Hai người đã ngồi vào bàn và cầm trên tay quyển thực đơn của quán xem các món trong đó, khi họ mở đến đâu tới món nào thì hai nữ nhân viên đều giới thiệu một cách rất tỷ mỷ. Vì là ăn có hai người nên họ được đưa tới bàn cho hai đặt phía ngoài ban công, hướng này cũng là hướng phía tây của Vạn Hoa Các. Bây giờ bên ngoài trời vẫn còn rất tối, không khí có phần hơi lạnh, trên bầu trời rất nhiều tinh tú, thỉnh thoảng có vài tia sáng lao qua, khiến cho người ta không thể biết đó là sao băng rơi hay là một vị tu sĩ nào vừa phi kiếm bay qua nữa.
- Thôi cứ cho chúng ta ba món đặc trưng nhất ngon nhất của nhà hàng mỗi món hai phần.
- Được đấy đại ca, chứ ta nhìn món nào cũng thấy ngon.
- Đồ uống thì cũng hai bình rượu ngon nhất quán đi.
Sau khi nhận được gọi món, hai vị nhân viên liền lui xuống.
- Đại ca, huynh thực sự thích nàng ta? Đệ nghe nói Kim Phượng cũng là một thiên tài trong tu luyện, mục tiểu cả đời nàng ta là phi thăng lên Linh giới cho nên trước Hóa Thần nàng ta quyết không kết bạn lữ với ai.
- Tu luyện, khiến tuổi thọ của chúng ta có thể kéo dài đến vô tận. Nhưng lấy như luyện khí viên mãn tuổi thọ hơn người thường đến gấp đôi nhưng kẻ đó có thực sự được sống hết số tuổi thọ được gia tăng thêm đó hay là để nó trôi mất vào những lần nạp khí tu luyện một mình đến mấy chục năm. Như đệ sống cũng hơn bốn trăm năm, vậy mà chả phải đây cũng là lần đầu đệ được ăn hải sản đó ư? Vậy mấy trăm năm qua đệ đã đi đâu làm gì?
- Từ bé, cha ta đã đưa ta lên tiên môn tu luyện, ngày mẹ ta mất ta còn đang bế quan đột phá mà không thể về nhìn bà ấy lần cuối đó cũng là điều làm ta hối tiếc đến bây giờ, ngoài tu luyện thì ta làm nhiệm vụ tông môn kiếm NL để mua sắm tài nguyên tu luyện, cứ vậy cố gắng tăng tu vi mình lên.
- Để làm gì?
- Ta...
- Đệ tăng tu vi lên để làm gì? Mục đích mục tiêu sau này của đệ là gì?
- Ta không biết nữa, ta chỉ có biết là mình phải nỗ lực tăng tiến tu vi, có lẽ là ta làm theo ý muốn của cha ta làm ông ấy vui, và còn để sống sót bảo vệ những anh em của mình.
- Suốt ngày trong tông môn thì bọn ngươi gặp nguy hiểm cái gì mà cần bảo vệ.
- Đại ca người chắc chưa từng thấy kiếp nạn Ma Kiến nên huynh mới nói vậy.
- Kiếp nạn Ma Kiến là cái gì?
- Sao cái gì đại ca cũng biết mà có mỗi cái ai cũng biết thì huynh lại không biết vậy.
- Ma Kiến chính là kiếp nạn của Thiên La Đại lục chúng ta, nghìn năm một tiểu kiếp vạn năm một đại kiếp. Hơn vạn năm trước Tổ Sư chúng ta một mình đại chiến với Kiến Tướng cuối cùng cũng chiến thắng đẩy lui kiếp nạn Vạn năm này của Thiên La Đại Lục, nghe nói nhờ đó mà ngài thu được lợi ích rất lớn từ Kiến Tướng, có thể giúp ngài phi thăng thành công sau đó, sau kiếp nạn các môn phái suy tàn, Thiên La tan hoang, cũng nhờ vậy mà Tông Môn phát triển nhanh chóng chiếm ngôi đầu vị trí Thất Đại Tiên Môn.
- Vạn năm một lần chẳng nhẽ?
- Đúng vậy, đệ đã được trải nghiệm tiểu kiếp, lúc đó thực sự rất đáng sợ. Nghe nói đã hơn vạn năm mà chưa thấy đại kiếp tới, có lẽ là do lần đó Tổ Sư đã trảm diệt Kiến Tướng cho nên lần kiếp nạn có lẽ đến muộn hơn, có thế là trong vòng năm trăm năm tới. Không ai biết chúng ở đâu, cứ tới định kỳ thì chúng từ dưới lòng đất chui lên tạo thành nhiều binh đoàn lớn nhỏ phân chia cấp bậc rõ ràng, chúng đặc biệt tấn công các môn phái, thành trì, gia tộc, yêu tộc, thậm chí yêu thú cỡ lớn, rõ ràng chúng có mục tiêu của mình, mục tiêu đó là nhằm vào tu sĩ.
