Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Quân Tiêu Dao không cho rằng chỉ dựa vào một Thanh Long Cổ Quốc là có thể chinh phục các Cổ Quốc khác.
Lúc Quân Linh Lung báo tin cho hắn cũng nói, hình như có một thế lực thần bí đang trợ giúp Thanh Long Cổ Quốc.
Vậy những chuyện trong đó đáng để nghiền ngẫm.
Quân Tiêu Dao cũng rất tò mò, người đứng sau lưng Thanh Long Cổ Quốc sẽ là ai?
Mà chẳng lẽ mục đích của người nọ chỉ đơn thuần là muốn nhất thống Tứ Tượng Cổ Quốc sao?
“Xem ra Tứ Đại Cổ Quốc này cũng không đơn giản, có lẽ sau lưng có lịch sử nào đó không muốn ai biết, đến lúc đó ta hỏi Bái Ngọc Nhi thì biết.” Quân Tiêu Dao tự nói.
Sau đó, hắn trực tiếp đi tìm Quân Chiến Thiên.
Chuyện của Chu Tước Cổ Quốc không tính là đại sự gì đối với hắn.
Cho dù không cẩn thận bị tiêu diệt, Quân Tiêu Dao cũng chỉ cảm thấy có chút đáng tiếc.
Còn về Bái Ngọc Nhi, Quân Tiêu Dao căn bản không để trong lòng, chỉ là một quân cờ trong tay hắn mà thôi.
Hiện tại điều Quân Tiêu Dao muốn biết chính là tàn phiến thanh đồng trong hộp gỗ kia.
Bởi vậy hắn mới đi tìm Quân Chiến Thiên.
Nhưng mà, sau khi Quân Chiến Thiên nhìn thấy khối tàn phiến thanh đồng kia, sắc mặt ông ta trở nên vô cùng trầm trọng.
“Tiêu Dao, tàn phiến này từ đâu mà đến?” Quân Chiến Thiên hỏi.
“Trong bí cảnh Nguyên Thiên, hẳn là Nguyên Thiên Chí Tôn mang về từ dị vực.” Quân Tiêu Dao nói.
Hắn cũng không có gì phải giấu giếm Quân Chiến Thiên.
“Thì ra là như thế này, tàn phiến thanh đồng này dính líu đến quá nhiều chuyện.” Quân Chiến Thiên nặng nề nói.
Đây là lần đầu tiên Quân Tiêu Dao nhìn thấy sắc mặt Quân Chiến Thiên trầm trọng như thế.
“Gia gia, rốt cục tàn phiến thanh đồng này có lai lịch gì?” Quân Tiêu Dao không khỏi càng tò mò.
“Tiêu Dao, con có từng nghe nói về Thất Đại Bất Khả Tư Nghị của Tiên Vực chưa?” Quân Chiến Thiên trầm giọng nói.
“Thất Đại Bất Khả Tư Nghị?” ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe.
…
Quân Tiêu Dao cũng có chút hiểu biết đối với Thất Đại Bất Khả Tư Nghị.
Ở Tiên Vực, chỉ sợ không có mấy ai chưa từng nghe nói qua.
Cái gọi là Thất Đại Bất Khả Tư Nghị, chính là bảy truyền thuyết quỷ dị chỉ truyền lưu ở Tiên Vực.
Ví dụ như truyền thuyết Tinh Không Quỷ Thuyền, là ám chỉ ở cuối bầu trời trời có một con thuyền quỷ, tất cả những ai nhìn thấy con thuyền kia, dù là Thánh Nhân hay ai đi nữa, cũng sẽ bị mê hoặc, sau đó bước lên thuyền rồi đi đến cuối bờ đối diện hoàng tuyền.
Ví dụ như lời đồn về kiếm giả không đầu, có một bóng dáng không đầu, tay cầm một thanh kiếm rỉ sắt lấy máu, mơ màng hồ đồ hành tẩu ở các góc khắp nơi trong Tiên Vực, tất cả tu sĩ nhìn thấy kiếm giả không đầu đều dính phải điềm xấu, yếu thì tu sĩ bình thường, mạnh thì đến chí tôn, đều không ngoại lệ.
Cuối cùng đủ loại truyền thuyết đó hình thành Thất Đại Bất Khả Tư Nghị.
Có thể nói, mỗi một Bất Khả Tư Nghị đều đại diện cho một quỷ bí của Tiên Vực, cấm kỵ có thể nói ra.
Nói chung, không có tu sĩ nào muốn mình lây dính những điều đó, bởi vì những Bất Khả Tư Nghị đó quá bất tường, quá quỷ dị, đụng vào sẽ khiến tu sĩ thân tử đạo tiêu.
“ Ý gia gia là khối tàn phiến thanh đồng này có liên quan đến một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị sao?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao chớp động, hắn hỏi.
