Tin tức Phương Hạo Vân dùng hai chiêu đánh chết Phong Trảm đã bắt đầu truyền đi.
Từ đó, cái tên Phương Hạo Vân cũng được lưu truyền tại Thiên Phạt thành.
Đồng thời, sự xuất hiện của hắn đã làm cho nhiều người chú ý.
Chuyện đã đến nước này, Phong Vân giống như là đâm lao thì phải theo lao, trên người Phương Hạo Vân tràn ngập sự thần bí, dùng hai chiêu giết chết Phong Trảm, làm cho ông cũng không dám tùy tiện ra tay.
Với công phu của Phong Vân, muốn giết chết Phong Trảm không khó, nhưng ông ta không dám nói rằng chỉ trong vòng hai chiêu đã giết chết được Phong Trảm.
Nhưng chuyện này ngày hôm nay đã bị Phương Hạo Vân làm được, và làm trước con mắt của ông.
" Phương Hạo Vân, cậu gan lắm... chuyện hôm nay cậu có đạo lý, tôi không so đo với cậu..." Phong Vân do dự mãi, cuối cùng quyết định không dây dưa với Phương Hạo Vân. Phong Trảm bị giết, Phong thành cũng đã rất mất mặt rồi, lỡ mà xảy ra thêm chuyện gì thì phiền toái lắm.
Phong Vân quyết định tạm thời tha cho Phương Hạo Vân, lát nữa về điều tra lại thân phận của Phương Hạo Vân.
"Haha!"
Phương Hạo Vân bật cười : "Phong Vân, xem ra là ông sợ..."
"Đồ khốn... bố không muốn chấp nhất với con nít... Chúng ta đi!" Bốn phía càng lúc càng có nhiều người, Phong Vân sợ dây dưa thêm một lát nữa thì sẽ trở thành trò cười, vội vàng sai người thu nhặt mấy cái xác trên mặt đất, rồi đi về biệt thự thành chủ.
Người trên đường cũng hỏi thăm qua lại, cũng biết được thân phận của Phương Hạo Vân.
Biết hắn là người nắm giữ Thiên Phạt, thái độ của mọi người liền khác nhau, có người cho rằng hắn là ngôi sao may mắn của Thiên Phạt thành. Nhưng có người lại lo rằng, bởi vì sự xuất hiện của hắn làm cho Thiên Phạt thành trở nên bất ổn.
Nói túm lại, trên đường muốn nói cái gì là có cái đó.
Phương Hạo Vân cũng không có rãnh rỗi nghe mấy người này nghị luận.
Hắn cố ý chống đối với Phong Vân, chính là muốn tạo hiệu ứng như vậy, làm cho cả Thiên Phạt thành chú ý đến hắn. Theo tình huống bây giờ thì mục đích của hắn đã đạt được.
Ít nhất là người trong Thiên Phạt thành đã biết đến hắn.
Những ngày kế tiếp, Phương Hạo Vân phỏng chừng là càng khó khăn hơn, ít nhất là Phong Vân không có khả năng tha cho mình, và ba thành chủ chưa gặp mặt kia, cũng không biết có thái độ gì.
Nhưng có Thiên Phạt trong tay, Phương Hạo Vân cũng không lo lắng gì.
Binh đến tướng cản, nước đến đất dâng, hắn không cần phải lo lắng.
Đại tướng của Phong thành thành chủ bị người ta giết trong vòng hai chiêu, tin tức chấn động như vậy lần đầu tiên xuất hiện tại Thiên Phạt thành. Chỉ trong một thời gian ngắn, chuyện của Phương Hạo Vân được truyền khắp Thiên Phạt thành.
Thành chủ của Phong Hoa Tuyết Nguyệt có rất đông thuộc hạ, chuyện Phong Vân thất bại, ba thành chủ khác cũng nhận được tin. Tâm tư của bọn họ khác nhau, và cũng không có biểu hiện hay phản ứng mạnh mẽ nào cả.
Ban đêm, trong biệt thự của Nguyệt thành thành chủ có một vị khách không mời mà đến. Theo hình bóng của người đó, thì có thể xác định đây là nữ, tốc độ của cô ta cực kỳ hanh, giống như là một tia chớp lao đi trong màn đêm. Chỉ trong chớp mắt đã vượt qua tất cả các lớp phòng vệ, và đến phòng riêng của Nguyệt thành thành chủ.
Vâng, đúng vậy, chính là phòng riêng.
Nguyệt thành thành chủ Nguyệt Nha Nhi là cô gái duy nhất trong bốn thành chủ của Phong Hoa Tuyết Nguyệt, cũng là một trong những vị thành chủ có thực lực mạnh nhất.
Có người nói, cô ta là chị em ruột của tiểu thư, cũng có lời đồn cô ta là cháu gái của tiểu thư, lại có người nói cô ta là dì của tiểu thư... nói chung tin đồn nào cũng có.
Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyenGGCó một điều có thể xác dịnh, hai người đúng là người thân.
"Chị, chị đến rồi..." Nguyệt Nha Nhi đang ngủ say, nhưng khi bóng người tiến vào trong cửa sổ, cô liền tỉnh lại, hơn nữa còn ngồi dậy.
Lúc này cô đang mặc một cái váy ngủ màu tráng, bộ ngực phập phòng lên, khe rãnh thật sâu làm cho người ta chói mắt, vòng eo mảnh khảnh chỉ dùng một tay cũng có thể ôm được, quả nhiên là một dáng người ma quỷ.
" Nguyệt Nha Nhi, chuyện ở Phong thành, em có nghe chưa?" Người đến cởi khăn mặt ra, chính là dì Bạch của Phương Hạo Vân.
Dì Bạch mặc một bộ đồ màu đen, dáng nguời lả lướt tôn lên vẻ đẹp của cô, quả thật giống một nữ thần gợi cảm. Nếu cẩn thận quan sát thì có thể nhận ra, diện mạo của Nguyệt Nha Nhi và dì Bạch quả thật có vài phần giống nhau.
"Có nghe rồi.... Chị, xem ra người lần này không đơn giản... Phong Trảm là cao thủ đệ nhất của Phong Vân, ba năm trước đã đột phá Nhâm Đốc hai mạch, công phu cũng không kém. Cho dù là em, em cũng không nắm chắc rằng sẽ giết hắn trong vòng hai chiêu..." Nguyệt Nha Nhi xuống giường, ôm lấy dì Bạch, cười hì hì nói : "Chị, sao trước kia không nghe chị nhắc đến bảo bối này?"
Dì Bạch mỉm cười : "Em đó, còn không nghiêm chỉnh lại đi... chị thấy em nên có tìm đàn ông là vừa... còn như vậy hoài sẽ rất nguy hiểm..."
"Em mới không cần đấy... Đàn bà là nước, còn đàn ông là bùn, em không thích bùn.." Nguyệt Nha Nhi cười, đột nhiên hỏi : "Chị, không phải chị thật sự phải gả cho Phương Hạo Vân chứ?"
"Ừ!"
Dì Bạch cũng không ngượng ngùng, mà chỉ thản nhiên nói : "Hạo Vân sẽ không làm cho chị thất vọng. Hắn nhất định có thể vượt qua tất cả khảo nghiệm của mọi người, trở thành vương giả chân chính. Dựa theo quy định của gia tộc, đến lúc đó, chị phải thề nguyện trung thành với hắn, trở thành nô bộc vĩnh viễn cho hắn..."