Hoàn Mỹ Tu Luyện

Chương 56 - Đổ Thạch

- Đại ca, đệ biết sai rồi, đại cưa.

  Sau khi giám định xong hai vật phẩm bất kỳ còn lại, dưới sự trầm trồ thán phục của mọi người thì Tiểu Minh cũng cất bước rời đi tránh gây sự chú ý quá mức. Còn nhân vật đang nằm lê ra ôm chân hắn khóc lóc cầu xin kia không ai khác đó là Lập Địa.

- Cái mồm, mau! Quân tử nói được làm được.

Hắn cười cưới ngồi xuống nhìn Lập Địa.

- Đại ca! Thế này thì cũng quá khó coi rồi.

- Phì... Haha đấy thế có phải ngoan hơn không.

    Nhìn Lập Địa vừa bữu môi vừa khổ sở nói làm hắn không thể nhịn cười được, đáng đời ai bảo coi thường Đại ca là hắn.

- Đại ca, đệ biết sai rồi, tha cho đệ lần này được không?

- Không được! Để ta xem xét biểu hiện của đệ như nào đã, ngoan ta sẽ tha, còn bây giờ thì ngoan ngoãn chịu cược đi. Nào đứng lên qua chỗ kia chơi.

Đổ Thạch Phường.

- Ý ở thế giới này cũng có đổ thạch?

Bọn họ là đang bước tới một cửa hàng lớn bên ngoài có rất nhiều những tu sĩ đứng canh gác, ngay ngoài cửa là hai vị mỹ nhân đứng tiếp khách, từng đợt từng đợt người ra vào, người ra thì vui vẻ có ủ rũ có, người vào thì gương mặt đầy háo hức.

- Ở đây phải mua vé vào ư?

- Xin mời hai vị công tử, khách hàng muốn vào chơi hay xem thì đều mất phí vào cửa là 100NL một người. Nhưng có đeo vòng khách quý thì không cần mất phí, xin mời hai vị.

Một vị mỹ nhân liền đứng ra tiếp đón hai người một cách nhiệt tình và đầy chuyên nghiệp. Hai kẻ nhà quê ngơ ngơ bước vào hết nhìn đông đến nhìn tây chẳng biết đi đâu. Thì một vị nữ tử liền bước tới mỉm cười nho nhã hỏi:

- Hai vị là lần đầu tới đây phải không?

- Đúng vậy. Không biết là đi lối nào nữa?

Tiểu Minh gãi gãi đầu nói, còn Lập Địa thì từ nãy tới giờ đều che miệng núp sau hắn không giám mở ra lời nào.

- Vậy hai vị không chê xin để tiểu nữ làm người giới thiệu.

- Thế thì còn gì bằng, làm phiền tiểu cô nương rồi.

- Là nhiệm vụ bọn em thôi ạ. Cứ gọi em là Điệp Nhi là được rồi.

Nàng khẽ che miệng mỉm cười nói.

- Mời hai vị công tử đi lối này.

