Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1010 - Chương 1010 - Gương Mặt Tương Tự Trong Trí Nhớ Của Huyền Nguyệt

Chương 1010 - Gương mặt tương tự trong trí nhớ của Huyền Nguyệt
Chương 1010 - Gương mặt tương tự trong trí nhớ của Huyền Nguyệt

Chương 1010: Gương mặt tương tự trong trí nhớ của Huyền Nguyệt

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Thánh Y tỷ, ngươi quá ngốc, thật ra ngươi không cần làm như thế.”

Quân Tiêu Dao thật sự không muốn nhìn thấy Khương Thánh Y hy sinh chính mình như thế chỉ vì đuổi kịp bước chân của hắn.

Không cần phải làm vậy.

“Không, đây là lựa chọn của ta, từ lúc chàng không từ mà biệt, lẻ loi một mình bước lên cổ lộ chung cực, ta đã thề nhất định phải đi theo bên cạnh chàng.”

Trong đôi mắt Khương Thánh Y hiện ra quyến luyến vô hạn.

Nàng nghĩ thôi cũng đã cảm thấy rất sợ. Sợ một ngày nào đó trong tương lai, đại kiếp nạn giáng thế, Quân Tiêu Dao chỉ có thể lẻ loi đối mặt với tất cả, không ai có thể đứng bên cạnh hắn.

Cảm giác này quá cô độc.

Tuy nói cường giả luôn cô độc, nhưng Khương Thánh Y không muốn tương lai chỉ có thể trơ mắt nhìn Quân Tiêu Dao một mình độc đoán vạn cổ.

Hơn nữa khi nhìn thấy câu chuyện thê lương mà tuyệt đẹp giữa Vô Chung Đại Đế và Tây Vương Mẫu, suy nghĩ trong lòng Khương Thánh Y càng kiên định.

Nàng muốn làm bạn với Quân Tiêu Dao dài lâu!

Nhìn thấy tình ý yên lặng chảy xuôi trong mắt giai nhân, Quân Tiêu Dao trầm mặc. Khương Thánh Y nỗ lực tu luyện như thế không phải vì chứng đạo, không phải vì thành đế, chỉ vì có thể làm bạn bên cạnh hắn.

“Thánh Y tỷ, ngươi điều dưỡng trước đi, để ta giải quyết đám kiến này đã.”

Quân Tiêu Dao bức ra một ít tinh huyết Thánh Thể trong cơ thể, trực tiếp dung nhập vào vết thương của Khương Thánh Y, sau đó còn lấy ra một ít thánh dược chữa thương cho nàng.

Lúc sau, Quân Tiêu Dao xoay người, đối mặt với đám người Thần Tàm công chúa.

Khương Thánh Y nhìn bóng dáng Quân Tiêu Dao, nhất thời ngây ngốc.

“Chàng nói, ta là nữ nhân của chàng...”

Nghĩ đến câu nói Quân Tiêu Dao nói ra khi xuất hiện, khóe miệng Khương Thánh Y không ức chế được mà hiện ra một nụ cười ngượng ngùng mà hạnh phúc.

Tuy rằng có thể đó là lời nói bản năng của Quân Tiêu Dao, nhưng cũng đủ khiến trong lòng Khương Thánh Y ngọt ngào hồi lâu.

“Hắn chính là Quân Tiêu Dao sao?”

Rốt cuộc Ngu Thanh Ngưng cũng thấy được nam nhân mà đồ nhi nhà mình ngày nhớ đêm mong. Nói thật, trăm nghe không bằng một thấy, khí chất này thật là tuyệt thế phi phàm.

Ngu Thanh Ngưng thân là chưởng giáo Dao Trì ngày xưa mà cũng có chút kinh ngạc cảm thán. Trong thời đại của nàng ta, cho dù là thiên kiêu tuyệt thế xuất chúng nhất cũng không bằng một phần trăm bóng dáng trước mắt

Nhưng không biết thực lực chân chính của hắn sẽ như thế nào?

Khi đối mặt với Khương Thánh Y, Quân Tiêu Dao lộ ra khuôn mặt nhu hòa.

Nhưng khi chuyển về hướng đám người Thần Tàm công chúa thì trên tuấn nhan tuyệt thế chỉ có một mảnh lạnh như băng không chút độ ấm.

“Xem ra giết chóc mà bản Thần Tử tạo ra trên cổ lộ chung cực còn chưa đủ nhiều, không thể làm kinh sợ bọn đạo chích các ngươi.”

Sát ý cực hạn tràn ra, nơi nó đi qua, không khí như muốn đông lại.

Sắc mặt đám người Thần Tàm công chúa không quá đẹp.

