Hoàn Mỹ Tu Luyện

Chương 61 - Cầm Đồ

Kết quả đã được công bố, và còn năm phút để tính toán tiền cược thắng thua, trong lúc này tổ giám định lại xem xét kỹ thêm một lần cuối cùng mọi chi tiết được Quang Ảnh Cầu khúc xạ hình ảnh lên một tấm màn lớn trên không trung mọi người có thế nhìn rõ quá trình giám định cũng như có thể tự mình thẩm định. Mọi thứ từ kích thước trọng lượng đến phẩm chất đều được tính toán tỷ mỷ và đưa ra một cái giá chuẩn xác nhất, và lúc này Kim Khánh có quyền bán hoặc giữ lại.

- Minh huynh, sao huynh có thể biết trước viên bảo thạch kia có vấn đề vậy? "Kim Phượng liền hỏi"

Lập Địa cũng tròn mắt lên nhìn, hắn cũng tò mò muốn biết, hắn chắc chắn là đây là lần đầu đại ca đến đây, nhưng tại sao lại nhiều lần đoán chuẩn đến vậy, còn hiểu biết rất sâu rộng nữa.

- Ta cũng như các ngươi thôi, chưa được tiếp xúc sao biết được? Cũng chỉ là đoán mò thôi.

- Nhưng vừa nãy nói là chắc chắn mà?

- Đằng nào cũng mất tiền cược nên ta nói liều lúc ấy thôi.

Tiểu Minh gãi gãi đầu xấu hổ, thực sự là hắn có biết cái mọe gì đâu, Lục Ngọc sai đâu hắn đánh đó thôi. Kim Phượng vẫn cố nhìn vị thiếu niên này thật kỹ để xem có thể bắt được gì từ đó không, nhưng tất cả đều bình thường như là hắn quả thật đoán mò vậy. "Nhưng cái phong thái tự tin ấy? Chẳng nhẽ hắn có thể nhìn bằng mắt, không thể từ đây đến đấy cũng khá xa, với lại thêm một tầng cấm chế dù có linh thông đến đâu cũng không thể xem xét chuẩn xác được"

Lập Địa cũng biết đại ca có nhiều bí mật, hắn khác với Kim Phượng hắn không hỏi nhiều vì hắn đã coi tiểu Minh thực sự là sư huynh của mình rồi. "Chỉ cần kiếm được tiền mấy thứ kia biết làm gì, tiếc quá biết thế lúc ấy đặt tất có hay hơn không"

Sau khi thời gian tính toán kết thúc bọn họ cũng đã nhận được tiền cược của mình, do tỉ lệ bên kia cao hơn nên tiền thắng cược cũng được nhiều hơn. Bây giờ tiểu Minh đã có trong tay hơn 30 triệu NL rồi, nhưng là vẫn nghèo, vì tối thiểu muốn lên đài đấu thạch thì hắn cũng phải cần 50 triệu NL.

- Có cách nào kiếm tiền nhanh hơn không? Hazzz nghèo quá mà.

- Minh huynh cá cược Đấu nhóm vừa gay cấn và được nhiều tiền thắng cược hơn đấy. Nếu không thì huynh có thể cầm Bảo thạch lên thượng đài đấu, như thế kiếm cũng nhanh và hơn đấy hi hi.

Nàng còn tưởng hắn nói đùa nên vừa nói vừa cười trọc hắn.

- Phượng nhi, tiểu nha đầu ngươi đến tuổi muốn gả chồng rồi nên quên lão già này rồi phải không?

- Gia gia.

Nàng giật mình quay lại thì thấy gia gia và mọi người đang đứng đó nhìn nàng từ lúc nào rồi, nàng bị gia gia nói thế hai má liền ửng đỏ chạy đến ôm lấy tay của ông lão mà làm nũng.

- Gia gia lại trêu trọc Phượng nhi rồi, Phượng nhi còn muốn ở với gia gia cả đời.

