Nói lại một chút, lúc này Kim Phượng đang trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, sau cú đạp mạnh vào cây Địa Thứ thứ nhất cơ thể nàng lại càng bật cao lên không trung hơn, lúc này cây Địa Thứ thứ hai cũng đang phi lên hướng thẳng nàng mà tới, song song đó là Hắc Địa Đại Hùng sau khi kích hoạt huyết mạch Thần thú ở dưới dạng biến thân cực mạnh của mình cũng đang chạy dọc theo cây Địa Thứ đầu tiên mà phóng lên cùng tấn công, rõ ràng nó muốn kết thúc sớm trận chiến này. Hai bộ vuốt của nó sáng rực rỡ lên, tinh quang trong mắt lấp lánh, khi cây Địa Thứ kia còn cách nàng chưa tới một mét nó cũng bật mạnh người phóng tới song vuốt chém tới.
Chính giây phút này, hai cây Địa Thứ đột ngột vỡ vụn, từ bên trong nó kim quang tán xạ. Mắt thấy cây Địa Thứ thứ hai kia của mình sắp đụng trúng đối phương lại đột ngột bị hủy cũng khiến nó giật mình, thế nhưng thế công đã định nó không còn đường lui nữa vì bây giờ nó đang trên không trung, yêu lực ban đầu dồn hết vào hai bộ vuốt giờ nó rút lại một phần cường hóa lớp vảy lông bên ngoài để tăng thêm lực phòng ngự của bản thân. Đất đá rơi lả tả xuống dưới, lúc này mọi người mới nhìn rõ kim quang trong đó là thứ gì, thì ra chính là những Kim châm mà nàng phóng ra từ trước rơi xuống đất, nó thẩm thấu vào trong Địa Thứ ngay từ đầu. Hóa ra nàng đã nhìn ra Hắc Địa Đại Hùng ẩn dấu sát chiêu từ trước, nàng chỉ là thuận thế tương kế tựu kế mà thôi. Nhưng nguy hiểm vẫn còn đó tuy Địa Thứ bị phá, vẫn còn sáu cái vuốt sắc bén như sáu thanh lợi kiếm đang phi tới nàng, phòng ngự của Bảo Giáp không thể chặn được một đòn toàn lực này của nó, nàng biết rõ điều đó. Gặp nguy nhưng nàng không hề loạn, trên mặt nàng vẫn bình tĩnh còn có chút lạnh lùng nhìn Đại Hùng phi tới.
- Lôi Dực.
Tay nàng bắt quyết, lông tóc nàng đột ngột dựng đứng hai mắt hồ quang lập lòe, sau lưng nàng tức thì xuất hiện một đôi cánh Phượng trong suốt được dệt bằng lôi điện. Nó chỉ vỗ một nhịp duy nhất về phía trước rồi biến mất, nhưng như thế cũng đủ để nàng bay lên cao một đoạn cách xa thế công tới của Hắc Địa Đại Hùng, giúp nàng câu kéo thêm chút thời gian. Hai mắt nàng đã trở về bình thường khóe miệng có chút máu rỉ ra, rõ ràng để vỗ một nhịp Lôi Dực kia cũng là quá tải với nàng, không để mất thời gian, hai tay nàng lại đổi pháp ấn. Những Kim châm kia sau khi phá vỡ Địa Thứ dường như có linh tính liền theo pháp ấn của nàng mà chạy thành hai dòng bay ngược lên trên. Pháp ấn hoàn thành, hai ngón tay nàng đẩy về phía trước cả người nàng lao xuống dưới, hai dòng Kim châm kia cũng theo chỉ ấn mà chạy cong xuống dưới xoắn lại với nhau tạo thành một mũi khoan khổng lồ ngay trước nàng theo chỉ pháp mà tấn công xuống thẳng Hắc Địa Đại Hùng kia. Mọi thứ biến đổi quá nhanh, từ thế bị động vậy mà giờ nàng đã chiếm thế chủ công, cả khán đài đều nìn thở đứng dậy.
