- Chúng ta đến khu hai đăng ký thôi.
- Nếu ngươi đã vội muốn ăn đòn vậy thì đi thôi.
- Minh huynh ngươi còn chưa có thân phận đấu sĩ, thì không lên được đấu đài đâu. "Kim Phượng kéo hắn lại nói".
- Lại còn có chuyện này. Ở khu hai có đăng ký thân phận được chứ?
- Dĩ nhiên là được, ở khu nào cũng có.
- Vậy cùng đến khu hai chúng ta chờ ngươi đăng ký.
Vậy là cả đoàn người kéo nhau đi, ngay lúc đó tin tức cũng được truyền từ khu ba đi khắp hai khu còn lại làm mọi người lại kéo nhau về khu hai xem náo nhiệt rất đông. Dù sao tranh đấu có đệ tử Thập Đại tiên môn không phải lúc nào cũng được xem, lợi ích trong đó là rất nhiều.
- Đại ca hay là thôi đi. Dù sao lần này chúng ta đến đây cũng chỉ là vui chơi thôi không nhất thiết phải mạo hiểm. "Lập Địa lo lắng nói nhỏ với tiểu Minh, theo hắn thấy thì tiểu Minh khả năng cao là nhân vật quan trọng trong tông môn, nếu xảy ra chuyện gì hắn và cha hắn cũng phải chịu liên lụy. Quan trọng hơn nữa, hắn cũng không muốn tiểu Minh gặp nguy hiểm dù sao đối phương cũng đã hơn 800 tuổi tu vi đã Kim Đan viên mãn, chưa xét về tu vi chỉ riêng xét về kinh nghiệm chiến đấu chắc chắn là phong phú hơn ba người rất nhiều, hắn đã từng nếm trái đắng hắn biết".
- Yên tâm đi. Một tên Kim Đan nho nhỏ Đại ca ngươi còn chưa để vào trong mắt đâu.
Kim Phượng đứng bên cạnh cũng giật mình, nhưng ngay sau đó nàng mới nhớ nàng cũng là Kim Đan a.
- Vậy là cả muội, huynh cũng không để trong mắt đúng không?
- Không, không phải ý đó. Là ta nói tên kia thôi. "Hắn biết mình lại lỡ mồm, lại lắp bắp giải thích cho Kim Phượng nghe".
- Hứ! Huynh không phải chối. "Nàng liền tỏ vẻ giận dỗi chạy sang phía Lập Địa đi cùng hắn"
Tiểu Minh thấy vậy liền lôi Lập Địa ra để giải thích với nàng thì Lập Địa cũng không chịu rời sang mà vênh mặt lên quay sang nói với hắn:
- Đại ca, ta cũng Kim Đan đấy, có phải huynh cũng...
- Cút. "Hắn liền kéo mạnh Lập Địa sang bên không để cho nói nốt, liền giải thích tiếp với Kim Phượng.
- Phượng muội là ta bảo tên kia dù có là Kim Đan hay Nguyên Anh đi nữa ta cũng không để trong mắt chứ có không có ý nói muội. "Lập Địa lại chạy vòng sang chen ngang giữa hai người rồi cãi lộn với tiểu Minh".
Ba người cứ vậy trêu trọc nhau, còn tiểu minh thì liên mồm nói "không để tên kia trong mắt", làm cho vị Đại ca kia nghe thấy lại càng thêm ngứa chân răng hận không thể lên đài luôn bây giờ.
- Đại ca, kệ bọn chúng đi, cho bọn chúng vui cười nốt lần cuối đi, coi như đại ca mở lòng từ bi.
- Lục đệ nói chí phải.
- Đúng rồi tam đệ ngươi cầm lấy túi trữ vật này mau đi đổi ta chút Linh Nguyên, ta tạm thời không mang đủ tiền mặt nhiều như vậy.
- Đại ca không cần thiết đâu, huynh có bao nhiêu chúng đệ thêm vào chắc đủ đấy.
- Đại ca đệ có.
- Đại ca đây nữa.
- Tốt lắm, coi như ta mượn các đệ, chiến xong chắc chắn ta sẽ không để các đệ phải thiệt thòi, hắc hắc.
- Đa tạ đại ca.
Ba người cuối cùng cũng tiến đến nơi đăng ký, nơi đó có một vị nữ tử đứng ở quầy, người vào đăng ký phải xếp hàng tới lượt, lượng người đăng ký mới cũng là khá ít không đông lắm. Mỗi lượt đăng ký sẽ phải nộp 100NL làm lệ phí, đọc rõ tên và nơi ở nếu có, sau đó bước vào Niên Quang Cốt hợp lệ sẽ được cung cấp một chiếc thẻ ngọc xác định thân phận đấu sĩ.
- Hai người có đăng ký không?
- Đệ có rồi cũng chưa hết hạn. "Hắn đưa ra một cái thẻ ngọc màu đỏ hai mặt có khắc chữ Đấu".
- Muội cũng có.
Cuối cùng cũng đến lượt tiểu Minh lên đăng ký, người đứng quầy nhìn tiểu Minh có chút lạ lùng.
- Tên?
- Minh Vương.
- Môn phái?
- Trảm Không Kiếm môn đệ tử.
