"A..." Không biết là cố ý hay là do động dục, mà trong hơi thở của Hương Hương lại truyền ra tiếng rên rỉ, nhìn Phương Hạo Vân nói : "Phương thiếu gia... làm em đi..."
"Hắc hắc!"
Phương Hạo Vân cười một tiếng, đột nhiên lật cô lại, bắt cô đưa lưng về hướng mình, nhếch mông lên : "Hương Hương, cô không phải thích kích thích sao? Bây giờ tôi sẽ cho cô kích thích thật sự..." Nói xong, Phương Hạo Vân liền đâm thẳng vào trong lổ còn lại của cô, một cảm giác đau đớn lập tức lan tràn trong lòng. Hương Hương không nhịn được kêu lên, ý muốn thoát khỏi sự xâm phạm của Phương Hạo Vân, nhưng Phương Hạo Vân đã sớm đoán được điều đó, cho nên nhanh tay điểm huyệt cô lại, làm cho thân thể của cô không thể nhúc nhích.
Phương Hạo Vân cố ý tàn phá Hương Hương, cho nên biết rõ Hương Hương rất đau, nhưng hắn cũng không chút thương tiếc, động tác vừa nhanh vừa mạnh...
"Phương thiếu gia... tha em..." Hương Hương đành phải cầu xin.
"Hắc hắc, thật là kích thích..." Phương Hạo Vân đưa tay đánh lên cặp mông trắng tuyết của cô vài cái, tiếp tục thúc đẩy và chinh phạt.
Cũng may đây là Hương Hương, nếu đổi lại là người bình thường chắc đã ngất xỉu lâu rồi.
Phải biết rằng, tiểu Hạo Vân rất thô và cứng, lại còn to nữa chứ, cái lổ thứ hai của Hương Hương lại nhỏ và tinh xảo, quả thật không chịu nổi sự tàn phá của nó.
Sau một phen bị tàn phá, toàn thân Hương Hương hầu như đã ướt đẫm mồ hôi. Đọc Truyện Online Tại http://truyenggg.com
Cô thở hổn hển liên tục, trong đôi mắt chảy ra những giọt nước đau khổ và khuất nhục. Có vài lần cô động sát ý, nhưng nhớ lại sứ mệnh của mình, cô đành phải tiếp tục chịu đựng.
Hơn nữa, đối phó Phương Hạo Vân, bản thân cô không có nắm chắc tuyệt đối.
"Kích thích không?"
Phương Hạo Vân cười một tiếng, tiếp tục bắt Hương Hương duy trì tư thế này, chân khí trong bàn tay kích phát ra, nhẹ nhàng vỗ về chổ bị hắn tàn phá ấy.
Và cái chổ đang sưng đỏ ấy dưới tác dụng của chân khí nội gia, bắt đầu khôi phục lại nguyên trạng.
Sau khi đã làm chán chê, Phương Hạo Vân lại vứt cô ra giường, nói : "Hương Hương, thiên đàng hay địa ngục, là tùy vào chọn lựa của cô..."
"Phương thiếu gia, em thật sự không biết anh đang nói gì mà?" Hương Hương cố gắng khống chế nhịp tim của mình, cố gắng làm cho vẻ mặt của mình bình thường.
"Bốp!" Một tiếng.
Phương Hạo Vân giơ tay lên tát một cái vào mặt của Hương Hương mà không hề có dấu hiệu báo trước.
" Phương Hạo Vân, anh thật quá đáng..." Hương Hương nổi giận quát một tiếng, làm bộ tức giận, nhân cơ hội đứng dậy mặc quần áo chuẩn bị rời đi, nhưng mà, Phương Hạo Vân có thể để cho cô đi sao?
"Khoan đã!"
Phương Hạo Vân ngăn cản trước mặt Hương Hương, cười lạnh nói : "Cơ hội tôi đã cho cô, nhưng chính cô không biết quý trọng, vậy thì đừng trách tôi..."
Vừa dứt lời, Phương Hạo Vân lại giơ tay tát một cái vào miệng của Hương Hương, nói : "Nói! Đồng bọn của cô còn có những ai? Nếu không, tôi cho cô sống không bằng chết..."
"Tôi không biết!'
Hương Hương nghiêm mặt nói : "Tôi thật sự không biết anh đang nói cái gì cả... Anh giết tôi đi, tôi thật sự nhìn lầm anh rồi..."
