Lập Địa là người lên khiêu chiến trước, trước khi lên đấu đài tiểu Minh liền vứt cho hắn bộ Bảo giáp cấp 7, làm hắn hớn hở cười không gậm được mồm lại, ngay cả khi lên trên sàn đấu rồi hắn cũng chỉ vuốt ve mãi tấm Bảo giáp trên người đứng cười ngẩn ngơ thôi.
- Như này cần gì giải thưởng nữa lãi rồi, quá lãi rồi.
- Ngươi còn ngây ra đấy, nếu không qua 10 phút ta lấy lại nó. "Tiểu Minh đen mặt lại quát".
- Huynh ra đề vậy dễ cho Địa huynh quá rồi, Bảo Giáp cấp 7 là thừa sức phòng thủ qua 10 phút rồi. "Kim Phượng che miệng cười nói".
- Đúng vậy, ngươi mà không đánh bại nó thì không những ta lấy lại bảo giáp mà còn đánh cho ngươi một trận.
- Đại ca, ta không cần nữa ta xuống.
- Ngươi giám! "Hai mắt tiểu Minh híp lại một đường nhìn hắn, Niệm lực tỏa ra".
Lúc này bất giác Lập Địa bỗng nhiên có cảm giác như rơi vào hầm băng lãnh lẽo, cả người có chút mất tự nhiên. Hắn liền há miệng lập tức một thanh phí kiếm bay ra đón gió mà lớn hóa thành một thanh đại kiếm kỳ dị vô cùng. Đại Kiếm dài mét rưỡi rộng bốn mươi phân, phần chuôi kiếm khá dài tạo độ cân bằng lại cho thanh kiếm. Nói thật thì thân hình Lập Địa cũng không phải cao to vạn vỡ lắm, nhìn hắn với thanh kiếm quả thực là có chút hơi quá khổ với hắn. Khi quản sự vừa tuyên bố bắt đầu, thì ngay lập tức những sợi xích bung ra, Hắc Địa Đại Hùng gào lên một tiếng bốn chân bấu chặt xuống đất liền gia tốc phóng về hướng Lập Địa. Với tốc độ cao nó liền có đà nhảy vọt lên, hai bộ móng vuốt chi trước giơ cao bổ xuống. Lập Địa thấy nguy mà không hoảng, hai mắt tập chung, hai tay nắm chặt Đại kiếm một chân đá vào sống kiếm sau đó thuận đà một kiếm vuốt ngược lên trên trọng tâm cơ thể dồn ngược phía sau, chuẩn xác nhằm tới cổ họng con Gấu đen đang bay người vồ xuống.
- Hay! "Tiểu Minh hô lên, chiêu kiếm vừa rồi quả đẹp mắt"
Hắc Địa Đại Hùng thấy vậy, hai vuốt liền đánh về đại kiếm mượn lực mà bật sang bên. Lực đánh đó của nó cũng không phải nhẹ nhàng gì, Lập Địa cùng đại kiếm bị đánh dạt sang một bên người hơi chao đảo. Con Hắc Hùng liền đứng dậy bằng hai chân hai tay thõng xuống hướng cặp mắt đen ngòm về phía hắn, Với thân hình cao tới năm mét lúc đứng thẳng bằng hai chân của nó kết hợp với ánh mắt đen xì đầy lãnh lẽo cũng đủ khiến cho vô số kẻ phải khiếp sợ. Tuy từng đối mặt với nó một lần rồi nhưng khi lặp lại Lập Địa vẫn thấy có chút lạnh sống lưng.
- Đáng sợ quá, nhìn còn ghê hơn con tiểu Hổ kia. "Tiểu Minh đang đứng sát mép đài cũng phải run run lui ra xa mấy bước".
- Quả thực con Hắc Địa Đại Hùng này tuy không phải Vương nhưng cũng là đại yêu, hung tính kinh người. "Kim Phượng không nhanh không chậm nói".
Tuy hai chi sau của Hắc Hùng hơi ngắn nhưng lại khá to khỏe, nó liền lao tới tấn công Lập Địa tốc độ di chuyển tuy không bằng bốn chân nhưng vẫn là khá nhanh. Hai bộ móng vuốt liên tục vả tới, Lập Địa phải rất chật vật đỡ tới, cũng may là đại kiếm chứ không thì cũng khó lòng mà đón đỡ được bàn tay to lớn kia, thế nhưng lực phản chấn chuyền về cũng đã khiến tay hắn đang tê rần. Đột nhiên Hắc Địa Đại Hùng thu trảo xoay người một chân đá về phía trước, dường như Lập Địa cũng đoán được chiêu này của nó nên nhanh chóng đưa thanh đại kiếm chắn về phía trước.
Bing!
Lập Địa lập tức bị đẩy lui về phía sau, hai tay cầm đại kiếm kéo thành một vệt dài dưới đất.
- Móa nó còn biết đá người? "Tiểu Minh kinh ngạc há hốc mồm, hắn nghi ngờ không biết con gấu đen này có luyện qua Karatedo không nữa, vì cú đá vừa rồi quá đẹp mắt quá chuẩn xác"
Thực sự nhìn nó rất giống con người đang sử dụng võ thuật để đánh lại Lập Địa động tác chuẩn xác và nhanh nhẹn vô cùng, chỉ mỗi tội cái bụng nó hơi phệ nên nhìn nó còn có chút vụng về. Hoa lửa lóe lên, lại một lần nữa Lập Địa chuẩn xác chặn đỡ được lợi trảo của con gấu đen. Chín phút nhanh chóng trôi qua, Lập Địa giường như đã thấm mệt, nhưng Hắc Địa Đại Hùng thì vẫn hăng hái như cũ. Lúc này nó liền tạm dừng lại, yêu khí lượn lờ, cả người nó bốc lên đám khói màu đen kinh dị, bộ lông của nó liền dài ra một chút cơ thể thu nhỏ lại một chút, Vuốt dưới hai chi dưới dài ra, còn hai chi trước lại thu vào, thay vào đó đầu ngón tay, mu bàn tay nó lại dần cứng lại tạo thành những mảnh ngoại cốt cứng rắn vô cùng hai tay nắm thành quyền thủ thế chuẩn bị lao vào tấn công.
