Hoàn Mỹ Tu Luyện

Chương 87 - Khế Ước Hồn Ấn

Nàng ta giật mình lùi người về phía sau, nhưng nào có kịp với tốc độ của tiểu Minh, tay hắn đã túm được hai mép áo nàng, kéo nhẹ chúng vào chéo lên nhau sau đó tiểu Minh lấy ra một chiếc đai lưng vòng qua chiếc eo thon gọn kia cột chặt lại.

- Rồi xong nàng ăn tiếp đi.

Do vừa rồi là tiếp xúc khá gần với hắn, nàng hình như đã thấy gì đó. Nàng bò lại gần chỗ tiểu Minh mà hít hít ngửi ngửi, ra vẻ say mê lắm. Một lúc sau thì nàng liền dụi đầu vào lòng hắn nằm ngối đầu lên đùi hắn ngủ ngon lành, còn tiểu Minh thì vẫn cứ ngơ ngơ ra chưa hiểu chuyện gì. Là do bản năng nàng cảm thấy khí tức Bạch Nguyệt Lang Vương trên người hắn mà sinh ra cảm giác an toàn gần gũi.

- Mau, dùng Dẫn Hồn Kỹ nhận chủ yêu thú. "Lục ngọc liền phát ra âm thanh thúc dục hắn đồng thời đưa cho hắn cách dùng Dẫn Hồn Kỹ".

Dẫn Hồn Kỹ là một bí pháp có thể giúp tu sĩ đưa một phần nhỏ linh thức của mình tiến vào trong Thức Hải của yêu thú để khắc Khế Ước Hồn Ấn của mình vào Hồn Thú, từ đó tạo thành mối quan hệ giữa tu sĩ với yêu thú. Cách này chỉ dùng được khi yêu thú đồng thuận vì với hồn lực của Hồn Thú trưởng thành nó đã đủ để ngăn cản không cho Khế Ước Hồn Ấn tiến vào. Hầu như luyện thú chủ yếu phải nuôi từ nhỏ sau đó khi trưởng thành mới có thể dễ dàng tạo Khế Ước được. Và Khế Ước cũng có hai loại khác nhau, loại thứ nhất là toàn khống tức là người thi triển Hồn Ấn sẽ có hoàn toàn quyền khống chế với yêu thú. Loại thứ hai là song hữu, tức là người thi triển hồn ấn vẫn nguyên là chủ nhân nhưng khi yêu thú đạt tới cảnh giới cao hơn chủ nhân hoặc linh trí nó đủ cao thì nó hoàn toàn có thể tự thoát khỏi khế ước này. Tất nhiên cả hai đều có ưu nhược điểm, loại một có thể hoàn toàn khống chế yêu thú của mình thậm chí là bắt nó liều chết, nhưng nhược điểm lại là yêu thú sẽ bị cản trở trong tu luyện, linh trí loại này sẽ bị kìm hãm không phát triển, dẫn đến lúc chiến đấu sẽ kém linh hoạt dựa dẫm vào chỉ thị của chủ. Loại hai do là song hữu, là sự giao tiếp qua lại giữa người và yêu cho nên Linh trí của yêu thú thường phát triển rất cao, dẫn tới tu vi cũng tiến bộ nhanh hơn cũng vì thế mà thực yêu thú hoàn toàn có thể vượt qua chủ nhân nó qua đó mà lực chiến đấu cũng mạnh mẽ hơn, nhưng nó lại có thể chủ động xóa bỏ khế ước mà rời đi.

- Ta nên chọn loại nào đây?

- Loại thứ hai.

- Vì sao?

- Loại thứ nhất tuy sẽ đảm bảo cho ngươi quyền lực khống chế hoàn toàn với nàng, nhưng chính vì lẽ đó nó sẽ sinh ra nhiều ý nghĩ tiêu cực từ từ sẽ thành tâm ma, không tốt cho con đường tu luyện về sau của ngươi.

- Tiểu Lục ngươi có thể nói chuyện dễ hiểu hơn được không?

- Ta nói, nhìn trạng thái của nàng ta vừa rồi ngươi có nổi tà niệm không?

- Ha ha đó chỉ là nhu cầu, phản ứng tâm sinh lý thôi liên quan gì tà niệm ở đây. "Hắn cười chừ chống chế".

- Sinh lý như ngươi nói đó là điều tất nhiên, là nhu cầu cơ bản nhất của con người, sự ham muốn tình dục có thể nói là bản năng. Nhưng nó khác với tà niệm, nhu cầu tình dục là giữa hai người tự nguyện với nhau, còn tà niệm đó là sự cưỡng ép ham muốn chiếm đoạt. Ngươi nói xem vừa rồi là nàng ta muốn cùng ngươi, hay là tự ngươi muốn chiếm đoạt cưỡng ép đây?

- Ai bảo thế? Ta có là một chút nhưng chưa hề làm gì cả.

- Tâm ma không cần ngươi hành động, nó chỉ cần một chút suy nghĩ tà niệm là đủ. Khi ngươi có thể khống chế nàng ta hoàn toàn theo ý ngươi, khi quyền lực ngươi với nàng là cao nhất, một chút tà niệm đó sẽ bùng cháy khiến ngươi sẽ tự cho những hành động của mình đối với nàng là đúng là điều hiển nhiên tâm ma sẽ kiếm soát ngươi lúc nào không hay. Không phải năng lực càng cao trách nhiệm càng lớn mà là năng lực càng cao thì khả năng sinh ra tâm ma càng cao. Cũng như việc, khi một người bình thường nếu cho họ sở hữu năng lực tàng hình thì 99 phần trăm họ sẽ dùng nó để phục vụ cho dục vọng của bản thân.

