- Đại ca, vẫn là đệ nhìn thấy cứ sao sao ấy?
- Kệ ta, còn hơn là mặc mấy bộ lòe xòe kia, vừa xấu lại rườm rà. Ngược lại mắt ngươi cũng được phết đấy nhỉ, mấy bộ mua cho nàng cũng khá.
- Ha ha là do tiểu Huệ chọn chứ đệ nào biết gì đâu? Mà xem ra tiểu cô nương đó đã có chút bình thường lại rồi.
- Ừm có lẽ là do công hiệu của Tử Đằng Long Nhãn, Linh trí nàng đã cao hơn nhưng mà trí nhớ về trước kia thì vẫn không có gì cả. Mà gọi nàng ta là Bạch Nguyệt cái gì mà cứ tiểu cô nương.
- Bạch Nguyệt? Chắc cái tên này do huynh đặt rồi. "Hắn liền che miệng cười"
- Sao có vấn đề gì à?
- Không! Làm gì có, tên hay, thực sự hay. Mà đúng rồi đại ca có Linh Thú Giới chỉ chưa?
- Linh Thú Giới Chỉ là thứ gì?
- Nó gần giống với tũi trữ vậy đấy, nhưng khác ở chỗ là nó có thể cho Linh Thú vào đó để mang đi theo người, trong đó Linh Thú vẫn có thể tu luyện bình thường hoặc là hồi phục thể lực, khá tiện lợi.
- Ta không coi nàng là linh thú, hừ! Sau khi trở về tông môn ta sẽ để nàng trở thành đệ tử. Ngươi cứ liệu đấy.
- Biến thái. Biết ngay là đồ biến thái mà. "Lập Địa quay đi lẩm bẩm nói".
- Ta nghe thấy đấy! Muốn chết hả.
- ....
*
- Báo! Vạn Hoa Thành gửi tin cấp báo về.
- Là chuyện của Lập Địa? Ngươi đưa tới cho Hình lão, việc này cũng đưa tới ta là sao? "Tam Trúc chưởng môn cầm lệnh bài lên xem qua, cau mày nhìn tên đệ tử kia mà nói.
Là hắn cũng đang bực mình mấy nay vì tìm không thấy Lão Tổ đâu, lệnh bài truyền tin cũng không được.
- Dạ thưa! Là Hình trưởng lão dặn đệ tử đưa tới.
- Hử? Lại có việc này? Chả phải xưa nay hắn rất bao che tên nghịch tử của hắn lắm sao? "Tam Trúc lại lấy lệnh bài lên lần này hắn xem xét lại thông tin kỹ hơn"
"Lập Địa cùng một đệ tử tên Minh Vương, khiêu chiến Đấu Trường tại Vạn Hoa Thành, trên Đấu Đài buông lời khiêu khích Hóa Thần Lão Tổ Nguyên Bảo tông"
- Minh Vương? Tên này là đệ tử ở phong nào?
- Bẩm đây là quang cầu ghi lại hình ảnh tên đó.
Vị đệ tử kia bấm quyết điểm vào quang cầu, tức khắc chiếu lên trên không hình ảnh Tiểu Minh một chân dẫm mặt Gia Đại ngửa mặt lên, nhìn vị Hóa Thần kia mà lạnh lùng thốt ra một từ "Câm".
- Lão Tổ? "Tam Trúc giật mình kinh hãi thốt lên"
- Chính y, là vị lão tổ Nguyên Bảo môn gần đây mới tuyên bố tấn thăng Hóa Thần cảnh, Hình trưởng lão cũng từng bị y đánh đuổi. "Vị đệ tử này cứ ngỡ chưởng môn nói vị lão giả kia"
- Mau gọi Hình Lão tới, tên gia hỏa này không ngờ lại chơi ta một vố.
- Dạ. "Vị đệ tử kia liền tưởng Tông Môn lại sắp gặp họa liền chạy nhanh tới Hành Pháp Đường thông tri cho Hình Thiên tới".
*
- Giờ chúng ta đi đâu đây?
- Nè! Đại ca hay là đệ Nguyệt muội ở nhà đi. "Lập Địa lén lút ghé vào tai tiểu Minh nói"
Tiểu Nguyệt nguyên bản đang gặm linh quả thì đôi tai nàng khẽ động, miệng vẫn còn đang cắn chặt linh quả còn hai tay lại vội chạy tới ôm chặt lấy cánh tay tiểu Minh, lườm lườm Lập Địa.
- Là ta muốn tốt cho muội thôi, nam nữ khác biệt, mau bỏ huynh ấy ra đi kẻo bị lợi dụng. "Lập Địa lo lắng định gỡ tay nàng ra khỏi, thì liền bị nàng nhăn mũi lên gừ gừ".
