- Thế nào? No chưa?
- Hì hì Đại ca.
Hắn cười cười đưa cái bụng tròn xoe như bà bầu lên cho Tiểu Minh xem.
- Vậy ngồi nghỉ ngơi một lúc. Tính xem chút nữa chúng ta đi đâu.
- Đại ca hôm nay cứ nghỉ ngơi vui chơi ở đây đã, rồi mai đệ đưa huynh đi dạo một vòng.
- Đúng vậy, lên tầng ba xem thử có gì vui chơi.
Hai người ngồi lại ngắm cảnh nghỉ ngơi một lúc liền gọi thanh toán.
- Năm Nghìn Nguyên Linh?
Lập Địa sửng sốt kêu lên.
- Lộc Dã Trư mà đạt tiêu chuẩn tức là sừng phải mọc đủ ba nhánh thì tệ xá mới nhận, mà như các vị biết từ ba nhánh trở lên thực lực của Lộc Dã Trư cũng phải Nguyên Anh.
- Vậy là chúng ta vừa ăn thịt yêu thú Nguyên anh kỳ? (Lập Địa lại thêm sửng sốt nói)
- Nhưng theo ta biết thì giá trị của yêu thú nằm ở da lông, tinh hạch, xương cốt, hoặc các bộ phận lợi khí của yêu thú thì phải?
- Quả thực là như vậy, nhưng mà Lộc Dã Trư này tuy da dày, nanh nhọn cũng là bảo bối luyện khí nhưng thịt và Sừng của chúng mới thực sự là bảo vật, để chúng đạt đến Nguyên Anh thì vô số Hồng thảo quả bị chúng ăn và ngấm vào sừng và thịt. Một con Lộc Dã Trư này không những là đan dược Luyện Thể hiếm có, mà còn là món ngon khó cầu.
- Ra là vậy. Đáng giá.
- Tạ công tử.
Tiểu Minh quẹt thẻ liền vỗ vai Lập Địa cười nói.
- Có lẽ là chưa đi chơi được rồi, mau về phòng thôi.
- Sao vậy chẳng nhẽ Đại Ca hết tiền ư.
Hắn buồn rầu nhìn bụng, cảm giác hơi có lỗi, là hắn tham lam nên mới vậy. Còn vị đầu bếp kia nhìn bóng lưng hai người Tiểu Minh mà gật gật đầu cười cười.
Cả hai lên đến sảnh liền vào phòng của Tiểu Minh.
- Đại ca muốn tu luyện ư?
- Không mà là ngươi, Lộc Dã Trư không có mấy tác dụng với ta. Ngươi mau sử dụng luyện thể công pháp mà luyện hóa chỗ thức ăn đó đi, kẻo lãng phí.
Lập Địa liền nhả từ trọng miệng ra một thanh đại kiếm đen sì xịt thậm chí còn chẳng thấy sắc bén đâu. Hắn bắt đầu nâng thanh kiếm một cách nặng nề lên bắt đầu đi những đường kiếm của mình, cả người hắn bắt đầu nóng lên, mồ hôi vã ra liên tục ướt đẫm quần áo. Từng dòng từng dòng khí ấm chảy quanh cơ thể hắn đây là lần đầu tiên hắn thấy việc luyện thể lại thoải mái đến như này. Hết một canh giờ, những động tác của hắn bắt đầu chậm lại một cách khó khăn, cả khuôn mặt hắn méo xẹo đi các đường kiếm, dòng khí ấm ấy bây giờ lại như những dòng nham thạch vừa nóng vừa nặng quấn quanh cơ thể hắn. Khiến cho cơ bắp toàn thân hắn trở nên nặng mỏi, khí nóng làm cho cơ thể hắn như bị bỏng rát.
- A a a
Vù vù, hắn cuối cùng cũng đi xong đường kiếm cuối, hắn hét lên một tiếng quần áo bị khí lưu thổi bay cắt xé ta từng mảnh. Cả thân hình hắn cuồn cuộn cơ bắp, màu da chuyên thành màu đồng sẫm càng làm hắn thêm trông rắn giỏi. Hắn giờ vung thanh đại kiếm kia vù vù như vung một cành cây khô vậy. Lập Địa liền vui mừng lao đến ôm tiểu Minh rối rít cảm tạ.
