- Huynh định làm gì?
- Thì cầm lấy ít tiền để lên đấu đài chứ sao nữa.
- Đại ca, huynh còn chưa xem Bảo thạch mà người ta đem ra mà, liệu huynh có chắc thắng được không? Đệ nghe họ nói là bốn gia tộc kia đã đến đây từ sớm và lựa chọn trước những viên Bảo thạch chất lượng rồi.
- Ưm vậy chúng ta đến xem trước xem sao.
- Lục ca ngươi xem bốn viên kia bên trong giá trị chúng như nào?
Hắn đến gần quan sát bốn viên sau đó hỏi dò Lục Ngọc xem như nào. Điều làm cho hắn thực sự thất vọng đó là tất cả bốn viên tùy tiện viên nào thì bảo vật bên trong cũng hơn viên hắn đang có.
- Thôi thì đặt cược ngoài vậy.
- Sao vậy đại ca không được ư?
- Ưm, quả nhiên bảo thạch bọn họ toàn hàng xịn, chúng ta đi trả lại viên bảo thạch này với cầm ít đồ đặt cược xong chúng ta về nghỉ ngơi. Ngươi có cầm không tất tay đi chúng ta làm một vố lớn rồi về.
- Hì hì món quý giá nhất đệ có là thanh Bảo Kiếm tông môn ban cho cũng chỉ còn chưa cả cả đạt một phẩm có cầm thì cũng chỉ được vài trăm NL thôi.
- Ách, haha. Đi thôi, ta cũng có vài Linh Bảo không biết mấy phẩm.
Hắn cũng không biết linh bảo mà tên Lão Tổ kia để lại có mấy phẩm, nhưng hắn tin chắc cũng không thể là hàng rởm được.
Quầy hàng khá đông đúc, được chia làm ba gian hàng, bên trên ghi rõ chỉ cầm pháp bảo và khoáng bảo và ba gian chia ra, gian thứ nhất chỉ nhận cầm pháp bảo và khoảng bảo từ tam phẩm đến tứ phẩm, gian thứ hai ngũ phẩm đến thất phẩm, gian thứ ba từ bát phẩm đến cửu phẩm. Tất nhiên gian đầu là đông đúc nhất, bọn họ chỉ tính phẩm mà quy ra tiền không xét giá trị thực của Pháp Bảo và Khoảng bảo, tức là nhiều loại Pháp Bảo và Khoáng bảo tuy có tam phẩm nhưng lại cấu tạo từ vật liệu hiếm có công năng đặc dị giá tiền thực tế sẽ cao hơn rất nhiều nhưng ở đây họ chỉ xét giá quy chuẩn và chỉ cầm nửa giá tối đa cầm mười ngày, mỗi ngày 10 phần trăm số tiền cầm, tức là đến mười ngày sau mới đến chuộc đồ họ sẽ phải trả gấp đôi số tiền đã cầm.
- Con mọe nó quá là hắc rồi.
- Đại ca, cái này cũng là bình thường rồi, đa số ở đây chỉ cầm một ngày là chuộc rồi. Giá cầm chỉ có nửa giá trị món đồ nên lãi tuy là 10 phần trăm nhưng cũng là thấp.
- Mà loại pháp bảo từ Tam phẩm đến tứ phẩm là pháp bảo dành cho đa số Kim Đan dùng, sao ngươi dù gì cũng Trung kỳ Kim Đan mà lại dùng pháp bảo không phẩm vậy?
- Đại ca, sư môn xuống dốc không phải huynh không biết, hơn nữa tuy bảo kiếm này không phẩm nhưng lại là do Quỳnh trưởng lão luyện cho ta tuy không có phẩm nhưng uy lực khá tốt mấy loại Tam Phẩm trên thị trường nào sánh được.
- Lại còn có chuyện này? Chẳng nhẽ Quỳnh trưởng lão lại luyện không được cho ngươi pháp bảo có phẩm cao dù gì ngươi cũng gọi là có quan hệ ô dù a.
- Là do thủ pháp với phong cách luyện bảo của Quỳnh trưởng lão hơi khác với bên ngoài, nghe đâu là không được giới rèn pháp bảo công nhận nên không được phân phẩm chất.
- Ồ lại còn có chuyện vậy.
Hắn hỏi Lục Ngọc cũng rõ được một số pháp bảo hắn phẩm chất. Có duy nhất một món pháp bảo Bát phẩm còn lại là Lục phẩm trở xuống. Cách phân biệt phẩm chất này cũng không có gì đặc biệt, nó sẽ được phân loại bằng hai yếu tố, đó là phẩm chất nguyên liệu chính cấu tạo nên nó, cái thứ hai đó là đặc tính cộng thêm do các nguyên liệu phụ trợ. Nó thực sự giống như đồ trong game vậy, ví dụ nguyên liệu nhất phẩm đến tam phẩm là loại nguyên liệu phổ biến bình thường không có đặc tính cộng thêm chỉ có đặc thù thuộc tính để chia phẩm và từ Nhất phẩm trở lên cứ mỗi phẩm là nó có thể thêm tối đa các nguyên liệu phụ trợ khác vào để thêm các đặc tính khác thì phẩm của pháp bảo khi luyện thành cũng sẽ tăng, nhưng nếu nguyên vật liệu thêm vào chỉ là làm gia tăng đặc thù thuộc tính của vật liệu chính thì phẩm sẽ tùy có thể sẽ không tăng. Đặc thù thuộc tính ở đây chính là độ dẻo, cứng, sắc bén, nặng nhẹ, màu sắc, độ sáng bóng. Còn đặc tính ở đây chính là các loại nguyên tố công năng đặc dị của các loại khoáng vật như thêm băng thuộc tính, thêm hỏa thuộc tính, thêm địa thuộc tính, thậm chí còn thêm một loại thần thông nào đó phụ trợ đi kèm. Và tất cả những yếu tố đó mà nó hợp thành một hệ thống vô cùng phong phú cũng như phức tạp các loại hình pháp Bảo. Cái duy nhất bát phẩm hắn có đó là một cái bảo giáp.
