Trong phòng chờ, tiểu Minh tắm rửa sửa sang lại quần áo xong ba người liền ngồi lại bàn về trận chiến vừa rồi.
- Minh huynh là lần đầu huynh ứng chiến với yêu thú ha.
Lập Địa nghe thấy vậy liền phì cười.
- Cũng không hẳn, trước đây ta cũng từng giết qua một con yêu thú rồi, à không là thú linh. Còn tên khốn này ngươi cười cái gì?
- Ha ha bảo sao mới lên Đài có kẻ chân đã mềm nhũn ra rồi.
- Minh huynh, Linh thú gần giống với Yêu tộc khí tức dã thú gần như là không còn khác với Yêu Thú. Hầu như ai lần đầu gặp yêu thú cũng bị khí tức dã thú này dọa cho khiếp sợ, nhất lại là loại yêu thú săn mồi thể hình to lớn. Quen dần là không sao nữa.
- Ra vậy, đúng là ta lúc đầu cũng không có nghĩ đối mặt trực tiếp với yêu thú lại đáng sợ đến vậy.
- Huynh lần này là lập công lớn cho mọi người rồi.
- Sao lại vậy?
- Về cơ bản thủ đoạn công kích, đặc tính và một số thuộc tính của Kiếm Sỉ Hổ Vương này đều bị lộ ra chút ít, chắc chắn sẽ có người dựa vào đó mà tìm cách ứng phó nó. Đặc biệt thần thông Viêm Độc kia của nó cũng bị huynh ép ra sử dụng rồi.
- Viêm Độc? Đó là thứ gì mà lại lợi hại đến vậy, ép ta không còn chỗ nào tránh né xuýt nữa thì...
- Xuýt nữa thì đại ca bị đốt cho trần chuồng rồi phải không? "Lập Địa lại bon mồm chen vào nói, làm cho tiểu Minh và Kim Phượng đều đỏ mặt lên".
- Tên khốn này ngứa đòn rồi phải không? " Hắn liền lao tới ghì chặt cổ Lập Địa sau đó liên tục búng vào chán kêu bộp bộp"
- Tha mạng, đệ biết sai rồi huhu. Đau quá. "Trên đầu hắn giờ nổi lên hai khối u nhỏ như hai cái sừng mới nhú".
Cả hai thấy thế liền ha hả cười xóa đi sự xấu hổ vừa rồi.
- Muội cũng không rõ lắm, nghe nói loại Viêm Độc này chỉ có một số loại yêu vương hỏa hệ mới có, chúng sẽ ăn một thứ kim loại rất dễ cháy và hòa tan nó trong tuyến dịch keo của chúng, tạo thành loại Viêm Độc này vừa bám dính lại bắt nhiệt rất tốt, một khi bắt nhiệt nó sẽ tỏa ra nhiệt lượng rất cao có thể nung chảy mọi thứ nó bám vào và không thể dập tắt hay làm nguội nó bằng nước được.
- Thần kỳ vậy? Xem phản ứng cháy hôm nay thì có vẻ giống magie.
- Magie là thứ gì vậy đại ca?
- Nó là kim loại kiềm thổ, rất dễ cháy mà đổ thêm nước vào thì nó lại càng cháy dữ dội hơn giải phóng oxit và khí Hidro.
- Oxit và Hidro là thứ gì vây? Huynh đang nói gì vậy?
- À, ợ ta nói linh tinh ấy mà haha.
- Như vậy là mỗi khi nó muốn dùng chiêu đó là phải cho ăn kim loại à?
- Đúng vậy, nhưng ta nghe nói là mỗi lần nạp nó vó thể trữ một lượng lớn nên có thể dùng nhiều lần sau đó mới phải đi nạp thêm kim loại đó.
- À đúng rồi thứ cát mà bọn họ dùng để dập lửa là thứ gì vậy?
- Nó là cát Nhuận Thổ, một loại đất rất giàu thuộc tính thổ, khi khai thác về người ta sẽ đem tán nhỏ thành cát mịn, dùng chuyên khắc chế Viêm Độc. Sau lần này chắc chắn giá Nhuận Thổ sẽ được đẩy lên cao a.
