Hoàn Mỹ Tu Luyện

Chương 54 - Giám Định Hội Quán

Mọi người còn chưa hết trầm trồ với mức giá 1000NL thì lại bị hắn hù thêm lần nữa, đến mức lão chủ hàng cũng đơ ra chưa kịp phản ứng.

- Sao? Ngươi không chịu bán?

- Bán bán ạ. Mời ngài nhập Nguyên Linh, ngài muốn nhận hàng luôn hay đưa về phòng.

Hắn liếc mắt liền nhìn thấy vòng tay khách quý của tiểu Minh liền hỏi ý hắn.

- Vậy tốt liền đưa tạm về phòng ta.

- Ngài có thể cho tiểu nhân tạm mượn thẻ phòng được không ạ.

Rất nhanh giao dịch liền hoàn tất, cái cái lồng bằng kính kia liền được đưa đi, mọi người cũng hết hứng thú ở lại xem liền tản đi xung quanh. Thế nhưng vẫn, Bối Hỏa kia vẫn ở lại liền tiến đến chỗ hắn.

- Lại là tiểu tử kiêu ngạo nhà ngươi, được lắm ta nhớ kỹ.

Nói xong câu đó ả liền quay người bỏ đi.

- Tiểu Địa, ngươi nói xem, ả ta là có tình ý với ta sao?

- Ách. Tại sao huynh lại hỏi vậy?

- Vì ả ta vừa bảo sẽ nhớ kỹ ta mà.

- Phụt...! Đại ca chuyện này không đùa được đâu.

Lập Địa xuýt nữa thì phì cười, nhưng vẫn phải nén lại dặn dò tiểu Minh. Còn Bối Hỏa chưa đi xa vẫn nghe thấy câu nói đó của Tiểu Minh nàng hai tay nắm chặt miệng khẽ nghiến hàm răng, dẫm chân rời đi.

- Đại ca người chọc phải tổ kiến lửa rồi, ả ta chẳng phải hạng tốt lành gì đâu.

- Chúng ta đường đường là Đại phái mà lại kiêng dè một gia tộc phụ thuộc ư?

- Đại ca có điều không biết rồi, nàng ta không những có địa vị đặc biệt trong Bối Gia mà ả ta còn là đệ tử xuất chúng của Thiên La Tiên Tông.

- Ra vậy. Nhưng mà ngươi đường đường là Hình thiếu gia có cần phải mất mặt vậy không?

- Đệ.

Hắn buồn rầu, có điều muốn nói nhưng lại thôi.

- Thôi, mấy nay là đệ đưa ta đi vui vẻ, mấy chuyện này vứt ra sau đi. Lại chỗ kia xem xem đi, náo nhiệt ghê.

Giám Định Hội quán, một gian hàng đang trưng bày rất nhiều vật phẩm kỳ lạ trên lồng kính, bên dưới có ghi các mức giá tiền khác nhau. Tất nhiên là không phải giá bán, mà là giá giám định vật phẩm, ở đây chủ gian hàng sẽ đưa ra các loại vật phẩm đồ vật hiếm lạ với mức giá phù hợp để làm phần thưởng, kẻ nào giám định được vật liệu, xuất sứ công dụng, thậm chí là lai lịch món hàng tùy vào thỏa thuận sẽ được nhận thưởng. Cũng có thể mang đồ của mình tới ký gửi nhờ giám định, hoặc bày ra treo thưởng nhờ giám định. Rất đông người đến xem, đa phần là nhóm người hiếu kỳ muốn mở mang kiến thức, còn lại số ít thì tới để kiếm tiền thưởng.

- Chủ quỹ ta nhận biết vật này, nhưng ta chỉ biết cách sử dụng nó chứ không biết nguyên liệu cấu thành hay nguồn gốc, ngươi có muốn.

Một vị lão giả râu tóc bạc trắng nhưng nước da thì lại rất hồng hào, tuy hơi lùn nhưng dáng người lão lại thẳng tắp như cây tùng. Lão đang chỉ vào một vật trưng bày phía trước, vật mà lão chỉ có hình cầu vừa bằng nắm đấm, có màu đen kim loại với các nét hoa văn mờ mờ, phía dưới đề mức thưởng tới 5000NL. Nghe lão giả nói vậy, trưởng quầy ôm quyền tới nói:

- Nếu vị đạo hữu đây nói được cách sử dụng, thì chúng ta xin biếu ngài 3000NL làm thưởng.

- 30000NL ta nói cách dùng.

