Khi nhận chủ hắn cũng biết được, khi Linh Bảo đã nhận chủ thì có thể tùy ý tiến vào Linh vực trong Đan điền của hắn để ôn dưỡng, nhưng hắn có cố thế nào Lôi Truy cũng không chịu tiến vào. Nó chỉ giám bay vòng vòng quanh hắn, nó truyền lại thông tin có vẻ như có cái gì đó khiến nó sợ hãi không giám tiến vào.
- Chuyện này là như nào?
- Linh Bảo của ngươi chỉ thuộc loại tiểu cấp, bây giờ tiến vào Thiên Ngân Tinh của ngươi nó sẽ bị cắn nuốt đến cặn bã cũng không còn.
Hắn liền để Lôi Truy hóa thành một thanh trùy thủ nhỏ dắt bên hông. Đưa nó vào trong túi trữ vật thì nó không chịu thôi thì đành vậy.
- Mà ta thấy đói nhưng sao lại không thấy buồn ngủ?
- Ngươi vừa ăn Linh quả, tinh thần còn đang thoải mái. Về cơ bản khi đến cảnh giới càng cao, nhu cầu ngủ của kẻ tu luyện lại càng ít đi. Thay vào đó những lúc ngồi thiền tu luyện cũng được coi là ngủ. Giấc ngủ có nhiều công dụng với người tu luyện, thậm chí có công pháp tu luyện cần ngủ nhiều hơn là thức. Sau này ngươi sẽ rõ ràng tất cả.
- Ta thấy ngươi trả lời rất giống với con người, sao không trả lời trực tiếp với ta mà phải hiện chữ thông qua màn hình này vậy?
- .....(không có động tĩnh gì)
Trời cuối cùng cũng hửng sáng, hắn vẫn ngồi trên giường đá vuốt ve mấy lệnh bài bằng ngọc. Lệnh bài này các mặt đều trơn nhẵn, có màu vàng trong suốt rất đẹp, cầm trên tay có chút giá lạnh.
- Đây là cái gì vậy Tiểu Lục?
- Bài Pháp, làm từ Vạn Niên Băng Thạch sau khi được chế tác đặc thù mà trở thành ngọc bài, có công năng thông qua trận pháp khắc trên mặt Ngọc bài mà thu phát Sóng Tinh thần của người Tu luyện. Chỉ có Công Pháp cao cấp, hoặc pháp thuật mạnh mẽ cần được lưu truyền mới dùng Bài Pháp nghi chép lại.
- Dùng như nào đây tiểu lục?
- Truyền Linh lực vào, kích hoạt trận pháp, đưa gần lên chán, đầu nhọn là đọc, đầu vuông là nghi chép.
Hắn đang định thử thì tiếng rít gió vang lên dồn dập, liên tục những dải ánh sáng hạ xuống xa xa, ngay sau đó hắn thấy Trưởng Môn và Đại trưởng lão, các vị trưởng lão đang tiến vào. Hắn thu hết đồ vào rồi ngồi ngay đó.
- Bái kiến Lão Tổ.
- Các vị chịu khó đứng nghe ta nói vậy, chỗ ta bị người ta rỡ sạch đến cáu ghế cũng không còn a.
Hắn nói xong khẽ liếc nhìn Tam Trúc là trưởng môn thứ 2 sau Tổ Sư của môn phái, là đệ tử trân truyền của sư huynh hắn. Tam Trúc thấy hắn liếc tới thì liên tục ho khan, hắn cũng là bất đắc dĩ, mang danh là Trưởng Môn hắn cũng phải nghe ý kiến của hội Trưởng Lão.
- Việc này là do Linh Bảo đại nhân chủ ý, ngài đừng hiểu lầm cho ta.
Lúc này hắn mới nhớ ra con rắn trông coi bảo khố môn phái, tính ra tuổi thọ của nó còn hơn gấp mấy lần hắn. Nó được tổ sư nuôi dưỡng và đi theo người cho đến lúc độ kiếp tu vi khôn lường, bình thường thì nó chỉ quấn quanh Bảo Khố Tháp, những lúc cần phải giao tiếp thì nó hóa hình người. Linh thú khác với Yêu Thú hay Yêu tộc, Linh thú được nuôi từ nhỏ và được con người thuần hóa. Mất đi bản tính hoang dã của yêu thú, nhưng nó vẫn giữ được những thần thông vốn có của nó cộng thêm được nhân loại nuôi dạy Linh Thú thường mạnh hơn Yêu Thú một bậc. Và Linh Thú khác với Yêu Tộc khi hóa hình thành nhân loại, Yêu Tộc hóa hình chỉ để phục vụ cho việc tu luyện dễ dàng hơn, công pháp tư luyện của chúng đa phần là theo truyền thừa, cho nên khi biến nhân hình Yêu thú sẽ vẫn giữ những đặc tính riêng biệt của mình, như có vảy hoặc có sừng, thậm chí phần mình giống nhân loại đầu giống đầu thú. Còn Linh Thú khi biến thành nhân hình nó sẽ là biến hoàn toàn giống như một người thường, linh trí vô cùng cao. Thậm chí còn tu luyện được công pháp của nhân loại. Tính ra thì Linh Bảo cũng đã Hóa Thần, nó không can dự việc của Môn Phái, nó chỉ quan tâm Bảo Khố, làm sao để lấp đầy bảo khố.