- Tại sao năm đó trảm diệt được Kiến Tướng mà không tận diệt tới tận hang ổ chúng dưới lòng đất.
Lập Địa lắc đầu nói.
- Nghe nói năm đó cũng có người định làm thế nhưng lại bị Tổ Sư cản lại, người nói trên cấp Tướng còn cấp cao nữa. Huynh bảo xem, chém giết một con Kiến Tướng đã như vậy rồi thì gặp cấp cao hơn làm sao chiến thắng được? Nhưng đệ nghe cha nói hình như năm đó Tổ Sư cũng một mình đi xuống tận sâu lòng đất theo địa đạo của con kiến tướng kia để lại nhưng mà sau khi trở về người có dặn lại mọi người, chỉ được phép chiến đấu không được phép truy tận sâu dưới lòng đất. Cũng may lũ Kiến đó chỉ tấn công trong một tháng rồi tất cả lại rút lui. Khi chúng trở về lòng đất chúng sẽ tự động đẩy đất lên lấp lại các hố đó tất cả lại trở về như cũ.
- Như vậy là chúng ta sẽ gặp phải Kiếp Nạn này bất cứ lúc nào?
- Đúng vậy, huynh xem mấy năm nay các môn phái đấu đá nhau rất nhiều, tranh dành từng chút tài nguyên, để có thể chống cự lại kiếp nạn đấy.
*
- Lục Ngọc bọn Kiến đó là như thế nào?
- Vạn vật đều có tương sinh tương khắc, kiềm chế nhau để tạo sự cân bằng, nhân loại thuộc vào giống loài có tốc độ sinh sản rất nhanh, khi tu luyện tuổi thọ nhân loại được gia tăng khiến cho dân số có sự tăng vọt không kiểm soát, ảnh hưởng rất lớn tới sự cân bằng của các giống loài khác. Kiếp nạn này chính là để giải quyết vấn đề trên khi nhân loại sinh ra tu sĩ đầu tiên thì Ma Kiến cũng bắt đầu xuất hiện con đầu tiên.
*
Lúc này thức ăn đã được bày biện lên bàn. Mòn đặc biệt làm nên thương hiệu của quán này chính là món Long Ngư hấp Ngũ quả. Long ngư là một loài cá lớn sống trên biển, có đầu cá, mình dài dẹp có bốn vây, con nhỏ cũng dài tới cả mét, con lớn trưởng thành có thể dài tới cả chục mét, con tu vi thâm sâu các vây tiến hóa thành chân có màng thì có kích thước lên tới cả trăm cả ngàn mét vô cùng to lớn. Nhân loại cũng chỉ giám săn giết những con có độ dài chục mét trở về mà thôi. Đây là một loại cá da trơn nhưng kỳ lạ là trên lớp da nó lại có hoa văn hình vảy rồng, từ xa nhìn lại thì nó giống một con rồng có vảy trắng lấp lạnh như thực vậy. Để làm món này thì người đầu bếp sẽ phải phi lê con cá thành hai nửa lọc da và xương cá ra rồi cắt miếng phi lê thành các khúc vừa đủ lồng hấp. Thịt cá này đặc biệt lại có màu vàng óng như mật ong rất lạ mắt, người ta sẽ dùng lửa để nướng qua miếng phi lê để nó săn lại sau đó cho vào trong một nồi hấp cực lớn, dùng năm loại linh quả khác nhau cho vào một nồi linh tửu cỡ lớn đung sôi rồi đặt lồng hấp có chứa miếng Ngư Long kia. Đầu bếp sẽ dùng hỏa công pháp của mình mà ngự lửa bên ngoài sao cho cung cấp một lượng nhiệt luôn vừa đủ để món ăn có thể chín và dậy mùi. Trong lúc này đầu long ngư sẽ đươc bổ ra cho vào một nồi nước hầm để lấy nước sốt. Khi cá đã hấp chín người ta sẽ vớt một ít linh quá dưới nồi lên để vào trong lồng hấp xung quanh miếng cá, sau đó đổ một thứ nước sốt vàng óng ánh sền sệt qua một vỉ lọc để lọc hết cặn đục bên trong nước sốt đó, để chỉ lấy một dòng nước màu vàng trong suốt kia chảy xuống rưới đều lên bề mặt miếng cá kia thôi và đó chính là nước hầm đầu cá kia. Sau đó người ta đặt cả lồng hấp vào một chiếc đĩa lớn rồi mang lên phục vụ khách, nó sẽ được ăn kèm với một loại nước chấm riêng.