Hoàn Mỹ Tu Luyện

Chương 72 - Đấu Trường Tề Tụ

Ngay lúc này hai người đều đang làm thủ tục chuẩn bị lên Sinh Tử đài.

- Ta nói lại một lần nữa quy tắc, một khi lên Đài, sinh tử do mệnh kẻ thắng sẽ có quyền quyết định hết thảy. Chiến đấu không có bất kì hạn chế quy tắc nào, có nghĩa các ngươi được phép sử dụng mọi thứ để chiến đấu. Thời gian chiến đấu tối đa là một tiếng, hết thời gian mà hai người vẫn chưa phân thắng bại Đấu Trường sẽ sử hòa, đấu sĩ buộc phải ngừng chiến, trong thời gian sinh tử chiến sẽ không có bất kỳ tác động nào từ ngoại giới vào bên trong đấu đài. Đọc xong quy định các ngươi lần lượt nộp mỗi người 1000NL làm lệ phí và để lại ấn ký vào Sinh Tử Lệnh này, lượt tới là của các ngươi.

Hai người lần lượt nhấc lệnh bài lên rồi đưa ấn ký của mình vào trong đó, sau khi người quản sự xem xét không thấy có vấn đề gì liền đưa lệnh bài đi báo danh.

- Hai người còn mười phút chuẩn bị, mau về phòng của mình, ngươi phòng bên kia, còn ngươi bên kia. Người thân chỉ được phép tối đa ba người đi vào cùng.

Ngay sau khi đám người chia nhau bước vào phòng thì bên ngoài cũng vang lên tiếng loa thông báo: "Trận tiếp theo Nguyên Gia Đại, đệ tử Nguyên Bảo tiên tông Sinh Tử đối chiến Minh Vương đệ tử Thập Đại tiên môn Trảm Không Kiếm Môn. Còn mười phút chuẩn bị đối chiến".

"- Đây rồi, là thật vẫn là có can đảm thượng đài. Mau mau đi đăt cược, lần này phải gỡ lại ván trước thôi, ai ngờ tên kia rõ ràng hơn 100 niên mà lại thảm bại cơ chứ.

- Vậy mới nói tuổi cao chưa chắc đã thắng, ngươi lần này đặt cho tên Minh Vương kia chứ?

- Ta chưa có điên, là người ta hơn tận vài trăm niên đấy, mà ta tận mắt thấy tên Minh Vương kia còn chưa đủ 100 niên đấy, cứ cho hắn tu luyện từ trong bụng mẹ đi chăng nữa và là thiên tài của thiên tài đi, thì cùng lắm là Kết Đan Sơ kỳ là hết đất. Ngươi nghĩ có cửa thắng với Kết Đan Hậu Kỳ viên mãn ư?

- Hắn nói đúng, ta còn nghe nói tên Gia Đại kia cũng không phải hạng vừa đâu, hắn từng lọt top 10 Danh Vọng Đài đấy, ra tay rất tàn độc, kinh nghiệm chiến đấu là có thừa chứ không phải tên tiểu tử miệng còn hơi sữa sánh được.

- Vậy thì còn ai đặt cho tiểu tử kia, sao mà lập cược được.

- Nhiều kẻ mù quáng tin tưởng uy danh Thập Đại tiên môn lắm, hên xui là đủ tỉ lệ lập kèo.

- Ta nghe đâu bảo hắn là đệ tử của vị Lão Tổ kia mới nhận đấy, bảo bối chắc cũng nhiều biết đâu lại lật được.

- Đúng đúng ta còn nghe nói hắn là con rơi của trưởng môn Trảm Không Kiếm môn đấy, hiểu rộng biết nhiều, còn từng đối chưởng với Bối gia chủ đấy."

Đủ các loại tin tức được tung ra, người dồn về khu hai ngày càng đông một phần là để đặt cược, phần còn lại là muốn xem náo nhiệt, dù sao lâu lắm rồi chưa thấy đệ tử Trảm Không Kiếm môn ra ngoài gây chuyện. Vì lượng người đổ về quá đông nên trận chiến được tạm lùi lại hai mươi phút nữa.

Trong phòng chờ lúc này, hai người đang chỉ cho tiểu Minh xem Đấu Đài, vì hai phòng chờ này được bố trí ngay phía trên cao của Đấu Đài, từ trong phòng có một khung cửa lớn nhìn xuống phía dưới. Đấu Đài có diện tích khá rộng khoảng chừng bằng sân vận động bóng đá, cũng có khán đài xung quanh cho người vào xem. Bên dưới Đấu Đài lúc chuẩn bị chiến đấu sẽ được dựng lên một trận pháp bảo vệ lấy bốn mặt khán đài để tránh tác động tới người quan khán. Phía dưới bề mặt Đấu Đài là được luyện nguyên khối hợp kim kèm hai hệ Kim Thổ, bên trên được dựng lên năm cột gỗ lớn dày đặc Mộc thuộc tính, bốn phía được trận pháp bơm vào các loại thuộc tính linh khí khác nhằm cân bằng các loại thuộc tính có trên Đấu Đài, để đảm bảo tính công bằng nhất cho hai bên ứng chiến.

- Đại ca, tên này có ba tuyệt chiêu đại ca cần chú ý đó là...

- Ấy đây là gì?

- Đại Ca là sinh tử chiến đó.

- Biết rồi biết rồi, Phượng muội đây là thứ gì? Sao ta trông nó giống với ở Đổ Thạch phường vậy?