- 100NL lệ phí. Mời ngươi bước vào Quang trận.
Quang trận sáng lên, chiếu sáng toàn thân hắn, sau khoảng vài giây ánh sáng dần chuyển màu. Lúc này tiểu Minh mới giật mình nhớ ra, hắn là đang mang thân thể của Lão Tổ lúc trước a vậy thì làm sao mà đủ điều kiện được, hắn có thể sẽ bại lộ mất. Nhưng ánh sáng chỉ hơi chuyển qua màu xanh cực nhạt mà thôi.
- Màu xanh nhạt, tuổi dưới 100 niên. Lệnh bài ngươi đây cầm lấy, mười năm sau gia hạn tiếp. Người tiếp theo.
- Lạ quá sao lại như vậy?
"Là do ta tái tạo lại cơ thể mới cho ngươi lúc tái tạo lại mọi thứ đều được tẩy rửa tái sinh lại hoàn toàn cho nên tuổi ngươi bây giờ chỉ bằng tuổi thực ở Trái Đất".
- Ra là vậy.
" - Không ngờ hắn còn chưa cả đủ 100 tuổi, chắc lại là công tử thế gia nào nên mới ngông cuồng như vậy, nhưng mà lên Sinh Tử Đài thì ai cũng như ai mà thôi đều phải tự chịu sinh tử mà thôi.
- Tuổi trẻ chưa trải sự đời ạ.
- Phút trót kiểu gì cũng có tiền bối ra mặt thôi.
- Hừ. Ngươi thì biết cái gì? Quy củ của Đấu Trường dễ phá như vậy sao? Cùng lắm ra mặt gây áp lực khiến đối phương không giám hạ sát thủ mà thôi.
- Mất thời gian đoán già đoán non làm gì. Mau qua kia đăng ký tiền cược thôi.
- Thực lực nghiêng về một bên như này ta sợ kèo không được lập đâu a.
- Thì cứ đi coi náo nhiệt a, dù sao người ta cũng là đệ tử Thập Đại tiên môn đấy."
- Đại ca, huynh hay vẫn là không lên Đài a, dù hắn thực sự đáng ghét nhưng thực lực hắn vẫn là rõ ràng.
- Ngươi nói sơ qua ta nghe xem, mà tại sao ngươi lại bị ăn đòn của hắn.
- Nói ra thì cũng là do đệ không tự lượng sức mình, cách đây vài năm đệ cùng vài huynh đệ khác tới đây xem náo nhiệt, cũng là vừa đột phá lên Trung kỳ không lâu nên cũng đăng ký lên Danh Dự Đài, trong 50 người thì có hắn đó là lần đầu chúng ta gặp nhau. Là ta cũng đứng được lên Thiết trụ tay cầm thiết kiếm đại phá tứ phương, đông một kiếm tây một kiếm.
- Trọng tâm. "Tiểu Minh lườm hắn nói, còn Kim Phượng thấy vậy cũng bật cười".
- Hì, ta là bị Kim Tiền Tiễn của hắn đả bại, lần đó là ta bị thương khá nặng, cha ta biết chuyện một mình tới Nguyên Bảo môn gây náo loạn một hồi liền bị lão tổ bọn chúng ra mặt ép cha ta phải trở về. Nghe nói vị đó đã bước vào Hóa Thần cảnh và Kim Bảo môn cũng là trong lần Vạn Tiên đại hội này uy hiếp trực tiếp tới vị trí thứ mười của môn phái ta. Còn tên đó là đại đệ tử của Nguyên Bảo môn hình như tên là Nguyên Gia Đại hay sao ấy ta cũng không rõ, chỉ nhớ cha ta bảo hắn hơn ta 400 tuổi tu vi Kim Đan hậu kỳ viên mãn ta thua là không có gì hổ thẹn. Chỉ là đối phương chủ đích nhắm vào đệ tử Trảm Không Kiếm môn mà hạ độc thủ nên cha ta mới tức giận.
- Ha ha đánh con thì cha nổi giận là đương nhiên. Nhưng mà chắc lần đó cha ngươi vẫn không làm gì được tên Gia Đại này cho nên hắn vẫn hống hách như vậy. Đệ yên tâm ta làm đại ca tất nhiên sẽ đòi lại công bình cho đệ, không đánh hắn ba tháng không bò dậy nổi ta không làm đại ca đệ nữa.
Tiểu Minh vỗ vai Lập Địa nói, làm cho Lập Địa hắn cũng trở nên tĩnh lặng lại, tự nhiên hắn lại thấy tin tưởng tiểu Minh một cách lạ kỳ, có một cảm giác ấm áp nổi lên từ tận sâu trong lòng, điều mà bấy lâu nay hắn vẫn ao ước. Đó là có một anh trai có thể như vậy mà đứng ra bảo vệ hắn, cầm đầu hắn nổi loạn cùng hắn mà chịu phạt chịu đòn.
Cứ như vậy mà ba người bước đi, còn Kim Phượng mục đích ban đầu là thăm dò hắn thực lực nhưng giờ đây nàng lại nhìn vị thiếu niên này một cách đấy phức tạp. Trong lòng nàng muốn cản hắn, nàng không muốn hắn gặp nguy hiểm.