
Cũng không phải người nào cũng có được đãi ngộ như Tiêu Nhu Y, vừa mới tiến vào Thần Linh cảnh địa đã có người đến đón, đồng thời giải thích cho mọi quy tắc trong Thần Linh cảnh địa. Lúc này, những người biết quy tắc đều mơ hồ đoán được. Sợ rằng việc thay đổi thứ tự trên bảng chiến điểm là vì "thiên tài khiêu chiến".
Một trăm chiến điểm.
Trong lúc các thiên tài đến từ các thế giới khác nhau đang sợ hãi và nghi hoặc với hai biến cố này, biến cố thứ ba đã xuất hiện.
Trận chiến này, Lộ Lộ bị bại, mất đi chiến điểm, chuyển sang cho Thường.
- Thanh trúc mộc thượng đẳng ngàn năm, dùng ba viên Tâm Nhị đan để trao đổi.
- Một phần Quyền phổ, trao đổi bảo kiếm linh tính.
Có người thì có chợ. Có người tất có vật chất lưu thông. Bên trong thành thị Thần Linh cảnh địa cũng có tiền tệ thông hành. Nhưng đối với các thiên tài mà nói, tiền cũng chỉ để dành ăn uống. Còn mua bảo vật thì phải dùng bảo vật để trao đổi. Dù sao, bảo vật có thể mang về thế giới của mình. Còn tiền có mang về cũng chẳng dùng được.
Trong một khách sạn, tin tức truyên đi rất xôn xao. - Nghe nói người tên Giát Giát có được một bảo vật, đến thần linh trung tâm trận để đổi một trăm chiến điểm.
- Không đúng, ta nghe nói Giát Giát ở thân linh trung tâm trận tiếp nhận một nhiệm vụ, hơn nữa còn nhanh chóng hoàn thành, thu hoạch được một trăm chiến điểm.
- Ta đã từng nhìn thấy Giát Giát, là một chủng tộc kỳ quái. Trên đầu có sừng dài, mái tóc đỏ bồng bềnh, vóc người khôi ngô, rất có khí phách.
Tiếng nghị luận rất nhiều.
Tại một vị trí yên tính trong khách sạn, một cô gái xinh đẹp nghe được người ta miêu tả ngoại hình Giát Giát, không nhịn được phì cười một tiếng.
- Nhưng anh ta lại là hòa thượng. Hơn nữa, nếu như em gặp nguy hiểm, chỉ sợ anh ta sẽ chạy còn nhanh hơn cả người khác.
Gương mặt Dịch Quân Nhi đỏ lên:
Diệp Tang cười trêu ghẹo.
- Giát Giát là một người rất chân thành đấy.
- Anh ấy nổi nóng là vì tiểu thư bạch gia. Đây chính là bạch mã hoàng tử mà mấy thiếu nữ tụi em nằm mơ cũng muốn có. Nếu kiếp này có một người nguyện ý vì em mà không ngại đối mặt nguy hiểm, em nhất định sẽ hạnh phúc đến ngất đi được.
Ánh mắt Dịch Quân Nhi mang theo ước mơ:
- Diệp tỷ tỷ, gặp được chị thật tốt quá.
Diệp Tang giật mình. Mặc dù cô chỉ là chào hỏi Dịch Quân Nhi, cũng không nghĩ đến biểu hiện của Dịch Quân Nhi lại nhiệt tình như vậy. Theo lý, cô đi theo Tiêu Dương, mà Tiêu Dương thì đã từng đến làm loạn ở Dịch gia...
Dịch Quân Nhi dường như hiểu được nghi hoặc của Diệp Tang, xấu hổ cười nói:
- Diệp tỷ tỷ, Quân Nhi ở đây một mình, thật sự có chút sợ.
Gặp được đồng hương tại một nơi xa lạ, chung quy sẽ không kêm được sự cao hứng. Huống chi, Dịch Quân Nhi lại đang ở Thần Linh cảnh địa tôn tại nguy cơ và kỳ ngộ.