- Vậy sao?

- Ựm.

- Thế sao mặt tiểu nha đầu ngươi đỏ hết lên cả rồi.

- Đâu đâu có.

- Ha ha...

Lão gia kia lại càng thêm cười trêu nàng, có vẻ vị lão gia kia rất yêu quý cô cháu gái này của mình.

- Thôi mau về phòng chúng ta còn trận đấu nhóm ngày hôm nay.

- Gia gia chờ cháu chút.

Nàng liền chạy đến chỗ bọn tiểu Minh mà nói lời chào.

- Bình thường ta thấy tiểu nha đầu ngươi có vừa mắt thanh niên nào đâu? Hắn là ai mà ngươi lại xem trọng đến thế? Mà tên tiểu tử họ Long kia đâu?

Nàng đành kể lại mọi chuyện cho gia gia nàng nghe. Vị Lão gia kia nghe xong cũng không nói gì, chỉ dặn kẻ dưới chú ý thu thập thêm thông tin về tiểu Minh mà thôi.

Bọn họ cùng vào một phòng riêng bên trong có một chiếc bàn tròn bên trên có đặt năm viên Bảo thạch kích cỡ vừa bằng một cái đầu người.

- Đây là năm viên Bảo thạch mà chúng ta tới sớm chọn được, bên đối phương ta nghĩ chất lượng cũng chỉ thế này mà thôi. Nào Phượng nhi ngươi đến xem lựa ra viên tốt nhất trong đây cho ta.

Nàng đi một vòng quanh xem xét rất tỉ mỉ từng viên Bảo thạch một, sau đó nàng còn sử dụng một loại công pháp nào đó khiến lòng bàn tay nàng xuất hiện những tia hồ quang điện rất nhỏ ở lòng bàn tay nàng. Đây là một loại thủ pháp đặc biệt của Kim gia, làm kích thích tối đa cảm ứng kim thuộc tính cộng hưởng thêm lôi thuộc tính trong nàng khiến nàng có thể cảm nhận được lực từ và những điện tích có bên trong Bảo thạch qua đó mà đưa ra phán đoán chính xác hơn. Sau một hồi kiểm tra nàng liền đưa một viên Bảo thạch đến trước mặt gia gia nàng.

- Con chắc chắn chứ?

Lão cầm viên Bảo thạch lên tay xem xét rồi hỏi nàng.

- Gia gia nhìn xem, màu sắc của nó có phần hơi đỏ theo các vệt, tuy cũng là cấu tạo các lỗ xốp li ti nhưng các lỗ này không đều chỗ này, chỗ này nhìn kỹ sẽ thấy chúng to hơn một chút.

Lão gia kia cũng ghé sát vào nhìn, với tu vi của lão thì tập chung sẽ nhìn rất rõ những lỗ nhỏ li ti đó, giống như lão đang nhìn qua một thấu kính cầu lồi vậy. Mấy người bên cạnh đứng sau lão cũng xúm lại nhìn nhưng chẳng thấy nó khác biệt chỗ nào.

- Từ những lỗ đó chúng tạo thành các vệt đen chạy dọc theo Bảo thạch người nhìn xem, đây có lẽ là dấu hiệu của việc phóng lôi điện từ bên trong ra ngoài. Hơn nữa khi con dùng thủ pháp thì xác định vật bên trong là Kim khoáng có từ tính cao, thêm nữa nó còn chủ động cộng hưởng với công pháp có thể thấy linh tính của nó rất cao. Có lẽ đây là vật chúng ta đang tìm.

- Nếu không phải Lôi Kim Ti khan hiếm, ra đến đâu có người mua hết đến đấy thì chúng ta cũng đâu phải cực khổ như này. Chỉ cần một lượng nữa là đủ cho con tu luyện rồi. Tên cáo già họ Thạch kia còn cố tình phao tin cho mấy gia tộc cũng tới tầm Lôi Kim Ti. Tuy chọn được rồi tý lên đấu đài còn phải cẩn trọng như lần vừa rồi thật không lường trước được điều gì.

