Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 679


Cô dùng tay xoa nắn làn da bóng loáng của mình, một cảm giác tê dại từ trên cơ thể truyền đến, đánh úp vào lòng cô. Thân thể của cô càng lúc càng mẫn cảm hơn.

Lúc trước, cô chưa từng có cảm giác như vậy.

"Phương thiếu gia... em muốn..." Tay của Hương Hương không tự chủ đưa lên một bên ngực và ở dưới thân mình, hai chổ mẫn cảm nhất của cơ thể, một cảm giác tê tái xông thẳng lên não của cô, làm cho cô có cảm giác mê muội.

Khi tự vuốt ve, âm thanh rên rỉ của Hương Hương càng lúc càng lớn, khiến cho Phương Hạo Vân thậm chí muốn vọt vào đặt cô xuống dưới thân để mà chơi đùa.

Kêu to một tiếng, ở dưới của Hương Hương đã phun ra một dòng nước nóng, và dưới tác dụng của dòng nước từ vòi sen, nó nhanh chóng bị pha loãng đi.

Sau khi hồi phục lại tinh thần, cô vội vàng dùng khăn lau khô thân mình, mặc cái áo sơ mi ngắn tay treo trong phòng tắm của Phương Hạo Vân.

Cầm lấy khăn, vừa lau mái tóc đen dài của mình, Hương Hương vừa đi đến bên cạnh Phương Hạo Vân : "Đồ của anh em mặc rất vừa..."

Thể hình của Phương Hạo Vân không lớn, ngược lại còn khá là nhỏ con, cho nên quần áo của hắn chỉ lớn hơn một số so với đồ nữ. Vì thế cái áo sơ mi ngắn tay của hắn mặc trên người Hương Hương, có thể làm áo ngủ luôn.

Bởi vì trên người Hương Hương vẫn còn dính nước, cho nên khi mặc áo vào liền bị dính nước vào người, làm lộ thân thể hoàn mỹ hấp dẫn ra ngoài.

Nhất là hai nụ hoa trước ngực, hầu như là đã chọt thẳng lên cao, đứng ở góc độ của Phương Hạo Vân có thể thấy rất rõ ràng. Đưa mắt nhìn xuống dưới, vòng eo tinh tế, thọn gọn không dư thừa, bụng phẳng da mịn. Hai chân thon dài, mông to tròn, mặc dù đã bị cái áo sơ mi che lại rồi, nhưng cũng không thể che đậy được cái hấp dẫn của nó.

Xuyên qua góc áo, hắn thậm chí có thể nhìn thấy được dấu vết của cái quần lót màu đen.

Hai mắt của Phương Hạo Vân mở to ra, nhìn cô mà không chớp mắt. Hương Hương ý thức được hắn đang nhìn mình, trong lòng âm thầm bật cười, nói :"Phương thiếu gia, sao anh cứ nhìn chằm chằm người ta vậy?"

Phương Hạo Vân nuốt nước miếng cái ực, cười nói : "Cô gợi cảm mê người như vậy, tôi không nhìn cô thì nhìn ai?"

"Phương thiếu gia, nghe anh nói như vậy, trong lòng em rất vui vẻ... Anh biết không? Cơ thể của em chưa từng bị người đàn ông nào nhìn qua cả" Hương Hương đùa nghịch thân thể, cố ý biểu lộ đường cong cơ thể ra trước mặt Phương Hạo Vân, có cảm giác giống như là vũ nữ thoát y vậy. Có điều, thân thể của cô quả thật có phải ra sự hấp dẫn kinh người.

Phương Hạo Vân đến sát bên người Hương Hương, kéo tay cô, nói : "Hương Hương, nếu tối nay cô đã tính ngủ lại, vậy phải chuẩn bị tâm lý thật tốt..."

Hương Hương bỏ tay hắn ra, nói : "Anh nghĩ em sợ anh à.... Đại chiến ba ngàn hiệp, em cũng không khiếp sợ gì..."

"Haha!"

Phương Hạo Vân ôm ngang Hương Hương, nói : "Không tồi, không tồi, tôi thích đàn bà như vậy..." Nói xong, Phương Hạo Vân ôm Hương Hương đặt ngang người, bàn tay sờ về hướng mông to của cô, bóp nhẹ một cái, ngón tay của hắn khẽ vuốt ve giữa cái khe rãnh ở mông. Hương Hương rên yêu kiều một tiếng, cái mông thỉnh thoảng nâng lên hạ xuống, thẹn thùng nói : "Phương thiếu gia, anh thật là biến thái, không thể tưởng được, anh còn thích như vậy..."

