Hoàn Mỹ Tu Luyện

Chương 97 - Đội Hình

- Thanh Thanh bái kiến Lão Tổ.

- Đứng lên đi, từ nay bỏ lễ quỳ chỉ cần cúi đầu chào hỏi là được rồi.

- Dạ, đây là danh sách mười tuyển thủ cho lần thi đấu sắp tới, xin người chọn ra bốn người phù hợp để thay mặt đệ tử tham gia tranh đấu cho lần Đại Hội này.

Sau khi Chưởng môn cáo lui, y cũng vội vàng sắp xếp mọi thứ và thông báo cho Phàm Thanh Thanh biết để chuẩn bị đội hình tham dự thi đấu lần này. Trong những năm qua nàng cũng đặc huấn mười người cả mười người này tuổi đời đều dưới nghìn năm, tu vi cả mười người đều là Kết Đan Hậu kỳ vẫn chưa có kẻ nào đột phá Nguyên Anh như nàng đã kỳ vọng. Khi biết thời gian còn quá ngắn để cho bọn họ đạt tới Nguyên Anh, nàng quyết định từ mười năm trước cho mười người bọn họ tới Chính Khu của Đặc Khu 10 thí luyện, một là vừa tăng nhân lực khu mỏ, hai là nơi đó thực sự rất phù hợp để rèn luyện kỹ năng chiến đấu.

Tiểu Minh cầm trên tay ngọc bài, liền quan sát mười ứng tuyển viên, có tám nam hai nữ, kẻ nào cũng da trắng mặt xinh tuấn tú vô cùng. Mười kẻ đều như nhau dùng kiếm, bảy người hỏa hệ dị hệ vẫn chưa được kích hoạt, Hai kẻ Kim hệ một kẻ thức tỉnh thành công dị hệ Lôi Điện kẻ còn lại cũng là một vị nữ tử Thủy Hệ cũng đã thức tỉnh dị hệ Phong.

Dị hệ ở đây chính là những thuộc tính ngoài ngũ hành, nó được biến dị hoặc là chính là do ngũ hành tác động mà sinh ra, Hệ Kim có từ tính cao, các hạt mang điện tích hoạt động cao sẽ sản sinh ra điện, ở một cấp bậc cao sẽ phóng ra lôi từ đó mà kẻ mang Kim Linh căn có thể kích hoạt giác ngộ dị hệ Lôi Điện của mình. Hệ Thủy cũng vậy, chính từ sự dịch chuyển của nước, mà tạo thành dòng, còn nếu nước ở dạng khí, dạng ẩm có thể tác động tới các hạt vật chất có trong không khí cùng dịch chuyển theo mà tạo thành gió từ đó ta có dị thuộc tính Phong. Những dị thuộc tính này không giúp gì cho tốc độ tu luyện nhưng nó lại bổ trợ tăng phúc cho uy lực thần thông lên một tầng cao hơn, từ đó sức chiến đấu của tu sĩ cũng được đề thăng lên tầng thứ cao hơn, đôi khi cùng cảnh giới nó lại là điều quyết định thắng bại giữa đôi bên.

- Sao trong đây không thấy tên của Lập Địa?

- Dạ. "Phàm Thanh Thanh ngẩn người ra" - Bẩm Lão Tổ, mặc dù Hình Lập Địa thiên phú cũng không tệ nhưng y lại được cha hắn bao bọc quá, không phù hợp với chiến đấu tại Đại Hội.

- Cứ vậy đi, trong mười người kia lấy hai tên tiểu nữ Thủy hệ và tiểu tử Kim hệ đã kích hoạt dị hệ kia cùng với tiểu tử Lập Địa kia nữa.

- Nhưng đệ tử e rằng Hình Trưởng Lão sẽ không đồng ý việc này đâu. Thi đấu trong đại hội khả năng mất mạng là rất lớn sợ rằng ngài ấy không chịu để con trai đi mạo hiểm đâu.

- Việc đó ta sẽ nói lại với Lão.

- Cho dù thế vẫn thiếu một người?

- Không thiếu, một người còn lại chính là ta.

- Là Người? "Nàng kinh ngạc thốt lên"- Không phải người không biết điều này là không thể a.

- Ta biết ngươi xem cái này đi.

Hắn liền ném tới thân phận Đấu sĩ tới tay Pham Thanh Thanh, sau một hồi kiểm tra đi kiểm tra lại nàng vẫn không thể tin được điều này là thật. Từ hồn ấn tới thông tin trong đó hoàn toàn là đồ thật, nhưng mà sao lại là dưới trăm tuổi.

- Việc này?

- Đúng vậy.