- Đại ca, tạ ơn đại ca, đệ cuối cùng cũng đột phá đồng thể rồi, cuối năm nay không bị ăn đạp nữa rồi.
Nhưng chưa chờ hắn nói hết câu thì liền một cước thẳng bụng hắn khiến hắn bay trở lại phòng tập.
- Ôm ấp cái gì còn không mặc quần áo, rồi tắm rửa đi. Hôi quá.
Hắn ngồi dậy phủi phủi bụng rồi lấy ra một bộ áo choàng lớn khoác lên bước ra nhìn Tiểu Minh đang phủi phủi người mà nói.
- Cũng may là vừa rồi ta ôm huynh, không thấy cái của huynh lên, chứ không thì đời tiểu đệ coi như xong rồi. haha
- Cút...
Tiểu Minh lại một cước thẳng môn hắn đuổi hắn ra ngoài cửa.
- Kì lạ thật, sao ta lại không né được. Tiểu Huệ nàng đợi ta lâu chưa, chúng ta vào tắm rửa thôi nào.
- Nhanh còn xuống tầng ba, để ta đợi lâu thì ngươi khỏi xuống.
- Dạ đại ca.
Hắn cũng về ngâm mình một chút, cho giãn gân cốt.
.
- Ế, nhanh vậy? Chẳng nhẽ ngươi bị yếu chỗ ấy.
Hắn nhìn Lập Địa đang đứng đó mà nói, tiểu Huệ bên cạnh cũng khẽ che miệng cười.
- Chả phải đại ca bắt ta nhanh sao.
- Ha ha thôi được rồi đi thôi, tầng ba thẳng tiến. Xem ở đây vui chơi như nào có khác chỗ... à nhanh đi nào.
Vừa bước xuống tầng ba đập vào mặt hai người đó là khung cảnh vô cùng náo nhiệt, tiếng nhạc du dương, tiếng người ồn ào.
- Xin chào Minh công tử, Địa công tử mời hai người đeo chiếc vòng này vào, tất cả đồ ăn thức uống trong đây đều được miễn phí với hai vị.
- Ồ đa tạ.
Rất nhiều những cô gái ăn mặc gợi cảm tay bưng khay ly đồ uống đi quanh các khu, chỉ cần tay có đeo vòng là có thể tùy ý lấy ly đồ uống xuống thưởng thức mà không phải ra quầy mua. Rất nhiều quầy bán các đồ tư trang, trang sức tinh xảo đẹp đẽ vô cùng, chỗ đó thì toàn là các chị em xinh đẹp đứng đó mà thôi. Chỗ thì bắn cung nhận thưởng với điều kiện không dùng pháp lực.
- Ồ chúng ta lại kia xem đi, đông người quá.
- Mọi người mau chiêm ngưỡng cực phẩm của ngày hôm nay, trời sinh Mị cốt da như ngọc, tay chân không một tì vết, tóc đen bóng mượt, mắt phượng môi đào, chỉ tiếc không có linh căn bằng không thì là bảo vật tranh dành của các đại môn phái rồi nào đến tay chúng ta, cho nên mời các đạo hữu mau mau xuống giá.
Phía trước là một gian hàng với hàng loạt các lồng kính, bên trong có nhốt những thiếu nữ trẻ tuổi. Chính giữa là vị tiểu cô nương mình mang mị cốt kia, nhìn tuổi thì còn khá là trẻ, nhưng thân hình đằng sau lớp vải trắng mỏng kia thì lại đầy dụ hoặc, cứ nhìn mấy vị khách đang không rời mắt khỏi nàng là thấy độ mê hoặc đó lớn cỡ nào.
- Lại còn có cả bán người?
- Có tiền là bán thôi, Đại ca có gì phải kinh ngạc. Có người mua về chỉ làm người hầu, vì không tu luyện được tuổi thọ của các nàng cũng ngắn hầu như chỉ phục vụ một hai năm là được thả tự do, mà lại còn có chút tiền tài trở về phú quý hơn người thường, và gần như là các nàng đều là tự nguyện. Còn có kẻ mua về là để sinh sản đời sau, vì kẻ tu luyện khi đã lên cấp bậc cao, khả năng kết hợp để sinh sản là rất khó, chỉ có kết hợp với kẻ thấp như phàm nhân thì mới có tỉ lệ thành công cao thôi.