Còn về Tru Tiên Đạo Huyền Nguyệt, từ khi Quân Tiêu Dao vừa xuất hiện thì nàng ta đã rơi vào trạng thái thất thần.

“Không... Không, không có khả năng... Tuyệt đối không có khả năng...”

Huyền Nguyệt lẩm bẩm với âm lượng chỉ có chính mình mới nghe thấy được, đôi mắt lạnh lẽo dưới mặt nạ quỷ diện có vẻ hỗn loạn mà không thể tin nổi.

Người trước mắt kia, gương mặt kia… Vì sao lại có chút tương tự với người mà nàng ta đã tự tay giết chết nọ?

Trong lúc hoảng hốt, nàng như thấy được bóng dáng kia, bóng dáng mà từ nhỏ đã che chở cho nàng.

Nàng cho rằng, trái tim mình đã chết kể từ khi tự tay giết chết người kia, nhưng hiện tại nó lại yên lặng mà rung động lên.

“Ca ca...”

Khuôn mặt của Quân Tiêu Dao trước mắt có vài phần tương tự với ca ca trong trí nhớ của Huyền Nguyệt.

Đương nhiên cũng chỉ có chút tương tự, mà không phải là hoàn toàn giống nhau.

Rốt cuộc muốn tìm ra người soái như Quân Tiêu Dao thì phóng mắt nhìn khắp cửu thiên thập địa cũng không có được một ai.

Nhưng mặc dù chỉ có vài phần tương tự, cũng đủ để Huyền Nguyệt rơi vào thất thần, cả người giống như bị lôi đình đánh trúng.

Nàng ta hoàn toàn không thể tưởng tượn được, người mà mình hạ quyết tâm muốn giết lại có vài phần tương tự với ca ca mà nàng đã tự tay giết chết.

Hồi ức bị nàng ta chôn vùi dưới đáy lòng, không muốn nhớ lại lại tràn ra cuồn cuộn.

Mà bên này, Quân Tiêu Dao không nói lời vô nghĩa nào mà trực tiếp ra tay. Quân Tiêu Dao không có gì để nói nhảm với đám người dám bức sát Khương Thánh Y.

Hắn tùy ý tung chưởng ra, pháp lực cấp đại thánh tràn ra, hư không nhấc lên gợn sóng, các loại quang huy đạo tắc hiện lên.

Tu luyện đến trình độ như Quân Tiêu Dao thì không cần cố tình thi triển ra thần thông gì, giơ tay nhấc chân thôi cũng tung ra được năng lượng sánh ngang với thần thông, đánh nát thiên địa.

Đầu tiên Quân Tiêu Dao tung chưởng về hướng Huyền Nguyệt. Không chỉ vì Huyền Nguyệt tổn thương Khương Thánh Y nặng nhất, còn vì trên người nàng ta có rất nhiều bí mật.

Ví dụ như nàng ta và mười ba đạo tặc đều đến từ một thế lực tên là tổ chức Bỉ Ngạn.

Mà tổ chức Bỉ Ngạn chính là thế lực dưới trướng của nhất mạch đế tộc dị vực. Hơn nữa trên mặt thiếu nữ này có đeo mặt nạ quỷ diện quen thuộc kia, Trên xương quai xanh còn khắc một đóa bỉ ngạn hoa màu đỏ tươi.

Quân Tiêu Dao cảm thấy hẳn hắn có thể tra xét ra một ít bí mật từ thiếu nữ này.

Ngoài ra, còn có một điểm quan trọng nhất, đó chính là, thiếu nữ này là một trong Nghịch Quân Thất Hoàng.

Chỉ dựa vào điểm này, Quân Tiêu Dao không có lý do gì không đi trấn áp tru sát nàng ta.

Nhưng đối mặt với sự tấn công của Quân Tiêu Dao, tâm thần Huyền Nguyệt vẫn hoảng hốt, như rơi vào hồi ức ác mộng nào đó.

“Hả, nàng ta...?”

Biểu hiện thờ ơ của Huyền Nguyệt khiến Quân Tiêu Dao hơi nhăn mày lại.

Rốt cục Tru Tiên Đạo này đag âm mưu chuyện gì chứ?

Nàng thân là một trong Nghịch Quân Thất Hoàng, hẳn rất vui lòng ra tay với hắn mới đúng.

“Huyền Nguyệt lão đại!”

Nhìn thấy Huyền Nguyệt đứng đó không có chút động tĩnh nào, sắc mặt Tham Lang Đạo và Phá Quân Đạo đều biến đổi.

Bọn họ lao ra, chắn trước người Huyền Nguyệt.

“Châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình.”

Bình Luận (0)
Comment