- Cái này, người mà tham gia cùng với các đệ tử thì còn thi với đấu cái gì nữa. "Nàng không khỏi cười khổ mà nói, Hóa Thần thi đấu với Kim Đan nào có khác gì sói đầu với bầy cừu".

- Ta sẽ không ra tay, chỉ dẫn đội mà thôi bằng không sẽ bị phát hiện ra mất.

- Việc này không ổn lắm thưa Lão Tổ, nếu mà để lộ chúng ta sẽ có thể trở thành mục tiêu cho vạn chúng công kích. "Nàng không khỏi lo lắng nói".

- Ngươi không cần phải lo lắng việc này ta với Chưởng Môn đã có an bài.

Hắn cười cười liền cho Phàm Thanh Thanh lui xuống an bài.

*

- Chưởng Môn người có nhận ra.

- Ta biết.

- Nhưng sao người còn?

- Là việc tốt không phải việc xấu, ta thấy hắn còn tốt hơn kẻ kia lúc trước, mất đi một kẻ chuyên phá hoại mà đổi lại được một kẻ biết xây dựng đóng góp điều này không phải chuyện gì xấu.

- Nhưng sự xuất hiện của hắn quả thực quá kỳ bí rồi.

- Tổ Sư Cô cũng có suy đoán.

- Tổ Sư cô cũng biết việc này? "Trong bóng tối rõ ràng vẫn thấy sự hốt hoảng trong lời nói của y".

- Đúng vậy, Người đoán có lẽ là do Sư Tổ bên trên thi pháp đưa hắn xuống giúp đỡ môn phái.

- Quả thực nghĩ lại mới thấy, tư duy hành động, phong thái của hắn không hề giống với người thế giới này. Tiên giới rốt cục là một thế giới như nào a? "Tuy không thể thấy mặt nam tử nhưng từ sau lưng y cũng có thể thấy sự mong mỏi đó".

- Dường như hắn biết sự tồn tại của Tổ Sư Cô?

- Nếu quả thực với thân phận đó của hắn, thì việc biết đến sự tồn tại của Tổ Sư Cô cũng không có gì kỳ quái.

Lúc này trên đỉnh núi cao, Mạc Tuyết Trinh tay nàng cầm một tấm thiếp vàng óng ánh bên trên khắc một chữ Tiên rực rỡ, nàng nhìn về xa xăm mà nói:

- Tên đó rất kỳ quái, đến ta cũng không thể nhìn thấy tu vi của hắn mọi thông tin rất là nhiễu loạn, ngươi thấy sao?

- Tu vi của hắn khẳng định đã đạt Hóa Thần, công pháp lại kỳ dị vô thường, nhất là thần thông cuối đó cho dù là ta cũng khó mà đón đỡ được.

Lúc này từ phía sau nàng vang lên giọng nói của một nam tử trung niên mặc áo bào tím, thân hình hắn khá cao và gầy, đặc biệt con ngươi của hắn rất hẹp và lại nằm dọc nhìn rất ghê sợ.

- Chẳng nhẽ Tiên Giới lại kỳ diệu đến như vậy, tùy tiện một tên tiểu tử chưa tới trăm tuổi tu vi đã Hóa Thần.

Để đạt tới thành tựu như bây giờ, nàng phải trả giá biết bao thứ, trải qua biết bao năm tháng. Trung niên nam tử kia cũng rơi vào trầm tư, hắn hơn ai hết biết được sự khó khăn trong tu luyện là như thế nào.

- Phải khiến hắn bộc lộ hết thủ đoạn ra, ta muốn xem người của Tiên Giới có bản lãnh như nào. Ngươi hãy theo dõi hắn tùy ý thêm chút thủ đoạn, không cần phải ngại, mạng hắn chắc chắn không dễ bị kẻ khác lấy được đâu. Nhưng chờ xong Vạn Tiên Đại hội hẵng ra tay, yên bình quá lâu rồi cũng đến lúc khấy đảo tu chân giới một chút cho sôi động a.

- Dù sao ta cũng sắp Chứng Đạo rồi, việc này có cần thiết ta phải đi như vậy không?

- Cần! Xà tộc nổi tiếng ẩn nấp, không ai thích hợp hơn ngươi, kể cả ta có khi vẫn là bị phát hiện ra. Hơn nữa việc này với ngươi vẫn là có lợi, không phải ai cũng có cơ hội tìm hiểu người Tiên Giới.

- Vậy lần này ta phải đích thân đi rồi, dù sao hắn cũng nợ ta một tấm da rắn a.

Nói xong hắn liền hóa thành một đám sương tím rồi biến mất.

Bình Luận (0)
Comment