"Đến lúc này rồi mà còn giả bộ với tôi..." Trong đôi mắt của Phương Hạo Vân hiện lên sát khí, đi đến điểm vài huyệt đạo trên người cô nói : "Kinh mạch nghịch lưu, tôi xem cô chống đỡ được bao lâu"
"Phương thiếu gia, vì sao anh lại đối với tôi như vậy.." Chân khí trong kinh mạch của Hương Hương vận chuyển ngược, khiến cho toàn thân xuất hiện sự đau đớn kịch liệt. Cái cơn đau này, so với lần rape ass khi nãy còn hơn cả trăm lần.
"Hương Hương, đừng trách tôi, ai kêu cô là kẻ thù của tôi... Tôi và gia tộc Morgan không thể cùng tồn tại được... Cô là người của gia tộc Morgan, đương nhiên là phải chịu sự trả thù của tôi... Đau đớn chỉ mới bắt đầu thôi, về sau còn nhiều trò vui..." Phương Hạo Vân cười lạnh : "Vẫn là câu nói đó, thiên đường hay địa ngục, tự cô lựa chọn đi..."
"Tôi thật sự không biết!" Hương Hương vẫn cắn môi nói.
"Vậy tùy cô!"
Phương Hạo Vân thản nhiên nói một tiếng, rồi không thèm để ý đến vẻ mặt đau đớn của Hương Hương nữa.
Chỉ sau một hồi, khuôn mặt vốn thanh tú của Hương Hương đã trở nên dữ tợn, trong đôi mắt hiện lên sự hỗn độn.
Phương Hạo Vân thấy thế, cảm thấy rằng mình ra tay chưa đủ tàn nhẫn.
Thoáng do dự một chút, hắn đi đến đưa tay truyền chân khí vào đan điền của cô, và ngay lập tức, Hương Hương liền cảm thấy đau đớn gấp trăm lần truyền đến, không ngừng kêu to lên.
"Đây chỉ mới là mở đầu!"
Phương Hạo Vân bây giờ trống giống một ác ma, trong đôi mắt hắn không hề có cái gọi là thương hoa tiếc ngọc nữa, chỉ lộ ra vẻ tàn nhẫn và tàn nhẫn thôi.
"ÁC MA!"
Hương Hương oán hận nhìn Phương Hạo Vân, nói : "Vì sao anh lại đối với tôi như vậy, tôi thật sự không biết gì cả, anh tha cho tôi đi, chỉ cần tha cho tôi, cái gì tôi cũng đồng ý với anh..."
"Võ sĩ chữ Vương quả thật là danh bất hư truyền..." Phương Hạo Vân suy nghĩ một chút rồi nói : "Hương Hương, cô nghĩ tôi có nên phế hết công phu của cô, sau đó đưa cô đi làm gái bao không?"
Lời này vừa nói ra, thân thể của Hương Hương lập tức run rẩy kịch liệt.
Thân là con gái, sở dĩ cô có thể sống bình yên trong cái thế giới này, hoàn toàn là nhờ vào công phu của cô. Mất đi công phu rồi, cô sẽ giống một phế nhân, không còn chút giá trị nào cả.
Lòng cô hơi dao đ6ọng.
Hương Hương không sợ chết, nhưng mà cái kiểu tra tấn sống không bằng chết của Phương Hạo Vân lại làm cho cô sợ hãi.
Mất đi công phu rồi bị ngàn người đè, ngàn người cưỡi... Nghĩ đến cái cảnh đó, trong lòng Hương Hương không khỏi run lên.
"Hiểu rõ rồi chứ? Bây giờ muốn làm sao?" Phương Hạo Vân luôn quan sát đến vẻ mặt của Hương Hương, chú ý đến những biểu hiện trong mắt của cô.
"Tôi... anh giúp tôi giải trừ đau đớn đã..." Hương Hương cắn răng nói.
Phương Hạo Vân nghe thấy thế, đi qua giải huyệt, hơn nữa còn đánh tan luồng chân khí đang khiến cô đau đớn kia.
Ngay lập tức, đau đớn trên người Hương Hương liền biến mất, và đúng như lời Phương Hạo Vân nói, đúng là thiên đường và địa ngục.
"Bây giờ có thể nói rồi chứ?' Khóe miệng của Phương Hạo Vân hiện lên một nụ cười : "tôi nhắc nhở cô một chút, đau đớn ấy chỉ là mở đầu thôi..."
"Tôi nói, cái gì tôi cũng nói..." Phòng tuyến tinh thần của Hương Hương rốt cục đã hỏng.
"Tôi... tôi muốn chết!" Hương Hương đột nhiên cười lạnh, sau đó dùng răng cắn chặt vào chất độc giấu bên trong hàm răng...
Cùng lúc đó, Phương Hạo Vân đã giơ tay túm lấy miệng của cô...