Trong phòng chờ.
- Ngươi tỉnh lại rồi?
- Đại ca, ta vẫn còn sống sao?
- "Cốc" một chút ấy chưa đủ lấy mạng ngươi đâu. "Tiểu Minh nghe vậy liền gõ cho hắn một nhạt giữa chán".
- Ay... Tại sao đại ca với cha ta lại đánh đau đến vậy? Đau chết ta rồi.
Lập Địa vừa tỉnh lại đã nằm lăn lóc ra ôm đầu đầy đau đớn.
- Ta không có thời gian nói nhảm với ngươi, tỉnh rồi thì mau đứng giậy ra xem, Phượng muội thượng đài rồi.
Tiểu Minh không kiên nhẫn liền đá đá hắn vài phát rồi xách hắn ra ngoài lồi đài.
- Đúng là vì sắc quên bạn.
Lúc này Kim Phượng đã đấu với Hắc Địa Đại Hùng được hơn mười phút rồi, nàng lên đài liền kéo tới rất đông người tới xem, toàn bộ khán đài đã chật cứng người rồi đa số đều là vì sắc mà tới. Khác với thường nhật, nàng lên Đấu Đài không còn mặc những bộ váy lộng lẫy xinh đẹp nữa, mà thay vào đó là một bộ chiến giáp bằng da thú, ôm sát người để lộ ra những đường cong mỹ miều, đặc biệt còn hở ra chút eo bụng thon gọn, bắp đùi trắng nõn nà vô cùng gợi cảm của mình. Bộ chiến giáp này vừa đẹp lại tạo sự thoải mái và tăng độ linh hoạt cho người dùng.
- Tên ngốc nhà ngươi! Làm ta bỏ lỡ bao nhiêu thời gian quý báu rồi.
- Oa...! Phượng muội quả xinh đẹp.
- Nàng dùng loại pháp bảo gì kia?
- Đệ nghe nói nó là Linh Bảo đấy, truyền kỳ kể lại rằng khi nàng được sinh ra trên bầu trời sinh dị tượng mây vàng hội tụ sấm chớp liên miên, Linh Bảo từ chỗ thờ phụng liền chủ động bay tới nhận nàng làm chủ. Cũng nhiều lời đồn đoán lắm, nào là có cả Thần thú Phượng hoàng bay tới nữa, nhưng dù sao Linh Bảo nhận chủ là sự thật.
Chỉ thấy hai tay nàng liên tục búng ra những phi châm màu vàng kim từ đầu ngón tay về phía Hắc Địa Đại Hùng kia dưới đất giờ đây đã kín đầy những phi Châm nhỏ kia rồi, không cẩn thận chân rất dễ dẫm phải. Lớp lông với bộ giáp cốt bên ngoài của Đại Hùng là vô cùng cứng rắn thế nhưng vẫn bị những kim châm đó của nàng xuyên thấu vào một vài nơi yếu hại.
- Quả thực lợi hại, tốc độ của nàng ta cũng khá nhanh cộng thêm linh bảo kỳ dị kia dường như Kim Châm của nàng là vô cùng vô tận vậy kìm hãm khiến cho Đại Hùng không thể phát huy được ưu thế của nó.
- Đại ca xem, bàn chân của nó chi chít Kim Châm đâm ngược lên rồi, lòng bàn chân nó lực phòng ngự hẳn là yếu nhất rồi.
- Quả thực cũng phải nói là Kim Châm này uy lực cũng lớn nữa, lực xuyên thấu rất mạnh, nhưng đó vẫn chưa phải là điểm đáng sợ nhất của nó, ngươi xem kim châm này có dạng ống nhọn hai đầu, khi kim châm này cắm vào người nó sẽ làm máu của đối phương chảy ra không ngừng. Không hổ danh Linh Bảo, linh tính của nó là rất cao nó khiến cho máu huyết đối phương không thể tự đông lại được.
Quả thực là vậy, người Hắc Địa Đại Hùng bây giờ đã thẫm đẫm máu rồi, thể lực của nó đang cạn dần, đấu lâu hơn nữa nó tất bỏ mạng. Nó cần phải ra sát chiêu, hơn nữa 20 phút đã trôi qua, chiếc vòng cổ lại gây đau đớn cho nó buộc nó phải đề thăng sức chiến đấu hạ gục sớm đối thủ. Nó gầm rú lên một tiếng đầy đau đớn, cả người nó vang lên tiếng rắc rắc không ngừng, tất cả những phi châm trên người nó liền bị ép ra khỏi cơ thể rơi xuống đất, một hàng gai nhọn bằng xương mọc từ đỉnh đầu nó chạy dọc cột sống xuống dưới kéo theo đó là một chiếc đuôi cũng mọc ra theo. Trên người nó cũng lỗ chỗ mọc ra những đám phiến lân giáp bạch kim to nhỏ không đồng đều. Hai chân dưới của nó trở nên to lớn hơn bàn chân gấu biến mất tạo thành một bàn chân với ba móng vuốt to dài sắc bén. Hai chi trước nắm lại, mu bàn tay liền mọc ra hai chiếc vuốt sắc bén, đầu nó hơi cúi xuống, giờ trông nó khá giống một con khủng long bạo chúa.