Mọi người còn đang nói chuyện dở thì bên ngoài người của Đấu Trường đã đến trao thưởng. Tổng thời gian hắn trụ được trên Đấu Đài là 13 phút, cho nên hắn sẽ được 100 triệu NL giải thưởng mốc mười phút đầu.
- Trừ tiền đôi giầy và bộ quần áo cộng thêm lệ phí, tu sửa lại Bảo Giáp tính ra là lời rồi.
- Tu vi Minh huynh thực sự rất thâm sâu, đối mặt với Kiếm Sỉ Hổ Vương mà cũng không thấy huynh lấy pháp bảo bản mệnh ra đối phó, phần thưởng này tuyệt đối là xứng đáng.
- Đúng đấy đại ca, đệ cũng tò mò không biết huynh dùng pháp bảo gì đấy.
Hắn cười khổ không thôi, hắn làm mẹo gì có pháp bảo đâu, có cái của người trước để lại thù cũng bị Lục Ngọc ăn mất rồi.
- Chúng ta qua sàn hai xem chút đi, nghe nói ở đó có khá nhiều cao thủ tụ hội, yêu thú ở đó cũng khá mạnh đấy.
Thế là cả ba người lại kéo nhau đi xem, ở đây đồ ăn thức uống được bày bán rất nhiều rất thu hút được khách. Hai kẻ kia thì thấy đâu ăn đấy, cứ lạ là lấy uống thử, và tất nhiên kẻ trả tiền là tiểu Minh.
- Con Huyết Dã Ngưu đó quả không tầm thường, Nhất là cặp sừng của nó vậy mà có thể xuyên qua được bảo giáp cấp 7 quả là quá kinh khủng.
- Mà tên kia cũng không phải hạng tầm thường vậy mà trụ được tận 30 phút.
- Vậy mà cũng có tới ba kẻ tử vong trên sàn. "Tiểu Minh cảm thán nói, hắn là còn nôn thốc nôn tháo mấy lần còn định bỏ đi không xem tiếp, đó là lần đầu tiên hắn thấy người bị trâu húc cắt đôi người, còn có kẻ bị nó dẫn nát đầu nằm co giật một hồi trên sàn đấu".
- Để đạt được tu vi cần cù là chưa đủ còn phải có tài nguyên mới được, đến như những kẻ được gọi là Thiên tài như bọn muội nếu như không có tài nguyên thì cũng chẳng thể đạt được thành tựu như bây giờ.
- Nhưng có cần liều mạng vậy không?
- Không biết là huynh từ đâu rơi xuống nữa, để đạt đến tu vi như bây giờ có kẻ nào tay không dính máu.
Tiểu Minh đột nhiên sững người lại, từ trước đến nay hắn luôn hình dung một cuộc sống tu luyện thần tiên đầy màu sắc rực rõ đẹp như ảo như mộng, hắn chưa bao giờ nghĩ tới nó lại có máu tanh ở đó.
- Quả thực ta chưa giết người bao giờ, con Linh thú đó là ép ta vào đường cùng nên ta mới giết nó, ta chưa bao giờ nghĩ sẽ giết hại ai bao giờ cả.
- Đại ca, ta giả dụ, hôm đó con Linh Thú đó tu vi mạnh hơn huynh thì sẽ thế nào? Chẳng ai muốn làm kẻ phải chết cả, muốn vậy thì phải mạnh càng, mà muốn mạnh thì phải tranh đấu. Mà tranh đấu thì là vậy đó, kẻ địch không chết thì là mình, là người thân của mình.
Quả thực lần đó hắn cũng không có ý định giết Tử Xà là nó ra tay hạ độc thủ với hắn, ép hắn vào đường cùng. Hắn còn ngây thơ tin tưởng nó xuýt chút nữa là chết oan uổng.
- Thôi chúng ta chuyển chủ đề đi, thời gian của hai người cũng tới rồi, mau tới sàn số 4 để chuẩn bị thôi nào.
Cả ba người im lặng chẳng nói gì, không nhanh không chậm bước đi.