- Ngồi đi.
Diệp Tang cảm thấy có không ít ánh mắt trong khách sạn đang nhìn mình, liên kéo Dịch Quân Nhi ngồi xuống.
Khó gặp được người tu hành đến từ địa câu, cũng coi như người quen, Diệp Tang cũng cảm thấy vui vẻ. Mặc dù trên người mang theo Văn Hương đan, nhưng Diệp Tang lại không cảm nhận được khí tức của những người khác. Điều này nói rõ những người kia còn cách cô ít nhất ngoài trăm dặm. Diệp Tang chỉ có thể đi từng bước tính từng bước.
- Tiêu Dương đại náo Dịch gia, nói thật, em cảm thấy bội phục anh ta rất nhiều.
Dịch Quân Nhi đã từng gặp Diệp Tang ở thủ đô. Sau khi Diệp Tang gật đầu, Dịch Quân Nhi đột nhiên hưng phấn kêu lên:
- Chị là... Diệp tiểu thư?
Nghe thanh âm vang lên bên tai, Dịch Quân Nhi giật mình kinh hãi, vội vàng nghiêng người. Một bộ thanh y đập vào mắt, gương mặt có chút quen thuộc. Dịch Quân Nhi ngẩn ra cả nửa ngày, một lát sau mới dò hỏi: - Xem ra Quân Nhi tiểu thư rất hận Giát Giát đấy.
Cô gái chính là Tiểu thư Dịch gia, Dịch Quân Nhi.
- Phì, chỉ là tên hòa thượng háo sắc, khí phách gì chứ?
Tuyết trắng bay đầy đất.
Ở sâu trong một khu vực núi non trùng điệp là một dải bình nguyên. Xung quanh là băng kết thành một mảnh, trở thành một thế giới băng tuyết.
Nhìn thẳng là một thảo nguyên rộng lớn được bao phủ bởi một lớp băng sương.
Phía cuối thảo nguyên là một ngọn núi tuyết rất lớn. Bên trên có mấy trăm lều vải được thiết kế rất đặc biệt. Bên ngoài còn có đàn ngựa trắng như tuyết. Thỉnh thoảng có người chạy ra đuổi ngựa, cho ngựa ăn.
Một bộ lạc ở thảo nguyên.
Thảo nguyên băng tuyết.
Cây cỏ ở đây có sức sống vô cùng mãnh liệt. Bị băng tuyết bao trùm nhưng vẫn có thể sống sót, tuyệt đối cây cỏ ở địa cầu không thể làm được.
Đây là một chủng tộc sinh sống tại tâng thứ ba của Thần Linh cảnh địa.
Bên trong một căn lều vải, khói bốc lên, tràn ngập mùi thuốc.
Một cô gái mặc bộ quần áo da thú, trong tay cầm một chén thuốc, bước nhanh đến chỗ chiếc giường được làm từ ván gỗ.
Lúc này, trên giường là một người mặc đồ trắng, hai mắt nhắm chặt, hơi thở yếu ớt, gương mặt anh tuấn có chút trắng bệch.
Đồng tử của cô gái lờ mờ có màu trắng. Da thịt trắng như tuyết. Đây chính là đặc điểm tộc nhân Tuyết Man tộc. Lúc này, cô đang nhìn chăm chú chàng thanh niên bị hôn mê, hàng mi run rẩy, lập tức ngón tay điểm nhẹ, một giọt nước màu trắng dung nhập vào trong nước thuốc.
Nhẹ nhàng thổi một chút, cô gái múc từng muỗng thuốc đổ vào miệng chàng thanh niên. Một lát sau, khi chén thuốc đã hết, cô gái thu dọn chén thuốc, rồi quay ra ngọn núi tuyết đằng sau, hai tay chắp lại:
- Xin tuyết thần phù hộ cho vị khách nhân kia mau tỉnh lại.
Lúc này, cửa phòng nhẹ nhàng mở ra, một người đàn ông trung niên bước vào, sắc mặt trâm xuống, cau mày.