  Nàng liền đi trước dẫn đường, vừa đi nàng vừa giải thích cho hai người hiểu Đổ Thạch là gì là như thế nào. Đơn giản hiểu nôm na là cửa hàng sẽ đưa ra các viên đá có kích thước lớn nhỏ khác nhau, khách hàng sẽ sử dụng trình độ hiểu biết hoặc vận may mà mua những viên đá đó, sau đó cửa hàng sẽ cắt những viên mà khách hàng đã mua nếu bên trong có chứa nguyên liệu quý hiếm có thể bán lại cho nhà hàng hoặc giữ lại, tùy vào số lượng chất lượng loại nguyên liệu quý có trong đá mà giá trị của nó có thể gấp nhiều lần giá trị viên đá ban đầu, và tất nhiên là cũng có rủi do trong đó, có thể giá trị viên đá sau khi mở ra sẽ thấp hơn giá trị mua ban đầu, giàu nhanh nghèo cũng nhanh. Có ba loại hình thức Đổ thạch, loại thứ nhất là loại bình dân hầu hết là dành cho những người thích thử vận may đầu tư ít kiếm lời nhiều, loại đá này thường là loại nhỏ xác định kém chất lượng hên xui vẫn có viên chất lượng cao nhưng là tỉ lệ là rất thấp, mua xong mổ ra có người thu mua ngay tại chỗ giá cả ban đầu cũng thấp dành cho tầng lớp có chút tiền muốn thử vận. Còn hình thức thứ hai thì là cao cấp hơn chút, dành cho kẻ có tiền và đã có chút kiến thức nhất định về Đổ Thạch, đá ở đây to nhỏ đều có và chất lượng cũng tốt hơn rất nhiều, người chơi sẽ lựa chọn mua sau đó là chọn phần cắt sao cho để lộ ra vừa phải thứ bên trong, sau đó có thể chọn đấu giá bán lại, hoặc cắt tiếp. Tùy vào lát cắt mà kẻ mua có thể thổi giá lên rất cao so với mức giá mua ban đầu, và tất nhiên là vẫn có rủi do trong đó cho nên loại hình thức này thì cần vào trình độ còn may mắn thì không có cửa chơi. Loại hình thứ ba là loại hình náo nhiệt nhất cũng như là đốt tiền cao nhất, đá ở đây to nhỏ đều có và tất nhiên đều là loại đá cao cấp nhất chắc chắn bên trong có chứa nguyên liệu quý hiếm còn trữ lượng và chất lượng như nào lại còn tùy vào mắt người mua xem xét rồi, khác biệt lớn nhất ở đây đó là người mua có thể so đấu với nhà cái, hoặc so đấu với nhau hoặc tam đấu. Tức là mỗi người chọn lựa mua một viên đá bất kỳ ở nơi trưng bày sau đó mang lại cùng cắt ra, bên nào có giá trị cao nhất sau khi cắt sẽ thắng đá của mình và lấy cả của kẻ thua cuộc. Ngoài ra người xem bên ngoài cũng có thể tham gia đặt cược bằng NL, bên ngoài tùy số tiền cược mà ăn theo phần trăm tiền.

- Nhưng mà ta có thắc mắc đó là những viên bảo thạch đó lấy từ đâu và làm sao các người có thể biết bên trong có bảo vật mà phân loại? Mà các người đều biết bên trong có bảo vật sao còn bán ra rồi ai đấu lại với nhà hàng được?

Nghe xong Tiểu Minh hỏi Lập Địa cũng gật đầu hưởng ứng, cô gái cũng không lấy làm lạ với câu hỏi này của hắn vì cũng là nhiều người cũng cùng thắc mắc như hắn rồi. Nàng chỉ mỉm cười đáp lại:

- Dạ! Cái này là phải nói về xuất xứ của Bảo thạch, thực ra Bảo thạch này nói ra thì đây cũng là một điều kỳ diệu của tự nhiên. Bảo thạch được khai thác chủ yếu là ở các mỏ quặng nằm sâu dưới lòng đất tất nhiên cũng có một số Bảo thạch quý hiếm đặc thù sinh ra ở một số nơi đặc biệt. Nó có màu sắc khác với đất đá bình thường và đặc biệt là Bảo thạch có tính chất ngăn mọi sự dò xét từ bên ngoài vào và còn không thẩm thấu Linh Lực cho nên lớp đá khá là vô dụng với tu sĩ cho nên rất dễ nhận biết. Và Bảo thạch tìm thấy càng sâu dưới mỏ quặng thì lại càng giá trị.

- Vậy bên trong nó chứa cái gì? Sao lại có giá trị cao để người ta phải đánh đổi may rủi kiếm tiền?

- Nhiều thứ, nhưng chủ yếu là khoáng sản.

- Chẳng phải khoáng sản thì khai thác ở các mỏ rồi đấy ư.

Đúng vậy nhưng, ở các mỏ cũng là hiếm có sinh ra các Bảo thạch, thông thường mỏ khoáng sản nào sẽ sinh ra loại Bảo thạch chứa trong đó loại khoáng sản đó.

- Vậy thì quý hiểm gì?