- Là tạp huyết của Độc Giác Ngân Long, dù chỉ là một chút nhưng cũng đủ giúp nó duy trì hóa hình hơn mười phút. Chắc Phượng muội lần trước bại bởi chiêu này của nó.
Biến thân chưa đầy hai giây đã xong, nó liền lao tới tấn công Kim Phượng, với hai chân thô to hơn trước tốc độ di chuyển của nó đã được tăng lên rất nhiều. Đỉnh đầu của nó là một chiếc sừng gai rất nhọn nếu để nó húc chúng chắc chắn không chết cũng bị thương nặng. Kim Phương biết đối phương đã tung đòn cuối cùng, nàng đã nếm thất bại một lần và nàng không muốn thêm lần nữa. Tay nàng liền ném ra phía trước một bảo thuẫn hình thoi nó đón gió liền trở nên to lớn chắn trước mặt nàng, hay tay nàng bắt quyết Linh lực liên tục truyền vào. Ngay lúc đó Đại Hùng cũng lao tới, chiếc khiên tưởng như rất vững chắc kia ngay tức thì bị nó xuyên thủng, cả người cả khiên cùng phóng tới. Kim Phượng tung người đạp nhẹ lên chiếc sừng nhọn hoắt kia mượn lực lộn một vòng qua đầu con yêu thú, hai tay vẫn không quên phong ra liền mười phi châm vào sau gáy nó. Nhưng mà chỉ có hai cái là còn lưu lại trên người nó mà thôi, nàng cũng không mấy ngạc nhiên liền lùi nhanh lại. Bốn cái vuốt sắc nhọn đâm tới xé toạc chiếc khiên kia ra, nó liền quay đầu lại hung quang lập lòe, khóa chặt Kim Phượng lại, trên miệng nó nở nụ cười.
- Không tốt.
Kim Phượng liền cảm nhận được điều gì đó, nàng vội tung người nhảy lên cao, dưới chân nàng tức thì mọc vọt lên một chiếc gai từ đất thô to sắc nhọn, nó đâm thẳng lên trên cao tới tận mười mét, buộc nàng phải đạp vào nó mượn lực mà nhảy chếch ra né tránh.
- Quá nguy hiểm rồi, là Địa Thứ, chắc chắn nó tính trước một chiêu vừa rồi Kim Phượng sẽ nhảy qua nó mà né tránh nên nó gài sẵn độc chiêu ở đó.
- Không! Địa Thứ là thần thông đặc thù cần thời gian tích tụ yêu lực và hấp thụ Linh khí Thổ tính mới có thể phát chiêu, hơn nữa thời gian tụ lực càng lâu uy lực càng lớn, theo ta thấy là nó đã bố chí từ trước lúc thi đấu rồi nên Địa Thứ kia mới thô to như vậy, ta nghĩ hẳn là không chỉ một cái đâu..
Tiểu Minh vừa dứt lời thì lập tức một cây Gai đất nữa phóng lên hướng thẳng tới Kim Phương đâm tới. Uy lực của Địa Thứ này không chỉ nằm ở phần sắc nhọn có thể đâm xuyên kẻ thù mà nó còn chứa động năng vô cùng lớn, với khối lượng đất đá lên tới hàng trăm tấn chỉ cần trượt qua người thôi cũng đủ làm nội thương. Chính vì vậy lần này nàng không thể đạp tiếp vào chiếc gai thứ hai kia mà né được, vì lần trước đó do đạp vào cái gai đất đầu tiên mà làm cho chân nàng xương cốt bên trong đã rạn nứt rồi. Cả người nàng liền sáng lên, nàng quyết định để cho Bảo Giáp phòng thủ đợt công kích này, thấy vậy Hắc Địa Đại Hùng nhảy lên chiếc Địa Thứ kia chạy men theo nó mà phi lên trên cao với ý đồ rất rõ ràng, nó biết Địa Thứ kia không thể hạ gục được đối phương nhưng chắn chắc sẽ làm cho đối phương thương nặng nó muốn nhân cơ hội này kết liễu nàng.
- Phượng muội. "Tiểu Minh lo lắng hét lên".
Thế nhưng kỳ biến lúc này lại xảy ra.