Hắn cũng mơ hồ hiểu được ý của Lục Ngọc nói, là nó sợ hắn sử dụng quyền khống chế tuyệt đối với nàng mà phục vụ cho những dục vọng của bản thân từ đó mà đánh mất chính mình.

- Không ngờ đời ta lại bị một hòn đá dạy giáo dục giới tính cho. Thế thì chọn cái thứ hai vậy, dù sao ta cũng không có coi nàng là yêu thú hay động vật. Mà ngươi chả nói Bạch Nguyệt Yêu Lang bản tính trung thành đấy như, he he.

Sau khi nhận được pháp quyết của Dẫn Hồn Kỹ, hắn tay bấm quyết khẽ điểm vào Thiên Linh Cái, kéo ra một tia sáng nhỏ điểm tới giữa chán của cô nàng đang say sưa ngủ trên đùi hắn. Vì hắn đã có Niệm lực cho nên việc dẫn hồn này rất dễ dàng, một tia Nguyên Thần của hắn được dẫn nhập vào trong Thức Hải của nàng.

- Ồ đây là thức hải của nàng sao?

Một tiểu Minh đang đứng bên trong một thế giới kỳ lạ, lơ lửng trên đầu hắn là Lục Ngọc đang tỏa ra ánh sáng xanh, mọi thứ đều trắng xóa lạnh giá, từng cơn gió lạnh như cắt da cắt thịt thổi tới không ngừng.

- Lạnh quá. Sao ta cũng thấy lạnh như thật vậy? Yêu Hồn của nàng đâu.

Tiểu Minh cứ thế cất bước đi về phía trước, càng đi càng thấy lạnh hơn. Đi được một lúc hắn đột ngột dừng lại, trước mắt hắn lúc này xuất hiện một con Sói Trắng to lớn vô cùng, đang nằm thoi thóp ở đó, một nửa bên đầu của nó đã bị vỡ vụn để lộ ra một đám cháy đen vẫn còn đang bốc khói.

- Không ngờ Yêu Hồn của nó lại bị thương nghiêm trọng đến vậy? Sống tới bây giờ quả là kỳ tích với nó rồi.

- Giờ cứ thế thi triển Hồn Ấn với nó à?

- Khoan! Có người đã thi triển Phong Hồn Kỹ với nó, cho nên nó mới có thể giữ mạng tới bây giờ, có lẽ có người muốn cứu nó nhưng là lực bất tòng tâm nên chỉ có thể Phong Ấn tạm thời không cho thương tích của nó nặng hơn mà thôi. Một tia Nguyên Thần này của ngươi không đủ Hồn Lực để giải khai Phong Ấn này.

- Vậy phải làm sao? Nhanh lên ta lạnh quá.

- Mới còn nhỏ tuổi mà Âm Phong đã lợi hại đến trình độ này, không ngờ Nguyên Thần của Hóa Thần cũng bị ảnh hưởng. Tốt, đáng giá để ta bỏ sức.

Dứt lời, quang mang trên Lục Ngọc liền chiếu tới Yêu Hồn, vì nó quá to lớn so với tiểu Minh và Lục Ngọc cho nên phải mất một lúc lâu quang mang mới bao phủ toàn bộ thân thể Yêu Hồn lại. Một lớp màng kì dị bao phủ lấy Yêu Hồn liền hiện lên, trên đó chạy xuôi những ký tự khó hiểu màu đỏ tươi, dưới quang mang Phong Ấn cũng dần dần tan rã. Tiếp đến lục quang tập chung lại phần đầu của nó, khói đên cũng bị dập tắt nhưng thương tích kia vẫn còn nguyên, gần như một bên sọ bị đánh bay mất nhìn rất khủng bố. Yêu Hồn khẽ động đậy, cơ thể nó dần thu nhỏ lại, nó vẫn nằm đó một mắt nhắm nghiền còn mắt kia thì đã bị biến mất để trơ hốc mắt lộ cả xương sọ, cả người nó run lên từng chập, tiểu Minh vẫn là không nỡ nhìn.

- Mau kết Khế Ước bằng không Yêu Hồn nó không chịu được lâu nữa đâu.

Tiểu Minh vội kết ấn, ý niệm đưa vào trong hồn ấn tạo thành ấn ký, sau đó tay hắn điểm tới Yêu Hồn kia. Thế nhưng Khế Ước Hồn Ấn không thể nào tiến được vào trong Yêu Hồn được, lúc này cả thức hải đang lung lay đầy chấn động, các vết nứt, đứt gãy trải rộng khắp nơi, thế nhưng Yêu Hồn vẫn ngoan cố không cho Hồn Ấn tiến vào lập Khế Ước. Yêu Hồn càng lúc càng run rẩy mạnh hơn.

- Là ta đây, ta không có ác ý với nàng, hãy để ta cứu sống nàng được không? "Tiểu Minh lo lắng chạy tới gần Yêu Hồn, một tay vuốt ve nó mà thật lòng nói".

Là hắn thật lòng muốn cứu sống nó, hắn không nỡ để một cô bé đáng yêu như vậy cứ chết đi trên đùi hắn.

Bình Luận (0)
Comment