- Thật là kỳ diệu, mà khoan đã, như ngươi nói trái đất không có linh khí để tu luyện vậy sao lại vẫn có những pháp quyết, thậm chí con người còn biết đến thế giới tu luyện cảnh giới tu luyện.
- Ngươi có thắc mắc tại sao con người lại càng ngày càng trở nên thông minh hiện đại hơn không? Không đơn giản chỉ là sự tiến hóa, mà còn do "Ký ức của gen", nó được truyền thừa từ đời này qua đời khác. Tuy Trái Đất lưu lạc đến đâu thì trong bộ Gen của nhân loại vẫn còn những mã Gen chứa ký ức truyền thừa đó, các chuỗi phản ứng hóa học xảy ra ngẫu nhiên kích hoạt các chuỗi ký ức. Có những ký ức từ tận sâu thời kỳ Trái Đất có tu sĩ.
- Không đúng, theo khoa học thì trái đất được hình thành cách đây 4,5 tỉ năm từ lúc trái đất còn là quả cầu lửa, cách đây 500 triệu năm sinh vật sống đầu tiên xuất hiện là một đơn bào rồi mới phát triển dần cho đến như hiện nay. Thì làm sao có thể có một thế giới tu luyện để truyền thừa mã Gen của cổ nhân được.
- Những bí mật trong đó nhân loại sao biết hết được, liệu Trái Đất đã từng có bao nhiêu cái lần 4,5 tỉ năm.Rất nhiều bí mật, những bí mật đó sau này ngươi sẽ được biết còn bây giờ: " Cấp bậc chưa đủ".
- Hừ...!
"Chuyện bây giờ mình phải lo là làm sao dẹp được hai con linh thú ngu ngốc kia. Có lẽ nên bắt đầu từ con cún con kia vậy, nhanh còn đi ngao du thiên hạ, hành hiệp trượng nghĩa trừ gian diệt bạo."
Đọc hết hai bản về cảnh giới cũng như tu luyện hắn đã chán dần, hắn đến chỗ này mà còn phải học nữa thật vô vị. Hắn xem các bản ghi về cảnh giới của hắn, Hóa Thần. Nhưng mà quá sơ sài, có lẽ phải tìm trong Tàng Thư Các mới có.
Kỳ lạ thật, hắn lại thấy đói. Mới chưa qua một ngày, vô lý thật, dù gì cũng là Hóa Thần sao có thể đói nhanh như vậy được.
- Ngọc Ca hay cơ thể ta có vấn đề.
- Ta không biết!
- Hở...! Gặp quỷ rồi. Hắn ngẩn người ra đấy, lần đầu tiên Lục Ngọc nói không biết chuyện này lạ thật. Hắn lại lục ra còn lại hai loại linh quả, một quả nhìn như cục pha lê nếu không có cái lá với cuống bên trên thì hắn cũng nghĩ đó là cục pha lê đỏ, cầm trên tay cũng thấy cứng nặng như cục pha lê thực sự. Quả còn lại thì to như trái bóng gai tua tủa như gai nhím, hắn chạm vào mà tay hắn phải chuyển qua màu bạc chứng tỏ những cái gai này sắc nhọn dị thường.
- Bạn ei.
- Huyết Thạch chi quả từ cây Thạch Linh Thụ, thân gỗ mọc trên những vách đá cao hiểm trở của vùng đông bắc Thiên La Đại lục. Nơi có một loài chim ưng sinh sống, sau khi giao phối chim mái sẽ đi tìm Thạch Thụ này làm tổ và chúng sẽ săn trước một hai con linh thú treo gần tổ làm thức ăn. Sau khi đẻ trứng nó sẽ ấp cho đến lúc trứng nở rồi cho lúc trưởng thành nó sẽ không rời khỏi tổ. Vì loài này giống cái rất ít, nếu tổ nào không được bảo vệ con đực sẽ đến vứt trứng đi để có thể giao phối với con cái đó. Khi trứng nở, số thức ăn nó dự trữ ban đầu cũng hết, con non cần thức ăn, mà nó lại không thể rời tổ, cho nên nó sẽ tự mổ chân mình lấy máu chính mình nuôi con, mỗi tổ ít cũng ba trứng nhiều thì năm. Khi đàn con lớn hơn cần nhiều thức ăn hơn, chim mẹ nó sẽ tự mổ thịt từ cánh của mình mà bón cho con ăn, cho đến lúc sức cùng lực kiệt mà chết thì đàn con lúc này cũng đã lớn khôn, chúng sẽ ăn nốt phần thịt còn lại của chim mẹ rồi đến lúc đói quá mới bay đi, theo bản năng đi săn mồi sinh tồn tiếp. Thạch Thụ chứng kiến toàn bộ quá trình đó, ở trên vách núi cao chịu bao gió sương dù là sỏi đá cũng phải cảm động. Những giọt máu thừa của chim ưng mẹ chảy ra thẫm đẫm thân cây, được nó hấp thụ và cẩn thận bao bọc lại trong thạch quả, cho nên loại quả này còn có tên gọi khác là Huyết Mẫu. Công dụng bồi bổ khí huyết, loại linh quả rất cần thiết cho việc luyện thể.
Đọc xong lai lịch của quả này mà tự nhiên hắn nhớ mẹ hắn quá, nhớ những lần mẹ hắn vừa khóc vừa mắng chửi hắn vì hắn trộm tiền mẹ đi chơi. Hồi nhỏ, bố hắn vào Nam làm ăn, chỉ có hai mẹ sống với nhau, gia đình vốn nghèo khó. Trưa hôm đó mẹ có mua một quả lê, bổ ra hai mẹ con ăn, đó là lần đầu tiên hắn và mẹ hắn được ăn quả lê. "ăn nó cứ can cát ấy nhỉ, con ăn đi", sau này hắn mới biết để có quả lê ấy mà mẹ hắn phải đi làm thuê cho người ta cả một buổi sáng hôm ấy, trong lúc làm còn bị cắt cả vào tay, mẹ chưa từng tiếc gì, có thứ gì ngon lạ là mẹ lại mua cho con ăn, dù là đổ mồ hôi đổ cả máu, mẹ vẫn cứ lo cho hắn. Có phải hắn cũng như lũ ưng con kia đang hút máu mẹ mình, rồi hắn đến nơi đây mẹ hắn sẽ ra sao đây.
- Lục Ngọc ta xin ngươi cho ta về đi, ta không chơi nữa. Hắn nắm chặt Huyết quả trong tay mà khóc.
- Ta không thể, chỉ mình ngươi cố gắng, có điều ta sẽ cho ngươi biết một bí mật về Trái Đất. Chỉ cần ngươi có thể trở về, lúc đó thời điểm đó sẽ vẫn y nguyên như lúc ngươi đi, cho dù là mấy vạn vạn năm sau đi nữa.