Lão giả cười cười lắc đầu nói. Khi mức giá lão được nói ra khiến toàn trường im lặng, 30.000 NL không phải là mức giá nhỏ. Sau một giây sửng sốt chủ quầy liền mỉm cười lại đáp:

- Lão bằng hữu đây xin chờ ta một chút.

Nói xong chủ quầy liền đi vào trong liền có một thanh niên khác ra tạm đứng quầy. Lúc này mọi người lại bàn tàn xôn xao hơn, khiến người về đây tập chung càng đông xem náo nhiệt.

- Đại ca, không ngờ kiếm tiền lại dễ đến như vậy. Chỉ cần nói vài câu là được 30 ngàn NL a.

- Dễ vậy sao ngươi không lên mà nói đi.

- Ta.

- Giao dich lớn như vậy liệu họ có nói riêng với nhau không?

- Ngươi yên tâm, quy định chung của Giám Hội rồi, bất kì vật phẩm nào đưa ra trưng bày bên ngoài thì đều phải được giám định công khai.

Một người trung niên nghe tiểu Minh nói thế liền đáp lại lời hắn.

- Đa tạ huynh đài.

- Kìa ra rồi.

- Đạo Hữu chỉ cần thông tin là chính xác chúng ta đồng ý với mức giá đó.

Một chiếc bàn nhỏ được bày ra bên trong, lão gia cũng ngồi xuống tay cầm quả cầu sắt tay kia vuốt vuốt râu gật đầu ra vẻ đầy thưởng thức. Đối diện lão là vị trưởng quầy kia đang cầm ấm trà nhỏ mà trâm trà cho lão. Mọi người cũng tụ tập đông kín quanh khu vực này lại rồi.

- Trưởng quầy ngươi nhìn cho kỹ.

Dứt lời lão giả tay bấm quyết một bộ ấn quyết kì lạ được lão thi triển, quả cầu bắt đầu bay lên tỏa ra hào quang nhè nhẹ. Những hoa văn thò ra thụt vào như những chiếc lẫy khóa theo từng nhịp ấn quyết của lão. Sau một hồi thì tiếng cạch cạch rõ to vang lên, quả cầu sắt ban đầu tách ra làm đôi, để lộ ra một khối hình lập phương trong suốt tỏa lam quang bên trong.

Lão buông pháp quyết lau nhẹ mồ hôi trên chán, có vẻ pháp quyết đó làm cho lão khá tốn thể lực lẫn linh lực.

- Đó là cách mở cũng như cách đóng quả cầu này lại, nó dùng để bảo quản đồ vật quan trọng bên trong. Còn cấm chế cuối cùng kia các ngươi tự mở mà lấy đồ vật là được rồi. Xem ra 30 nghìn NL vẫn là giá hời cho các ngươi rồi.

- Đa tạ đạo hữu chỉ điểm bến mê. Tại hạ xin kính tặng 30 nghìn NL như ban đầu đã hứa.

- Tốt.

- Thứ bên trong rốt cuộc là gì mà lại khiến cho bọn họ mất 30 nghìn NL để mở ra thôi cũng thấy vui vẻ?

Rất nhiều người tò mò nhưng có thế nào đi nữa tất nhiên chủ quầy sẽ không nói rồi.

- Thế mới nói, thứ giá trị lớn nhất vẫn là kiến thức. Cho nên đệ muốn giàu thì sau này ham học hỏi một chút hiểu chưa?

- Ta cũng muốn lắm, nhưng cha ta hở ra một chút là bắt ta tu tu luyện luyện. Huynh còn chê ta, ta thấy huynh còn hỏi nhiều hơn đệ đấy.

Hắn bữu môi nhìn tiểu Minh, rõ ràng đại ca còn ngơ ngơ hơn cả hắn mà còn đòi lên mặt.

- A ngươi lại dám khinh thường đại ca ngươi. Tùy ngươi chỉ định ba món bất kỳ ở đây, nếu ta mà không giám định ra thì sau này ngươi làm đại ca ta làm tiểu đệ. Còn nếu mà ta giám định ra thì ta chỉ cần ngươi giữ nguyên cái giáng vẻ bữu môi ấy hết mười ngày, ngươi giám cược không?

- Làm đại ca thì đệ không giám, chỉ cần 10 nghìn NL là đủ.

- Cũng biết làm ăn đấy, nhưng mà còn cần có cái đầu nữa, ta đồng ý.

- Đệ đồng ý.

- Ngươi chỉ đi.

Bình Luận (0)
Comment