Trăng ở đây cũng sáng hơn ở Trái Đất rất nhiều, hắn cũng để ý thấy xung quanh cây cối rất to lớn, dưới gốc mọc nhiều loại có có đầu ngọn lá phát quang vô cùng kỳ ảo. Quá nhiều điều mới mẻ đang chờ hắn khám phá.
- Lục ngọc? Ta thấy ở đây có nhiều kiến trúc to lớn đẹp đẽ vô cùng, ví như bức tượng khổng lồ đó, trên tận ngọn núi cao, tại sao ở đây lại vẫn cứ dùng kiến trúc dường như thời xưa, phong kiến ở Trái đất lầu các đình điện vậy? Họ có thể xây dựng được các công trình vĩ đại như vậy sao không thấy phát triển nhà cao tầng hiện đại?
- Vì sự truy cầu sức mạnh từ trong bản năng của loài người. Trái đất con người không tu luyện siêu phàm được nên nhân loại đi theo con đường khác để truy cầu sức mạnh, đó là khoa học kỹ thuật. Ở đây con người có thể tu luyện thoát phàm có sức mạnh vô thượng kháng cả thiên địa, nhân loại sẽ đi theo con đường tu tiên. Nhưng ở đâu đi chăng nữa thì bản năng truy cầu sức mạnh của nhân loại là vô hạn, mỗi nơi sẽ có một bản sắc riêng.
- Vậy ta có thể sử dụng khoa học kỹ thuật ở thế giới này không?
- Trái đất và nơi đây là đồng Vũ Trụ nó đồng chịu các quy tắc pháp tắc như nhau.
- Nghĩa là các định luật vật lý hóa học khoa học đều áp dụng được ở đây?
- Miễn là các định luật đó đúng. Vì vũ trụ rộng lớn, hiểu biết của nhân loại ở Trái Đất cũng chỉ dừng lại ở một góc cạnh nhỏ mà thôi.
Nói đến đây, hắn lại thấy thèm chơi game, thèm nghịch điện thoại, xem tivi. Mà đúng rồi, ta có thể bay lượn trên bầu trời, thiên biến vạn hóa, trước đây ta có từng mơ ước đấy sao. Những thứ mà chỉ có trong game, cơ mà giờ ta cũng là Hóa Thần cảnh mà suốt ngày chỉ biết nhờ mấy tên kia đưa đi, đúng là đáng xấu hổ mà.
- Lục Ngọc ta muốn tu luyện, giờ ta nên bắt đầu từ đâu đây?
- Bắt đầu từ cấp thấp nhất.
- Ngươi dạy ta chứ?
- Không.
- Thế ta phải làm sao?
- Chẳng phải đây là Đại môn phái sao?
- Ý ngươi là ta phải đi bảo đám người trưởng lão kia dạy ta ư, thế không được, vậy bại lộ ta không phải vị Lão Tổ của bọn họ chả phải chết không chỗ chôn sao?
Đúng rồi sao mình không nghĩ ra chứ, Tàng Thư các, nơi chứa tất cả các sách, bí tích tu luyện của môn phái, ta phải đến đó mới được. Đằng nào giờ cũng không có việc gì làm. Nhưng hắn thấy trong ký ức thì chỗ hắn cách Tàng Thư các khá xa. Hắn đang buồn rầu suy nghĩ thì bụng hắn đột nhiên ục ục sôi lên, đúng rồi giờ hắn mới nhớ ra, từ lúc tới đây cũng được gần nửa tháng rồi, mà hắn chưa có gì bỏ bụng.
- Lục Ngọc ta đói?
- ...
- Ta tưởng tu luyện đến thâm sâu có thể không cần ăn uống chứ?
- Cũng tùy các loại tu luyện khác nhau, thường những kẻ khổ tu rèn luyện không ăn không uống cảnh giới pháp lực của chúng thường tiến nhanh hơn người thường vì chúng có thể tu luyện trong thời gian dài mà không cần bổ xung thực phẩm, và chúng lấy trực tiếp năng lượng từ thiên địa để bổ xung cho cơ thể cần ở mức tối thiểu cho nên Thể Trạng của bọn chúng thường yếu ớt hơn người tu luyện bình thường khác.
- Tại sao lại như vậy?
- Vạn vật sinh ra đều có mục đích để tồn tại, lục phủ ngũ tạng của cơ thể cũng vậy. Miệng không nhai thức ăn nữa, hàm sẽ dần yếu và nhỏ đi, dạ dày không tiêu hóa nữa cũng sẽ nhỏ đi, dạ dày không tiêu hóa dẫn đến các bộ phận các liên quan cũng nhỏ yếu đi. Con người có thể tu luyện đến cảnh giới cao thâm nào đó nhưng cơ thể vẫn tồn tại thì những nhiệm vụ cơ bản nó vẫn tồn tại, có thể dùng pháp lực bổ sung cho thể lực nhưng đó chỉ là tạm thời mà thôi, vạn vật vẫn phải rèn luyện cả thể chất lẫn tinh thần của bản thân trong quá trình tu luyện đó mới là chân lý thực sự của tu luyện.
- Vậy là Thần Tiên vẫn đi ị? Hắn tủm tỉm hỏi
- Cũng có, về cơ bản đến cảnh giới nào đó, đồ ăn thức uống của họ đều là linh vật và sức hấp thụ của cơ thể rất mạnh cho nên việc sinh ra cặn bã tạp chất sau quá trình ăn uống là rất ít, nhưng là vẫn có nên nhu cầu đào thải là vẫn có.