“Không sai, trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị có một truyền thuyết về Thanh Đồng Tiên Điện, tàn phiến thanh đồng này có khả năng đến từ Thanh Đồng Tiên Điện.” Quân Chiến Thiên trầm trọng mà nói.
“Thanh Đồng Tiên Điện?” Quân Tiêu Dao hơi kinh ngạc.
Thanh Đồng Tiên Điện cũng là một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị.
Đó là một tòa tiên điện cực kỳ quỷ dị mà bất tường.
Tuy được xưng là tiên điện, nhưng trong mắt rất nhiều người, nó thật sự không khác gì mộ phần.
Cường giả tiến vào trong đó, tám chín phần mười đều ngã xuống.
Mà sở dĩ Thanh Đồng Tiên Điện hấp dẫn người khác như thế là vì nghe đồn trong đó có thứ liên quan đến Tiên.
Cái gì liên quan đến Tiên cũng đủ để tất cả tu sĩ chạy theo như vịt.
Từ xưa đến nay, không biết bao nhiêu chí tôn trẻ tuổi, hùng chủ một phương, Thánh Nhân cường giả tiến vào Thanh Đồng Tiên Điện, muốn tra xét sự huyền bí của Tiên và có được cơ duyên.
Nhưng đa số đều ngã xuống.
Mặc dù có một ít tu sĩ chạy ra được, nhưng họ cũng nói năng thận trọng, ngậm miệng không nhắc đến tình huống trong tiên điện, giống như đang kiêng kỵ cái gì.
Cũng bởi vậy, Thanh Đồng Tiên Điện mới bị liệt vào một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị.
Quân Chiến Thiên nghiêm túc mà nói với Quân Tiêu Dao: “Tiêu Dao, con có thiên tư tuyệt đại, dù không đi mạo hiểm thì ngày sau cũng có thể thành Thánh làm Tổ, chứng Đế cũng không phải không có khả năng, tuyệt đối không thể vì hiếu kỳ mà để mình lâm vào nguy hiểm.”
Hiện tại Quân Tiêu Dao là tồn tại trung tâm nhất, là bảo vật của Quân gia, tuyệt đối không thể xảy ra bất trắc gì.
Nếu vì một khối tàn phiến thanh đồng mà Quân Tiêu Dao muốn đi tìm tung tích của Thanh Đồng Tiên Điện, Quân Chiến Thiên sẽ không chấp nhận.
“A, gia gia đừng khẩn trương như vậy, tôn nhi cũng chỉ thuận miệng hỏi mà thôi, không ngờ tàn phiến này còn có lai lịch như vậy.” Quân Tiêu Dao cười nói.
Ngay khi giọng nói của hắn vừa dứt.
Trong đầu lại truyền đến âm thanh máy móc của hệ thống.
“Đinh, chúc mừng ký chủ, địa điểm đánh dấu đã được đổi mới, xin hãy đánh dấu ở Thanh Đồng Tiên Điện!”
Nghe âm thanh đó, Quân Tiêu Dao có chút câm nín.
Hệ thống đang đào hố cho hắn nhảy sao?
Mấy nơi như Thanh Đồng Tiên Điện thì ai cũng đi vào được sao?
Nhưng nói thật, lòng hiếu kỳ của Quân Tiêu Dao thật sự bị khơi gợi lên.
Hắn hơi sửa sang lại một chút, hiện tại tổng cộng có ba địa điểm đánh dấu.
Bàn Võ Lăng, hoàng cung của Chu Tước Cổ Quốc và Thanh Đồng Tiên Điện.
Hoàng cung Chu Tước Cổ Quốc là đơn giản nhất, rất nhanh có thể đánh dấu.
Bàn Võ Lăng phải phí một chút công phu, nhưng cũng không phải khó.
Mà hiện tại Thanh Đồng Tiên Điện cả cái bóng cũng không nhìn thấy được.
Cũng không ai biết tiếp theo Thanh Đồng Tiên Điện sẽ xuất hiện ở nơi nào.
Cho nên hiện tại Quân Tiêu Dao cũng không vội, hắn có đủ thời gian để tăng thực lực của mình lên.
“Đa tạ gia gia giải thích nghi hoặc, tôn nhi còn có việc phải cáo lui trước.” Quân Tiêu Dao nói.
“Tiêu Dao, nhớ kỹ, nhất định đừng một mình đi tra xét Thất Đại Bất Khả Tư Nghị, nếu không được nữa thì cũng phải nói với gia gia một tiếng.” Quân Chiến Thiên dặn dò.
“Vâng.” Quân Tiêu Dao gật đầu.
Sau đó, Quân Tiêu Dao ra khỏi sơn môn của Quân gia.