- Đúng rồi huynh, ở đây sẽ cho cá cược thắng thua của hai đấu sĩ đó. Để Thẻ Ngân Nguyên vào đây rồi đặt cược, đây bên đây là huynh còn bên kia là hắn. Khác với Đổ Thạch Phường ở đây sẽ cắt phí cược 3 phần trăm, mọi người bỏ cược vào họ sẽ tự động thu 3 phần trăm tiền cược đó sau đó thắng thua là của huynh hết họ không lấy phí nữa.

- Ồ đúng vậy nè ta bỏ 250 triệu NL mà nó hiện có 242.5 triệu NL nè.

- Đại ca cược nhiều thế?

- Thì ta có chết cũng có mang theo được đâu chi bằng cược hết cho rồi a.

- Đại ca làm như vậy rồi ai còn muốn lượm xác huynh.

- Cút! Không cược tý đừng kêu tiếc.

- Ta cũng đặt huynh 50 triệu NL. "Kim Phượng che miệng tủm tỉm cười".

- Ngươi xem, không cả bằng tiểu muội rõ là ngươi mong ta sớm chết có phải không?

- Đâu có đâu có, đệ cung tất tay theo huynh mà.

- Hừ. Không khiến. Con mọe nó hơn 300 triệu NL rồi mà tỉ lệ cược cho tên khốn kia vẫn còn cao hơn chúng ta gấp đôi kia kìa, cẩn thận hủy cược mất. Ta vét, ta vét sạch ra chơi lớn lần này.

Do một lượng lớn tiền của ba người bơm vào làm tỉ lệ phút chốc cao lên, khiến cho mấy người còn do dự cược cho tiểu Minh liền thêm tự tin đặt vào hắn, đa số còn chưa biết thông tin thật giả nên mới đặt cho hắn chứ còn lại là một số người đặt lẻ tẻ mong ăn may chút lãi vì tỉ lệ giờ là một ăn gấp đôi. Hết hai mươi phút sàn cược đóng cửa tỉ lệ xít xoát 60:30 vừa đủ lập kèo. Lúc này thì vé vào xem cũng đã bán hết, hầu như mọi người đều quan sát trận đấu qua mấy tấm màn do Quang Cầu chiếu từ Đấu Đài lên cho mọi người cùng xem.

Lúc này cửa phòng mở ra, năm người mặc đồng phục nhân viên Đấu Trường tiến vào lần lượt đối chiếu kiểm tra thân phận một cách rõ ràng lần nữa rồi khởi động một cánh cửa ánh sáng bên tường, cả hai lần lượt bước vào, tức thì cả hai bước qua liền tới ngay dưới Đấu Đài mỗi người một đầu. Khắp khán đài đều đông chật kín người tiếng hò hét cổ vũ vang động, tiểu Minh cũng là không ngờ tới cái trường hợp này, hắn tim đập thình thịch hồi hộp. Ở trường đi đánh nhau với người ta thì nhiều rồi còn chưa có lần nào đánh nhau mà đông người cổ vũ đến như này. Hắn nhìn lên phía phòng chờ trên cao lúc này thấy rõ nét mặt lo lắng của hai người kia đang nhìn hắn. Hắn tự nhủ: "Không biết lo cho ta hay lo cho tiền cược nữa".

- Ngươi lúc này cầu xin ta tha mạng còn kịp, bằng không lúc nữa ta ra tay không khống chế được lại chết oan dưới tay ta. "Bên kia vang vọng tiếng khiêu khích của Gia Đại".

- À đấy ngươi còn chưa đặt thẻ Ngân Nguyên ra đâu, mau đưa ra đi tý ta đỡ mất công lại đòi.

Gia Đại liền lật tay lấy ra một thẻ Ngân Nguyên liền phóng tới cột gỗ phía trước chiếc thẻ chính xác được ghim lên cột.

- Chỉ cần ngươi thắng nó sẽ thuộc về ngươi. Còn của ngươi đâu?

Tiểu Minh cũng lấy ra thẻ Ngân Nguyên của mình phóng tới nhưng cái thẻ chỉ đập vào cột gỗ bật ra mà không hề cắm vào trong được.

- Ế? "Hắn ngạc nhiên nhìn cái thẻ bật ra, lực phóng ấy cũng là khá mạnh rồi sao lại không được".

"Ha ha..." cả khán đài liền vang vọng tiếng cười.

- Đại ca ơi đại ca, nó là thiết mộc a. Tên Gia Đại hắn dùng thủ pháp đặc biệt của Nguyên Bảo môn mới cắm được thẻ Ngân Nguyên vào trong cọc gỗ huynh làm theo hắn làm gì?. "Lập Địa vuốt vuốt mặt nói".

Tiểu Minh bị cả ngàn người cười, làm hắn cũng đỏ bừng hết cả mặt, giờ mà đến nhặt nó lên rồi không biết để đâu thì nhục lắm. Hắn liền nhớ tới động tác của của tên kia khi phóng thẻ Nguyên Linh, hình như lúc thẻ bay đi có vệt sáng vàng trên đó. Cái này khá giống với việc phóng ám khí, mà phóng mạnh chút nữa sợ hỏng luôn cái thẻ mất, có lẽ là bí quyết nằm ở công pháp tên kia tu luyện. Làm hắn lại nhớ tới mấy bộ phim kiếm hiệp hắn đã xem cũng phóng ám khí các kiểu, không ngờ tu tiên cũng có phóng ám khí. Thực chất đây là loại công pháp bản môn của Nguyên Bảo phái, nó cần sự rèn luyện qua nhiều năm tháng khiến Linh lực dần trở nên có đặc tính xuyên thấu phá giáp nên mới có thể ném thẻ Ngân Nguyên cắm sâu vào thiết mộc được.

Bình Luận (0)
Comment