- Đấy là Công tử không biết đấy thôi, chỉ có một số ít khoáng sản cô đặc bắt đầu biến đổi lên loại hình cao cấp hơn tinh khiết hơn chúng bắt đầu co lại các chất cặn bã sẽ bị đẩy ra ngoài tạo thành một lớp đá bao bọc bên ngoài, dần dần lớn dần thành những viên Bảo thạch mà chúng ta thường thấy. Cấu trúc của nó thường là xốp cứng và đặc biệt là nó cho phép linh khí từ bên ngoài thẩm thấu qua các cấu trúc xốp đi vào, và được nó hấp thụ nhưng cấu trúc này lại không cho phép linh khi đi ngược ra cho nên Khoảng sản bên trong sẽ Tinh khiết hơn và có linh tính hơn sinh ra các đặc thù mà quặng sản bình thường bên ngoài không có được.

- Ồ vậy thì Bảo thạch nào cũng đều có Khoáng sản quý giá bên trong ư?

- Hi hi nếu thuận lợi thì có khi còn sinh ra cả Linh Bảo đấy công tử.

- Nếu là có Linh bảo vậy thì là phát tài to rồi.

Lập Địa ngạc nhiên nói ra, hai mắt sáng rực lên bắt đầu kiểm kê lại số tiền mình có. Tiểu Minh liền gõ cho hắn một nhát cho hắn tỉnh lại:

- Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy, chắc chắn là có gì mờ ám nên người ta mới đem ra đấu giá chứ không họ lại không mở ra tự mình phát tài rồi, đúng không Điệp cô nương?

- Dạ! Là cũng do có rủi do bên trong. Trong quá trình tự co lại thì nhiều trường hợp sẽ trữ lại các tạp khoáng của các khoáng sản loại khác khiến cho phẩm chất nó kém đi, cũng có trường hợp tạp chất nhiều và tác động xấu từ bên ngoài làm cho linh khí không thể tiếp cận vào bên trong khiến cho quá trình tinh khiết bị gián đoạn làm cho linh tính của nó cũng bị dần mất đi trở thành phế phẩm. Trường hợp hay gặp nhất đó là bị Kim Ốc ăn mất bên trong chỉ còn cặn bã sót lại.

- Kim Ốc đó là thứ gì?

- Nó là một loại yêu thú hình thù giống ốc sên, đến lúc sinh trưởng nhất định nó cần quặng khoáng để tăng kích thước vỏ ốc của mình lên. Nó sẽ tìm tới các mỏ khoảng sản để tìm những viên Bảo thạch sau đó dùng những vòi nhỏ bé như sợi lông tơ dưới miệng nó thẩm thấu qua cấu trúc xốp của lớp đá bên ngoài bảo thạch rồi bơm vào một loại Linh dịch có thể ăn mòn hòa tan Khoảng sản bên trong sau đó chúng sẽ hấp thụ rồi rời đi. Để lại một viên Bảo thạch trống rỗng không tì vết ở lại.

- Ồ sao nó không phá lớp đá mà hấp thu rồi rời đi như vậy có phải nhanh hơn không? Lại còn đỡ hố chúng ta nữa chứ.

- Hì! Vị công tử này có điều chưa biết, loại Kim Ốc này khá nhỏ bé nó chủ yếu dùng dịch tiết ra từ những sợi tơ đó hòa tan đất đá để ăn vừa ăn vừa di chuyển dưới lòng đất đi đến đâu là nó lại thải cặn ra lấp lại đường đi. Nhưng là lớp đá bên ngoài Bảo thạch lại không bị dịch thể đó của nó ăn mòn cho nên nó mới phải mất công như vậy. Nó vừa đi vừa lấp lại đường đi với lại cũng là do thời gian lâu nữa nên khi khai thác sẽ khó mà nhận biết được có hay không Kim Ốc đã tới hay chưa. Chỉ biết càng sâu thì càng khó có Kim Ốc mò tới thôi, và nghịch lý lại là Bảo thạch tuổi càng lâu thì càng quý nhưng lại kèm theo nguy cơ Kim ốc ghé qua cũng càng cao.

- Nếu có biết thì chắc gì cửa hàng đã báo, lại vẫn bán kiếm lời ấy chứ.

- Cái này thì em xin không bàn tới.

Cô nàng che miệng mà cười với hai người, tất nhiên nàng cũng không phủ định điều đó.

Bình Luận (0)
Comment