Phương Hạo Vân ôm cô vào ngực, cười nói : "Chẳng lẽ cô không thích kích thích?"

"Đương nhiên thích!"

Hương Hương liếc mị nhìn Phương Hạo Vân mọt cái, đột nhiên dùng hai tay nâng mặt hắn lên, miệng hôn nhiệt liệt lên môi hắn, nói đứt quãng : "Phương thiếu gia... làm cho em thoải mái đi... làm cho em sung sướng đi..."

Phương Hạo Vân nghe thấy thế, âm thầm cười lạnh, ngón tay bắt đầu xoa nắn nhanh hơn, và tiếng thở gấp của đàn bà càng lúc càng lớn, ánh mắt cũng trở nên mê ly hơn.

"Phương thiếu gia... nhanh lên..."

Dưới sự thúc giục, Phương Hạo Vân chấm dứt trò dùng tay, bắt đầu đâm vào, và cô ta liền kêu tao một tiếng, bắt đầu nhấp eo liên tục phối hợp với sự chinh phạt của hắn.

Và tình cảm mãnh liệt lập tức tràn về phòng.

Ước chừng khoảng bốn mươi phút sau, Hương Hương mới được lên mây, đạt được cảm giác cực khoái.

Cùng lúc đó, cô xoay người lại nhét tiểu Hạo Vân vào miệng, bắt đầu phun ra nuốt vào, cô không muốn lãng phí cái chất ngọt ngọt kia.

Sau khi tất cả đã chấm dứt, mọi thứ đều trở lại bình thường, Hương Hương giống như một con mèo nhỏ cuộn mình lại nằm trong lòng ngực của Phương Hạo Vân, vẻ mặt đầy hạnh phúc. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenggg.com

Hương Hương rất thích cái cảm giác này, nhưng cô rất rõ ràng, cuộc sống như vậy không có khả năng kéo dài. Cô có sứ mệnh của mình, trước khi sứ mệnh hoàn thành, thì cô không có khả năng được tự do.

Mà sứ mệnh đó, nằm trên người đàn ông bên cạnh cô.

"Hương Hương, nói cho tôi biết, tộc trưởng mới lên của gia tộc Morgan là ai?" Bàn tay to của Phương Hạo Vân vuốt ve sau lưng cô, bắt đầu hỏi.

Hương Hương đột nhiên nghe Phương Hạo Vân hỏi như vậy, thân thể lập tức run lên, bình tĩnh lại tâm tình, Hương Hương cắn môi nói : "Phương thiếu gia, anh lại nói bậy rồi, em không biết anh đang nói gì cả... Cái gì mà gia tộc Morgan, Hương Hương sinh ra và lớn lên tại gia tộc thủ hộ này mà..."

"Haha!"

Bàn tay của Phương Hạo Vân nắm lên trên bộ ngực của cô, dùng sức bóp một cái, đôi mắt phát sáng : "Hương Hương, tôi không thích đàn bà nói dối, lai lịch của cô tôi rất rõ ràng, nói cho tôi biết tộc trưởng của gia tộc Morgan rốt cục là ai? Trong Thiên Phạt thành rốt cục còn bao nhiêu đồng bọn của cô?"

"Em thật sự không biết anh đang nói gì mà?" Hương Hương cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại.

"Hừ!"

Trong đôi mắt của Phương Hạo Vân hiện lên sự tức giận, khóe miệng hiện lên sự tàn nhẫn : "Cơ hội tôi đã cho rồi, nếu cô không biết nắm bắt, thì đừng trách tôi không biết thương hoa tiếc ngọc..."

Cảm nhận được sự tức giận và sát khí trên người Phương Hạo Vân, từ trong đáy lòng của Hương Hương sinh ra một nổi sợ hãi, có điều cô vẫn cắn môi nói : "Phương thiếu gia, cho dù anh thật sự giết em, em cũng không biết anh đang nói gì cả? Hương Hương chỉ là một cô gái, em chỉ hy vọng có thể làm bạn bên cạnh anh, về phần những chuyện khác, em không muốn lo..."

Phương Hạo Vân đè cô xuống, tay to không ngừng xoa nắn bộ ngực của cô, khóe miệng hiện lên một nụ cười :"Hương Hương, tôi biết võ sĩ chữ Vương các người tương đối trung thành, nhưng cô đừng quên, thân phận của cô đã lộ. Bây giờ cô nằm trong tay tôi, chỉ cần tôi muốn, lúc nào tôi cũng có thể làm cho cô tan xương nát thịt... Hoặc là sống không bằng chết..."
Bình Luận (0)
Comment