- Là đồ của Bối Kim Phủ tiền bối đích thân rèn, Bát phẩm Huyền Địa Thiết Linh Y, phụ trợ một dòng thần thông đi kèm tự tập hợp địa linh khí thuộc tính tạo thành một lớp giáp bao bọc ngoài cơ thể có thế kháng cự lại một kích của Hóa Thần Trung Kỳ. Người trẻ tuổi ngươi thực sự muốn cầm nó?
Một vị nam trung niên đang ngồi đối diện với hắn trong một căn phòng nhỏ, vì là pháp bảo cao cấp nên giao dịch sẽ được diễn ra trong phòng kín, trên tay nam tử đó chính là Bảo giáp của tiểu Minh. Chỉ thấy hắn điểm nhẹ vào một ký hiệu hình lưỡi búa nhỏ màu vàng ở góc áo giáp một số thông tin sơ lược về bảo vật hiện ra trong đầu hắn.
- Không cần phải hỏi làm gì, nếu như chủ quầy đã xác định thì cũng nên cho giá đi chúng ta làm thủ tục ký nhận.
- Được được, theo nguyên tắc thì bát phẩm được cầm tối đa là 250 triệu NL. Vị thiếu niên này ngươi định cầm bao nhiêu?
- Thế thì cho ta tối đa đi.
- Đây là 25 thẻ Ngân Nguyên, ngươi kiểm tra đi, còn đây là lệnh bài cam kết. Nội dung cam kết trong đó chỉ cần ngươi đồng ý thì để lại ấn ký là được sau đó cùng niêm phong pháp bảo.
Cả hai bên để lại ấn ký trong hai lệnh bài rồi, vị trung niên kia cũng đặt chiếc bảo giáp kia vào trong một hộp nhỏ rồi dùng một tấm bùa màu vàng niêm phong hộp lại. Hắn nhận tiền rồi bước ra, bên ngoài Lập Địa đứng chờ sẵn đấy rồi kinh ngạc nhìn hắn. Hắn rất tò mò muốn hỏi nhưng lúc này cũng có vài ánh mắt đang chú ý hai người nên hắn không hỏi gì nữa.
- Chúng ta đi thôi thời gian đấu cũng bắt đầu rồi.
Thời gian tìm người cũng hết, chỉ có bốn nhà lên thi đấu với nhau, mọi người đều biết những viên Bảo thạch tốt nhất đều bị họ chọn từ sớm rồi chẳng có ai dại dột mà lên đấu với bốn nhà kia cả. Bên ngoài khán đài hàng ghế đã chật kín người ngồi rồi, do tin tức được truyền ra ngoài mà mọi người tập chung tại đây cũng khá là đông ai cũng muốn kiếm lời. Còn vài phút kiểm tra nữa là bắt đầu cược ngoài vòng đầu tiên.
- Đại ca, hết chỗ rồi làm sao bây giờ?
- Hình như họ cho đặt cược ngoài kia hay sao đó.
Do có quá nhiều người tới cược nên họ mở ra hình thức cược tại quầy, họ sẽ bán ra những cái thẻ có bốn màu khác nhau đại diện cho bốn nhà, mỗi thẻ là 1 triệu NL. Còn những người muốn cược từ trăm NL trở lên thì có thể vào phòng đặc biệt. Khi hai người tới đăng ký thì có một nhân viên dẫn hai bọn họ vào một phòng riêng.
- Hai vị quý khách mời vào.
Một vị nữ tử liền đưa họ tới một căn phòng nhỏ trang nhã, có nghế bọc da thú trải dài và một chiếc bàn bằng ngọc trắng hình chữ nhật trên đó bày rất nhiều các loại hoa quả và đồ uống, phía trước là một tấm màn lớn chiếu lại toàn cảnh trên hội trường bên dưới khá rõ nét có một loa nhỏ truyền lại âm thanh bên dưới đó. Cược ban đầu chỉ cần lớn hơn 100 triệu NL là được đưa vào phòng này.
- Hai vị chỉ cần đưa thẻ vào trong đây là nguyên linh sẽ tự động được lấy ra sau đó hai vị sẽ dùng số nguyên linh đó để đặt cược, ở đây có bốn nút cược chỉ cần ấn vào đấy là có thể đặt cược cho Bảo thạch mà mình muốn, mỗi lần ấn là 1 triệu NL. Vòng cược đầu tiên đã bắt đầu, tiểu nữ xin phép ra ngoài.
Hắn liên đưa tất cả thẻ nguyên linh mà hắn có vào trong ô vuông đó, cả Lập Địa cũng đưa vào.
- Đại ca, cược đội nào đây?
- Màu vàng đi, chết vì gái là cái chết tê tái a. Ha ha.
- Ách.
Dứt lời tiểu Minh liền giữ liền nút vàng cược tất số tiền mà bọn hắn có, mặc kệ Lập Địa còn đang ngẩn ra kia.