Hắc Địa Đại Hùng biết uy lực của những cây Kim châm kia không phải tầm thường, nếu nó muốn công tiếp thì buộc nó phải xuyên qua vòng xoáy Kim Châm kia thì mới có thể tiếp cận tới nàng được, nó không có tự tin đó. Chỉ chút chần chừ, song vuốt nó lập tức liền thu về chắn ngang phía trước, cả người cuộn tròn lại. Một lớp quang tráo xanh thẫm bọc nó vào trong cả hai liền va chạm với nhau.
Tiếng leng leng đinh tai nhức óc vang lên liên miên không dứt, chỉ sau vài giây khựng lại, Hắc Địa Đại Hùng bị Kim Châm bắn phá rơi xuống dưới sàn đấu, Kim Phượng cũng phi thân xuống cùng dòng Kim châm công tới không bỏ. Bụi đất bay lên mù mịt, lúc này người ta chỉ còn nhìn thấy Kim Phượng cùng hai dòng Kim châm sáng lán kia đang bắn phá xuống dưới không ngừng mà thôi. Kim châm liên miên vô tận không dứt bắn xuống, từ trên khán đài nhìn xuống mọi người không khỏi trầm trồ say mê. Còn tiểu Minh thì bị cũng bị cảnh tượng cuộc chiến làm cho rung động không thôi, từ Địa Thứ thô to như hai tòa nhà cao tầng, cho đến hai dòng nước lũ vàng kim kia đang cùng nàng xả xuống dưới liên miên bất tận, làm hắn thở dài thườn thượt mãi.
Sau hơn một phút đồng hồ, trên gương mặt nàng cũng đã lấm tấm mồ hôi và có chút hơi nhợt nhạt, nàng liền thu công, lộn về phía xa. Tất cả số Kim châm cũng bay trở về hội tụ trên đỉnh đầu nàng hợp thành một cây Phượng Hoàng Châm kim quang sáng lán, cũng chính là bản thể của Linh Bảo. Nàng cũng đề phòng hướng cây châm về phía Hắc Địa Đại Hùng kia đề phòng.
Cả khán đài đều hồi hộp đứng dậy, tiểu Minh và Lập Địa cũng hồi hộp theo dõi, chờ bụi đất lắng xuống. Tức thì hiện ra trước mắt mọi người Hắc Địa Đại Hùng đã trở về bản thể là một con gấu đen to lớn đang nằm ngửa thoi thóp ở đó, tất cả khoang bụng của nó bị mở toang ra máu me tung tóe lẫn cả bụi đất, khắp người nó cũng toàn là những vết cắt lớn nhỏ, chi trước của nó cũng bị cắt lìa ra khỏi cơ thể. Sau một tiếng hít lạnh của mọi người thì là tiếng hoan hô bùng nổ vang động cả khu bốn. Còn tiểu Minh tuy là vui cho nàng nhưng nhìn thi thể to lớn kia hắn có chút buồn nôn liền quay mặt đi không giám nhìn tới nó nữa. Người của đấu trường lập tức bay lên đấu đài nghiệm thu, tiếng chuông liên hồi vang lên, cả đấu trường vang lên tiếng loa tuyên bố nàng đã đánh bại yêu thú ở khu bốn. Xong xuôi nàng liền mỉm cười nhảy xuống đấu đài tới chỗ bọn tiểu Minh đang đứng, nàng vừa nhảy xuống đã có chút lảo đảo tiểu Minh thấy vậy liền lao tới một tay đỡ eo một tay đỡ lấy tay nàng, cả hai nhìn nhau sững lại một chút rồi tiểu Minh ngại ngùng đỡ nàng đứng vững rồi lùi lại lấy ra một lọ đan dược đưa cho nàng.
- Muội... Mau uống đi kẻo để nội thương. "Hắn gãi đầu ngại ngùng đưa cho nàng lọ đan dược".
- Tạ Minh huynh! "Nàng cũng mỉm cười cầm lấy, không do dự mà mở nắp cho đan dược vào trong miệng phục dụng, nàng cũng là không hiểu sao tim nàng lúc này lại có chút đập nhanh đến vậy".
Cả ba người liền tiến vào phòng chờ, để Kim Phượng điều hòa dược lực và tắm rửa thay quần áo.