- Quả thực là không thể khinh thường mấy kẻ không có tóc là một và bọn ăn chay là hai. "Tiểu Minh triệt để trợn mắt cảm thán nói".
Lập Địa biết nó chuẩn bị dùng sát chiêu, vượt qua được mốc 10 phút hay không đều là vào giây phút này quyết định. Hắn liền vận Linh Lực dồn tới một đòn này, một tay hắn cầm sát chuôi kiếm, tay kia hóa quyết chỉ lên trên.
- Thổ Tường.
Từ dưới đất nhanh chóng mọc lên một bức tường đất dày cộp chắn trước mặt Hắc Địa Đại Hùng cản thế tới của nó, nhưng chỉ với một quyền bức tượng được dựng lên từ Thổ thuộc tính không khác gì tờ giấy bị một quyền đánh vỡ vụn tức thì.
- Vẫn thạch phi tinh.
Nhân cơ hội đó, Lập Địa nhảy lên cao hai tay cầm kiếm đâm về phía Hắc Hùng kia, chỉ thấy trong tích tắc bay lên cả thanh đại kiếm đã bao phủ một lớp đất đá cứng rắn vô cùng, nhìn chẳng khác gì Lập Địa đang đâm một tảng đá khổng lồ có phần đầu hơi nhọn về phía con yêu thú bên dưới.
Hắc Địa Đại Hùng thấy vậy chẳng hề sợ hãi một tay đấm tới, dũng mãnh đón đỡ tảng đá khổng lồ đang lao nhanh xuống nó, một tiếng nổ lớn phát ra đất đá trên thanh kiếm võ vụn bay tứ tung để lộ ra mũi kiếm đâm tới. Lực va chạm vừa rồi cũng không phải nhẹ nhàng gì, cả đấu đài cũng phải rung lên sau cú va chạm đó, hai chân Hắc Hùng cũng bị lún sâu xuống sàn vài phân. Khi thấy mũi kiếm sáng rực đó lao tới nó liền thu tay lại, đổi trọng tâm quyền kia tụ lực đã lâu liền đấm tới đón thế kiếm kia. Cả không gian dường như cũng bị một quyền đó của nó lôi lên đấm thẳng tới. "Keng" không có cảnh mũi kiếm xuyên qua tay yêu thú mà chỉ có một tiếng va chạm chói tai như khi hai mảnh kim thiết va vào nhau mà thôi. Lập Địa bị một quyền sau của nó đấm cho cả người và kiếm bay về phía sau xuýt chút nữa rơi xuống đấu đài. Hắn ôm ngưc thở dốc, rõ ràng là hắn có chút bị nội thương rồi. Tiểu Minh lo lắng nhìn Lập Địa liền chạy tới hỏi.
- Có sao không? Đấu tiếp được không?
- Đệ không sao.
Lập Địa cười cười chống tay đứng dậy, sắp tới mười phút rồi, Hắc Địa Đại Hùng sau khi thấy đối phương dính một quyền cực mạnh của nó vậy mà còn đứng dậy cười nói đươc, hai mắt nó lộ hung quang hai bộ vuốt bấm sâu xuống đất phóng tới tấn công hắn. Lập Địa lúc này ấn nhẹ cái chốt ở phần chuôi kiếm lập tức keo chuôi kiếm về giữa thân kiếm một tay nâng lên giống như một cái khiên thép, dùng để đỡ đòn.
- Chắc hẳn đây là pháp bảo do Quỷ Hỏa tiền bối chế tác rồi, trăm nghe không bằng một thấy quả là ảo diệu. "Kim Phượng hai mắt sáng lên ca ngợi nói".
Còn tiểu Minh thì nhíu mày, hắn từ nãy tới giờ quan sát, cứ cảm thấy tên Lập Địa này có vấn đề, ngay khi chuyển từ Kiếm sang dạng Khiên hắn liền hiểu vấn đề là ở đâu rồi.
- Lập Địa vứt Kiếm đi cho ta, dùng Đồng thể đối địch cho ta.
Khi nghe thấy vậy, Lập Địa có chút không hiểu, ngay giây phút mất tập chung hắn liền ăn một quyền của Hắc Hùng ngay vào mặt cả người văng xa xuống sàn, cũng chính lúc này mười phút đã trôi qua. Tiểu Minh thấy vậy chạy tới gần mép sàn gọi hắn:
- Đệ tin ta không? Nếu tin đại ca thì vứt thanh đại kiếm kia đi tay đôi đối kháng với nó.
Lập Địa chỉ chút do dự, lập tức thu đại kiếm lại, rồi đứng lên hai tay nắm chặt nhìn thẳng về phía Hắc Hùng, một cỗ khí thế liền hình thành phát ra từ người Lập Địa. Hắc Hùng thấy vậy chỉ nghiêng đầu nhìn hắn liền phóng tới một quyền giữa bụng hắn, khiến Lập Địa cong gập cả người lại rơi xuống sàn. Tiểu Minh giật mình chạy tới thì thấy Lập Địa đang nằm ngửa ra đất khóe miệng rỉ máu nhìn tiểu Minh, hắn cố gượng rặn ra vài tiếng.
- Đại ca, huynh hại chết đệ rồi. "Sau đó liền bất tỉnh".