- Cũng là quy tắc của Đổ Thạch phường, muốn mang bảo thạch ở tầng ba đi bắt buộc phải đấu.

- Không còn cách nào, chút nữa con lên đấu cho chắc chắn, dù sao con cũng sẽ được tiếp xúc gần với bảo thạch sau khi cắt hơn, có gì con cứ tùy cơ ứng biến. Cầm lấy túi trữ vật này đi, trong đó có hết thảy 100 thẻ Ngân Nguyên, nhân cơ hội này ta cũng muốn kiếm lời một chút từ mấy gia tộc đó.

- Gia gia như này có nhiều quá không, nhỡ đâu lại là cái bẫy thì sao?

- Con yên tâm, ta với Thạch Lão còn có giao tình, hắn tuyệt không lừa ta, hắn cũng đã xác nhận Đổ Phường không tham gia, bốn gia tộc tự quyết đấu với nhau, tuyệt đối không có gian lận. Nào đi thôi, cũng đến giờ rồi, chúng ta ra còn phải đánh giá cân nhắc chút bảo thạch của đối phương nữa.

Nói xong lão giả liền nhấc viên bảo thạch lên cùng đám người tiến ra sảnh đấu nhóm để đăng ký. Trên bàn để Thạch đấu đã có ba viên, lão cầm viên của lão đến đưa người đăng ký kiểm tra để chắc chắn đúng nội quy, là chuẩn Bảo Thạch của Đổ Thạch Phường. Có một cấm chế nhỏ đặc biệt được khảm vào viên Bảo thạch để xác thực, sau đó là kiểm tra bề ngoài để chắc chắn rằng viên bảo thạch không bị động tay động chân làm hư hại bề mặt.

Cuối cùng viên bảo thạch của Lão cũng được đưa lên bàn thạch đấu, giờ chỉ chờ thêm một người đấu nữa hoặc hết 30p kể từ người đầu tiên mang thạch đấu tới là trận Đấu nhóm sẽ được bắt đầu.

- Đại ca, hay huynh cũng lên đấu đi, đệ ở dưới chắc chắn sẽ cược huynh.

Hắn cũng muốn nhảy lên cược lắm chứ nhưng khổ nỗi hắn không đủ tiền, tối thiểu lên sàn là 100 triệu NL họa may vét cả ngân khố Không Kiếm môn tới may ra đủ tiền cược a. Lục Ngọc cũng thông tin cho hắn một viên cực phẩm nhất trong đám kia rồi, nhưng lúc hắn mua xong mới biết đã mua là phải cược bằng không không được mang bảo thạch ra ngoài, và khi hoàn trả bảo thạch hắn sẽ được hoàn lại 90 phần trăm số tiền đã mua.

- Đại ca xem, Phượng muội hình như là người dự đấu, vừa rồi thanh niên họ Kim kia lúc song đấu cũng là người trong gia tộc nàng.

"Không ngờ nàng lại nghe ta mà không cược cho người gia tộc nàng, đây chẳng phải là... Hí hí" Hắn lại nhớ tới lúc gia gia nàng nói khiến nàng đỏ mặt, khiến hắn nghĩ là nàng chắc có cảm tình với hắn nên nàng mới tỏ ra xấu hổ ngại ngùng như vậy. Hắn cứ tự nghĩ tự cười một mình.

- Đại ca, huynh bị làm sao đấy? Huynh xem bọn họ đang đổ xô đi cầm đồ để cược kìa.

Lần này tứ đại gia tộc cũng cược ngoài khá nhiều tỉ lệ cược sẽ xêm xêm nhau, nếu họ cược thắng khả năng một ăn ba là rất lớn, lời hơn song đấu là rất nhiều.

- Đâu? Có cầm đồ?

Bình Luận (0)
Comment