- Ha ha, tiểu Nguyệt nàng cứ ngồi ăn đi, yên tâm ta không bỏ nàng ở lại đâu mà lo. Rốt cuộc đi làm chuyện xấu gì mà không cho nàng theo hả. "Hắn xoa xoa đầu tiểu Nguyệt nói, nàng vậy mà một tay giữ một tay lấy linh quả ăn".
- Hôm nay nghe Huệ nhi nói phía đông thành đang tổ chức cuộc thi đệ nhất Tiên Nữ, rất náo nhiệt, và quan trọng nữa là rất nhiều các cô nương xinh đẹp.
- Thế thì mắc mớ gì không cho tiểu Nguyệt đi?
- Thì ở đó còn nổi tiếng là Phố Đông Đèn Hoa, nổi tiếng nhiều kỹ viện. "Hắn gãi gãi đầu nói"
- Kỹ Viện? Là gì?
- Huynh không biết?
- Nghe quen quen, a tên chết bầm này vậy mà cũng giám đến mấy chỗ đó?
- Có gì đâu? Điều này là quá bình thường, chốn tu chân giới, thời gian tu luyện dài đằng đẵng quá tĩnh mịch, đôi khi tu sĩ vẫn thấy cô đơn cần tìm những bạn khác giới, nhưng chẳng ai muốn kết đạo lữ hay lấy vợ lấy chồng cả, đơn giản là không rằng buộc được thời gian tu luyện là chủ yếu. Cho nên những nơi qua đường như này rất là chuộng a. Đôi khi tu sĩ chỉ tìm tới đó ăn uống vui chơi thôi cũng rất nhiều, đâu nhất thiết là cái đó đâu.
- A, ý ngươi là ngươi chỉ tới đó vui chơi thôi chứ gì?
- Ha, tất nhiên rồi.
Tiểu Nguyệt nghe hắn nói ngượng ngịu vậy cũng lè lưỡi với hắn.
- Đấy! Ngươi xem đến tiểu Nguyệt cũng không tin ngươi. Haha!
- Ở đó hôm nay tụ tập rất nhiều mỹ nữ a.
- Thật không?
- Thật.
- Tiểu Nguyệt hay nàng...?
Lập tức tiểu Nguyệt nhìn hắn nước mắt đã rưng rung.
- Ý ta là hay là nàng cũng đi cùng bọn huynh cho vui. "Hắn vội vàng sửa lời".
- Đại ca này, đệ hơi nghi ngờ đấy?
- Nghi gì?
- Có phải nàng ta giả vờ mất linh trí không?
"Gru... "
- Tiểu Nguyệt! Không được như thế? Đó là vi huynh của muội, muội có thể gọi hắn là nhị ca hiểu chưa? "Tiểu Nguyệt gật gật đầu với hắn".
- Không sao chúng ta đưa nàng theo cũng tốt, muội muội xinh đẹp đáng yêu như này biết đâu lại thành hoa khôi cũng nên. "Lập Địa cười nói".
- Thế chúng ta lên đường thôi.
*
- Tên khốn này? Là lão biết Lão Tổ ra ngoài cùng tiểu tử kia?
- Ta cũng là bất đắc dĩ thôi, người dặn ta giữ bí mật thân phận người. Ngược lại ngươi là Chưởng Môn mà còn không biết, cứ vặn hỏi ta làm gì?
- Ngươi có biết Lão Tổ người lại gây ra đại họa nữa không hả? Vậy mà ta còn tưởng người thay đổi rồi cơ đấy, thôi mau tập chung tài nguyên chuẩn bị mở Hộ Sơn Đại Trận.
- Một tên Hóa Thần mới tấn thăng, ngươi làm gì mà quýnh lên vậy?
- Ngươi nói nhẹ nhàng quá nhỉ?
- Đến Hóa Thần trung kỳ Linh Thú của Tổ Sư người còn giết thì ngươi nghĩ một tên mới Hóa Thần thì nhấc lên sóng gió gì?
- ...
Giờ Chưởng môn cũng mới nhớ ra, Lão Tổ bây giờ cũng là khác xưa rồi, thực lực không nhất thì cũng nhì Thiên La Đại Lục rồi.
- Là mấy nay quá nhiều việc làm ta có chút hồ đồ rồi.
- Ta giờ còn mong tên đó không mắt động vài người đây. Ha ha.
- Cũng được lâu lắm rồi, cũng phải để bên ngoài biết một chút, chứ không lại còn tưởng Trảm Không Kiếm Môn không có người.
- Mau cho người theo dõi, thông tin liên tục về, không thể bỏ lỡ Hóa Thần chiến được.
- Đúng vậy! Người đâu.
Tiểu Minh vô tư chẳng biết chuyện gì còn đang bận vui chơi, ngắm hoa thưởng nguyệt quên cả lối về.