- Tại sao lại như vậy?
- Đệ cũng không hiểu rõ lắm, mẹ đệ cũng là phàm nhân, đệ luyện khí tầng ba thì cũng là lúc mẹ đệ qua đời.
- Lục Ngọc ngươi có biết tại sao không?
"Khi hai cá thể giao phối để sinh sản, thì thế hệ sau sẽ mang di chuyền của cả hai. Cho nên nếu cả cha và mẹ đều là tu sĩ cấp cao thì con sinh ra sẽ như nào? Liệu có còn là phàm nhân, điều này trái với Thiên Đạo nên bị hạn chế. Cũng như các loài Thần thú muốn sinh hậu đại đều phải giao phối với các loài thấp để sinh ra hậu đại nhưng lại bị tạp huyết rất nhiều."
- Thế tu sĩ cấp cao không thể lấy nhau và sinh đời sau sao?
"Tất nhiên là có, nhân loại các ngươi là giống loài thích lách luật nhất. Bọn họ sẽ có hai cách, một là dùng một loại đan dược khóa tu vi lại khiến cả hai tạm thành phàm nhân sau khi sinh đẻ xong sẽ uống thuốc giải, hạn chế đó là loại đan dược này vô cùng quý giá. Hai là dùng một loại pháp bảo phong tỏa tu vi, loại này thì cũng khó chế tạo nhưng là vẫn dễ tìm hơn đan dược, hạn chế đó là gây tổn thương nhất định tới đan điền."
- Ra vậy! Đi thôi ta không có ý định mua gái.
- Ở lại xem chút đi mà... Đại ca, xem kìa lại có người trả giá cao hơn kìa.
Phía trên lồng có hiện ba dãy số, một là giá đang đấu, dòng hai là giá chót, dòng ba là thời gian đấu còn lại.
- Không ngờ một phàm nhân mà có giá chót tận 4000NL.
- Chỉ là hù người thôi, huynh xem giá đấu mới được 47NL kia kìa. Chỉ có thằng ngu mới mua giá 4000NL cho một phàm nhân thôi.
"Mua nàng ta đi, có lợi cho ngươi sau này"
- Ta chưa cần đẻ a.
"Nàng ta có huyết thống Bạch Nguyệt Lang Vương, rất chung thành với chủ, thích hợp làm tùy tùng"
- Nàng ta có thể tu luyện?
"Bạch Nguyệt Lang Vương, là trong thập đại thần thú, hệ âm phong. Ngươi nói xem có thể tu luyện hay là không?"
Hắn nhìn thời giam cũng phải còn đến nửa ngày mới hết phiên đấu giá, ngồi chờ thì còn chơi bời gì nữa. Mà để lúc hết giờ tới đấu thì sợ người khác cướp mất.
- 1000NL
Mọi người đang chiêm ngưỡng ra giá thì một tiếng nữ tử vang lên, khiến cho tất cả đều im lặng nhìn tới. Là nàng, kẻ đi sau Bối Gia, người đã từng định xông lên giáo huấn Tiểu Minh.
"Ồ là Bối Liên Hỏa tiểu thư của bối gia, chẳng nhẽ nàng là bách hợp, haha" có kẻ không ra gì nói làm mọi người đều ôm miệng cười.
-Đàn ông miệng lưỡi thì có gì bản lãnh, giỏi thì nâng giá không thì im cho bổn cô nương, đừng đứng đó tỏ vẻ đàn bà.
Bối tiểu thư cười lạnh liếc tới kẻ vừa rồi mà nói, hắn liền hừ một tiếng phẩy áo bỏ đi.
- Đại ca đúng là điên rồi, thừa tiền thật mà. Cùng là tiểu thư công tử vậy mà ta chỉ mười đồng nàng ta thì vừa mở miệng là nghìn là vạn a.
Lập Địa buồn bã nói, tiểu Minh chỉ cười cười nhìn hắn, quả thật là Lão Hình cũng là rất nghiêm khắc với hắn rồi.
- Đệ nên tự vả vào miệng mình hai cái,.
- Tại sao?
- Vì đệ chửi ta ngu.
- Giá Chót 4000NL. Nói xong hắn liền giơ tay lên đưa ra giá chót mua đứt luôn.
Lập Địa: .....Ách....! mấy kẻ có tiền điên cả rồi.