- Ầm ầm
Thế này thì cũng quá phô trương đi, phi hành tốc độ cao, không khí bị xé rách gây ra động tĩnh cũng không nhỏ, kể cả hắn phi hành chậm thì lôi điện của hắn vẫn gây ra tiếng nổ liên tục. Tuy oai phong nhưng thế này thì khác gì mấy bọn trẻ trâu độ bô ở xóm, mà cái bô này là cả tỉnh ghe thấy chứ chả đùa.
Trên đỉnh Thiên Sơn
- Lấy linh bảo để phi hành, hắn lấy linh bảo để phi hành.
Vị tuyệt thế mỹ nữ ngồi trong ngôi nhà tranh, đang không ngừng day day hai huyệt thái dương mà lẩm bẩm. Linh bảo không giống với pháp bảo, linh bảo là do một vùng, hay một loại bảo vật dưới môi trường đặc thù với cơ duyên ban tặng mà có thể thành bảo vật, sinh ra chút linh trí, tự có thần thông riêng, bởi vậy mà nó vô cùng hiếm và trân quý. Tích lũy qua thời gian, Linh bảo từng được người đời nghi chép lại và được biết đến cũng chỉ hơn trăm cái, đa số đều là từ xa xưa còn Pháp bảo có mạnh có yếu được con người chế tạo ra thì cũng vô vàn không kể xiết. Hầu hết Linh Bảo đều trong tay Yêu tộc, Yêu tộc cho rằng Linh bảo là do trời ban tặng cho bọn chúng. Cũng không thể phủ nhận được điều đó, vì hầu hết Linh bảo xuất thế đều trong tận sâu rừng thẳm núi cao, nơi Yêu tộc, yêu thú ngự trị. Và bọn chúng được ban cho bản năng biết được ở đâu khi nào Linh bảo xuất thế mà ở đó bảo vệ túc trực. Nhân loại tuy không có bản năng đó, nhưng lại có tri thức, Nhân loại có thể nhìn tinh thần trên bầu trời mà tính toán, nhìn thiên tượng mà đoạt thiên cơ, vậy nên mỗi một lần Linh bảo xuất thế là lại một lần náo nhiệt. Tranh cướp với Yêu Tộc đó là điều không có khả năng, đánh cướp của yêu thú lại càng khó, vì loại yêu thú được Linh bảo chấp thuận cho thủ hộ thì toàn là những con có thực lực kinh khủng, thiên phú bá đạo. Cho nên Nhân loại dùng cái mà họ giỏi nhất để đoạt Linh bảo vào tay, đó là giao dịch. Đưa ra cái giá mà Yêu Tộc chấp nhận để đoạt Linh bảo tới tay. Loạn Vũ Lôi Thiên Truy này là Linh bảo xuất hiện gần đây nhất, do Trảm Không Kiếm Thánh tự mình đoạt. Lôi Truy được một con yêu thú vô cùng khủng bố canh giữ, sau khi Kiếm Thánh đưa ra những tuyệt thế trân bảo đều bị yêu thú đó từ chối. Hắn đã nổi khùng lên mà đại chiến với yêu thú. Ba ngày Ba đêm trên đỉnh Lôi sơn chưa một giây phút nào ngừng tiếng sấm. Cuối cùng mọi thứ cũng yên tĩnh trở lại, tất cả đều đều ngóng trông lên đỉnh núi, cả nhân loại, cả yêu tộc. Rầm! Ngân Vũ Lôi Ưng bá chủ của bầu trời Lôi sơn, cũng bị người ta ném xuống dưới chân núi. Kẻ đó tuy cả người cháy xém, khắp nơi loang lổ vết máu, nhưng cánh tay hắn vẫn cầm chắc thanh kiếm, ánh mắt hắn vẫn sáng rực. Nàng nắm đó cũng có mặt ở đó, hình ảnh của người thanh niên ngão nghễ đất trời hôm ấy cũng in sâu vào tận tâm trí nàng. Lôi Truy đó không nhận hắn làm chủ hắn cũng không cưỡng cầu, hắn đưa cho nàng, nhưng nó cũng không nhận nàng, năm đó trong lúc nhận chủ không thành cái mạng của nàng cũng chút nữa là không giữ được, hung hiểm năm đó nàng còn nhớ rõ. Từ đó trở đi, Linh Bảo này vẫn để đó, sau khi lập tông môn, thì Linh bảo được Lão Tổ cất giữ, từ đó trong tông môn có quy định phải là kẻ đạt Tới Hóa Thần trở lên, nếu nó nhận chủ thì bảo vật thuộc về kẻ đó. Độ trân quý của Linh Bảo thì không phải bàn, người ngoài có quan niệm cho rằng Linh bảo là bảo vật được trời ban cho linh trí, nó có thể mang vận khí tới người dùng, thậm trí có tông môn còn dùng Linh Bảo để làm bảo vật trấn tông, tăng vận khí cho tông môn. Cho nên dù uy lực của Linh Bảo to lớn, người sở hữu cũng ít đem ra chiến đấu, chứ đừng nói là phi hành, trừ khi là lúc quan trọng tới tính mạng. Hầu hết đều cất giữ trong Linh vực ở đan Điền của bản thân để nuôi dưỡng Linh bảo. Với lại lộ ra việc sở hữu Linh Bảo cũng là việc không nên, thất phu vô tội hoài bích có tội. Người ngoài đều chưa từng nhìn thấy Lôi Truy, vì Kiếm Thánh hắn cũng chưa từng dùng tới Lôi Truy, linh bảo không nhận chủ có sử dụng uy lực cũng không hơn pháp bảo là mấy, và khi hắn độ kiếp phi thăng cũng không thấy linh bảo xuất thế. Cho nên người đời cho rằng hắn đem Linh Bảo đi cho nên để lại Trảm Không Kiếm ở lại.
- Linh bảo chết tiệt lại nhận chủ tên không tiền đồ đó, hắn còn lượn trước mặt ta nữa. Ta phải đóng cửa tĩnh tu thôi, chứ mấy nay ta quả thực có xúc động muốn băm hắn rồi. Lại còn cải lão hoàn đồng nữa.... Ta thì càng ngày càng già đi. Cái tên... thật tức chết mà.